Chương 17: Thức Giấc ! Độ Kiếp!

………………………… Ngày 10 tháng 8 năm 2010.

Trên biển, một đoàn máy bay chiến đấu hiện đại đang hướng về Nhật Bản. Những cỗ máy bay chiến đấu này được gọi là Avalon.

“ Tất cả mọi người, ngày hôm nay chúng ta sẽ biến Nhật Bản thành của chúng ta. Tất cả là vì Britannia vĩ đại. !” Trong một chiếc Avalon một tiếng hô chói tang vang lên từ một kẻ mặc quần áo có gắn nhiều huy chương. Vừa nhìn đã biết tên này là chỉ huy.

“ All hail Britannia !!” Những người xung quanh gã mặc quần áo binh lính có đầy đủ trang bị lập tức hét lớn.

“ Nhật Bản hôm nay chắc chắn sẽ biết nỗi sợ hãi khi đối đầu với chúng ta !!! All hail Britannia.” Tên chỉ huy lần nữa hô to. “ All hail Britannia” “ All hail Britannia” Đám lính lần nữa hét lên chói tai.

……………………

Lúc này ở một vùng quê Nhật Bản có hai cậu bé đang chơi đùa. Cả hai người đều là bạn thân của nhau, cậu bé tóc nâu tên là Suzaku còn cậu bé tóc đen kia tên là Lelouch.

“ Ha-ha-ha, Lelouch tớ với cậu thi xem ai lên kia trước nhé.” Suzaku nhìn Lelouch cười nói.

Vừa nói cậu liền chỉ tầy về phía trước mặt, phía cậu chỉ tay chính là một đoạn đất cao 3 met nằm nghiêng, phía trên là một thảm cỏ xanh tươi.

“ Cậu yếu thật đó~” Không đợi Lelouch trả lời Suzaku liền chạy thật nhanh leo lên đó, quay lại nhìn thấy Lelouch vẫn đang leo cậu liền nói.

“ Đây !Nắm lấy tay tớ đi.” Suzaku vừa nói vừa đưa tay về phía Lelouch.

“ Cảm ơn cậu…Tớ chịu hết nổi rồi.” Lelouch vẻ mặt tựa như kiệt sức nói với Suzaku, vừa nói cậu vừa nắm tay Suzaku sau đó leo lên trên.

Lelouch vừa lên sau đó liền thở dốc.

“ Vù ù ù ù ~~~” - Tiếng máy bay chiến đấu vang lên.

“ Humm !?” Lelouch và Suzaku ngạc nhiên nhìn về phía âm thanh.

Cả hai người đều nhìn thấy phía xa là một đoàn Avalon, thỉnh thoảng những phát đạn bắn ra từ nòng súng phá hủy mặt đất phía dưới.

“ Là quân đội Britannia…” Suzaku nhìn đoàn Avalon này căm hận nói.

“ Britannia…” Lelouch nhìn quân đội Britannia khuôn mặt phức tạp, thỉnh thoảng liếc nhìn Suzaku đang phẫn nộ sau đó hai tay liền nắm chặt. Bởi vì cậu là người Britannia mà Suzaku thì lại là người Nhật Bản.

Từ sâu trong đáy lòng Lelouch cảm thấy có lỗi với Suzaku.

“ Đi thôi Suzaku. Ở đây chúng ta sẽ bị chết mất…” Lelouch vội vàng bắt tay kéo Suzaku nói.

Sau đó hai người rời đi.

Cách hai người không xa cô một cô gái tóc xanh lục mặc Kimono màu đen. Người con gái này chính là C.C

“ Britannia…Thật hoài niệm làm sao~~” Nàng nhìn đoàn quân Britannia dùng Avalon xâm chiếm Nhật Bản khẽ nói. Tựa hồ nghĩ đến gì khuôn mặt của nàng lộ ra vui vẻ. ……………… Chiến tranh xảy ra, 1 quốc đảo năm ở Viễn Đông với tên gọi Nhật Bản đối đầu với 1 siêu cường quốc duy nhất trên thế giới Britannia.

Giữa cả 2 đã nhiều lần tồn tại mâu thuẫn ngoại giao, nguyên nhân xuất phát là nguồn tài nguyên ở Nhật Bản.

Trong cuộc chiến tranh này, quân đội Britannia đã sử dụng chiến cơ bọc thép hạng người, chúng có tên gọi là Knightmare Frame, đây là lần đầu tiên chúng được đưa vào chiến đấu.

Sức mạnh của chúng là không thể tưởng nổi. Với sức mạnh siêu việt các phương tiện chiến tranh khác, phòng tuyến bảo vệ đất liền của Nhật Bản bị chúng phá từng vòng một.

Cuối cùng chiến tranh kết thúc, Nhật Bản thất bại và trở thành thuộc địa của Đế quốc Britannia.

Tự do, nhân quyền, và danh xưng của Nhật Bản đều bị lấy đi. Nhật Bản bị gọi với cái tên mới là Khu 11.

Khu 11 chính là cái tên mới của Nhật Bản sau khi bại trận.

…………………………

Trên một bờ biển của Nhật Bản, khắp nơi đều là đổ nát.

Lúc này Suzaku đang ngồi buồn bã.

Nhìn Suzaku như vậy Lelouch hai tay năm chặt, đôi mắt cậu hiện lên cừu hận.

“ Suzaku…Tớ…Tớ sẽ tiêu diệt Britannia!” Lelouch nhìn Suzaku nói với một giọng kiên quyết cùng thù hận.

………………………….

“ Pành Pành Pành Pành !” Tiếng súng vang lên khắp ngọn đồi. Các loài chim bay toán loạn trên bầu trời.

Bỗng nhiên một thân ảnh nhảy ra khỏi đồi, lấy tốc độ cực nhanh chạy trên đường. Người này chính là C.C, hiện giờ nàng đang bị truy đuổi bởi quân đội Britannia.

“ Cô ta kia, nhanh chóng đuổi theo.” Một chiếc Knightmare Frame trong buồng lái binh lính Britannia quát.

Kèm theo tiếng quát của hắn là một loạt viên đan bắn về phía C.C, sau đó 3 chiếc Knightmare Frame đuổi theo về phía nàng.

C.C lấy tốc độ cực nhanh né tránh đạn. Sau đó nàng tiếp tục chạy.

“ Cô ta là cái quái gì vậy chứ !? Chạy còn nhanh hơn cả chúng ta !” Một gã binh lính trong buồng lái Knightmare Frame nói với đồng đội.

“ Ai biết, lần trước tao nhận được thông báo ả bị trúng đạn. Hiện giờ thì ả trên người không có một vết thương.” Một gã khác nói.

“ Báo cáo ! Mục tiêu chạy về đường D4 ! Yêu cầu viện trợ.” Gã đầu tiên phát hiện C.C lập tức trong Knightmare Frame thông báo với xung quanh.

Cuối cùng C.C cho dù có chạy nhanh hơn nữa cũng không trốn thoát được, nàng lập tức bị bao vây và bị xả đạn.

Bị đạn bắn như tổ ong C.C nằm xuống đất sau đó nàng lại đứng lên, lấy tay móc từng viên đạn ra khỏi đầu mình, những viên đạn trong cơ thể nàng tự động đẩy ra ngoài.

Thấy C.C đứng lên đám người kia ngơ ngác một lúc không biết phản ứng gì, tưởng như mình đang nằm mơ.

“ Bắn !! Ta không tin ả là quái vật bất tử !” Lập tức có tên tỉnh táo lại hét lên rồi bắn.

Lần thứ 2 bị bắn, C.C lập tức lại nằm xuống. Sau đó lấy mắt thường có thể nhìn thấy vết thương khép lại, đạn từ trong cơ thể nàng lại tự động rơi ra.

“ Nàng là quái vật bắn không chết ! Các ngươi tốt nhất bắt nàng cho ta.” Lúc này trong buồn lái mỗi chiếc Knightmare Frame xuất hiện một bảng hình ảnh. Trong hình ảnh là một gã đeo kính với mái tóc xanh trắng, gã nói với tất cả binh lính trong buồng lái.

Gã đeo kính này chính là Lloyd.

“ Vâng” Đám lính cung kính đáp lại, sau đó từng tên một tiến tới C.C để bắt nàng.

……………………………

Trong một phòng thí nghiệm, C.C bị trói trên ghế với các loại dây thép.

“ Hôh !? Ngươi nói rằng ngươi sống gần 500 năm sao, quả thực là quái vật. Ngươi sẽ là mẫu vật thí nghiệm vô giá cho ta~.” Lloyd nghe xong C.C nói về mình, gã kinh ngạc sau đó mừng rỡ nói.

“ Thưa ngài Lloyd, theo thông tin thì cô ta có thể là “Ma nữ tóc xanh” ở 500 năm trước. Đây mới là thông tin đáng giá. Theo sử sách nàng và “ Kẻ Thù Của Chúa” cùng nhau một lúc rời đi, đến hiện giờ nàng vẫn còn sống vậy cũng có khả năng người kia con sống.” Lúc này một cô gái tóc xanh mặc trang phục màu nâu nói với Lloyd.

“ Vậy ý của Cecile là ta sẽ có thêm một mẫu thí nghiệm nữa phải không !? Hohoho…” Lloyd nghe Cecile nói xong lại hưng phấn cười nói.

“ Ta biết nàng…Không ! Ta biết hắn ở đâu.” Lúc này C.C vẫn không nói gì bỗng dưng mỉm cười nói.

………………………………………

Mùa đông, tháng 12 năm 2014.

Một đoàn quân Knightmare Frame đang đào bới xung quanh một khu rừng, mỗi nơi đều là sâu 10-15met.

Đã 1 tháng nhận được lệnh từ phía Lloyd, quân đoàn này phải đào tìm một người trong cả tháng tuyết rơi này.

Nơi này là phía Bắc của Đế quốc Britannia, vùng núi xung quanh chính là nơi mà Mạc Vân lúc trước chôn mình xuống.

“ Mệt chết ! Lloyd tên kia nghĩ gì không biết, bắt chúng ta tìm một người bị chôn dưới đất.” Tên đội trưởng quân đoàn Knightmare Frame này bất mãi nói.

“ Đội trưởng ! Có khi là hắn hết việc làm cho nên phái chúng ta đến đây cho vui đi...” Môt tên binh lính lái Knightmare Frame thở dài nói.

“ Đi qua bên kia đào thôi.”

]

Tên đội trưởng cảm thấy khu vực này đã đào hết, hắn ra lệnh cho đám thuộc hạ tiến về phía rừng cây tươi tốt nhất chỗ.

Nhưng hắn đâu biết chỗ đó chính là nơi mà Mạc Vân ngủ say.

Cả một đoàn Knightmare vừa đi vừa đào, cho đến 3 ngày sau đào đến chỗ Mạc Vân.

Bọn hắn bắt đầu đào chỗ Mạc Vân đang nằm xuống……

…………………

Lúc này Mạc Vân vẫn đang bị chôn vùi dưới đất, khắp người nàng đều là rết, giun. Bộ giáp sắt nàng mặc vẫn không bị một chút nào hoen rỉ.

Bỗng nhiên lúc này, một tiếng đất đá bị rời đi vang lên, ánh sáng cùng tuyết rời xuống người nàng.

“ C-Có người !!! Đội trưởng !! Có người nằm dưới này. !!” Tên lính lài Knightmare Frame thấy Mạc Vân bị chôn sâu cùng sắc đẹp của nàng làm cho thất thần, sau đó hắn tỉnh lại hét to.

“ Trời ạ ! Thật sự có người sao !? Mau mang người đó lên.” Lúc này tên đội trưởng vừa đi tới vừa hét lớn. Mấy tên tiến tới nhìn thấy Mạc Vân dung mạo xong cũng thất thần một lát.

“ Tóc bạc !? Giáp sắt ?” Nhìn Mạc Vân tên đôi trưởng này trong lòng nghi hoặc, bởi vì giáp sắt mà Mạc Vân mặc chính là của quân đội Britannia thời Trung Cổ.

“ Đội trưởng ! Mau nhìn bầu trời.” Đột nhiên một tiếng kinh hô vang lên, tên đội trưởng lập tức nhìn lên bầu trời.

“ Roẹt ! Đùng ! Đùng ~~ Roẹt Roẹt !” Bầu trời bông nhiên đen sầm lại như ngày tận thế, mây đen tụ này trên đỉnh đầu bọn hắn, trong mây đen từng đoàn tia sét điên to như cái cột nhà giống như con rắn đang trườn trên mây.

Đúng lúc này mây đen ở giữa xoắn lại tạo thành một lỗ hổng ở giữa, lỗ hổng ở giữa này lôi điện có màu trắng cùng lục đan xen lẫn nhau, tựa như lúc nào cũng có thể rơi xuống vậy.

Thấy một màn như vậy, quân đội Britannia lập tức bất an. Mang theo Mạc Vân di chuyển thật nhanh rời xa vùng này, nhưng mà bọn hắn di chuyển tới đầu cái lỗ xoắn trên trời đi theo đến đấy.

Trong lòng bọn hắn bất an càng ngày càng tăng cao.

“ Thả cô gái này xuống ! Mọi người lập tức tránh xa cô gái này ! Mau lên !.” Tên đội trưởng nhìn Mạc Vân sau đó nhìn bầu trời, tựa hồ cảm giác bầu trời biến đổi cùng Mạc Vân có quan hệ. Hắn nhìn tên lính lái Knightmare hét lên rồi ra lệnh thuộc hạ.

Thả Mạc Vân xuống rời xa một đoạn, tên đội trưởng chỉ thấy trên bầu trời lỗ xoắn kia không đuổi theo bọn hắn nữa.

Tên đội trưởng này cảm thấy suy đoán của mình đúng, bầu trời biến đổi cùng cô gái bọn họ đào được là có quan hệ.

“ Đoàng !!!!” Bỗng nhiên từ lỗ xoắn bắn xuống người Mạc Vân một cột sét.

Lập tức Mạc Vân đang nằm bị sét đánh tới, các con rết cùng giun vẫn ở trên người nàng lập tức bị sét đánh chết, tiêu tán giữa thiên địa.

Tên đội trưởng không vào giúp Mạc Vân, bởi vì hiện tại hắn lao vào là tự tìm đường chết.

Hắn nhìn trên bầu trời từ lỗ xoắn lôi điện vẫn chưa giảm bớt, thậm chí con tăng mạnh.

“ Tất cả ghi hình lại cho ta !!” Hắn nhìn đám thuộc hạ ra lệnh, sau đó nhìn chằm chằm phía Mạc Vân. Bởi vì hắn biết Mạc Vân hiện giờ vẫn chưa chết.

“ Đội trưởng, nàng ta có khi nào chết rồi không ?” Một tên thuộc hạ nghi hoặc hỏi hắn.

“ Ta không biết, nhưng ta đoán có lẽ không !” Vừa nói hắn vừa nhìn bầu trời tựa như sắp sửa tận thế.

“ Đoàng! Đoàng! Đoàng!” Lập tức 3 luồng sét đánh xuống Mạc Vân, lân này trong đó có một cốt sét màu lục. Sét đánh xuống sau đó liên tiếp đánh xuống.

Đánh đến lần thứ 9 bầu trời lập tức đen ngòm, tựa như màn đêm u ám. Hiện giờ chỉ còn nhìn thấy lỗ xoắn cùng lôi điện…

“ Roẹt...” Bỗng nhiên từ lỗ xoắn giáng xuống một cột xét nồng độ dày đặc màu lục, khắp vùng đất phía Bắc này nơi đâu cũng nhìn thấy.

Mặc dù tốc độ chậm như đang rơi tự do, nhưng mà ai cũng biết cột sét này uy lực đủ để miểu sát hơn ngàn chiếc Knightmare.

“ Mọi người lập tức chạy mau !!!” Vừa lúc cột sét này giáng xuống, tên đội trưởng vội vàng ra lệnh thuộc hạ rồi chạy.

“ Cảnh báo: Phát hiện nguồn năng lượng cao !” “ Lost ! Lost ! Lost ! Lost !” Sau cảnh báo là hoàng loạt Lost hiện lên trước buồng lái hắn.

“ Uỳnh ~~!!! Rầm rầm rầm !!” Cột sét giáng xuống người Mạc Vân sau đó chỉ một tiếng địa chấn vang lên, sau đó mặt đất rung chuyển kịch liệt. Cả khu vực rừng cây xung quanh thi nhau ngã đổ.

Ở trong hố Mạc Vân da thịt cháy đen, lập tức lấy tốc độ cực nhanh khôi phục lại bình thường. Cơ thể nàng lại mạnh hơn trước… …………………

Lúc này đang năm ngủ say bị sét đánh, Mạc Vân trong đầu hiện lên thông báo.

“ Nhiệm vụ 2: Ngủ một giấc sâu đến khi kịch tịch bắt đầu. Tình trạng: Hoàn thành. Phần thưởng: Độ dung hợp huyết mạch +5%”

“ Nhiệm vụ thế giới: Đạt được Geass nhằm tăng cao thực lực, đồng thời dung hợp huyết mạch Hồng Mông đại nhân 0,2%. Độ dung hợp huyết mạch hiện tại: 5,1%. Tình trạng: Hoàn thành. Đánh giá: SSS. Phần thưởng: Trường Sinh Đan.”

“ Nhiệm vụ 3: Trợ giúp Lelouch thống nhất thế giới. Độ phá hư kịch tình không được vượt quá 25%. Yêu cầu: Không, thất bại phải chết đi. Tình trạng: Mới nhận nhiệm vụ. Phần thưởng: Tự do ra vào Code Geass thế giới.”

Thanh âm thông báo nhiệm vụ vang lên, thông báo hết sau đó Mạc Vân mở mắt tỉnh lại.

Khi Mạc Vân mở mắt phát hiện mình đang năm ở giữa một hố sâu như bị đánh boom. Nhìn bầu trời đầy tuyết, tuyết xuống khuôn mặt nàng, nàng đứng dậy.

“ Luyện Khí 9 giai sơ kỳ…” Cảm nhận trên người mình khí tức, Mạc Vân trong lòng mừng rỡ.

“ Trường Sinh Đan, ha-ha !! Từ giờ mình không phải lo về vấn đề thời gian rồi…” Nhìn viên Trường Sinh Đan trước mặt Mạc Vân vui sướng cười nói. Sau đó nàng liền nuốt viên đan dược, nàng cảm thấy mỗi tế bào của mình hiện tại giống như được tăng cường.

Sau đó nàng cảm nhận trong bụng nàng có một viên cầu tròn hình xanh lục, tỏa ra âm khí nồng nặc.

“ Cực Âm Thần Quyết cuối cùng đại thành.” Mạc Vân trong lòng mừng rỡ nói.

“ Âm Kiếm !” Nàng trong đầu thầm niệm, đột nhiên xung quanh nàng xuất hiện một loạt kiếm tỏa ra một tia băng lãnh, những kiếm này màu xanh lục trong suốt.

“ C.C ! Chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi…” Nhìn xung quanh Âm Kiếm nàng hài lòng mỉm cười sau đó nói.

Đúng lúc này một đoàn Knightmare Frame ở miệng hố bao vây nàng.

“ Ta không cần biết ngươi là ai ! Nhưng bây giờ hãy lập tức giơ tay chịu chói.” Tên đội trưởng lái Knightmare Frame trong buồng lái nhìn về phía Mạc Vân cùng những Âm Kiếm kia nói.

“ Các ngươi đề cao cảnh giác lên cho ta ! Kẻ này không phải người thường.” Hắn nhìn những Âm Kiếm lở lửng không trung kia sống lưng hắn liền mát lạnh, hắn cảnh giác truyền âm với đám thuộc hạ.

Dù sao bị sét đánh như vậy không chết đã vượt qua phạm vi loài người. Hơn nữa còn có những thanh Âm Kiếm kia lơ lửng xung quanh nàng, chỉ cần nhìn trong lòng hắn lập tức sinh ra sợ hãi.

Hắn chắc chắn người phụ nữ trước mặt mình đã không còn là con người nữa…

“ Giơ tay chịu trói ? Nể tình các ngươi giúp ta tỉnh lại, bây giờ các ngươi một người có thể sống.” Mạc Vân nhìn đám Knightmare Frame xung quanh mình cười nói.

“ Đừng cuồng vọng, ngươi giờ tay chịu trói chúng ta sẽ không làm hại ngươi.” Tên đội trưởng thấy Mạc Vân nói như vậy trong lòng tức giận, nhưng vì nhiệm vụ hắn liền nói.

“ Ồ ! làm hại ta sao ? Chỉ bằng các ngươi với đám sắt vụn này ?” Mạc Vân làm ra vẻ kinh ngạc lây tay che mồm nói.

“ Sắt vụn ? Vậy thì ngươi chết đi cho ta !” “ Tạch Tạch Tạch Tạch…..” - Tiếng súng vang lên. Tên đội trưởng này tức giận quát sao đó cầm súng bắn về phía Mạc Vân. Lúc này hắn mặc kệ là có nhiệm vụ gì đi nữa, hắn cũng bắn hết.

Knightmare Frame chính là niềm tự hào của Đế quốc Britannia, hiện giờ bị người nói là sắt vụn, vậy thì chả khác nào sỉ nhục Đế quốc Britannia cả.

“ Teng ! chéo ! teng teng ! keng !” Tiếng va trạm kim loại vang lên.

Tên đôi trưởng cùng đám thuộc hạ xung quanh ngơ ngác nhìn Mạc Vân. Chỉ thấy Mạc Vân trên người không một vết thương…

“ Đúng là sức mạnh của đống sắt vụn, uy lực không bằng cả một con muỗi. Không, ta nói như vậy oan con muỗi quá, con muỗi uy lực gấp 1000 lần cái đống sắt vụn của ngươi.” Mạc Vân nhìn gã đội trưởng hờ hững nói.

“ Tất cả bắn !” Gã đôi trưởng lập tức ra lệnh cho đám thuộc hạ.

“ Tạch! Tạch !~~” Tiếng súng lập tức vang lên, hơn 10 chiếc Knightmare Frame xả đạn vào Mạc Vân.

“ Ta đã nói rồi, với đống sắt vụn rác rưởi đó không thể làm tổn thương ta.” Mạc Vân thấy đạn bay về mình cũng không thèm tránh, nàng coi thường nhìn đám quân đội Britannia nói.

“ Teng teng teng teng” Vẫn như trước, đạn bắn vào người nàng chỉ phát ra tiếng kim loại kêu mà thôi.

“ Mọi người ngừng bắn !! Tất cả đánh cận chiến.” Tên đôi trưởng thấy bắn vẫn không tác dụng, lập tức hạ lệnh đánh cận chiến.

Nhìn thấy đám Knightmare Frame ngừng bắn sau đó rút ra một thanh kim loại sắc bén, giống như kiếm nhưng lại không phải kiếm.

“ Cận chiến !? Một lũ ngu ngốc…” Lập tức Mạc Vân hiểu gì đó, nàng kém chút nữa phì cười. Trong lòng nàng thầm nghĩ.

Đối phó lũ Knightmare Frame này nàng cũng không cần phải sử dụng tất cả Âm Kiếm, dù sao hiện giờ nàng mới thức giấc. Mạc Vân coi đây là một lần tập thể dục…

Âm Kiếm xung quanh nàng biến mất, thay vào đó trên tay phải nàng xuất hiện một thanh Katân màu lục.

Nhìn một chiếc Knightmare đánh tới, Mạc Vân tùy tiện chém tựa như chém cọng rơm.

“ Xoeng~ ! Xoeng~” - Tiếng kim loại bị cắt đứt vang lên.

Chiếc Knightmare này lập tức bị gọt nhẵn nhụi, bị một kiếm chém đứt đôi. Tên binh lính trong buồng lái lập tức bị chết, trên vết thương bị chém có dấu hiệu hủ bị ăn mòn.

Đây là hiệu quả của Âm Kiếm, vết thương bị chém sẽ bị ăn mòn cho đến khi người này chỉ còn xương.

Hiện tại Mạc Vân đã tu luyện “ Hồn Thôn Thiên Địa” đến cảnh giới thứ 3, tức là cảnh giới cao nhất. Nàng có thể hấp thu linh hồn người khác, nhưng làm như vậy kẻ địch sẽ không thể vào luân hồi. Nàng chỉ áp dụng với những kẻ thù ác độc mà thôi.

“ Thứ màu xanh lục kia rốt cuộc là thứ gì…” Nhìn thuộc hạ lập tức bị chém đứt đôi, tên đội trưởng này giật mình thầm nghĩ.

“ Cũng tạm được~.” Nhìn cỗ Knightmare Frame bị chém đứt đôi Mạc Vân không biểu cảm, nàng trong lòng thầm đánh giá Âm Kiếm.

“ Đối với các ngươi ta không cần vũ khí, lên hết đi.” Nàng quay đầu nhìn phía quân đoàn Knightmare Frame đang cầm thanh kiếm kim loại nói. Vừa nói trên tay nàng Âm kiếm biến mất.

Đột nhiên thân ảnh nàng xuất hiện ở một chiếc Knightmare Frame, nàng dùng tay tháo rỡ chiếc Knightmare Frame này sau đó lại xuất hiện ở chiếc khác…

“ Lost ! Lost ! Lost ! Lost !” - Thanh âm hệ thống vang lên. “ Nhanh quá !! Đây rốt cuộc là cái thứ gì…!” Nhìn hệ thống không theo kịp tốc độ Mạc Vân, tên đội trưởng lúc này triệt để sợ hãi.

Tên đội trưởng nhìn từng chiếc Knightmare Frame phía mình bị xé nát cho đến còn cuối cùng mình, hắn lập tức định chạy trốn.

“ Ngươi không chạy thoát được khỏi ta. Hôm nay ngươi là kẻ duy nhất còn sống, hiện giờ ngươi để chiếc Knightmare Frame lại rồi rời đi.” Mạc Vân nhìn gã đội trưởng nói, nàng vừa nhìn là biết chiếc Knightmare Frame của hắn hiện đại hơn các tên khác.

“ Đ-được...” Tên đội trưởng này hoảng sợ nói, sau đó hắn từ chiếc Knightmare Frame đi ra. Trước lúc đi hắn còn nhớ ghi hình lại tất cả vào một thiết bị nhớ USB.

Hắn nhìn Mạc Vân sợ hãi, nếu bây giờ hắn rời đi mà nàng không giữ lời. Vậy thì hắn chỉ có cầu chúa mà thôi…

“ Ngươi đi đi.” Tựa hồ nhận ra tâm lý của hắn, Mạc Vân lạnh nhạt nói sau đó thu chiếc Knightmare cùng đám phụ kiến tháo rời kia vào không gian giới chỉ rồi đi về phía Đông.

Nhìn Mạc Vân hô biến chiếc Knightmare Frame của mình biến mất, gã đội trưởng này há hốc mồm, nhưng mà hắn biết hiện giờ không phải lúc. Lập tức hắn dốc hết sức chạy đi…

Mạc Vân rời đi không bao lâu, nàng liền cầm con búp bê mà Janet tặng mình lúc trước, nhìn con búp bê nàng khẽ mỉm cười.

Dựa theo tinh linh nàng lúc trước cho Janet, lập tức nàng tìm đến nơi ở của cô bé, mặc dù hiện tại cô bé đã trở thành một bà lão…

……………………… Trong một khu rừng cây, Janet đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ, trên tay nàng là viên ngọc cũ kĩ.

Janet nhìn một cô gái trẻ tóc bạc trước mặt mình, trên khuôn mặt đã già nua hiện lên từng giọt nước mắt.

“ Chị Mạc Vân, đã gần 500 năm rồi…Chị vẫn như trước kia…” Janet giọng nói khàn khàn nói.

“ Uhm, chị đã trường sinh bất lão. Janet, chị xin lỗi…Để em phải đợi hơn 500 năm.” Mạc Vân áy náy nói.

Mặc dù Mạc Vân và Janet lúc tạm biết thường xuyên nói chuyện với nhau qua viên ngọc kia, nhưng mà nàng lại chưa về thăm Janet một lần.

“ Không sao…Trước lúc chết… em có thể gặp chị 1 lần là mãn nguyện rồi…” Janet mỉm cười với khuôn mặt già nua nói với Mạc Vân.

Hiện tại nàng đã đột phá Tiên Thiên 4 giai, nàng có thể sống tối đa 500 năm, nhưng bởi vì nàng có chấp niệm và tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết cải tiến, vì vậy nàng có thể vượt giới hạn sống đến hiện giờ…Nàng hi vọng có thể gặp Mạc Vân một lần.

“ Em sẽ không chết…Chị hứa. Một ngày nào đó chị sẽ hồi sinh em. Cho dù em đã vào luân hồi chị cũng sẽ tìm được…”

Mạc Vân nhìn Janet nói.

Sau đó hai người nói chuyện hết một ngày, chủ yêu là thời gian qua hai người từng trải. Janet cũng biết được rằng Mạc Vân lúc trước là nam cho nên khá là kinh ngạc. Sau đó Mạc Vân lại nói rằng mình sắp sửa trở lại thành nam.

“ chị Mạc Vân, nếu em sống lại…khi đó chị là nam…Em có thể…có thể cưới chị chứ.” Janet lắp bắp nói với Mạc Vân, mặc dù giọng nàng khá khàn.

“ Có thể, chỉ cần em vui là được rồi.” Mạc Vân không do dự nói.

“ Cảm ơn chị…” Janet mỉm cười hạnh phúc nói.

Sau đó Mạc Vân ở lại cùng Janet, đến ngày thứ 7 Janet qua đời. Chôn cất nàng cẩn thận xong Mạc Vân ở lại ngôi nhà của Janet rồi sử dụng Nương Tịch Tuyền mà lúc trước nàng còn thừa.

Tiếp qua 2 ngày sau đó nàng tỉnh lại, cảm nhận cơ thể mình đã trở lại thành nam Mạc Vân tâm tình vui vẻ, sau đó nàng tiếp tục ở lại đây học “ Cực Dương Thần Quyết”.

Lần này sử dụng Nương Tịch Tuyền mặc dù không nhận được Chí Âm Thần Thể cho nên khiến nàng khá thất vọng, nhưng cũng không quan trọng lắm. Dù sao thần thể chỉ ảnh hưởng tốc độ tu luyện mà thôi, nàng đã trường sinh bất lão cho nên không lo.

Lần này học “ Cực Dương Thần Quyết” chỉ mất có 2 ngày thì vào cảnh giới thứ nhất. Có lẽ nàng đã từng tu luyện “ Cực Âm Thần Quyết” nguyên nhân cho nên giờ mới học nhanh như vậy.

Hiện giờ dung mạo Mạc Vân không thay đổi một chút nào, cả thân thể cũng vậy. Giống y hết lúc trước còn là nữ giới…Mạc Vân hiện giờ chỉ thay đổi bộ phận nhân giống mà thôi.

Bây giờ ai nhìn Mạc Vân cũng cho rằng nàng …à nhầm, hắn là nữ.

…………………………

Lúc này đang trong một căn phòng thí nghiệm.

Lloyd đang xem đoạn ghi hình về Mạc Vân, hắn lần này xem là lần thứ 467 lần. Hắn xem lúc thì kinh ngạc, lúc thì hét lên, lúc thì vẻ mặt nghi hoặc.

“ Cecile, ngươi xem cô ta còn là người không. Bị sét đánh không chết ? Hơn nữa còn là loại sét chưa từng có bao giờ, sét màu lục…Chẳng lẽ cô ta đúng như trong sử sách nói như vậy…Cô ta có khi nào đến từ Địa Ngục !? Mặc dù ta không tin điều này cho lắm.” Lloyd nhìn Cecile nói. Trong giọng hắn thỉnh thoảng kèm theo không thể tin tưởng.

Dù sao hắn cũng là một kẻ cuồng khoa học, hắn không tin những chuyện như chúa trời, thiên sứ, ác ma gì gì đó. Nhưng mà hiện giờ hắn đã thay đổi quan niệm của mình…

“ Theo sử sách nói rằng cô ta có sức mạnh đủ để sánh ngang một đội quân…Không, theo ý tôi sức mạnh của cô ta phải đủ sức diệt cả Đế quốc Britannia thời bấy giờ mới đúng. Cô ta có sức mạnh bị đan bắn không làm sao, tốc độ thậm chí có thể nhanh gấp 8 hoặc 10 lần vận tốc âm thanh…Thời Trung Cổ của Đế quốc Britannia cùng Giáo hội chủ yêu là đánh cận chiến bằng gươm, giáo, cung. Ngay cả súng đạn bắn đều không thể gây tổn thương cô ta, vậy thì đừng nói là gươm, giáo hay là cung có thể gây tổn thương cô ta…” Cecile nhìn Lloyd phân tích nói. Vừa nói trong lòng nàng cũng kính sợ Mạc Vân, bởi vì đây không phải sức mạnh của loài người có thể có được.

“ Quả không hổ danh là trợ lý của ta. Nhưng mà, ta khó có thể tưởng tượng nổi lại có 2 người sống hơn 500 năm. Nếu tìm được nguyên nhân thì đây quả thực là hi vọng bất tử của nhân loại...” Lloyd nói một cách chậm rãi nói.

“ Nhưng mà…Tôi có một nghi hoặc, cô ta có sức mạnh đáng sợ như vậy, tại sao Giáo hội và quân đội Britannia chúng ta thời kì đó nhiều lần truy đuổi nàng. Mặc dù cô ta thắng lợi nhưng sao không tiêu diệt Đế quốc Britannia lúc đó, điều đó đỡ gây phiên phức cho cô ta. Mặc dù ta là người Britannia nhưng đây là ta nói sự thật…Hơn nữa cô ta bỗng nhiên lại muốn ngủ say dưới lòng đất gần 500 năm, đây là điều tôi nghi hoặc…” Cecile nghi hoặc nói.

“ Ngươi nói đúng ý ta lắm, ta cũng nghi hoặc về điều này. Ta càng thắc mắc hơn về lúc cô ta xuất hiện dẫn đến bầu trời biến đổi. Cái cột sét màu lục cuối cùng giáng xuống đó, năng lượng sánh ngang với F.L.E.I.J.A….Mà không sao, không biết ta làm cô ta tỉnh lại nên lấy làm vui hay buồn đây…Hi vọng cô ta không biết cô gái kia trong tay chúng ta.” Lloyd nghiêm túc nói.

p/s: F.L.E.I.J.A. là viên đạn năng lượng đủ để san bằng Tokyo, đây là một trong những sức mạnh vũ khí khủng khiếp nhất của Britannia.

………………… Lúc này ở đâu đó trên Khu 11 ( tên mới của Nhật Bản).

“ Hmm, nếu muốn ở Code Geass thể giới không bị hoài nghi vậy thì mình phải làm thân phận chứng minh mới được.” Vừa đi trên đường Mạc Vân liền trầm ngâm nghĩ.

Tựa hồ nghĩ ra gì đó, Mạc Vân lập tức khuôn mặt vui vẻ đi về phía sân bay.

Mạc Vân sử dụng Sharingan làm cho tất cả nhân viên cùng bảo vệ bị chúng ảo thuật, sau đó hắn tìm một chiếc máy bay muốn bay tới Liên Bang Trung Hoa rồi ngồi lên.

Lúc Mạc Vân lên máy bay bất cứ ai ngăn cản hắn đều bị trúng ảo thuật…

Ngồi trên máy bay Mạc Vân vừa đi vừa nghĩ lại kịch tình phát triển cùng tình tiết, tiện tay lấy ra một chiếc máy tính ra xem tin tức.

Mạc Vân không muốn mạo hiểm ở thế giới này dùng thân phận chứng minh giả, dù sao hắn không muốn phiền phức. Hơn nữa hắn muốn độ phá hư kịch tình đạt đến thấp nhất…

Liên Bang Trung Hoa công dân thân phận ở Britannia rất có tác dụng. Đặc biệt nhất là ở Liên Bang Trung Hoa chỉ cần có tiền, tùy tiện tìm một chức quan mua xuống ngồi không có một chút áp lực nào hết.

Quan trọng hơn là Liên Bang Trung Hoa sau này sẽ là nơi ảnh hưởng tới kịch tình nhiệm vụ.

Đây chính là lý do Mạc Vân lựa chọn đi tới nơi này làm thân phận chứng minh của mình.

…………………… Hết chương 17.

Số lượng từ: 5435 Cảm ơn các bạn đã quan tâm và theo dõi. Chúc các bạn một ngày tốt lành.