Có thể nói, Phương Minh Viễn rất may mắn. Do Kuwait bị chiếm đóng, Robert bận rộn xoay quanh Kuwait, sau khi trải qua mấy ngày rối ren ban đầu lại trở thành không có việc gì. Công việc làm ăn giữa công ty British Petrolium Fotermedia và công ty Kuwait hiện giờ lâm vào cảnh tạm dừng buôn bán. Ông ta rất hiếu kì với yêu cầu kì quặc của tập đoàn vận tài hàng hóa Quách Thị nên làm việc cũng rất thần tốc.
Là một khách hàng lớn cho Kuwait xuất khẩu dầu mỏ, vì thế trong hoàng gia Kuwait ông ta cũng quen biết không ít người, hơn nữa những điều ông ta tìm hiểu cũng không phải điều gì cơ mật, cho nên rất nhanh đã có được tin tức cụ thể. Hơn nữa vị hoàng tử Abdullah mới tiếp nhận chức vụ ở lĩnh vực thể thao này cũng đã có vài lần gặp mặt nên cũng dễ nói chuyện.
Việc này thật sự cũng đơn giản đi nhiều, Robert gọi một cuộc điện thoại nói lại sự việc, vì việc thiếu kinh phí cũng khiến hoàng tử Abdullah cũng nổi lòng hiếu kì. Hai người đều rất hiếu kì rốt cuộc là vì cái gì mà vào lúc này lại có một người Hoa Hạ không ngại nguy hiểm từ HongKong chạy đến Ả Rập. Hơn nữa còn nhất định phải gặp được người thân của thân vương Fahd hay là người nhậm chức ở bộ thể thao?
Tục ngữ nói, tò mò có thể giết chết mèo, người này có tính hiếu kì, sự việc cũng dễ làm rồi. Hoàng tử Abdullad rất nhanh liền đồng ý gặp Phương Minh Viễn, thời gian định vào tối mai, ngài Robert sẽ đích thân đưa Phương Minh Viễn đến nơi ở của hoàng tử ở Ả Rập. Cứ nhau vậy giống như hiện ra thế giới Ả Rập, không thể thiếu hiệu suất cao.
Tuy nhiên như vậy lại quá mức hiệu suất bình thường cũng mang lại chút phiền phức, ví dụ đi tay không đến cũng không phù hợp, nhưng món quà phù hợp vào lúc này cũng không phải một chốc một lát là có thể tìm được. Lô Chính Đức có chút đau đầu. Hơn nữa lại gặp mặt thành viên hoàng gia Kuwait nếu tùy tiện tặng một món quà thì thật là không thích hợp. Mà ở Ả Rập rất chú ý đến việc tặng quà, không được tặng các loại rượu, mà còn kị tặng ảnh phụ nữ hay những tác phẩm điêu khắc có hình phụ nữ, càng không thể tặng quà cho nữ chủ nhân. - Cậu Phương, ở Ả Rập những đồ dùng để đi săn thú rất được thịnh hành, nếu không tối nay chúng ta đến siêu thị xem đi.
Lô Chính Đức chần chừ nói, thật ra anh ta vốn định ngày mai đưa Phương Minh Viễn đi tham quan thành phố, xem xem có món quà náo hợp lí. Đương nhiên nếu có thể mua được một cái đầu đại bàng săn thì thật là tốt.
Phương Minh Viễn cười nói:
- Không cần đâu Giám đốc Lô, tôi nghĩ những thứ chúng tôi cần cũng đã đến rồi, quà tặng nên là thứ đặc sắc một chút.
Trước khi đến Ả Rập, với kinh nghiệm thương trường lâu năm, ông Quách đã nghĩ đến điều này rồi, đã sớm lấy một món đồ thích hợp từ trong chỗ đồ sưu tầm của mình gửi đến Ả Rập trước khi cả khi mấy người Phương Minh Viễn vẫn chưa có hành động gì. Trong đó có một thanh đao mà ông Quách sưu tầm làm quà tặng tặng cho thành viên hoàng gia Kuwait.
Tạng đao, chính là đao của người dân tộc Tây Tạng ở Hoa Hạ, thường được gọi là Tạng đao. Đao này chia thành hai loại, một loại là đao dài, một loại là đao đeo ở bên hông. Loại đao dài, tiếng Tây Tạng gọi là “Ba làm mạt”, dài khoảng 1 mét; đao bên hông tiếng Tây Tạng gọi là “Kết đâm”, dài khoảng 10 cm- 40 cm. Bình thường có thể nhìn thấy bên hông của mỗi người dân tộc Tây Tạng đều có một con đao “Kết đâm”. Những thợ rèn Tây Tạng khi rèn đao thường chú ý đến lửa thép, rất chú ý đến tính thực dụng của đao, từ vỏ đến cán đao đều dùng kim loại, thường dùng bạc và sắt là nhiều. Hơn nữa những người thợ rèn này trải qua kinh nghiệm thực tiễn và tích lũy hơn ngàn năm được truyền lại nên hình thành một định thức độc lập, như là khi dập lửa thì lợi dụng Tây Tạng có bơ dầu, máu linh dương và quả thanh tạng để luyện thành. Đao làm ở đây cũng không giống với đao được sản xuất ở các vùng khác trên thế giới, vỏ đao của loại đao này có gỗ có đồng cũng có cả sắt hay mạ bạc. Trên vỏ đao thường có hình rồng, phượng, hổ, sư tử hay hoa cỏ, còn có thêm những viên đá quý, mã não đắt tiền.
Ông Quách sưu tầm được một thanh đao đấy, Phương Minh Viễn đã thấy qua, nghe nói có từ thời dựng nước, không chỉ vỏ đao bạc có khắc rồng cuốn mà còn có cả đá quý. Lưỡi đao cũng rất sắc, giá trị rất lớn.
Đàn ông rất ít người không thích xe đẹp, ngựa đẹp, đao đẹp và người đẹp, có thể nói đây là bệnh chung của đàn ông toàn thế giới. Hơn nữa người Ả Rập thượng võ, cổ đại đao ở nơi này là một loại đao nổi tiếng trong ba loại đao nổi tiếng trên thế giới. Nghe nói loại đao này có thể một nhát chém bò dê thành hai đoạn mà không cần phí sức, hơn nữa đao Damascus cong không chỉ sắc mà trang sức cũng đứng nhất trên thế giới. Đao của quý tộc sử dụng nhiều ngọc quý và các loại đá quý để trang trí, những thanh đao bình thường cũng dùng mã não, vàng bạc để làm. Những thanh đao này bản thân nó đã rất có giá trị, trở thành đối tượng tranh cướp trong lần thập tự chinh đông. Vị hoàng tử Abdullah kia cũng là thành viên hoàng gia, tặng ông ta một thanh đao Tây Tạng cũng phù hợp với thân phận của ông ta.
Có thể đao Tây Tạng không có tiếng tăm trên thế giới như đao Damascus nhưng đối với những người yêu thích đao mà nói ý nghĩa lịch sử của nó không thể coi thường.
Một đêm bình an vô sự. Buổi chiểu ngày thứ hai, Lô Chính Đức cùng với hai người Phương Minh Viễn đi đến khách sạn Hilton ở Jeddah gặp Robert. Robert đón họ ở trong một phòng bao trọn.
Nhìn thấy Phương Minh Viễn, Robert không khỏi kinh ngạc, tuy rằng người phương Tây đoán tuổi của người phương Đông không chuẩn nhưng ông ta có thể khẳng định người mà Lô Chính Đức giới thiệu là một thanh niên, ít nhất được mười sáu tuổi hay không ông ta không dám khẳng định. Với Robert, Phương Minh Viễn cũng mang đến một món quà, mặc dù không quý bằng thanh đao những cũng đáng giá.
Robert tuy rằng rất kinh ngạc với tuổi của Phương Minh Viễn nhưng dù sao cũng là ông chủ Quách của tập đoàn Quách Thị giới thiệu đến nên ông ta không dám chậm trễ.
Lô Chính Đức giới thiệu đơn giản nhưng rõ ràng về hai bên.
- Rất vinh hạnh có thể gặp được ngài Robert, tôi sẽ ghi nhớ sự giúp đỡ vô hạn của ngài lần này.
Phương Minh Viễn chủ động đưa tay ra nói.
Robert mỉm cười giơ tay bắt tay Phương Minh Viễn nói:
- Cậu Phương tuổi trẻ có tài, rất vinh hạnh được biết cậu.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Robert nhìn đồng hồ rồi cười nói:
- Cậu Phương rất đúng giờ nhưng thời gian tôi hẹn với hoàng tử Abdullah vẫn còn sớm, tôi nghĩ cậu không phiền ngồi đây uống trà với tôi chứ?
Thật ra lúc này, ông ta rất muốn biết cậu thiếu niên Hoa Hạ này rốt cuộc là người như thế nào mà có thể thuyết phục được ông Quách bảo lãnh cho cậu ta còn thông qua tổng bộ công ty British Petrolium Fotermedia gây áp lực cho ông ta. - Ngài Robert là chủ, chúng tôi là khách đương nhiên là tùy ý chủ nhà rồi!
Phương Minh Viễn cười nói, vị chủ tịch đại diện của British Petrolium Fotermedia này nhìn cũng không giống như cây đèn cạn dầu, chỉ sợ ông ta tranh thủ thời gian hoàng tử Abdullah chưa đến để thăm dò mình, nhưng điều này cũng có thể hiểu được, hơn nữa vào lúc đặc biệt như thế này cẩn thận một chút cũng không phải là việc xấu.
Robert nhẹ nhàng khéo léo để hỏi dụng ý của Phương Minh Viễn khi đến Ả Rập, Phương Minh Viễn sao có thể nói rõ với ông ta được, mà Lô Chính Đức cũng không rõ ý đồ của Phương Minh Viễn khi đến đây cho nên mấy người nói chuyện hơn nửa tiếng nhưng Robert cũng không biết được nhiều hơn lúc trước, nhưng Phương Minh Viễn từ Robert và Lô Chính Đức đã biết được không ít tình hình của công ty British Petrolium Fotermedia.
Công ty này tuy ở Anh không phải là nhãn hiệu lâu năm hay quá nổi tiếng nhưng đối với các công ty xăng dầu ở Anh tiếng vang của công ty này cũng không nhỏ, không chỉ hoàn thiện con đường lọc dầu và tiêu thụ ở Anh, mà còn ảnh hưởng không nhỏ ở vịnh Ba Tư và HongKong. Ở các trạm dầu ở HongKong công ty này cũng chiếm khoảng 10%. Nhưng lần này, do Iraq đột ngột xâm chiếm Kuwait nên cũng đem đến phiền phức cho công ty British Petrolium Fotermedia. - Saddam chính là Hitler của thế giới hiện tại! Hắn ta không coi luật pháp quốc tế ra gì, sao lại không báo mà đã tuyên chiến cơ chứ?
Robert phẫn nộ nói, bởi vì sự đánh chiếm bất ngờ của Iraq nên ông ta phải chạy từ Kuwait sang Ả Rập, hơn nữa hợp đồng năm nay của Kuwait và BPF không thể không thực hiện, công ty hiện nay đang có một lỗ thủng lớn về thiếu hụt dầu. - Ngài Robert, đây là Ả Rập, lẽ nào với ảnh hưởng của ngài không mua được dầu sao?
Phương Minh Viễn ra vẻ kinh ngạc hỏi.
Robert cười khổ nói:
- Mặc dù Ả Rập là quốc gia lớn nhất trên thế giới về dầu mỏ nhưng hiện tại dầu dự trữ cũng không nhiều.
Trước khi Iraq xâm chiếm Kuwait giá dầu mỏ liên tiếp hạ xuống, khoảng bảy tháng mà giá dầu đã giảm 1/3 cho nên OPEC vẫn hạn chế sản xuất, không ngừng giảm sản lượng dầu, sau khi Kuwait bị chiếm đóng, tuy giá dầu tăng vọt nhưng OPEC vẫn chưa đạt được nhất trí nhưng các quốc gia tinh luyện dầu đều thu mua dầu mỏ cho nên những mỏ dầu dự trữ của Ả Rập cũng sẽ sớm bị khai thác thôi. Công ty BPF ở Anh không phải là công ty xăng dầu hạng nhất nên muốn chiếm được một phần ở đây như các công ty khác trên thế giới cũng không phải là điều dễ dàng.
Mấy người nói chuyện cho đến lúc gần tối thì lúc này Robert mới đứng dậy, mọi người cùng nhau đi đến nơi ở của hoàng tử Abdullah