Chương 23 Bất ngờ
Một tuần sau, hiệp hội y dược đã cho người đi mua dược thảo với số lượng lớn nhưng vì Nobita đã mua gần hết số thảo mộc đó nên hiện tại thứ cỏ mà mọi người vẫn bảo là vô dụng đã trở thành loại mặt hàng quý hiếm do vậy giá thành đã trở nên đắt đỏ, lúc đầu chỉ có 10 yên một cân vậy mà giờ đã gấp 20 lần. Khi nghe được tin này Doraemon không khỏi hoảng hốt chạy ngay về nhà và lao lên phòng
“Nobita,Nobita cậu biết tin gì chưa số thảo dược cậu mua lần trước bây giờ đã lên giá rồi kìa bây giờ đã 200 yên một cân rồi kìa”
“Ồ vậy à?”
Thấy thái độ của Nobita bình thản như không có chuyện gì to tát Doraemon sốt ruột thúc dụ.
“Cậu còn bình tĩnh như vậy sao còn không mau đem bán nhanh để lấy tiền, chỉ cần cậu bán hết là cậu có một số tiền cực lớn trong tay rồi như vậy cậu có thể mua được rất rất nhiều bánh rán đấy”
Nobita suýt chút nữa ngã ngửa khi nghe Doraemon nói chuyện, việc hắn bán hàng thì liên quan gì tới mua bánh rán chứ? Khỏi phải nói hắn cũng hiểu tên mèo máy tham ăn này chắc chắn sẽ bắt hắn khao bánh sau khi bán được giá, Nobita cười khổ rồi từ từ nói
“Không vội không vội cứ để thư thư thêm một tuần nữa mình đảm bảo sẽ còn có giá hơn thế nữa tơi lúc đó mình sẽ đãi cậu ăn bánh thoải mái chỉ sợ cậu không thể ăn hết nổi thôi”
Nói đến đây hắn không khỏi cảm khái, hiện tại hắn có trong tay 25 tấn thảo dược tất cả được ba của Himeko thu mua chỉ trong vòng bốn ngày điều này làm hắn suýt chút nữa phun ngụm trà trong miệng ra ngoài khi đang ngồi uống nước tại nhà của Himeko, quả nhiên gia đình Himeko không những giàu có lại còn rất nổi tiếng nên mới làm được như thế, do vậy kế hoạch này đã thành công vượt quá sự mong đợi của Nobita.
Một tuần lại tiếp tục trôi qua hiệp hội ý dược đã cho ra được khá nhiều thứ thuốc hữu dụng và được mọi người ưa chuộng, tuy giá thành có hơi đắt nhưng những sản phẩm này có tác dụng rất nhanh đặc biệt là loại dược phẩm có tác dụng làm đẹp rất được phụ nữ ưa thích vì vậy giá thành lại càng trở nên đắt đỏ vì cung không đủ cầu do vậy. Chính vì thế nên thảo mộc của Nobita đã đội lên giá là 3000 yên một cân, điều này làm cho những người bán đi chỗ thảo dược kia kêu la cực kì thảm thiết vì tiếc của.
Lúc này gia đình của Himeko không khỏi trợn trừng mắt đặc biệt là ba của cô ông biết rõ tình hình hiện giờ bởi ông cũng là người hay để ý tới tin tức, lúc đầu ông dự định nếu như Nobita buôn bán không thành công thì ông sẽ giúp cậu bé thu hồi lại vốn và an ủi cậu ta nhưng ai ngờ tuần trước giá thành tăng cao, điều này làm ông không khỏi vui mừng cho cậu bé và tán thưởng Nobita không ngớt. Tưởng chừng như Nobita thanh lý toàn bộ số hàng đó vào tuần trước nhưng đến hôm nay ông được tin nhắn thông báo là Nobita đã bán được hết sạch số lượng thảo dược vào ngày hôm kia, điều đó làm ông Hideyoshi và gia đình suýt chút nữa không cầm cự được ngạc nhiên mà hét lên. Sau một lúc cố gắng để bình tâm lại ông ngồi suy nghĩ một hồi rồi nhìn chằm chằm vào cô con gái của mình rồi nói
“Nè Himeko con thấy Nobita là người như thế nào?”
Bị hỏi bất ngờ như vậy Himeko mặt đỏ như gấc lí nhí trả lời:
“Cậu ấy là một người rất tốt, rất tuyệt vời ạ”
Thấy thái độ của cô con gái như vậy vợ chồng nhà Tatsumiya quay sang nhìn nhau rồi đồng thanh nói
“Ồ thì ra vậy!!!!”
Hiện tại Nobita và Doraemon đang ngồi trên một đống tiền, tuy nhiên hắn thì đang cau mày suy nghĩ nên làm thế nào để cất đi số tiền chất cao như núi như thế này còn Doraemon thì trong đôi mắt hiện lên hình kim tệ miệng thì cười cười trong rất nghê, nhìn thấy bộ mặt đần độn kia Nobita liền mau chóng đấm cho Doraemon cú vào đầu để tỉnh táo lại, bị đau ngay lập tức mèo máy liền trở về thực tại
“Nobita yêu dấu à có nhiều tiền như vậy rồi thì cậu sẽ không quên mình có phải không, chúng ta là bạn tốt mà có vui cùng hưởng có nạn cùng chịu phải chứ”
Vừa nói Doraemon vừa cố gắng làm cho đôi mắt thật long lanh nhìn chằm chằm vào Nobita làm cho hắn không lạnh hết cả sống lưng
“Được rồi được rồi đừng có nhìn mình như vậy nghê quá đi trước mắt cậu hãy giúp mình cất chỗ tiền này đi đã”
“Được rồi để đó cho mình”
Nói xong cả hai cùng hì hục nhét tiền vào trong túi không gian của Doraemon phải công nhận chiếc túi này rất tiện lợi,lần trước hắn cũng nhờ Doraemon cất đi 25 tấn thảo dược đó bằng túi thần cho nên hắn có thể yên tâm đi học mà không sợ bị trộm nghé nhà hay bị cướp gì cả. Mãi một lúc sau cả hai mới dọn durẹp xong phòng, việc tiếp theo là qua nhà của Himeko thực hiện lời hứa với bố của cô ấy. Vừa đến nơi cả hai đã được tiếp đón rất long trọng như những vị khách đặc biệt khiến cho Nobita suýt nữa bỏ chạy vì nghĩ mình đi nhầm nhà may mắn là lúc đó Himeko có mặt kịp thời rồi dẫn cả hai vào
“Xin lỗi cậu nhé Nobita chỉ tại bố mình vui mừng quá nên mọi việc làm có hơi quá lố mong cậu đừng để bụng”
“A ừm được rồi vừa nãy mình cũng hơi giật mình chút nên có hơi thất lễ thật ngại quá”
Vào tới phòng khách Nobita lễ phép chào hỏi hai người sau đó hắn lấy ra hai túi xách to khủng khiếp rồi đưa cho ba của Himeko
“Hôm nay cháu tới đây là để trả lại bác số tiền cháu đã mượn và phần tiền lợi nhuận của lần này, rất cảm ơn hai bác đã giúp đỡ cháu trong thời gian qua”
“Ồ không có gì đâu cháu đừng khách sáo, các bác mới chính là người phải cảm ơn cháu đấy nếu không có cháu thì chắc hẳn sẽ trở nên rất khó khăn rất nhiều cho nên bác rất vui vì con gái bác có thể quen một người tốt như cháu đấy”
“Hì hì bác quá lời rồi cháu không tuyệt như vậy đâu ạ”
Quả thật Nobita da mặt vốn mỏng cho nên khi được người khác khen ngợi hắn vẫn cứ xấu hổ như thường tuy đã sống hơn 400 năm nhưng bản tính của hắn cũng không thay đổi nhiều chẳng qua trước binh đoàn của mình hắn luôn lấy ra khuôn mặt bình tĩnh lạnh lùng để làm gương và cũng là để tăng uy nghiêm mà thôi nhưng kiếp này hắn không cần phải làm thế cho nên hắn có thể khóc cười thoải mái mà không phải kìm nén như trước.
Càng nhìn ông bà Tatsumiya lại càng thấy Nobita thuận mắt do vậy ông hỏi Nobita
“Này Nobita cháu thấy con gái chú như thế nào?”
Bị hỏi bất ngờ như vậy Nobita hoàn toàn không để ý mà thành thành thật thật trả lời
“Dạ bạn ấy là người bạn vô cùng tuyệt vời hơn thế nữa bạn ấy rất xinh đẹp và tài năng ạ”
Nói xong Himeko mặt trở nên đỏ rực như lửa cúi gằm mặt xuống không dám nhìn Nobia, còn Doraemon ngồi cạnh thì mặt trở nên vô cùng ngạc nhiên mồm há rộng tới mức có thể nhét cả cái chậu vào trong đó vậy. Tuy nhiên Doraemon ngạc nhiên bởi vì hắn thấy được kiến thức về chuyện tình cảm của Nobita gần như bằng không, rõ ràng gia đình người ta hỏi một câu có chủ ý vậy mà vẫn ngu ngơ không hiểu gì cả, đến cả hắn là mèo máy cũng có thể hiểu được ẩn ý trong đó, ấy thế mà tên đần độn Nobita thì ngây thơ trả lời một cách tự nhiên khiến cho người khác không khỏi trở nên lúng túng.
“Vậy sao thế thì từ nay mong cháu hãy giúp đỡ Himeko nhiều hơn nữa nhé, con bé tuy còn nhiều thiếu sót nhưng nó sẽ cố gắng nhiều hơn”
“Tất nhiên rồi ạ cháu sẽ đối xử tốt với Himeko không để bạn ấy phải buồn đâu ạ”
Nói xong hắn mới thấy có cảm giác sai sai thế nào đó nhưng trong trường hợp này hắn chả tìm được lời nào phù hợp cả. Sau một lúc Himeko mới lấy hết dũng khí cúi người hành lễ với Nobita
“Vậy sau này mong cậu hãy giúp đỡ mình nhiều hơn”
“Mình cũng vậy”
Xong xuôi hắn mọi việc ở nhà của Himeko hắn cùng Doraemon xin phép ra về, đi chưa được bao lâu Doraemon hỏi Nobita
“Này Nobita lúc nãy cậu có hiểu bác ấy có ý gì không hả sao cậu lại dễ dàng nhận lời thế”
“Có gì mà khó hiểu bác ấy nhờ mình chăm sóc Himeko giúp bác ấy thôi mà”
“Thế cậu có hiểu nghĩa của từ “chăm sóc” nghĩa là gì không”
Nobita nhíu mày khó chịu hắn không hiểu sao hôm nay mèo máy lại phiền nhiễu đến vậy cứ hỏi hắn toàn những thứ lung tung
“Thì là chăm sóc chứ sao nữa Doraemon sao cậu cứ hỏi mấy thứ không đâu thế có phải cậu có vấn đề gì không mau mau tới bệnh viện tương lại kiểm tra đi”
Doraemon quả thật bó tay với tên đầu gỗ này rõ ràng hắn có thể lập ra một kế hoạch kiếm tiền phức tạp có một không hai thế nhưng một việc mà đến kẻ ngốc cũng hiểu thì hắn lại không, chả biết hắn là thiên tài hay là tên dần nữa. Tuy bất lực nhưng với trách nhiệm là giúp đỡ Nobita Doraemon vẫn phải giải thích cho hắn hiểu.
.........
“Cậu nói cái gì, vậy từ nãy đến giờ ý bác ấy là muốn gả Himeko cho mình á”
“Đúng vậy đấy”
“Không được nhất định là không được mình phải mau quay lại nói với gia đình bác ấy về việc này, tất cả đều là hiểu nhầm thôi”
Ngay khi hiểu ra Nobita mặt mày trở nên tái mét thảo nào hắn cứ cảm thấy có cái gì đó không đúng và còn cả thái độ kì lạ của Himeko nữa nếu hắn ngồi suy nghĩ kĩ lại thì hoàn toàn hợp lý do vậy hắn phải ngay lập tức quay lại giải thích với bọn họ nhưng chưa kịp chạy đi hắn đã bị Doraemon ngăn cản
“Đứng lại Nobita cậu định quay lại từ chối việc này đúng không? Cậu nghĩ nếu cậu làm vậy thì gia đình Himeko sẽ thấy vọng dường nào cậu biết không và còn cả Himeko nữa cô ấy sẽ buồn bã như thế nào? Cậu nỡ nhìn bọn họ như vậy sao”
Quả nhiên Doraemon nói rất có lý hắn chắc chắn là không muốn nhìn thấy gia đình Tatsumiya phải thất vọng vì hắn rất quý họ, chỉ có điều việc hắn có hôn ước như thế này là quá sớm, hắn chưa sẵn sàng.
“Thế cậu bảo mình phải làm sao đây? Doraemon cậu có cách nào giúp mình không?”
“Aizz cái này thì mình bó tay rồi không có cách nào khác ngoài việc cậu phải chấp nhận hôn ước vào lúc này, chỉ mong tương lai khi Himeko trưởng thành thì sẽ hồi tâm chuyển ý hủy bỏ hôn ước thôi”
Nobita triệt để thất vọng khi nghe thấy như vậy, hắn chỉ muốn tự tay vả vào mặt thật đau vì sự ngu ngốc của mình cũng may là Doraemon bên cạnh hắn giúp hắn tỉnh ngộ nếu không thì không biết hắn đã làm ra những việc như thế nào nữa. Trở về nhà hắn về phòng rồi nhanh chóng đi ngủ, hôm nay tinh thần hắn bị đả kích một cách mãnh liệt do vậy Nobita trở nên thật mệt mỏi không muốn làm cái gì hết do vậy hắn nhanh chóng chìm sâu vào giấc ngủ, kết thúc một ngày quá nhiều điều bất ngờ xảy ra.