Chương 3: Dạo phố cùng mỹ nữ

Trên bàn ăn Hiromi nhìn đứa con trai đang ăn uống một cách tự nhiên như chưa có gì xảy ra trước đó vậy quả thực những hành động hồi náy của con làm cô vô cùng sốc , lo lắng rằng có phải thằng bé ở nhà nhiều dấn đến rổi loạn về tư duy hay không .

Còn bản thân haraki đã chẳn còn suy nghĩ gì về hành động hồi nãy của mình nữa và sau khi cậu chấp nhận cái tên và thân phận này, suy nghĩ cũng trở nên thoải mải hơn rất nhiều rồi.

Lòng vấn còn lo cho con trai hiromi hỏi.

-"Con cảm thấy không khỏe ở đâu à hồi nãy con đã khóc rất nhiều đấy".

Nghe lời hỏi thăm ân cần của mụ mụ không con cách nào khác Haraki thuận miệng đáp.

-"Con ổn không sao cả " chẳn lẽ nói là do lần đầu xuyên không đến thế giới khác dấn đến cảm xúc bất ổn nói thế xong trắc bị tống vô trại thương điên mất .

Thấy con chả lời một cái tùy tiện làm cô không những không giận mà càng lo lắng hơn "phải chú ý đến con nhiều hơn mới được lâu nay bản thân có thể đã quá bất cẩn với cảm xúc của thằng bé rồi , nghĩ lại đây cũng có thể là cơ hội tốt để thân thiết trở lại với con hơn" trong đầu lảy ra một cách.

-"Hôm nay là chủ nhật công ty mẹ không có việc hay là chốc nữa hai ta chùng đi dạo phố nhé ".

Nghĩ nghĩ hiện giời cậu mù tịt về thế giới siêu năng nay bởi vì dù đã đọc bộ truyện này hồi nhỏ cung cánh đây cả trăm năm rồi như biết đâu sẽ có điều gì đó thay đổi thì sao và từ cái trí nhớ vấn còn mơ hồ của chủ nhân trước thể xác này , cầu biết thằng cha này mấy năm nay còn chẳng chịu ra khỏi nhà mấy lần nên kí ức về thế giới này trong đầu của tên này gần như là không nhưng có một đều kì lạ là thằng này vấn lên lớp đều đều như thường chẳng hiểu là do giáo dục ở nước nhật khác hay ở thế giới này khắc nưa.

Gật đầu gia hiệu như đồng ý với kế hoạch của mu mụ .

Thấy con trai đồng ý chịu ra ngoài hiromi thực sự cảm thấy vui vẻ .

" Con ăn xong để đấy vào chuẩn bị đi rồi hai mẹ con mình cùng đi nhé "

.............

Trên đường hấp dấn bảo ánh mắt của người đi qua đó là một căp nam nữ , nữ nhìn hai sau hai bảy tuổi vô cùng xinh đẹp mà không kém phần thanh lịch quyến rũ , nam khoảng mười bảy mười tám tuổi gương mặt đẹp trai anh tuấn đôi mắt sáng ngời có thần, thân nhìn cao ráo phong thái như một cao nhân bước ra từ trong truyện vô cùng từ tin.( cho mình dùng văn kiểu trung tí nhá )

không ai khác đôi nam nữ đó là hiromi và haraki . ( việc tại sao hiromi trẻ như vây đã kể rồi còn taraki thì các người cứ tưởng xem một thằng con trai như trên có liệu bị hiểu nhần không)

Ngắm nhì xung quanh cậu cảm thán việc xem qua anime là một chuyện giời tự trải nghiệm lại là một đều hoàn toàn khác ở đây có thể nói là vàng thau lấn lộn , tóc xanh tóc đỏ da tím da vàng có người thì có hình dáng bình thường còn có người nhìn vô cùng dị hợm nhìn nhiều còn tưởng là người ngoài hành tinh chứ không phải con người.

Thấy con cứ ngó đông ngó tây như mấy dứa tiểu học vậy cô phì cười .

-"Ha_ ha sao con không tỏ ra người lớn chút nào vậy cứ như mấy đứa con nít ý " nói rồi cô lấy tay chỉ vào một đứa con nít đang đi cùng bố mình ở bên kia đường nó cúng đang làm ra hành động y hệt haraki .

haraki mặt già đỏ bừng mặt xấu hổ gãi gãi đầu quả thật khi thấy được một thế giới mới khác xa với thế giới cũ của mình làm cho cậu khá hứng thú và tò mò.

"Thì tại ..... tại lâu ngày rồi con không đi ra ngoài nên có chút hếu kì "

Cười khach khách vui vẻ khi nhìn thấy được cải bản mặt ngại ngùng có phần đáng yêu của con, trong lòng cô biết nói là nói thế thôi chứ thấy con có vẻ rất hứng thú với việc ra ngoài và làm quen với thế giới cũng khiến cô càng hi vọng hơn một ngày nào đó con trai sẽ thoát khỏi sự ám ảnh về cái chết của cha mình.

Haraki ngẩn người khi nghe tiếng cười như chuông bạc đó , nó mát mẻ đễ len nỏi qua từng vách trái tim rỉ sét của cậu. Nhìn vào bóng hình xinh đẹp đang đi trước mình hôm nay hiromi mặc một chiếc váy liền áo màu trắng dản dị tương phản với mái tóc đen bóng ,bồng bềnh uốn lượn tung bay trong gió , cô đeo một cái thắt da màu nâu. Một nét đẹp tuyệt mĩ khoác nên mình nhứng thứ bình thường nhất.

-"Mụ mụ ta đang đi đâu vậy con lâu rồi con không đi ra ngoài nên chẳng biết đây là đâu cả."

-"Lâu rồi ta không xem phim chiếu rạp nên hôm nay hai mẹ con mình cùng đi cho vui nhé " hiromi kéo tay con vừa đi vừa nói

Cảm nhận súc cảm tuyệt vời trong lòng bàn tay " ừm xem phim cùng mỹ nữ à cứ như là đi hẹn hò ý " haraki thầm cảm thấy thích thú cậu liền gật đầu.

Chẳng biết hiromi đọc được suy nghĩ của con mình sẽ như thế nào.

..............

Xem xong phim cả hai đi ra ngoài.

Hiromi vươn mình một cái quả thật hồi náy cô đã rất nhập tâm vào bộ phim đó tại nó hay quá mà . (trẻ con vl)

Haraki thì mặt âm trầm suy nghí hồi nãy khi xem phim cầu đã được thấy All MIGHT một cảm giác kì lạ nổi lên trong đầu cậu hiện lên nó khó diến tả bằng lời được nhưng nó làm cậu khó chịu.

Nhìn thấy vẻ mặt không thoải mái của con sợ hãi rằng mình đã bắt con xem thứ mình không thích nếu vây thì lần ra ngoài này có thể làm xé rách nhiêm trọng hơn khiến khoảng các giữa cô và con xa hơn trái ngược hoàn toàn với kế hoạch của chuyến đi này , "nhưng không phải trẻ em thường rất thích allmight sao " .

" Con không thích xem bộ này à mụ mụ xin lối nhé lẽ ra mụ mụ phải hỏi ý kiến của con trước khi quết định "

Đang suy nghĩ nghe thấy tiếng nói có phần nức nở của mụ mụ cậu giật mình thoát khỏi suy nghĩ .

Ấy không ...... không phải thế đâu mụ mụ con thích xem phim này lắm nãy con chỉ đang xuy nghĩ vê bộ phim thôi" trời ơi giờ cậu mới nhận ra một điều răng mình rất sợ nữ nhân khóc .

- "Con nói thật chứ ?" hiromi lau mắt nói nhìn cô lúc này vô cùng mong manh

-"Vâng vâng thật một trăm phần trăm con thích lắm " haraki gật đầu như cái máy (nhìn ngu vãi đạn luôn) .

Nghe con khẳng định và nhìn cái bản mặt ngốc manh đó hiromi vui vẻ "Hoan hô ! vậy lần sau ta nếu có dịp lại đi xem phim tiếp nhé ".

Nhìn mụ mụ giây trước còn nước mắt tràn mi mà giờ đang vui vẻ nhảy nhót lên xuống như chưa có gì.

Haraki thở dài " con gái thật khó đoán mà" rồi tận lại tiếp hưởng hai quả "bưởi" đồ sộ đang nảy tững tưng trước mặt cậu .

- "mụ mụ hay bây giời ta đi ăn đi "

-" ưm ta chũng thấy đói rồi "

hồi phục cao tức tiêu thụ cũng cao.

-"Vây vào đại quá đó nhé nhìn nó cúng được đó mụ mụ "

Cả hai bước vào quán chọn một bàn gần cửa sổ ngồi xuống rồi bắt đầu gọi món .

haraki thấy đồ ăn bắt đầu ra thì bắt đầu tổng tiến công một cách đồn dập.

Nhìn cái dáng ăn như chưa bao giời được ăn của con hiromi cưng chiều nói.

" Ăn từ từ thôi làm gì mà ăn mà như con quỷ đói đầu thai thế hả " vừa nói cô nấy một cái khăn tay lau đi dâu mớ trên miệng con .

Đây bản chất không phải là do đói mà là một trong những thói quen cá nhân của cậu được tôi luyện qua rất nhiều lần vào sinh ra tử ở kiếp trước muốn bỏ không bỏ được.

Bỗng nhiên có một cặp đôi đi qua bàn ăn của họ mặc dù cặp đôi đã cố tình nói nhỏ những hiromi vấn nghe được loáng thoáng nội dung câu chuyện.

" Anh nhìn xem nhà người ta kìa thân mật như vậy làm gì có phải như anh, yêu hai năm cái nắm tay như thế nào tôi còn chưa biết đây này" người nữ trắc móc

"Rồi rồi anh biết rồi nhưng em thử nhìn lại đi tên kia vẫn ngồi ăn có làm gì đâu là cô bạn kia chủ động đấy chứ "

"Hừm còn nói tôi chủ động bao lần rồi"

"thôi thôi anh xin lỗi vậy nắm tay trước nhé"

Nghe hết đoạn hội thoại của cặp đôi mặt của cô giờ đỏ như quả táo chín" mình là mụ mụ của thằng bé cơ mà sao có thể giống cặp đôi được mà hơn nưa hơn nưa ....."

Ngửng mặt lên thì thấy con trai nhìn mình với nụ cười như có như không hoảng sợ cúi gầm mặt xuống trong lúc lòng cô đang rối như tơ vò thì lại nghe thấy con trai hỏi giọng quan tâm .

"Mẹ có sao không "

" Có lẽ thằng bé chưa nghe thấy hết nhất định là vậy " cô tỏ ra vẻ bình thường hết sức

"Mẹ không sao con ăn tiếp đi" Qua suy nghĩ lúc nãy bây giời lại sưng hô mụ mụ với con tạo cho cô một cảm giác rất kích thích.

không hiểu trước hàng động kì lạ của mẹ cậu lại tiếp tục công việc ăn uống của mình.

( thức ra thằng main nghe thấy đấy nhưng thằng chó này giả bộ để trêu gái thôi , nhưng mà nếu thằng main mà có năng nực đọc suy nghĩ của hiromi thì đã chẳng phải chém đến mấy chục Chương rồi mới vào bài được )

................

Cả hai tiếp thục chuyến đi của mình hiromi nhiệt tình giới thiệu hết chố tham qua này đến chố tham quan khác cho con giống như một hướng dấn viên du lịch vậy.

Haraki nhìn xung quanh việc thích nghi với thế giới này bây giời có lẽ sẽ là một việc mất thời gian đối với cậu và việc tiếp thu quá nhiều hiện giời cũng đã làm cho cậu cảm thấy mệt mỏi.

-"Mụ mu chúng ta ra công viên được không con cảm thấy mệt rồi "

-"Hả vậy à mẹ dấn đường cho con nhé"

Kiếm một chỗ có vẻ mắt mẻ dưới gốc cây

-" con khát chứ để mẹ đi mua nước nhé"

dạ không cần đâu mẹ cúng đi nhiều rồi để con đi cho"

không sao đâu con quên dị năng của mẹ là gì rồi à " nói xong không để cho con có cơ hội từ chối cô nhanh chóng chạy di mất.

haraki lắc đầu thở dài " quả thực dị năng của mụ mụ không hoàn toàn vô dụng ngoài việc giữ cho nhan sắc trẻ trung nó còn hố trợ sức khỏe cho mụ mụ rất nhiêu để quản lí công ty , mà công nhận mụ mụ là một người phụ nữ rất mạnh mẽ ở nhật mặc dù là một đất nước phát triển như họ vấn còn khá là trọng nam nên có thể thấy việc xây dựng công ty với thân phận là một người phụ nữ nó gian nan như thế nào .Nghĩ đến việc mụ mụ còn đã là một người phụ nữ góa chồng lại phải nuôi một thằng con mà lúc nào cũng chỉ đâm đâu vào cái máy thính ,cậu lại cảm thấy chạy lòng.

Hiromi chạy lai thì thấy vẻ mặt đăm chiêu suy nghi của con cô ngồi xuống bên cạnh rồi hỏi

"Con lại suy nghĩ về điều gì thế mẹ thấy con thường xuyên có vẻ mặt này lắm đó"

Thấy mụ mụ hỏi han ân cần haraki nhì vào mắt mụ mụ rồi nói" con yêu mẹ "

Hiromi nghe vậy thì ngây người như phỗng vì không thể ngờ rằng con mình sẽ nói ra câu đó rồi lật tức đỏ bừng mặt lên.

"Sao sao thằng bé có thẻ nói như vậy được chứ mình là mẹ nó mà " cô quyết định từ chối con một cánh thẳng thắn.

"Mẹ .......mẹ ....con ..... ta ......không được.........chúng ta không được "

"Trơi ơi không phải như thế phải đứt khoát từ chối thằng bé chứ" hiromi trong lòng gào thét .

Haraki giật mình đệch chết mẹ nhầm kịch bản rồi lẽ ra phải là "mẹ cảm mơn con mẹ cảm thấy an ủi lắm" bla bla rồi kết thúc là"mẹ chũng yêu con" chứ nhầm kịch bản trâm trọng rồi.

nhìn hiromi hiện giờ mặt mày đỏ trót chỉ còn biết mím chặt môi rồi lấy hai bàn tay nhỏ nhắn đánh liên tục vào người haraki để biểu hiện thái độ của mình trông đáng yêu vô cùng.

Bây giời nhìn lai họ thật sự chẳng khắc một cặp