-Hô… Khâu Đạt Ca Nhĩ thở phào một hơi, nới lỏng dây lưng rộng ra một chút. Bữa cơm này ăn có chút no. Kỳ thật không chỉ có ông ta, Mikhail Khodorkovsky và Nicholas Laski cũng có cảm giác như vậy. Đương nhiên, hiện tại họ cũng đều là những người nổi tiếng trong giới thương nhân Nga, hiển nhiên sẽ không thiếu tiền, không đồ ngon gì họ chưa ăn qua, nhưng giống món ăn Trung Quốc chính gốc của Phương Minh Viễn, ở Nga vẫn là tương đối hiếm thấy. Đặc biệt vì bữa cơm này, Phương Minh Viễn đã lo chuẩn bị từ một tháng trước, không những mời những đầu bếp đặc biệt của quốc gia, còn cố ý chọn theo khẩu vị của người Nga, lại thêm rượu ngon ủ dưới hầm đã ba mươi năm. Mấy người Khâu Đạt Ca Nhĩ nếu vẫn không hài lòng thì đúng là những người quái đản.
Tuy đã gần bảy giờ nhưng bầu trời Mátxcơva vẫn tương đối sáng. Tất cả cơm thừa canh cặn trên bàn ăn đều đã được mang đi. Quản gia Michalis Petrovic dựa theo yêu cầu khác nhau của mọi người, mang trà và cà phê lên.
-Cậu Phương. Cảm ơn bữa chiêu đãi nồng hậu tối nay của cậu. Mikhail Khodorkovsky đặt chén trà trong tay xuống, vẻ mặt tươi cười nói:
- Nghe nói cậu Phương còn có một hệ thống quán ăn ở Hoa Hạ, vậy thì việc kinh doanh nhất định là vô cùng phát đạt? Không biết cậu có hứng thú mở thêm mấy chi nhánh ở Mátxcơva hay không?
-Có thể làm ngài Chủ tịch Hội đồng quản trị Mikhail Khodorkovsky vừa lòng, tôi thấy rất vui. Việc kinh doanh của khách sạn cũng tạm ổn. Nhưng mà, thật ra tôi cũng đã nghĩ qua việc mở chi nhánh ở quý quốc, chỉ có điều không biết những món ăn này có hợp khẩu vị của người dân quý quốc hay không? Phương Minh Viễn nói nhưng trong lòng thấy có chút buồn cười. Hắn hiểu rất rõ, Mikhail Khodorkovsky không phải thật sự quan tâm đến việc tiệm cơm của nhà họ Phương có mở ở Mátxcơva hay không, chỉ là ông ta chọn đại một đề tài để nói mà thôi.
-Cậu Phương, việc mở chi nhánh vào thời điểm hiện tại e rằng không thích hợp cho lắm. Món ăn Trung Quốc tuy rằng rất ngon, nhưng giá cũng không rẻ. Nước Nga hiện nay, sợ là phần lớn người dân không với tới được. Nicholas Laski hơi lắc đầu, thở dài. Một đất nước năm đó có thể chống lại một siêu cường quốc như Mỹ, lại rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay, làm người không phải lo cơm áo gạo tiền như ông ta trong lòng cũng có chút xúc động.
-Phó tổng Nicholas Laski nói không sai. Giá tiền này sợ rằng phần lớn người dân không với tới được. Thế nhưng nếu cậu Phương muốn làm, cũng không phải là không được, chỉ cần tạo ra chút tiếng tăm giữa những nhân vật cấp trên ở Mátxcơva. Ha ha, tôi tin cậu Phương có dư khả năng. Khâu Đạt Ca Nhĩ cười nói.
-Ít nhất thì tôi tin rằng ba người chúng tôi nhất định sẽ đến ủng hộ. Mikhail Khodorkovsky và Nicholas Laski gật đầu liên tục.
Mấy người họ nói chuyện rất tự nhiên, câu chuyện dần dần chuyển sang chủ đề về vấn đề phát triển kinh tế của Nga.
Nước Nga bây giờ đang đứng trong thời kỳ kinh tế chuyển hình, nền kinh tế trong nước có thể nói là đang rất hỗn loạn, tổng sản lượng quốc dân cũng hạ dần theo từng năm. Mấy người Mikhail Khodorkovsky cũng có chút đau đầu về vấn đề này. Tuy nói rằng bọn họ ai cũng óc đầy bụng phệ, chỉ cần ngồi không mà hưởng, thế nhưng một nước Nga bất ổn cũng không phải là điều họ muốn thấy.
-Thương mại Hoa – Nga mấy năm nay vẫn tiếp tục duy trì ổn định. Nếu không phải nhờ Hoa Hạ nhập khẩu với số lượng hàng hóa lớn, người Nga sống qua ngày được lại càng khó. Hàng hóa của Hoa Hạ so với hàng hóa của các nước phương Tây quả thật rất rẻ, thế nhưng chất lượng lại có sự chênh lệch. Mikhail Khodorkovsky quay đầu nhìn về phía Phương Minh Viễn nói:
- Cậu Phương, ở trong quý quốc, chất lượng hàng hóa cũng như vậy sao? Theo như tôi được biết thì sản phẩm của quý quốc hướng tới Mỹ và châu Âu, nhận được đánh giá rất tốt.
Phương Minh Viễn cảm thấy mặt nóng lên, chuyện mà Mikhail Khodorkovsky nói này thật đúng là không dễ trả lời. Vấn đề chất lượng hàng hóa của Hoa Hạ, đây là một vấn đề mà cho đến tận thế kỷ sau cũng vẫn khó giải quyết được. Nhà nước bất lực, cùng với sự tồn tại của Chủ nghĩa bao cấp địa phương, làm cho những hàng nhái kém chất lượng ngay từ ban đầu đã tràn ra, lẫn vào các loại thực phẩm, rượu, dược phẩm… Hàng giả tràn lan, trở thành mối nguy hại tiềm ẩn đối với sự phát triển của nền kinh tế Hoa Hạ. Còn như về chuyện hàng hóa hướng vào các nước phát triển ở phương Tây tại sao lại không xảy ra vấn đề này, đó là vì Nhà nước rất khắt khe trong việc xuất khẩu, cũng là do các nước phát triển phương Tây rất coi trọng chất lượng của sản phẩm.
Phương Minh Viễn nhớ rõ đã từng đọc qua một bài văn, trong đó nhắc tới việc xuất khẩu của Hoa Hạ đương thời. Khi chính phủ Nhật Bản nhập khẩu hàng nông sản của Hoa Hạ, kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt, một khi phát hiện thấy có vấn đề thì việc xử lý cũng tuyệt đối không nương tay. Mà cách xử trí hàng đầu trong đó chính là một khi phát hiện ra chất lượng hàng nông sản đến từ nơi nào mà không phù hợp với tiêu chuẩn thì sẽ đưa ra thẻ đỏ vĩnh viễn đối với hàng nông sản của nơi đó. Nói cách khác, giống việc xuất khẩu hành tây của nơi nào đó thuộc tỉnh Sơn Đông, bất luận là một huyện hay là khu trực thuộc của thành phố, chỉ cần phát hiện sản phẩm không đạt tiêu chuẩn đến từ nơi đó, người Nhật Bản đều sẽ từ chối, không nhập tất cả hành tây của nơi này.
Việc này làm cho không những chỉ chính quyền địa phương phải hết sức coi trọng việc sản xuất sản phẩm nông nghiệp, mà ngay cả các hộ nông dân cũng đều phải chăm nom cẩn thận việc trồng hành tây của nhà mình và nhà hàng xóm, bởi vì điều này có liên quan đến chuyện thu nhập cả năm của họ. Tuy nói cách này làm rất nhiều người bức xúc, không vừa lòng, thế nhưng không thừa nhận cũng không được, vì qua phương pháp này việc loại bỏ Chủ nghĩa bao cấp địa phương mới có hiệu quả.
Phương Minh Viễn giải thích:
- Ngài Mikhail Khodorkovsky, tôi không phủ nhận, chuyện ngài nói là có thật, ở Hoa Hạ, chuyện hàng giả, hàng kém chất lượng đúng là có. Về điểm này, tôi nghĩ không chỉ riêng Hoa Hạ, mà các nơi trên thế giới ít nhiều cũng đều tồn tại loại hiện tượng này. Tôi tin rằng ở Nga cũng vậy. Đương nhiên, nói như thế cũng không phải là tôi cho rằng sự tồn tại của nó là hợp lý. Siêu thị Carrefour dưới danh nghĩa của nhà họ Phương chúng tôi luôn luôn tận tâm tận lực, tránh để những sản phẩm như vậy xâm nhập vào thị trường. Nếu ngài có hứng thú, sau này khi ngài đến Hoa Hạ, tôi có thể mời ngài đến tham quan trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng của siêu thị Carrefour chúng tôi. Mỗi một sản phẩm, thậm chí là sản phẩm sản xuất từ cùng một khu nhưng nhập không cùng đợt, trước khi nhập vào quầy hàng của siêu thị Carrefour, đều phải vượt qua được sự kiểm tra của trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng. Trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng có quyền quyết định loại bỏ đối với các sản phẩm được đưa vào quầy hàng. Chúng tôi đối với các sản phẩm của Nga và các nước phương Tây cũng thế, đều phải trải qua quá trình kiểm tra như vậy, để bảo đảm rằng không tồn tại hiện tượng có hàng giả, hàng nhái, hay hàng kém chất lượng. Nhưng Hoa Hạ diện tích lãnh thổ rộng, dân số đông, khó tránh sẽ xuất hiện hiện tượng “con sâu làm rầu nồi canh”, đây cũng là chuyện khó tránh khỏi trong quá trình cải cách, đổi mới kinh tế của đất nước chúng tôi.
-Đúng rồi, ngài Mikhail Khodorkovsky, hiện tại ngân hàng Menatep cũng đã là một Tập đoàn xí nghiệp với sức mạnh hùng hậu. Không biết kế tiếp ngài dự định sẽ phát triển lĩnh vực nào? Phương Minh Viễn nghĩ rằng không nên tiếp tục tranh luận với Mikhail Khodorkovsky về đề tài này, nên dẫn lời để chuyển sang chủ đề khác.
Mikhail Khodorkovsky cười nói:
- Sức mạnh hùng hậu gì chứ? Đều là do người khác nói mà thôi. So với việc cậu Phương đã kinh doanh được cả ở nước ngoài thì chúng tôi chưa đáng là gì. Còn về bước tiếp theo ư? Hiện tại tôi vẫn đang suy xét.
-Không biết ngài Mikhail Khodorkovsky có ý kiến gì về tình trạng sản xuất dầu thô của quý quốc hiện nay hay không? Phương Minh Viễn nói tiếp.
Hai người Mikhail Khodorkovsky và Khâu Đạt Ca Nhĩ lập tức thoáng thấy có chút hồi hộp. Thời kỳ này quả thật là họ đang chú ý đến sản nghiệp dầu thô của Nga. Vùng vịnh không ổn định làm giá dầu thô trên thị trường quốc tế cũng dao động không ngừng, nhưng nhìn một cách tổng thể thì giá dầu thô trên thị trường quốc tế đang dần tăng lên. Mikhail Khodorkovsky và Khâu Đạt Ca Nhĩ cho rằng, là một loại tài nguyên không thể tái sinh, lại được xem là huyết mạch của nền công nghiệp, giá dầu thô chắc chắn sẽ tăng lên mỗi năm. Mà Nga là nước lớn về sản lượng dầu trên thế giới, dầu thô cất giữ cũng vô cùng phong phú, lượng dầu thô sản xuất hàng năm ngoài việc bảo đảm đáp ứng nhu cầu trong nước, còn có thể xuất khẩu với số lượng đáng kể. Nếu có thể nắm chắc được cơ hội sở hữu tư nhân hiện nay, nắm giữ được một công ty xăng dầu trong tay, vậy thì con đường sau này là vô hạn định. Chỉ cần nghĩ đến dầu mỏ BP(2), ngẫm nghĩ tới cái mác đại vương dầu mỏ của nước Mỹ, có sức ảnh hưởng to lớn trên mỗi quốc gia, trong lòng Mikhail Khodorkovsky đã thèm muốn rồi.
Thế nhưng, Phương Minh Viễn bỗng nhiên nhắc đến sản nghiệp dầu thô làm gì?
-Sản nghiệp dầu thô của Nga hiện nay đã không còn như trước. Trang thiết bị đã cũ, công tác thăm dò dầu mỏ dự trữ cũng đã ngưng mấy năm nay. Có thể nói là đang xuống dốc. Mikhail Khodorkovsky thận trọng nói.
-Ngài Mikhail Khodorkovsky có phần nghĩ một đằng nói một nẻo rồi. Được rồi, nói thẳng vào vấn đề nhé? Tôi muốn làm một cuộc giao dịch với ngài. Phương Minh Viễn mỉm cười nói.
-Giao dịch gì vậy? Mikhail Khodorkovsky và Khâu Đạt Ca Nhĩ thoáng nhìn nhau, trong lòng họ hiểu rằng đây mới là trọng điểm của buổi chiêu đãi tối hôm nay.
-Nếu như ngài cảm thấy có hứng thú với sản nghiệp dầu thô của quý quốc, vậy thì chúng ta có thể tiếp tục bàn luận. Còn nếu ngài không thấy hứng thú với sản nghiệp dầu thô của quý quốc, như vậy tôi cũng chỉ có thể tìm bạn hợp tác khác mà thôi. Đương nhiên, không để ngài Mikhail Khodorkovsky phải đi một chuyến vô ích, tôi bằng lòng chuyển một phần trong những xí nghiệp này với giá thích hợp nhượng cho ngân hàng Menatep. Phương Minh Viễn vừa nói vừa đặt mấy tờ giấy lên bàn.
- Những xí nghiệp này cho tới bây giờ vẫn đang hoạt động bình thường, tuy lợi nhuận tạo ra không nhiều nhưng cũng không bị thua lỗ.
Mikhail Khodorkovsky không để ý đến mấy tờ giấy đặt trên bàn, đôi mắt nhìn thẳng vào Phương Minh Viễn, trong đầu tính toán rất nhanh.
Phương Minh Viễn cũng không vội vàng, cười hì hì đợi câu trả lời của ông ta. Hắn không tin Mikhail Khodorkovsky có thể từ chối.
Nicholas Laski và Khâu Đạt Ca Nhĩ cũng không nói được câu nào, cùng nhìn hai người Phương Minh Viễn và Mikhail Khodorkovsky, đợi câu trả lời của Mikhail Khodorkovsky.
-Cậu Phương nếu có ý kiến gì thì đừng ngại, xin cứ nói ra. Mikhail Khodorkovsky cuối cùng cũng mở miệng, chỉ có điều trong giọng nói có chút run run.
--------------------------------------------------
(1) Mikhail Khodorkovsky: Cựu chủ tịch Tập đoàn dầu mỏ lớn nhất Nga YUKOS, đứng thứ 26 trong danh sách 476 người giàu nhất thế giới năm 2003 của Tạp chí Forbes với tổng tài sản lên tới 8 tỷ USD. Đồng thời, Khodorkovsky cũng là một nhân vật lãnh đạo trẻ tuổi đầy triển vọng, hội tụ đầy đủ tính cách của một “kẻ cho vay nặng lãi”. Ông bắt đầu sự nghiệp kinh doanh năm 1987 bằng việc mua lại Ngân hàng Menatep. Năm 1995, Khodorkovsky mua Công ty Yukos với giá rẻ mạt 350 triệu USD. Ông từng là đảng viên trung thành của Đảng Cộng sản Liên Xô.
Khodorkovsky được đánh giá là một trong những doanh nhân máu mặt đầu tiên của Nga áp dụng các tiêu chuẩn công ty phương Tây. Tập đoàn YUKOS đã từng nổi tiếng với “biểu tượng của sự minh bạch” và là điểm đến của dòng đầu tư nước ngoài.
Ngày 31-5, sau gần nửa tháng nghị án, một tòa án ở thủ đô Mátxcơva (Nga) đã tuyên án nhà tài phiệt Mikhail Khodorkovsky chín năm tù giam vì 11 tội danh, trong đó có trốn thuế, gian lận và biển thủ công quỹ. (2) BP: viết tắt tiếng Anh của British Petroleum, là một công ty dầu khí đóng trụ sở tại Luân Đôn, nước Anh. Đây là một công ty năng lượng toàn cầu, là công ty năng lượng lớn thứ 3 thế giới, là công ty lớn thứ 4 thế giới.
Là một công ty dầu khí đa quốc gia, BP là công ty lớn nhất Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland. Trụ sở công ty đóng tại St James's, City of Westminster, London. BP America's đóng trụ sở ở One Westlake Park tại Houston Energy Corridor, Texas. Công ty chuyên về khai thác dầu khí, các sản phẩm dầu khí.
Hiện nay công ty này đang được niêm yết tại Sở giao dịch chứng khoán Luân Đôn, là một bộ phận của FTSE 100 Index. Năm 2009, công ty có doanh thu 246,1 tỷ đô la Mỹ, lợi nhuận ròng đạt 16,58 tỷ đô la Mỹ và sử dụng 80.300 nhân công trên toàn thế giới. Sự cố của giàn Deepwater Horizon ngày 20 tháng 4 năm 2010 đã khiến 11 người thiệt mạng, gây ra tràn dầu ở một khu vực rộng lớn trong vịnh Mexico gây ảnh hưởng nặng nề đến đời sống hoang dã trong khu vực, đến ngành ngư nghiệp và du lịch các nước trong khu vực chịu ảnh hưởng.