Chương 22: Tử Nghiên tới trụ sở

Bên phía quân đội

Bên trong trụ sở chính của siêu phàm cục

“Chắc hẳn các vị đã đọc xong nội dung ngày hôm nay”

Lão nhị Nguyễn lão lúc này sau khi đọc xong nội dung nhật ký do Bắc Cung Vô Song chép ra liền nói

“Đầu tiên. Sau đêm hôm qua thế giới đều xuất hiện những con quái vật trên những đất nước lớn. Chúng ta trước tiên cứ bảo vệ tốn mình, cũng không cần dập tắt hoàn toàn những video này tuồn vào. Hãy để nó nhen nhóm dần, tới lúc chúng ta lộ ra ngoài thì dân tâm đỡ loạn”

“Thứ hai là. Mau để mấy siêu phàm giả của chúng ta tới Kiếm Hồ tu luyện đi, Dạ Hoa đã bảo sẽ không tới. Nhưng bông hoa sen mà hắn lưu ý kia chúng ta cũng nên xem xét. Xem với tụ linh trận hắn tạo ra có thể kết thêm được hạt sen nào nữa hay không. Hơn nữa tu luyện ở đây cũng sẽ rất nhanh chóng.)

“Thứ ba là bên phía cô gái được cho là sau này sẽ trở thành đầu não chính của chúng ta. Bên đạo quán của nàng có thông tin về các thứ cơ bản cùng các loại linh vật. Hãy đi liên hệ đi. Ta tin rằng với việc chỉ cần có tên liền có nhật ký, nàng sẽ biết chúng ta tới vì lý do gì!”

Tất cả mọi người bên trong phòng đều chăm chú nắng nghe chuyện này, Nguyễn lão là người có ánh mắt xa nhất trong số những người ở đây. Trần lão cũng phải có chút nhượng bộ khi thảo luận kế hoạch

“Tiếp nữa. Ta tin sau hôm nay rất nhiều nước đều sẽ liên hệ chúng ta về siêu phàm cục. Việc ngoại giao này hoàn toàn để cho lão tam sử lý!”

“Được!”

Lão tam.Lê lão là người đứng đầu trong việc ngoại giao. Lão biết mình phải làm gì trước những người đại diện của nước ngoài

Lê lão biểu thị đồng ý sau đó liền rời khỏi phòng họp

Lúc này Nguyễn lão tiếp tục phân công

“Trần Quân cùng Vô Song đi một chuyến tới đạo quan của cô gái tên Tử Nghiên kia rồi chiêu mộ người ta gia nhập đi!”

Trần Quân cùng Vô Song cũng theo đó đi ra khỏi chỗ rồi rời đi

“Để người của chúng ta chú ý Dạ Hoa xem cậu ta rốt cuộc là đi đâu. Không cần giám sát gắt gao nhưng cũng nên biết hành tung của cậu ta”

“Vâng!”

Lại một người nữa bước ra khỏi hàng

“Chúng ta cũng nên có câu trả lời cho người dân. Cứ nói rằng nó là một giống cua đã ngủ đông rất lâu bên dưới đáy biển là được, nó chỉ vô tình bị đánh thức mà thôi.”

Thế là sau hôm đấy bên phía chính phủ liền ra thông báo rằng con cua quay được bên bờ biển chỉ là vô tình bị đánh thức khi họ phát hiện nó ngủ say ở sâu bên dưới biển mà thôi. Bên cạnh đó là rất nhiều hình ảnh tổng quan của con cua kia. Ngược lại cũng có người lời ra tiếng vào nhưng kết quả vẫn là bị dẹp xuống

Trời gần trưa

Trần Quân lúc này liền đã quay lại trụ sở, bên cạnh là Tử Nghiên. Không phải anh ta đi nhanh mà nửa đường liền gặp Tử Nghiên cũng đang trên đường đi về đây. Lúc này Tử Nghiên cũng chỉ nói duy nhất một câu

“Tôi biết. Chúng ta đi thôi!”

Trần Quân nhìn cô gái thân mang bộ đạo bào màu trắng. Tóc đen dài tới eo cùng với khuôn mặt cùng với thân thể thiếu nữ. Nhưng bên trong ánh mắt, Trần Quân biết mình chỉ nhìn thấy ánh mắt này ở vài người tiêu biểu nhất chính là bên trong tam lão Nguyễn lão. Hắn cũng không nói nhiều, liền quay đầu dẫn theo Tử Nghiên liền ngồi lên xe quay ngược đường về

Trên xe Tử Nghiên cũng chẳng hề nói chuyện. Có thể do tính cách cùng việc đạo quan không có quá nhiều khách hành hương. Dẫn tới nàng phần lớn đều là đang cô độc ngồi đọc đạo thư, cho nên nàng rất kiệm lời. Hai mắt nhắm nghiền như ngủ thiếp đi ở trên xe. Khiến cho Trần Quân cũng không biết phải mở lời như nào

Đi tới trụ sở

Trần Quân cùng Tử Nghiên liền một mạch leo lên tầng cao nhất sau đó là tới gặp tam lão

Đến trước cửa phòng họp

Đẩy cửa đi vào.

Bên trong trừ lão Lê cùng Tuyết Khuynh Thành và Hoàng Phượng Niên ra thì tất cả đều tới đủ

Mọi người đều đưa ánh mắt tới Tử Nghiên, lúc này Tử Nghiên cũng đã và đang nhìn và đánh giá mấy người ngồi đây

Tới chỗ ngồi

“Ta biết các vị đều biết nhật ký tồn tại. Vậy nên ta cũng không nói nhiều lời. Chỗ tài liệu sau núi đêm hôm qua ta liền đã phát hiện ra. Trước sau cũng sẽ gia nhập nên ta liền bắt xe về đây. Nửa đường liền tính ra Trần Quân tướng quân cùng Vô Song đi đón nên ta liền đợi hai người.”

Tử Nghiên mở đầu nói chuyện. Âm thanh rất nhẹ nhàng, không nhanh không chậm. Dường như không có gì ảnh hưởng vậy

Tiếp đó nàng từ bên trong túi đeo lấy ra vài chồng giấy sách đã cũ. Trừ một số thuật pháp của đạo quán để lại thì mọi giấy tờ nàng đều mang để ở đây

“Bên trong này ta cũng đã phát hiện ra một thứ dường như cũng đo lường được thiên phú tu luyện của con người. Tiếp đó là một số phân loại của linh dược. Quan trọng nhất là bản công pháp tu luyện này!”

Nói xong nàng liền đẩy ra một quyển sách rất mới. Bên trong chữ cũng ngay ngắn thẳng hàng, như thể nó mới được viết lại ngày hôm qua mà thôi.

Bên trên bìa sách có ghi là Thổ Nạp Thiên Địa pháp

“Bản này là bản ta đã dùng truyền thừa của mình chỉnh sửa lại sao cho có thể tất cả đều tu luyện được. Phải biết linh khí trong thiên địa này lẫn bên trong không khí, nếu không có tụ linh trận hỗ trợ. Chúng ta thậm chí còn không thể nào phát giác ra sự hiện diện của nó được!”

“Bản công pháp này dạy chúng ta cách hô hấp để chọn lọc linh khí từ trong không khí ra ngoài. Bên cạnh đó còn là giúp chúng ta vận chuyển quanh thân thể cùng tích chữ ở bên trong thân thể.”

Lúc này. Phong Lang liền lên tiếng

“Chúng ta liệu có thể tin cô được chứ? Nếu như thứ này tu luyện xong không thể khống chế được chúng ta liền bạo thể thì chẳng phải thua thiệt lớn? Không bằng cô cứ đưa bản gốc cho chúng ta. Chúng ta liền sẽ thử nghiệm để chứng minh hai bản.”

Tử Nghiên nhìn anh ta một chút. Cũng chẳng thèm để ý mà lại chia ra một quyển sách cũ kỹ. Kèm theo lời nói

“Nếu trong tương lai. Ta làm thiên cơ Tử Nghiên của nhân tộc. Ta cũng chẳng dại mà đi gạt bỏ nanh vuốt của ta trong tương lai đâu”

Những người còn lại liền ngay lập tức trầm mặc. Tử Nghiên nói không sai. Bên trong nhật ký Dạ Hoa cũng đã nhắc tới là sau này nhân tộc hành động đều là Tử Nghiên ở đằng sau tính toán ta lệnh. Đến Trần lão cũng trở thành Tổng đội trưởng ra chiến trường

Bọn họ sau này không nói là nanh vuốt của nhân tộc. Nhưng cũng đúng là nanh vuốt làm việc thay Tử Nghiên

Một bên Xuân Phong thấy vậy liền lầm bầm một câu

“Ai bảo ngươi không tin người ta. Giờ thì câm họng.”

Mặc dù nói rất nhỏ. Nhưng với những siêu phàm giả ở đây. Họ hoàn toàn nghe được lời của Xuân Phong. Phong Lang cũng nín giận tới nổi gân xanh. Hai người họ thường thường cũng hay đối chọi nhau bên trong quân. Lúc này ở trước mặt tam lão nên hắn mới nhịn không đứng dậy cãi nhau tay đôi với Xuân Phong rồi

Tam lão cũng yên tĩnh nhìn xem hết thảy. Họ bắt đầu nhìn xem những tài liệu Tử Nghiên mang tới cùng với hai quyển công pháp cơ bản này. Nói không nghi ngờ là điêu, nói tin là không thể nào. Dù sao họ cũng mới lần đầu tiếp xúc chuyện này

Tử Nghiên cũng không màng tới. Chỉ nhàn rỗi ngồi một bên uống trà