Chương 10: Tu Luyện Thân Thể

………………..

“ Chuyện gì? ” Mạc Vân quay đầu nhìn mấy tên lính xung quanh sau đó không nhanh không chậm nói.

( Đẹp vãi, phải bắt tụi nó mới được. Đặc biệt con bé tóc bạc kia, hmmm con bé ăn xin kia cũng được, lớn lên cũng là một mỹ nữ…kekeke.) Tên đội trưởng làm như không nghe Mạc Vân hỏi, hắn mắt nhìn 6 người tựa như nhìn con mồi một dạng. Hắn hết nhìn trên lại nhìn dưới, trên mặt lại mang theo nụ cười biến thái.

“ Ngươi-ngươi nhìn cái gì !!”

Rose thấy gã trên dưới nhìn mình như vậy, nàng tức giận nhìn gã nói. Maria thì núp sau lưng nàng hoảng sợ nhìn gã.

“ Ồ…ta nhìn gì à ?. Ta chỉ đang nhìn mấy tên tội phạm thôi mà kekeke, các ngươi lên bắt nó nhớ kĩ không được làm tổn thương e-kekeke.” Thấy Rose như vậy, gã liền nói với một giọng của những tên yêu râu xanh sau đó ra lệnh cho nhóm lính.

“ Vâng, đội trưởng !” Nhóm lính đồng thanh nói, sau đó tiến về phía Mạc Vân.

“ Dừng lại cho ta.” Một âm thanh vang lên, sau đó tất cả mọi người xung quanh liền nhìn về phía một thanh niên tóc vàng.

“ Ng-ngài là…” Nhìn thấy chàng trai này mặc trang phục, gã đội trưởng liền giật mình. Bởi vì trang phục như vậy chỉ có những nhà quý tộc mới có được. Gã liền nhìn thanh niên giọng nói cung kính nói.

“ Hoàng tử!” - “ Hoàng tử!” Lúc này Shauna và Mana nhìn thấy tên thanh niên này đột nhiên sững sờ, sau đó liền đồng thanh nói.

Những người xung quanh lập tức quỳ xuống chào hỏi hắn, đang nhộn nhịp đường phố đột nhiên im lặng.

Tên đội trưởng kia thì đổ mồ hôi lạnh, bởi vì gã thấy Shauna nhóm người tựa như quen với hoàng tử. Mà gã lại lúc trước đánh chủ ý Mạc Vân mấy người, nghĩ tới đây hắn liền mặt trắng bệch, trán lấm tấm mồ hôi.

“ Mọi người đứng lên đi, không cần thiết phải như vậy.” Tên hoàng tử này nhìn mọi người xung quanh mọi người mỉm cười nói.

“ Ồ, Shauna, Mana, Rose còn có Maria. Tại sao mấy người lại ăn mặc như vậy ? ” Nhìn về phía Shauna nhóm người, hắn ngạc nhiên nói.

“ À…th-thì là có một số chuyện xảy ra thưa ngài…b-bây giờ chúng tôi đang về nhà..~~” Mana nhìn tên hoàng tử này mặt đỏ lại nói, càng nói về sau nàng liền mặt càng đỏ nói bé lại.

Thấy Mana như vậy, mọi người liền mỉm cười. Không cần nói cũng biết Mana thích chàng thanh niên trước mặt.

“ Mà không sao, mọi người lên xe đi, đi bộ như vậy mỏi lắm. Ta đưa mọi người về nhà.” Hoàng tử nhìn mấy người cười vui vẻ nói, lúc nói hắn liếc Mạc Vân một chút sau đó hắn lập tức thất thần.

( Đẹp…Đẹp quá. Nhìn gần còn đẹp hơn xa…) Tên hoàng tử này nhìn Mạc Vân thầm nghĩ, nhưng mà hắn không để ý rằng hắn vừa nói ra suy nghĩ của mình.

“ Cảm ơn ngài quá khen.” Mạc Vân thấy vậy lễ phép đáp, giọng nói của nàng trong trẻo tựa như tiếng hát nàng tiên cá, đủ đê mê mẩn lòng người.

Nghe nàng nói xong tên hoàng tử này vẫn chưa tỉnh lại, thậm chí lại đơ người ra.

“ Thưa hoàng tử, chúng ta có thể lên xe bây giờ chứ.” Thấy tên hoàng tử trước mắt mình như vậy, Mạc Vân ho khan một tiếng nói.

“ Tất nhiên !! Mọi người lên thôi…” Thấy mình nhìn người ta như vậy, tên hoàng tử này ngại ngùng nói, hắn liền tiến vào xe sau đó Mạc Vân mấy người theo sau. Lên xe sau đó Mạc Vân để Janet ngồi cạnh mình.

Lúc này Mana tựa hồ có vẻ hơi thất lạc, nàng khuôn mặt buồn rầu tựa như muốn khóc. Thấy vây Mạc Vân liền truyền âm ( thần giao cách cảm) nói:

“ Mana, đừng khóc. Thật ra hoàng tử hắn chỉ nhất thời thôi, ngài ấy chỉ nhìn thấy dung mạo chị sau đó nổi lên lòng ham muốn. Để một thời gian sau đó hoàng tử sẽ quên chị. Hiện giờ chị nói chỉ có mình em nghe được. Em hãy kiên trì lên, rồi một ngày nào đó hoàng tử sẽ nhận ra tình yêu chân thành của em dành cho ngài ấy…”

“ Vâng, cảm ơn chị...” Mana nhìn Mạc Vân mỉm cười gật đầu, trong lòng nàng thầm cảm kích Mạc Vân.

“ Eto…Shauna, tại sao mấy người lại mặc như vậy? Hộ vệ của mấy người đâu?” Hoàng tử liếc nhìn Mạc Vân sau đó quay Shauna mấy người hỏi bằng một giọng nói thân thiết. Dù sao Shauna mấy người là hắn bạn nối khố cho nên hắn thoải mải nói chuyện.

Shauna nghe hoàng tử nói vậy nàng liền kể lại từ đầu tới cuối quá trình bị cướp, gặp Mạc Vân, cùng đến thành gặp hoàng tử. Nhưng mà nàng lại không nói ra Mạc Vân có sức mạnh kỳ lạ như phép thuật, các nàng chỉ nói Mạc Vân cài bẫy giết chết bọn cướp.

Nghe xong Shauna nói, Mạc Vân gật đầu. Còn tên hoàng tử tóc vàng thì lúc nghe ồ lên liên tục. Sau đó lại đó hắn còn đảm bảo sẽ trừng trị tên đội trưởng lúc trước.

“ Vậy ra tiểu thư xinh đẹp đây gọi Mạc Vân. Cảm ơn tiểu thư đã cứu Shauna, Rose, Mana, Maria. Nhưng nghe tên của tiểu thư hình như không phải người của vùng đất này thì phải ?”

]

Hoàng tử nghe xong nhìn Mạc Vân với ánh mắt cảm kích, hơn nữa hắn cũng nghi hoặc Mạc Vân không phải người đế quốc mình. Dù sao nghe tên nàng giống như người phương Đông.

“ Vâng thưa ngài, tôi không phải người nơi này. Tôi đến từ một nơi rất xa phía Đông.” Mạc Vân gật đầu nói.

“ Vậy à, ta tên Claudius. Người thừa kế duy nhất của đế quốc Britanian. Rất hân hạnh khi được gặp cô, Mạc Vân tiểu thư.” Nghe Mạc Vân là người nơi khác, hắn kinh ngạc sau đó cười nói giới thiệu về mình.

“ Tôi cũng vậy, hân hạnh được gặp ngài.” Mạc Vân thấy Claudius như vậy cũng lễ phép nói.

“ Sắp đến rồi, nhìn kia Mạc Vân.” Rose thanh âm vang lên, sau đó mấy người nhìn qua cửa sổ xe ngựa nhìn về phía trước.

Phía trước là một ngôi nhà sang trọng cùng với hoa màu khắp nơi trong vườn quanh sân. Thỉnh thoảng có một vài tiếng chim hót vang lên trên cành cây.

“ To quá…..” Janet thanh âm lẩm bẩm vang lên. Nghe được Janet nói, Claudius lúc này nhìn cô bé ánh mắt lóe lên một chú khinh bỉ cùng dâm dê rất nhanh rồi biền mất.

Mặc dù ánh mắt khinh bỉ cùng dâm dê ấy lóe lên nhưng Mạc Vân cũng cảm nhận được. Trong lòng nàng hiện giờ chỉ còn coi thường tên Claudius này, một tên đạo đức giả.

Không những vậy nàng con thấy tên này lúc nào cũng nhìn nàng liếc mắt, trong ánh mắt hiện lên dâm dục, Mạc Vân cảm thấy kinh tởm tên này. Càng làm cho nàng đối với tên này nổi lên sát khí là ánh mắt của hắn nhìn Janet, hắn nhìn Janet trong đôi mắt hiện lên một chút dâm tà.

“ Vậy, Janet sau này em sống cùng với chị nhé.” Maria nhìn cô bé cười nói.

“ Nh-nhưng mà…” Nghe Maria nói Janet ngẩng đầu nhìn về phía Mạc Vân, bởi vì cô bé chỉ muốn ở cùng Mạc Vân.

“ Không sao đâu, em hãy ở cùng Maria. Chị sắp phải rời đi rồi cho lên không chăm sóc được em…” Mạc Vân khẽ vuốt ve đầu Janet sau đó mỉm cười nói. Nghe được Mạc Vân phải rời đi đâu đó, cô bé òa khóc giúc đầu vào ngực Mạc Vân, ôm thật chặt nàng.

“ Tại sao…Chị cho em đi cùng được không !!?” Cô bé mêu máo ngẩng đầu nhìn Mạc Vân hỏi. Thấy giáng vẻ cô bé như vậy Mạc Vân cũng thở dài một chút sau đó lặc đầu.

“ Tại sao không được…Em muốn đi với chị…Em muốn ở với chị. Tại sao chị lại giống cha em chứ, sao chị lại muốn bỏ rơi em huhuhu.” Cô bé thấy Mạc Vân lắc đầu không muốn mang mình theo, cô bé khóc lóc càng ôm chặt Mạc Vân. Dù sao cha Janet nói đi chiến trường rồi trở về nhưng đã 4 năm chưa quay lại, một tin tức cũng không có..

Biết Mạc Vân phải rời đi, Shauna nhóm người cũng trầm mặc, Maria thì giống như Janet cũng òa khóc ôm Mạc Vân.

“ Vậy… bao giờ thì đi ?” Shauna nhìn Mạc Vân hỏi, dù sao nàng là người hiểu Mạc Vân nhất trong nhóm. Mạc Vân nói một là một, nói hai là hai, chuyện gì đã quyết thì làm tới cùng.

“ Có lẽ là ba ngày nữa,...” Mạc Vân nói với Shauna. Nghe xong Mạc Vân nói Janet vẫn khóc đòi đi theo nàng.

“ Janet, đừng khóc. Chị chắc chắn phải đi, em không thể theo chị mãi được. Nếu em nhớ chị, hãy cầm nó và nhắm mắt lại rồi nói với nó, em nói gì chị đều có thể nghe được từ nó.” Mạc Vân an ủi Janet sau đó đưa cho một viên ngọc xanh lục bằng bàn tay, truyền âm nói với cô bé.

Còn mọi người xung quanh không hiểu gì xảy ra, chỉ biết Mạc Vân đưa cho Janet một viên ngọc sau đó Janet liền nín khóc.

Rất nhanh mọi người liền đến cổng nhà Shauna nhóm người ( Shauna, Rose, Mana, Maria là 4 chị em.). Mạc Vân thì ở lại nhà của Shauna ba ngày này, rất nhanh ba ngày trôi qua.

Đêm thứ nhất ở nhà Shauna, Mạc Vân ra ngoài tìm chú của Janet hỏi về mấy tên quý tộc. Điều tra được sau đó nàng liền giết luôn gã, rồi về ngủ.

Đêm thứ hai Mạc Vân ra ngoài tiêu diệt mấy tên quý, trên đường về ngủ phát hiện ngoài nhà Shauna có 2 người giống như kẻ trộm cứ đi quanh nhà các nàng. Thấy vậy Mạc Vân liền bắt hỏi thì biết là Claudius phái người theo dõi nàng, nghe xong Mạc Vân liền cười lạnh sau đó giết chết 2 tên rồi hỏa thiêu xác chúng.

Đêm thứ ba Mạc Vân phát hiện bên ngoài nhà có thêm vài người, vừa nhìn nàng liền hiểu là Claudius phái tới. Nàng khóe miệng mỉm cười, sau đó lại lười để ý.

“ Bát Mễ Hồng, ta muốn tu luyện đấu kỹ mới. Mở bảng tu luyện đấu kỹ cho ta xem.” Mạc Vân nói với Bát Mễ Hồng.

“ Vâng.” Bát Mễ Hồng cung kính đáp. Vừa nói xong trước mắt mạc vân đã hiện ra dày đặc những quyển công pháp.

“Lăng Ba Vi Bộ, Dịch Cân Kinh, Tịch Tà Kiếm Phổ, Nhất Dương Chỉ,…….Toàn những tên quen thuộc tuy nhiên không hợp với ta.” Nhìn qua một lượt sau đó Mạc Vân khẽ thở dài.

“ Hmm.? Đại Ngũ Hành Kiếm Khí ? Bát Mễ Hồng ta muốn xem thông tin thứ này.” Mạc Vân trong đầu nói với Bát Mễ Hồng.

“ Đại Ngũ Hành Kiếm Khí: Sử dung ngón tay làm làm vũ khí, có thể phóng thích ra 5 loại thuộc tính khác nhau mỗi ngón. Tu luyện Ngũ Hành Kiếm Khí có thể phóng thích ra độ dài không giới hạn, trong cơ thể lực lượng thuộc tính càng cao phóng thích ra càng dài.”

“ Xem ra Đại Ngũ Hành Kiếm Khí hợp với ta đây, trong cơ thể ta có 9 loại nguyên tố thuộc tính. Chỉ cần một môn công pháp tu luyện nữa là có thể vô hạn bổ sung nguyên tô thuộc tính rồi. Dù sao đấu kỹ này cũng không phải lĩnh ngộ gì cả.” Mạc Vân âm thầm nghĩ. Sau đó quyết định đấu kỹ này.

“ Bát Mễ Hồng, ta muốn tu luyện công pháp mới. Mở bảng tu luyện công pháp cho ta chọn.” Mạc Vân lần nữa trong đầu nói với Bát Mễ Hồng. Nói xong trước mắt hắn liền hiện ra một bảng dày dằng dặc công pháp tu luyện.

“ Bắc Minh Thần Công, Pháp Luân Công, Lưu Xa Công, Bát Hoàng Công,….” Nhìn dài dằng dặc công pháp quen thuộc, Mạc Vân vẫn chưa chọn cái nào.

“ Đây là…….” Nhìn pháp quyết trước mắt, Mạc Vân nhìn tên xong giật mình.

“ Đây là Cửu Tinh Thiên Thần Quyết cải tiến !!” ( Trời ạ, vậy mà cũng có công pháp này luôn. Không những thế mà lại còn là bản cải tiến.) - Mạc Vân giật mình xong cảm khái, bái phục hệ thống Bát Mễ Hồng do Hồng Mông tạo ra.

“ Bát Mễ Hồng, lập tức cho ta xem môn công pháp này !!” Mạc Vân vội vàng nói với Bát Mễ Hồng.

“ Cửu Tinh Thiên Thần Quyết cải tiến: Người tu luyện hấp thu thiên địa 9 loại nguyên tố thuộc tính. Lâu dài tạo thành 9 viên tinh cầu thuộc tính trong đan điền tự động hấp thu thiên địa nguyên tố thuộc tính………”

Nhìn xong thông tin Mạc Vân lập tức quyết định chọn bộ công pháp này, dù sao bản cải tiến tu luyện cũng không phải vào luân hồi 9 lần.

Tu luyện bộ công pháp này sau, Mạc Vân cảm thấy thiên dịa 9 loại nguyên tố mỗi khắc đổ vào thân thể mình, trong đan điền hắn xuất hiện 9 viên tinh cầu nhỏ. Làm cho nàng hưng phấn là Cửu Tinh Thiên Thần Quyết cải tiến còn có tác dụng luyện thể độc nhất vô nhị, mỗi một giây nàng đều cảm nhân được thân thể biến hóa mạnh hơn một xíu.

Không những vậy tác dụng luyện thể có thể luyện đến bất tử chi thân, mỗi khi nàng chịu thương liền có thể phục hồi lại nhanh hơn cùng với khỏe hơn trước, bao gồm gân cốt, máu, nội tạng cũng như vậy. Mà còn biến thái hơn nữa là nàng còn có “Hồng Mông Thần Thể tiến hóa” có sức khôi phục khủng bố. ( Nghĩa là bị đánh gần chết, hồi phục lại nhưng lại có sức khỏe mạnh hơn trước, cứ dần dần như vậy => Vô địch, cứ mỗi lần ăn đập lại khỏe hơn.! )

“ Xoẹt” Mạc Vân nghĩ một chút sau đó thử nghiệm dùng Đại Ngũ Hành Kiếm Khí lên người mình lập tức cắt ra một vết thương sắc bén.

Sau đó chưa đầy vài giây liền thấy mắt thường có thể khép lại vết thương. Mạc Vân liền cảm nhân được tế bào mới dung quanh vết thương khỏe hơn. Phải biết rằng thân thể nàng giờ này cứng gấp 20 lần sắt thép a.

“ Xem ra mình không cần một bộ công pháp luyện thể nữa rồi.” Mạc Vân nhìn kết quả như vậy thầm nghĩ. Sau đó nàng liền vui vẻ dùng Đại Ngũ Hành Kiếm Khí tự ngược mình, hết lột da rồi lại xẻo thịt, mặc dù đau đớn nhưng nàng cũng chỉ nhíu mày mà thôi.

Sau đó nàng còn đốt máu trong thân thể mình để tạo ra máu mới cường đại hơn. Thỉnh thoảng nàng cắt đứt gân mạch, dùng ngũ hành kiếm khí dâm lục phủ ngũ tạng mình…Quá trình diễn ra rất thống khổ, nàng lúc này mắt đỏ ngàu, mồm ra máu.

Cả đêm nàng liền tự ngược mình tới sáng sớm, thấy trên giường khắp cùng người nàng khắp nơi đầy máu, nàng cười khổ. Sau đó nhìn xung quanh, nơi thì có xương tay, xương chân, xương đùi, nơi thì có mấy chục sợi gân xếp một đống. Nhìn như ở địa ngục.

Mặc dù vậy, cả đêm qua Mạc Vân cũng đạt tới Luyện Khí 1 giai sơ kỳ đỉnh phong, chỉ kém một bước nữa là tiến vào Luyện Khí 2 giai.

“ Mạc Vân tiểu….Ahhhhhhhhhhh” Đúng lúc Mạc Vân đang định dọn dẹp xung quanh thì cửa bỗng mở ra, Rose mỉm cười đi vào nói với nàng, nhưng nói chưa hết câu nhìn thấy cảnh tượng xung quanh nàng liền hét lớn chạy ra khỏi phòng.

“ Xong, hi vọng không ám ảnh con bé….” Nhìn Rose hoảng loạn chạy, Mạc Vân thầm nghĩ.

“ Chị Mạc Vân, chuyện gì xảy ra vậy.” Lúc này tiếng bước chân cùng thanh âm Janet vang lên từ xa đang tiến đến, lập tức Mạc Vân đóng cửa lại. Sau đó nàng xử lý hết những thứ kia rồi mới mở cửa cho Janet.

“ Không, không có gì. Chỉ là Rose gặp phải con gián thôi…~~” Mở cửa ra vẫn thấy Janet nghi hoặc nhìn mình, Mạc Vân nói. Lúc này Janet đã thay đổi quần áo, gương mặt không dính bụi đất. Nhìn không khác trẻ em quý tộc là bao nhiêu…

“ Thì ra là vậy, chị Rose sợ gián!” Con bé tựa hồ hiểu ra gì đó liền nói. Sau đó Janet liền đưa cho một con búp bê vải ra cho Mạc Vân.

“ Đây là búp bê em tự làm, ở bên ngoài khi nào chị cô đơn không có ai bên cạnh…Chị thấy nó nghĩa là thấy em đấy !” Cô bé mỉm cười hạnh phúc ôm Mạc Vân nói.

“ Cảm ơn em…Janet…” Mạc Vân trong lòng ấm áp, xoa đầu cô bé nhẹ giọng trả lời.

Một lúc sau Janet cùng Mạc Vân liền xuống dưới nhà, chỉ thấy Shauna nhóm người đang bàn tán với nhau gì đó. Thấy vậy Mạc Vân tiến đến.

Nhìn Mạc Vân tiến đến Shauna, Mana, Maria, Rose mấy người quay lại nhìn nàng.

" Có chuyện gì vậy !?" Mạc Vân hỏi Shauna, dù sao Shauna cũng là người lớn tuổi nhất ở đây. ……………………………………