Chương 340: Siêu Việt Cấp S

Chiến giáp xanh thẳm…

Tóc thiếu nữ tung bay…

Cổ thương bùng cháy…

Bầy quái lúc nhúc…

Con quái Hắc Hổ cấp S gầm thét…

Mảnh vụn tung tóe…

"Là Bộ Phàm!"

" Bộ tiểu thư thật mạnh mẽ!"

"Trời đất… con quái cấp S này to quá."

Cả đám thủ lĩnh cảm thán, ước ao gì căn cứ của mình cũng có một thủ hạ mạnh mẽ như vậy. Hứa tư lệnh quá may mắn.

Nửa giờ sau, đoạn phim kết thúc. Hắc Hổ bị Bộ Phàm chém chết. Trăm mét xung quanh nát vụn, tung tóe. Tuy chỉ xem qua màn hình, nhưng tất cả cảm nhận được con Hắc hổ này có lực lượng có thể phá hủy căn cứ mình bất kỳ lúc nào.

Hình ảnh kế tiếp... chiến trường phía Bắc.

Một mái tóc dài…

Lôi điện lượn lờ toàn thân…

Một con Cáo Lửa cấp S… to chẳng kém Hắc Hổ…

"Là một tiểu cô nương?"

"Hả... Đây là người của căn cứ Tinh Thần?"

"Ặc! Cô bé này có thể đấu với quái cấp S!"

Tất cả thủ lĩnh vẻ mặt chấn động!

Đoạn phim chớp nhoáng. Lâm Thi Vũ kịch liệt đấu với Cáo Lửa. Kinh tâm động phách. Mười mấy phút sau, Cáo Lửa đã bị Lâm Thi Vũ đánh chết.

Cả đám thủ lĩnh đều bị chấn kinh!

Đoạn phim vẫn tiếp tục chạy…

Lãnh Chân, Vưu Tiềm, Hắc Nguyệt cùng Giang Đồng, Mễ Thanh, La Kiếm, Triệu Thuẫn chiến như trong phim điện ảnh.

Đây là bốn người của căn cứ Tinh Thần đến tiếp viện?

Đó là bốn tên yêu nghiệt!

Giếng tính thủ lĩnh run rẩy, cảm thấymuốn sụp đổ. Hắn mong muốn mượn sự việc căn cứ Tinh Thần chỉ phái 4 người đến tiếp viện để khiêu khích Hứa tư lệnh, không nghĩ tới mấy người này lại kinh khủng tới như vậy… Đám quái cấp S giống như là thú nhồi bông trong tay bọn họ!

Thủ hạ của Tư Mã Dương chỉ bằng một nửa đám người này!

Hứa tư lệnh trừng mắt ra ngoài. Ông ta biết Lâm Siêu rất mạnh, thế nhưng thật không ngờ, Chiến Thần từng được vinh danh lại có thủ hạ mạnh mẽ như vậy. Chắc chắn là Lâm Siêu ẩn giấu lực lượng.

Tư Mã Dương giật hết cả mình. Hắn bây giờ mới biết, vì sao lúc đầu tuyển cử minh chủ, Hứa tư lệnh hết lòng tiến cử thủ lĩnh căn cứ Tinh Thần. Ông ta tưởng chỉ là một nhân vật tầm thường, hóa ra lại là cường giả thứ thiệt.

"Siêu việt tiến hóa cấp S sao..." Ánh mắt Tư Mã Dương chớp động."Phạm thủ lĩnh... Lúc trước… là… Ta hiểu lầm..." Lúc này, có người mở miệng nói.

"Đúng vậy... thực sự xin lỗi."

"Là chúng ta hiểu lầm."

Một số thủ lĩnh phát ngôn phê phán lúc trước vội vàng xin lỗi Phạm Hương Ngữ. Sau khi xem mấy đoạn phim chiến đấu, không ai coi cái căn cứ chưa có tới 1 vạn người này chỉ là một căn cứ bình thường. Đây rõ là một căn cứ hùng mạnh!

Phạm Hương Ngữ khẽ cười, nói: "Thôi... các vị không cần áy náy đâu. Tôi hi vọng mọi người bảo mật những hình ảnh này, đừng để bị đăng trên Tinh Võng, tránh để đám xác sống biết. Dù sao, những người này đều là hạt giống tốt để đối kháng với đám quái vật."

"Tất nhiên rồi!"

"Phải, phải."

"Phạm thủ lĩnh nói đúng."

Hứa tư lệnh nói: "Những tư liệu này sẽở cấp bảo mật cao nhất của liên minh! Ai dám tiết lộ sẽ bị khai trừ khỏi liên minh! Các vị có dị nghị gì không?"

"Ta tán thành Hứa tư lệnh."

"Ta cũng vậy."

Mọi người còn lại tự nhiên cũng không có dị nghị....


Căn cứ Tinh Thần.

Phạm Hương Ngữ đi tới Đồ Thư Quán, nhìn Lâm Siêu cùng Bạch Tuyết đang đứng bên cửa sổ tầng 2, đang đọc một quyển sách nào đó, nói: "Hội nghị kết thúc rồi... Những gì ngươi giao phó ta đã nói hết rồi... Nhưng nếu ngươi có dự định mở võ quán trên Tinh Võ thì đây là một cơ hội tốt. Tại sao lại yêu cầu bọn họ bảo mật vậy?"

Lâm Siêu không ngẩng đầu lên, nói: "Để họ bảo mật, không có nghĩa là chúng ta sẽ bảo mật. Ha ha... chuyện này đương nhiên sẽ là chủ đề nóng để chúng ta tuyên truyền."

Phạm Hương Ngữ có chút nghi hoặc, nói: "Bọn họ bảo mật mà chúng ta lại truyền bá? Thế là sao? Ngươi định âm mưu chuyện gì thế?"

Lâm Siêu ngẩng đầu nhìn nàng, môi chu ra: "Ta nói như vậy là có lý do của nó."

"Không hiểu." Phạm Hương Ngữ tức giận nói: "Lằng nhằng quá! Ngươi nói rõ xem nào."

"Chắc cô không biết. Đám xác sống không ngu đâu, còn tinh ranh hơn nhân loại rất nhiêu. Ta đoán rằng bọn chúng đã cài gián điệp vào trong liên minh rồi. Chuyện này mà lộ ra thì đám súc sinh đó sẽ có biện pháp phòng bị."

"À!" Phạm Hương Ngữ tỉnh ngộ nói: "Thế nhưng, tại sao không nói ý đó cho mấy người thủ lĩnh kia... Tại sao ngươi lại muốn hành động một mình... Ngươi muốn làm cái gì?"

"Cứ làm như lời ta nói đi." Lâm Siêu phất phất tay, nói: "Nói cho cô, cô cũng chẳng hiểu."

Phạm Hương Ngữ bĩu môi, nhìn thoáng qua Bạch Tuyết, hừ nhẹ nói: "Không thèm nói với ngươi nữa." Nói xong, nàng nhanh chóng bỏ đi.

Bạch Tuyết nhẹ nhàng cười, nói: "Ngươi đó... cứ khi dễ Phạm tỷ tỷ hoài."