Chương 38: Nghiền ép

Chỉ thấy lúc này toàn bộ mặt đất đều rung động dữ dội lên, sau đó toàn bộ số rễ của nó trồi lên khỏi mặt đất. Tất cả bọn chúng lúc này dần dần bện lại với nhau, hai chiếc chân, hai cánh tay sau đó là khuôn mặt dữ tợn

Nó lúc này liền hoàn toàn dựa vào đám rễ cây mà đứng lên và bắt chiếc theo nhân dạng con người. Một thân rễ cây, khi này nó đã hoàn toàn không còn chút ràng buộc nào với mặt đất cả toàn thân đen nhánh. Chỉ khác một điều là ở trước lồng ngực của nó lại hở ra một lỗ. Sau đó một thứ ánh sáng xanh lục kì lạ ngưng tụ lại ở bên trong. Sau đó liền hoàn toàn thành hình một trái tim màu xanh lục, lúc này thân thể thụ yêu cũng bắt đầu cử động được. Chiếc đầu của nó cũng mọc ra hai con mắt màu xanh lục

“Trời ạ”

Trần Quân lúc này cũng không nhịn được mà thốt ra một câu. Hắn hoàn toàn không tin được con thụ yêu này lại còn có thể tách khỏi mặt đất mà đứng lên. Nhìn trước mặt thụ yêu lúc này đã cao bằng một tòa nhà bốn năm tầng, hắn càng kiên định hơn nắm chặt nắm đấm của mình

“Nó đã hoàn toàn mất đi khả năng hồi phục, hòng bắt chiếc chúng ta nhưng vậy cũng khiến nó dễ dàng bị nhắm vào hơn. Thấy thứ xanh xanh ở lồng ngực nó chứ, nó khi trước còn có thể giấu thứ này dưới lòng đất. Nhưng giờ nó đã hoàn toàn bị lộ ra bên ngoài”

“Nếu không nhầm con thụ yêu này đã có thụ tâm, nên ban nãy vào trời đêm nó mới có thể toát ra được nguồn năng lượng lớn như vậy để hồi phục. Cứ tập chung phá vỡ nó là được”

Dạ Hoa bình tĩnh nhìn thụ yêu trước mắt mà nói. Trong tương lai, cũng sẽ có những thụ yêu như này xuất hiện. Tuy là không được mạnh mẽ nhưng chúng cũng rất khó để có thể tiêu diệt hoàn toàn, vừa có khả năng di chuyển vừa có khả năng hồi phục mạnh mẽ. Chỉ có duy nhất điểm yếu là lửa cùng ban đêm khi không có ánh sáng mặt trời chúng liền sẽ yếu đi mà thôi

Mãi sau nữa chúng lại tiến hóa. Khi này thân thể chúng sẽ ngưng tụ một viên thụ tâm, thụ yêu càng mạnh, thụ tâm liền sẽ càng có giá trị. Nhưng chúng cũng lại có thêm một điểm yếu chí mạng nữa. Thụ tâm chứa năng lượng bên trong giúp chúng di chuyển cùng hồi phục được ban đêm nhưng cũng rất dễ dàng để bị chọn làm mục tiêu

Hiển nhiên, thứ đang phát sáng màu xanh lục ở lồng ngực thụ yêu chính là thứ thụ tâm đó

Ba người còn lại thấy vậy cũng không nghi ngờ gì mà gật đầu, ba người bọn họ đều biết Dạ Hoa chính là người trùng sinh từ 300 năm trước. Thông tin hắn đưa ra là hoàn toàn không thể nghi ngờ

Chỉ thấy thụ yêu bất ngờ ngầm lên một tiếng, sau đó nó liền mở đầu tấn công. Nó cứ như vậy mà phóng tới trước mặt Tuyết Khuynh Thành, hiển nhiên việc nàng khiến nó bị cắt trụi hoàn toàn tán lá khiến nó thập phần ghi hận

“Nhỏ mọn như vậy?”

Dạ Hoa thầm nói một tiếng, sau đó cầm lên Chân Hồn Thương phóng tới. Chỉ thấy lúc này hắn toàn thân tia điện bao trùm ánh vàng lấp lóe, mái tóc dựng thẳng lên vàng hoe cùng đôi mắt màu vàng. Chân Hồn Thương cũng toàn thân sét điện lấp lóe

Tốc độ của hắn rất nhanh, phút chốc liền phóng tới trước mặt Khuynh Thành. Sau đó đưa lưng về phía nàng. Hắn nhẹ nhàng vung thương xuống.

Oanh

Một tia sét bất trợt liền từ trên trời rơi xuống, trúng thẳng vào thân thể thụ yêu. Lôi điện chi lực khiến nó đau đớn cùng khắp toàn thân có khói bốc lên, chắc do bị choáng bởi lôi điện. Nó khựng lại một chút thân thể khổng lồ của mình

Nhưng chỉ chút khựng lại này cũng là cơ hội tấn công tuyệt vời, ba người còn lại cấp tốc ra đòn tấn công. Nhưng nhanh chóng họ liền nhận ra vấn đề, đó chính là thân thể thụ yêu lúc này rất là cứng cáp. Đám rễ cây đen nhánh với lực sát thương cùng độ cứng rắn kinh người kia lúc này đã hoàn toàn trở thành hộ giáp cho nó. Khiến đòn tấn công của họ chỉ như vết kiến cắn mà thôi. Hoàn toàn không hề có chút tổn hại nào cả

Lúc này thụ yêu cũng trở lại bình thường, nó nhìn lấy Dạ Hoa đứng trước mặt mình. Sau đó vừa rống giận vừa tung một cú đấm thẳng vào hướng Dạ Hoa, nhưng tốc độ của Dạ Hoa khi ở dạng lôi điện là rất nhanh. Hắn nhanh chóng tránh sang một bên, cú đấm đó cứ tiếp tục theo quán tính mà rơi xuống, thẳng hướng mà Tuyết Khuynh Thành đang đứng ở đằng sau hắn

Nhưng nàng hoàn toàn không tránh đi mà chỉ lạnh lùng đứng tại chỗ mà nhìn lấy nó đấm xuống, sau đó một đạo kiếm quang cực nhanh lóe lên. Cánh tay kia liền khựng lại sau đó liền ầm ầm mà rơi xuống đất, Dạ Hoa cũng bất ngờ với tính sát phạt của nàng. Hắn chỉ cảm giác được một luồng kiếm ý đang tích tụ sau lưng. Nghĩ là nàng đang định ra tay, nên hắn tránh sang một bên ai ngờ nàng chém một chém tay của thụ yêu liền rời khỏi thân thể của nó

“Quá yếu”

Tuyết Khuynh Thành nhẹ nhàng nói ra. Tu vi trúc cơ trung kỳ như nàng hoàn toàn không để con thụ yêu này vào mắt

“Để nó cho ta giải quyết, ta đang cần tôi luyện thêm kiếm đạo”

Chỉ thấy nàng nhìn về phía Dạ Hoa, nhìn những vết thương trên người hắn. Nàng có một cảm giác hơi hơi kỳ lạ nổi lên trong lòng. Thời gian trước tiếp xúc với hắn ở Kiếm Hồ khiến nàng có một cảm giác rất lạ đối với hắn, nay thấy hắn bị thương nàng lại rất khó chịu. Nên nãy giờ mỗi một kiếm vung ra là một kiếm mười phần thực lực của nàng vào thụ yêu

Không cần nghe người khác phản ứng, chỉ thấy nàng liền phóng tới trước mặt thụ yêu

Phập

Một kiếm quét ngang, đầu thụ yêu liền rơi xuống đất. Nhưng nó vẫn tiếp tục di chuyển theo đúng như những gì Dạ Hoa nói lúc trước. Thụ tâm mới chính là điểm yếu chí mạng của nó, nhưng vậy thì đã sao, nàng là muốn từ từ giết chết cái cây này

Thế là một màn tiếp theo liền là một màn tra tấn Tuyết Khuynh Thành dành cho con thụ yêu này. Thanh kiếm dưới đáy kiếm hồ nàng còn chưa mang ra liền đã nhẹ nhõm nghiền ép con thụ yêu này, thực lực của nàng là mười phần kinh khủng

Dần dần hai cái chân của thụ yêu cùng cánh tay cũng bị chặt nốt xuống, ánh sáng từ bên trong thụ tâm lúc này càng lúc càng yếu đi. Những người đứng xem màn vừa rồi cùng những người bên trong siêu phàm cục cũng hoàn toàn bất ngờ nhìn xem nàng. Họ hoàn toàn không nghĩ ra cô gái lạnh lùng khi không luyện kiếm liền sẽ đóng đô ở thư viện như nàng ra tay lại sẽ như vậy khuôn mặt đằng đằng sát khí. Khác hoàn toàn với lúc nàng đi khiêu chiến

Chỉ thấy nàng từ từ bước tới trước mặt thụ yêu, lúc này đã giống như tác phẩm điêu khắc cột đình. Toàn thân thẳng tắp nhưng bên cạnh đó cũng là rất nhiều vết kiếm chém. Đang lúc Tuyết Khuynh Thành liền định kết liễu thụ yêu. Chân Hồn Thương của Dạ Hoa liền vang lên từng tiêng ong ong, một cảm giác ham muốn mãnh liệt từ Chân Hồn Thương tới thụ tâm liền xuất hiện trong đầu Dạ Hoa

Tuyết Khuynh Thành liền đưa kiếm lên hòng kết liễu thụ yêu, nàng đưa kiếm lên. Thanh kiếm lúc này cũng đã hoàn toàn không chịu được kiếm khí của nàng tàn phá mà nứt toác khắp nơi, nhìn rất giống lúc nào cũng có thể vỡ nát vậy

Nàng một kiếm hạ xuống, khuôn mặt hoàn toàn không một gợn sóng. Chỉ là lúc này một đạo âm thanh vang lên

“Đợi chút đã”

Mũi kiếm của nàng lúc này hoàn mỹ mà rừng lại, mũi kiếm chỉ thẳng tấm màng bao bọc phía trước ngực thụ yêu, thứ màng bảo vệ thụ tâm. Nàng giữ nguyên tư thế chỉ là khuôn mặt hồ nghi nhìn về Dạ Hoa

Hoàn toàn không hiểu hắn bảo mình dừng lại là có ý gì