Bên trong có một thứ rất thu hút bọn họ. Một thứ có thể kiểm tra ra xem bên trong thân thể có hay không khả năng hấp thu linh khí, đồng nghĩa với việc có thể tu luyện như những tu sĩ. Trên hết thứ này còn có thể phần nào phát hiện ra những thể chất ẩn bên trong thân thể.
“Thứ gọi là Quan trắc thạch này…”
Trần lão nhìn tới, đang định hỏi Tử Nghiên về nó thì nàng đã cướp lời nói trước
“Thứ này không khó. Ta có thể dựa vào một vài tiểu thuật để tìm ra vị trí của nó”
“Vậy đành nhờ cô nương”
Trần lão cũng khách sáo cảm tạ lại. Đúng lúc này Tống trợ lý từ bên cạnh nói với Trần lão
“Trần lão. Đã có vị trí cụ thể của Dạ Hoa. Lần này là phía bắc bên trong một khu rừng lớn. Bên chúng ta vừa nhận được thông tin rằng Dạ Hoa đã bắt xe tới đây. Mới xuống xe không lâu.
“Khu rừng này là rừng phòng hộ tên là Già Du Lâm. Nằm ở tận trên phía bắc chúng ta. Giáp biên giới Hoa quốc.”
Trần lão gật đầu nói
“Vậy được. Để người của ta chú ý động tĩnh của Dạ Hoa. Hơn nữa ngươi cũng đi cùng Tử Nghiên cô nương để tìm kiếm Quan trắc thạch đi. Hơn nữa chép công pháp thổ nạp này đi. Sau đó cất giữ lại để cho người của ta sau này tiện lấy mà dùng.”
“Vâng”
Bên này
Dạ Hoa lúc này đã tới Già Du Lâm. Toàn thân mặc một bộ đồ đi rừng. Lưng đeo balo đồ. Trên vai là tiểu kim xà. Dạ Hoa lúc này đã tới bìa rừng. Hắn dùng thời gian nửa ngày để đi từ trung tâm lên tới đây
Đoạn đường tiếp theo hoàn toàn phải nhờ vào sức lực của hắn mà đi
Trong trí nhớ của hắn hắn nhớ được là nơi đây chính là nơi mà Băng thiên vạn lý, thủ hộ Việt Quốc 50 năm. Lê Băng Băng liền sinh sống trong một thôn trấn nhỏ ở đây
Lần này hắn tới đây liền là vì tìm nàng cùng giúp nàng tránh đi tai kiếp năm xưa
Thế là Dạ Hoa đặt bước chân đầu tiên tiến vào rừng
Quay lại với siêu phàm cục.
Theo lời chỉ dẫn của Tử Nghiên. Cách trung tâm khoảng hơn 100km về phía đông, quân đội rốt cuộc cũng tìm được vị trí của viên quan trác thạch đầu tiên. Rất nhanh máy móc dùng cho việc đào bới cũng đã tới nơi
Không thể không nói
Năng lực của quân đội đúng là rất mạnh, rất nhanh một miệng hố to tầm 10 mét cùng chiều sâu hơn 37 mét liền được đào ra xong xuôi. Lúc này dưới sự tính toán của Tử Nghiên, ở chính giữa hố này chính là lộ ra một đầu của tảng đá kì lạ
Nó màu trắng đục như thạch anh, nhưng lại tản mát ra những quang mang kỳ lạ mà tới mắt thường cũng có thể nhìn ra được
“Chính là nó. Xem chừng còn rất lớn”
Trần Quân là người đứng ra phụ trách an ninh cho lần này. Khi nhìn thấy đầu viên đá lộ ra hắn rất vui mừng. Chuyện là hắn còn nghe được Tử Nghiên nói rằng việc viên đá càng có giá trị càng dựa vào thể trạng của nó
Lần này viên đá này nhìn sơ qua có vẻ rất lớn
“Mau xiết chặt an ninh xung quanh”
“Các huynh đệ từ giờ trở đi hãy thật nhẹ tay đào bới. Đừng khiến cho viên đá này bị dính chút tổn thương nào cả!”
“Vâng!”
Mọi người cùng đồng thanh hô lớn. Sau đó lại ai về việc người đó
Ở siêu phàm cục. Tam lão cùng Tử Nghiên bốn người đang ngồi quan sát màn hình lớn. Khi thấy viên đá lộ ra họ rất là kích động
Vì nếu như theo bên trong những quyển cổ tịch kia là đúng. Thì viên đá có thể kiểm tra ra thiên phú tu luyện này sẽ là bước đầu tiên khiến họ nắm giữ khả năng tự vệ cùng bảo vệ Việt Quốc này
“Nó… có đúng là nó không Tử Nghiên cô nương.”
Lão Lê có chút kích động mà hỏi
“Đúng vậy. Hơn nữa nhìn có vẻ viên đá này còn có độ tinh khiết khá cao đâu.”
Tử Nghiên cũng gật đầu đồng ý lão Lê. Này cũng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy viên đá này
Rất nhanh
Đêm muộn. Mặt trăng treo ở trên cao
Bên dưới Trần Quân lúc này cũng đã ở dưới đáy hố. Nhìn lấy viên đá với hình thể khoảng chừng một chiếc xe con trước mắt, Trần Quân cũng không nhịn được mà cảm thán. Sau đó hắn cũng tò mò mà đặt tay lên trên viên đá này
Nhưng viên đá này bất ngờ liền sạm màu lại. Không còn vẻ hơi phát sáng như ban nãy nữa. Phải biết rằng ban nãy mặc dù đèn có chút không đủ dùng, nhưng với thứ ánh sáng toả ra từ viên đá cũng đủ để mọi người nhìn rõ ràng tình cảnh xung quanh
Lúc này Trần Quân vừa chạm vào liền bị mất ánh sáng. Chuyện này cũng khiến mọi người hốt hoảng. Liền vội vàng bỏ tay ra
“Chuyện… chuyện này.”
Bên tai hắn lúc này liền vang lên giọng nói của Tử Nghiên
“Trần tướng quân. Viên đá này là dùng để kiểm tra thiên phú tu luyện. Ngươi không có thiên phú động vào liền mất màu là đúng rồi. Ngược lại để cho ta hoặc Hoàng Phượng Niên chạm vào liền khác rồi!”
“Ra… ra là vậy. Ta đã thất thố rồi”
Trần Quân nghe vậy cũng liền bỏ tay ra. Khoảng 10 giây sau viên đá lại trở về màu sắc bình thường
“Thần kỳ thật!”
Trần Quân cảm thán một câu. Tiếp tục cùng mọi người cố gắng đưa viên đá lên trên. Dựa vào năng lực cát cùng cây cối của Lê Sa và Xuân Phong. Cùng vô số dây cáp và máy móc. Viên đá này cuối cùng cũng được đưa lên mặt đất. Sau đó là che đậy vải kín mít lại rồi cho lên xe tải trở về trụ sở
Trên đường cái liền đầy ắp xe quân đội. Bên trên bầu trời là trực thăng. Bên dưới ở giữa nhất là một chiếc xe container phủ đậy kín mít, nhìn không rõ ràng bên trong đang trở cái gì chỉ rõ là vật này rất lớn
Chuyện này rất nhanh liền khiến mạng xã hội xôn xao
“Trời ạ! Chiến trận lớn vậy. Không biết bên trong trở thứ gì!”
“Nhìn hình thù thì có thể là một viên đá! Nhưng lý do tại sao lại phải điều động quân đội thì chưa rõ”
“Có người anh em nào biết họ đào thứ này ở đâu hay không?”
“Chuyện này tôi biết. Ở cách trung tâm hơn 100km về phía biển thì phải. Trưa này liền có rất nhiều quân đội tụ tập ở đây!”
“Đúng! Đúng rồi. Trưa nay liền thấy quân đội cùng máy móc tiến đến, nhưng rất nhanh mọi người liên bị quân đội đưa ra xa.”
“Chuyện gì xảy ra vậy nhỉ?”
“Đồng câu hỏi”
“Bạc câu hỏi”
“Vàng…”
Chuyện này không chỉ gây chú ý trong nước. Hơn nữa còn gây ra cả chú ý tới bên ngoài
Các nước lớn nhỏ từng bị chịu thiệt hại bởi những con yêu thú đầu tiên đều chú ý tới đất nước duy nhất thành công ngăn chặn. Hơn nữa còn có phần dự đoán trước cùng ra tay ngăn chặn là Việt Quốc này
Rất nhanh. Rất nhiều thám tử tràn vào Việt Quốc. Bên đại sứ quán các nước cũng rối rít đưa người đi thăm dò