Thanh âm người này có chút khà khàn, phối với hoàng cảnh tĩnh mịch xung quanh, thật sự khiến người khác sợ tới mức muốn quay đầu bỏ trốn.
Nhưng thật ra Cảnh Vân Chiêu lại có chút tò mò, khách khí nói: “Ta tới là để bán dược liệu” Nói xong liền chỉ chỉ cái sọt trước mặt.
Người nọ nhìn lướt qua, “Vào đi.”
Nói xong, trực tiếp đem Cảnh Vân Chiêu và cái sọt túm đi vào, sức lực kia cũng là không nhỏ.
Vào trong viện, Cảnh Vân Chiêu tức khắc khiếp sợ, chỉ thấy trước mắt bày từng hàng giá, lu dược, cùng với đủ loại đồ vật, bất quá rõ ràng có thể thấy được đã bị thu vào rất nhiều. Mà cổ hương vị kỳ quái kia cũng là từ trong viện này truyền đến. Chính là khi vào nhà xong, cũng không cảm thấy cổ hương vị này hoàn toàn khó tiếp thu.
“Sư phụ bận việc, việc thu mua mấy thứ này đều gia lại cho ta, đảng sâm này của ngươi chất lượng cũng không tệ, tính ngươi ba mươi khối một cân. Nguyện ý ta liền lấy tiền giao cho ngươi, nếu ngươi không muốn thì cứ mang mấy thứ này đi, về sau cũng không cần lại đây!” Nam nhân này thập phần dứt khoát, biểu tình vẻ mặt nhưng lại có chút hù dọa người.
Đối với đảng sân mới hái mà nói thì cái giá này cũng không quá thấp. Cảnh Vân Chiêu cũng không có lòng tham, liền gật đầu.
Động tác người này thực mau, vừa thấy Cảnh Vân Chiêu đồng ý, chẳng mất nhiều thời gian hắn liền đem đảng sâm rửa sạch, cơ hồ là từng gốc từng gốc đều kiểm tra qua. Xem xét rất kỹ tới độ khiến người bán giận sôi người. Nếu không phải Cảnh Vân Chiêu nhẫn nại hơn người, đổi lại là người làm ăn sinh ý thì đã sớm chịu không nổi.
Chờ sau khi kiểm tra đảng sâm xong, nam nhân kia cũng lộ ra một chút ánh mắt kinh ngạc. Không nghĩ tới rằng đảng sâm lại tốt như vậy.
“Cho ngươi thêm hai khối, về sau có thứ tốt thì đưa tới!” nam nhân mở miệng nói. Nói xong liền đi vào trong, không bao lâu đã trở ra. Chờ hắn đứng ở cửa, liền đếm đếm, tổng cộng nhiều hơn bốn ngàn khối.
“Cái gì cũng đều được? Không hạn chế số lượng?” Cảnh Vân Chiêu vội mở miệng hỏi.
“Đúng!” Nam nhân lạnh lùng mở miệng.
Tâm tình Cảnh Vân Chiêu tức khắc thả lỏng, tuy rằng người này có chút kỳ quái, nhưng có nguồn tiêu thụ, ít nhất tạm thời nàng sẽ không quá lo vấn đề tiền dùng. Hơn nữa nhìn trong viện cũng có không ít dược liệu quý, không nói chủng loại đầy đủ hết, hơn nữa còn rất nhiều. Có thể thấy được chủ nhà này cũng không thiếu tiền, có thể làm được giao dịch lớn.
Cảnh Vân Chiêu cầm tiền, xoay người liền muốn đi. Bất quá vừa bước một chân ra khỏi cửa, đột nhiên nghe được có động tĩnh phía sau, nhịn không được liền quay đầu nhìn.
“Sư phụ, vừa mới thu được đảng sâm, chất lượng rất khó có được….”
Người đi ra chính là một lão nhân, nhìn qua có chút đáng sợ. Mà trung niên nam nhân vừa rồi vừa thấy ông thì lập tức khách khí đi, trên mặt cũng mang theo một chút tươi cười, cả người thập phần hiền lành.
Cảnh Vân Chiêu không khỏi cẩn thận nhìn kỹ lão nhân này.
Ngoại hình lão nhân cũng coi như là hạt phát đồng nhan, rất có phong thái, nhưng là một đầu tóc bạc lộn xộn, quần áo trên người cũng có chút lôi thôi lếch thếch. Tuổi cũng không phải quá già, bất quá chừng sáu mươi, nhưng hai mắt lại không có thần thái gì, không khỏi làm cho người khác cảm thấy có chút…. đáng thương.
Ánh mắt Cảnh Vân Chiêu quá mức gây chú ý, tức khác lão nhân kia liền hướng ánh mắt sắc bén quay đầu nhìn lại đây.
Nhưng là vừa đảo mắt, liền nhìn thấy đồng tử ông co rụt lại, vừa nãy còn mang theo sắc bén, thân hình tức khắc vọt lại hướng Cảnh Vân Chiêu.
Phản ứng của Cảnh Vân Chiêu cũng coi là nhanh, thấy lão nhân kỳ quái này như vậy, tức nhiên liền xoay người muốn trốn. Nhưng mà vừa ra khỏi cửa, lão nhân kia vội vàng kêu lên: “Từ từ!”
Thanh âm có chút run rẩy, có chút thê lương, làm trong lòng Cảnh Vân Chiêu mạc danh nổi lên một cổ cảm giác kỳ quái.
Không tự chủ được liền dừng chân xoay đầu.
“Ngươi tên gì?” Lão nhân nhìn nàng, ánh mắt có chút hoảng hốt, như là đang lục lọi trong hồi ức, có chút kinh hỉ lại có chút thất vọng, thần sắc phức tạp làm người xem không hiểu.
“Cảnh Vân Chiêu.” Cảnh Vân Chiêu nhẹ giọng đáp.