Chương 672: Quyển 3 Chương Tôi Rát Mong Chờ Phần 3

Tại rạp phim Nặc Đại, chỉ có chưa đến 10 người ngồi xem, trong đó, ngoài La Hiển Lập, Vu Lâm Sinh, cùng với 4 người ngoài ngành đang xem một cách háo hức ra thì những người còn lại của công ty điện ảnh Jade Bird đều đang chờ đợi Phương Minh Viễn đưa ra nhận xét sau khi xem xong bộ phim. Điều này có liên quan đến quyết định cắt đi hoặc tiếp tục quay của Cameron.

Bộ phim với kinh phí rất lớn 100 triệu USD đã khiến cho 4 người bọn họ kiên nhẫn ngồi đó và chăm chú xem không chớp mắt.

Bộ phim Cameron mang đến lần này là phiên bản tiếng Anh, bọn họ tuy xem rất mơ hồ, không hiểu hết được các tình tiết… nhưng lại rất thú vị với hình ảnh. Những cảnh quay đủ sức hấp dẫn đã khiến bọn họ nhìn không chớp mắt, đặc biệt là tình huống nổ đầu đạn hạt nhân, cùng với sự xuất hiện đúng lúc của 2 người máy khiến bọn họ há hốc mồm kinh ngạc, họ hoàn toàn không thể hình dung nổi những cảnh đó làm thế nào có thể quay được.

Những tình tiết như vậy càng nhiều càng khiến nhiều người cảm thấy khó tin, miệng 4 người bọn họ há ngày càng lớn.

Phương Minh Viễn khẳng định, bộ phim “Terminator 2” này của Cameron cũng được quay tốt không kém những bộ phim mà cậu đã xem trước đây, hơn nữa những phần dư ra trong các cảnh quay cậu cũng đã chú ‎ý nhắc nhở để tránh.

Chỉ có điều ngoài dự liệu của Phương Minh Viễn đó là cái kết của phim lại không đột phá, đã là ông lão Sara tóc bạc phơ, ngồi ở công viên xem Nghị viên Mỹ Johan và cháu gái đang chơi đùa bên cạnh thật sự là một kết thúc yên bình.

Phương Minh Viễn chau mày, khi cậu và Cameron thảo luận về cái kết của kịch bản thì dường như là… cậu nhớ ra rồi, lúc đó, Cameron cũng đã tính đến ‎ý nghĩa của đoạn kết, nhưng chính ông ta cũng không để ‎tâm đến mà Phương Minh Viễn lại muốn xem bản thân ông ta chọn lựa thế nào, cho nên lúc đó cậu không nói gì nhiều, càng không nhắc đến cái kết ghi lại dấu ấn cho người xem. - Phương?

Cameron lập tức chú ý tới sự thay đổi trạng thái của Phương Minh Viễn từ lúc bộ phim được chiếu, ông ta luôn quan sát sự thay đổi đó, chỉ có điều khiến ông ta cảm thấy hơi khó chịu đó là ông ta luôn cho rằng kỹ thuật quay phim của mình rất xuất sắc, và đã từng khiến cho những ai xem lần đầu tiên đều cảm thấy thán phục, nhưng Phương Minh Viễn thì lại hoàn toàn không cảm nhận điều đó, cậu ta không thấy cảm phục Cameron chứ đừng nói đến mãn nguyện. Cameron không biết phải miêu tả cảm nhận đó như thế nào nữa. - James, cháu không thể không nói điều này, cái kết này khiến cháu cảm thấy rất bất ngờ.

Phương Minh Viễn chần chừ, có lẽ đối với Cameron, tập thứ 2 đã đủ để vẽ nên tất cả rồi. Cho nên Tập 3 “Terminator” muốn ra mắt thì cần thời gian rất lâu, hơn nữa cũng không phải do Cameron làm đạo diễn. - Bất ngờ?

Cameron lặp lại, những người bên phía Gaul ngạc nhiên, chuyện này có liên quan đến việc có nên tiếp tục quay nữa hay không.

- Ừm, thật sự hóa trang của Lynda ... là vô cùng thê thảm khiến cháu rất khó mà tin được, Lynda này và Lynda trước mặt là một người.

Phương Minh Viễn nhẹ nhàng nói.

- Phù...!

Cameron thở phào nhẹ nhõm. Nếu chỉ là vấn đề hoá trang, thì việc giải quyết cũng không khó lắm.

- Hơn nữa cháu cũng thấy rất kỳ lạ, James, bà Gaul, chẳng lẽ các vị không có ý định quay tiếp phần 3 “Terminator ” hay sao?

Phương Minh Viễn ngạc nhiên nói:

- Đây là một trong những tác phẩm kinh điển trong lịch sử, là số 1 của phòng vé năm nay nếu không có tập tiếp theo thì có khiến người ta tin nổi không?

Phương Minh Viễn vẫn cho rằng, trong loạt phim “ Terminator ” , hai phần đầu là rất tốt, bắt đầu từ phần 3 trở đi, có khả năng không hay bằng. Nhưng điều này có rất nhiều nguyên nhân, ví dụ như thời gian giữa phần 2 và 3 cách nhau quá lâu, hơn nữa phong cách của đạo diễn cũng có nhiều chỗ không giống nhau, còn kịch bản càng không cần phải nói nữa. Đây cũng là bởi vì vì bản quyền “ Terminator ” của công ty điện ảnh Jade Bird , là công ty điện ảnh xếp hạng hai ở Hollywood, mãi cho đến khi bị phá sản, ngoài “ Terminator ” ra, thì không xuất bản được cái gì, và ai cũng đều biết đó là một bộ phim hay.

Nếu nói, công ty điện ảnh Jade Bird có thể nổi tiếng sau khi chiếu tập hai phim đó, thì cứ một đến hai năm lại cho ra một tập “ Terminator ” chất lượng cao, chuỗi phim này tất nhiên không có khả năng làm hơn mười tập giống “ 007 ”được, nhưng theo Phương Minh Viễn, quay bốn năm tập là không có vấn đề gì. Hơn nữa đã có Cameron rồi, nên chất lượng tập này cũng không thể kém như ở kiếp trước được. - Tác phẩm kinh điển trong lịch sử điện ảnh.

- Không hổ danh là số 1 của phòng vé năm nay.

Hai nhận xét của Phương Minh Viễn khiến bà Gaul và Cameron đều cảm thấy phấn khởi, thái độ không nghi ngờ của Phương Minh Viễn cho thấy điện ảnh đã chiếm được sự tán thành của cậu, mặc dù hai người cũng không rõ vì sao mình lại coi trọng nhận định của Phương Minh Viễn như vậy. Nhưng vấn đề của cậu thật không dễ trả lời. - Phương, đây có phải là lời tiên đoán của cậu không?

Cameron nhún vai nói. Tuy Cameron đúng là có khả năng thực sự, nhưng ông ta cũng không dám nói rằng doanh số bán vé của “ Terminator 2 ” sẽ trở thành quán quân phòng vé năm nay. - Tiên đoán? Không không không, James, cháu làm sao mà có kỹ năng cao thâm như vậy.

Phương Minh Viễn liên tục lắc đầu nói, tuy rằng trong lịch sử “ Terminator 2 ” rất vẻ vang, nhưng cậu cũng không muốn lưu lại trong lòng họ một ấn tượng gì đó thần bí. - Phương, vấn đề này đương nhiên là phải hỏi cậu rồi.

Gaul nhẹ nhàng nói. Đứng ở phương diện của bà , nếu nói “ Terminator 2 ” thật sự có thể giống những gì Phương Minh Viễn nói, thì thành công cả về danh và lợi, bà ấy rất muốn quay tiếp để đạt được lợi ích tối đa.

Phương Minh Viễn nhìn Cameron, ông ta ho khụ khụ nói:

- Phương, xem ra cậu không vừa lòng với cái kết này rồi ?

- Ừm, cá nhân cháu rất chờ mong phần ba “ Terminator ” của chú, cho nên hay là hoãn lại chút nhé.

Phương Minh Viễn cười nói. Đề nghị của Phương Minh Viễn chính là cái kết của phim: một con đường tối tăm, lại có những đường vàng xuất hiện không dứt, cùng với lời thoại của Lynda. Cameron chỉ cần cắt ra từ trong đoạn mọi người lái ô-tô đi phá hủy lưới trời, cộng thêm lời thoại nữa là OK. Nếu có khuyết điểm gì thì chính là bởi vì cảnh đó chỉ có mười mấy giây đồng hồ, độ dài của lời thoại cần khống chế một cách chính xác. - Tốt, tôi cảm thấy kết thúc như vậy hay đấy! Gaul là người đầu tiên vỗ tay trầm trồ khen ngợi, một con đường không biết thông với nơi nào, con người này mang đến cho người xem một sự ám chỉ mãnh liệt, nhưng tương lai vẫn đang là thứ không thể xác định được, và tất cả đều có khả năng Cameron sau một lúc lâu vuốt cằm cân nhắc:

- Phương, nếu cậu đã cho là như vậy, thì tôi cũng không có ý kiến!

Dù sao ám thị của cái kết cục này là tương lai vẫn không xác định được, vậy thì có thể có tập tiếp theo hoặc cũng có thể sẽ không có.

Phương Minh Viễn vỗ cánh tay Cameron, nhẹ nhàng nói:

- Điện ảnh, chúng ta đương nhiên là phải theo đuổi nghệ thuật, theo đuổi những đột phá mới, nhưng nếu chúng ta có thể kiếm được một chút tiền, mà khi người xem không chú ý đến, thì cũng cần không từ chối cơ hội như vậy.

Khi mấy người Phương Minh Viễn đang nói chuyện rì rầm với nhau bằng tiếng Anh, thì bốn người bên cạnh, nãy giờ xem đến hoa cả mắt giống thì bây giờ mới tỉnh lại. Tuy không hoàn toàn hiểu rõ về kịch bản nhưng cũng phần nào đoán ra được. Mặc dù không ngừng ca thán, bộ phim này thật sự là tốn cả trăm triệu đô la Mỹ đấy, mà vẫn cảm thấy là có chút hơi cao, nhưng ít nhất cũng không đến nỗi xem như là múc nước đổ đi .

Khi rạp chiếu phim sáng đèn, mọi người đều đứng dậy, La Hiển Lập và Vu Lâm Sinh tự nhiên lại nhiệt tình mời Cameron và những người khác trong công ty ăn tối, công ty mà có thể bỏ ra cả trăm triệu đô la Mỹ để quay một bộ phim thì đương nhiên là có một nguồn vốn khá lớn, nếu họ cảm thấy hứng thú thì bỏ 20 triệu USD ra đầu tư ở Nhai Châu thì tốt biết mấy.

Tất nhiên là không thể nào hiểu được những suy nghĩ trong lòng của Gaul và Cameron, bọn họ đến Nhai Châu, không phải để cùng ăn cơm với công chức ở đây, cho nên cũng không mang tính tích cực gì. Hơn nữa hai người đều đang cân nhắc những lời nói vừa rồi của Phương Minh Viễn cho nên đối với bữa cơm này lại càng không có hứng thú . - Bí thư La , Chủ tịch Vu à, nữ nghệ sĩ Gaul và đạo diễn Cameron vừa mới đến Nhai Châu, đi đường cũng khá mệt, nên bây giờ cần phải nghỉ ngơi. Tôi nghĩ việc này, để sau này hãy nói vậy!

Phương Minh Viễn thấp giọng nhắc nhở hai người.

- Cậu Phương nói rất đúng, chúng tôi sơ ý quá .

La Hiển Lập vỗ trán áy náy.

- Đúng rồi, Bí thư La , Chủ tịch Vu, trình độ của đạo diễn Cameron, tôi nghĩ vừa rồi hai vị cũng đều đã thấy rồi , tôi muốn mời ông ấy giúp thành phố Nhai Châu của chúng ta làm một đoạn phim giới thiệu về tài nguyên du lịch ở nơi này, nếu có thể làm được thì đến lúc đó mong hai vị lãnh đạo nói với các cán bộ của các bộ ngành khác một câu để tạo điều kiện giúp đỡ hoàn thành. Đạo diễn Cameron là đạo diễn nổi tiếng thế giới, vì vậy thời gian của ông ấy rất quý giá !

Phương Minh Viễn tươi cười:

- Không biết hai vị lãnh đạo có tiện giúp đỡ không?

- Đương nhiên là được chứ, vậy thì tốt quá!

Vu Lâm Sinh nắm lấy tay Phương Minh Viễn , xúc động nói:

- Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ yêu cầu tất cả các ban ngành có liên quan, tiến hành nỗ lực hợp tác. Nhất định sẽ khiến đạo diễn Cameron vừa lòng!

Vu Lâm Sinh dù sao cũng là người quản l‎ý kinh tế nên ngay lập tức ý thức được , đây chính là cơ hội hiếm có - mượn danh Cameron để làm cho Nhai Châu nổi tiếng.

Cameron rất nổi tiếng trên thế giới hay không, Vu Lâm Sinh cũng không biết, nhưng ông tin rằng người có thể trở thành đạo diễn cho một bộ phim cả trăm triệu đô la Mỹ trên thế giới có lẽ là không nhiều!