Chương 2: Vô thượng hệ thống

Câu đầu tiên hắn nói ra với người “mẹ” của hắn là: “Đây

đây là đâu!” khi đó, Hoàng Việt vô cùng bẽn lẽn, làm người

“mẹ” kia của hắn lo âu muốn chết, vội vàng bảo: “Tất

nhiên là bệnh viện, con hôm nay học hành quá mệt, nên

bị ngất xỉu, mẹ đã nói rồi, thành tích không quan trọng

chỉ cần con khỏe mạnh là mẹ vui rồi!”

Sau câu nói của “mẹ” hắn, hắn bỗng nhiên cảm thấy đầu

óc đau như búa bổ, một luồng ký ức bàng bạc không hiểu

từ đâu truyền vào trong đầu, thất thần một vài giây, Hoàng

Việt liền biết đây là đoạn ký ức của nguyên chủ nhân

kiếp này, tình cảm và tất cả nỗi niềm của tên này cũng

truyền vào trong đầu hắn, làm hắn ngỡ như mình thật sự

là Hoàng Việt trước đây vậy, thật ra thì tên này đã đột quỵ

vì học tập quá lao lực, làm Hoàng Việt cũng an tâm lại,

xem ra không phải là mình ngộ sát đối phương, hai, tên

này cũng giống hắn kiếp trước đấy chứ, cũng ngoan như

hắn vậy, nhưng độ khắc khổ thì cao hơn hẳn chút đỉnh, giờ

phút này, xem ra hôm nay mình sẽ sống thay hắn, bạn cũ,

yên nghĩ đê, còn quá khứ ư, tất cả đã

một khởi đầu mới.

qua rồi, bây giờ, là

Ngày hôm nay, cũng là ngày thứ sáu hắn xuyên việt qua

thế giới này, nói chính xác hơn là chỉ kém khoảng vài chục

phút là đúng một tuần lễ, thế giới này tuy không phải là

Địa Cầu lúc trước, nhưng cũng có rất nhiều điểm tương

tự, nước hắn ở vẫn là nước Việt Nam, thành phố lớn nhất

vẫn là Sài Gòn, thủ đô là Hà Nội, cũng có các nước Trung

Quốc, Hoa Kỳ, Pháp, Anh, vân vân.

Đường về nhà không xa lắm, hắn học ở ngôi trường Nguyễn Thượng Hòa, tên có hơi hơi giống với ngôi trường Nguyễn Thượng Hiền ở Địa Cầu kiếp trước, nhưng hoàn toàn khác biệt, ngôi trường này nằm trên đường Cộng Hòa, cực kỳ rộng lớn, là một ngôi trường nổi danh, các học sinh hầu hết đều có truyền thống hiếu học.

Kể cũng lạ, tên của cái tên này cũng là Hoàng Việt, cũng chính là tên của hắn ở kiếp trước, đồng thời hắn cũng tương tự là một học sinh lớp 12, chỉ có một vài điểm khác biệt đó là ở kiếp trước hắn học dốt hơn, cũng không mập như tên này, tên Hoàng Việt này là tên mập nhất trường, nặng tới hơn một trăm hai mươi cần.

“Phì phò...phì phò!” Hoàng Việt thở hổn hển, đạp xe hơn hai mươi phút làm mồ hôi hắn ra như tắm, hắn cũng không phải nặng ký vì có tạng người to cao, mà là vì hắn có rất nhiều mỡ, không biết tại sao, trong trí nhớ của Hoàng Việt, cái tên nguyên chủ nhân này cứ ăn là mập, đôi khi tên đó còn tự hỏi nếu mình chỉ uống nước cũng có phải vẫn sẽ mập như thế không.

“Haha, heo quay!” Từ xa vang tới một thanh âm chế nhạo, một đám học sinh khác trên đường đi về, nhìn vào Hoàng Việt mà cười khoái trá, làm hắn thật sự cũng có chút căm tức, nhưng cũng đành nhịn, ai bảo mình đánh không lại bọn nó chứ.

Nhưng bỗng nhiên vào lúc này, trong não Hoàng Việt truyền đến một thanh âm máy móc: “Đinh! Vô Thượng hệ thống trói chặt kí chủ, phải chăng tiếp nhận hệ thốn

“Hệ thống, hệ thống gì cơ?” Hoàng Việt hoảng hốt, không

biết ai trong đầu mình, hắn cố gắng bình tĩnh lại, nhưng

vẫn không nhịn được mừng rỡ, xem ra mình vận khí bạo

rap, , bàn tay vàng là đây a, không phải trong tiểu thuyết ai

xuyên qua cũng sẽ có được lão thiên gia phù hộ sao.

“Tốt, hệ thống, ta nhận!” Hoàng Việt hô lớn, làm đám học

sinh đi ngang qua kia càng cười lên sằng sặc, hệ thống cái

quái gì, thằng này đọc truyện nhiều quá riết điên sao?

“Đinh! Kí chủ không cần nói ra bên ngoài, chỉ cần dùng ý

nghĩ giao lưu là được, tốt, kí chủ rất may mắn, bởi vì nếu

như không tiếp nhận, kí chủ sẽ bị hệ thống hủy diệt!”

“Trời, vãi cả hệ thống” Hoàng Việt thầm nghĩ, sau đó lập

tức liền vội hỏi: “Nhưng mà, nghe đồn hệ thống thường

hào phóng lắm, có quà tân thủ đúng không?”

“Ha ha, cái tên tham lam nhà ngươi, đúng là hiểu rõ ta

mà!” Bỗng nhiên, thanh âm một bé trai vang lên trong đầu

Hoàng Việt.

“Nhóc con, mày là ai!” Hoàng Việt thắc mắc hỏi.

“Ta là ai u, ta là hệ thống chứ ai nữa, ta đổi giọng thôi”

Đứa bé trai lém lỉnh nói.

“Được rồi, mau mau trao cho ta quà tân thủ đi, à mà hệ

thống này có những chức năng gì vậy?” Hoàng Việt hết sức

tò mò.

“Rất nhanh thi ngươi sẽ biết thôi, được, quà tân thủ gồm:

-Một lần rút thưởng may mắn, một lọ nước thuốc trí lực

“Á đù, nhiều vậy sao? Thế sơ cấp trí lực nuốc thuốc là gì,

đừng nói là uống vào sẽ tăng lên trí thông minh chứ?”

“Không sai, đúng như ngươi nói, có thể dùng ý nghĩ để

tiến hành lấy ra!”

“Được, chờ ta một tí!” Hoàng Việt gắng sức chạy về trước

một chút, sau đó quẹo vào một ngõ hẻm, thấy không có ai,

bèn liên hệ với hệ thống:

“Tốt rồi, lấy ra sơ cấp trí lực nước thuốc” Hoàng Việt tự

nhủ trong lòng.

Lập tức, trên tay Hoàng Việt xuất hiện một bình nước

nhỏ, trong đó có chất dịch màu trắng sệt, hắn mở nắp ra

ngửi, quả thật rất thơm, không chút do dự liền uống vào.

“Ê ê, cái này là tiêm, không phải uống!” Bé trai trong hệ

thống liền nói, lúc này Hoàng Việt đã nuốt xuống cổ

họng, không thể lại ói ra.

“Móa, hệ thống sao không nói sớm, đền cho ta đi!” Hoàng

Việt la oai oái.

“Không sao, uống thì giảm bớt 50% dược lực thôi!” Hệ

thống cười khoái chí.

Rất nhanh, thuốc liền có tác dụng, Hoàng Việt chỉ cảm

thấy trong đầu mình trở nên đặc biệt linh động, dòng suy

nghĩ cũng nhanh nhẹn hơn, hẳn là sơ cấp trí lực nước

thuốc có hiệu quả.

“Đúng rồi, uống cái này tăng lên được bao nhiêu trí thông

minh?” Hoàng Việt tò mò hỏi

“Xét thấy kí chủ chưa nhận rõ hiện trạng bản thân, phải chăng mở giao diện thuộc tỉnh?” Hệ Thống máy móc hỏi.

“ Xác nhận, mở giao diện thuộc tính” Hoàng Việt vô cùng ngạc nhiên.

“ Giao diện thuộc tính, giống chơi game quá a!” Thầm nghĩ một cái, sau đó trong óc hắn hiện lên nhiều dòng chữ

“ Kí chủ: Trần Hoàng Việt, Chủng tộc: Nhân tộc

Điểm thuộc tính:

Sức mạnh: 0,8(1), Nhanh nhẹn: 0,6(1), Thể chất:0,7(1), Tinh thần 1,3(1)

Kĩ năng: Không

Vật phẩm đặc thù: Không

Vật phẩm tiêu hao: Không”

Cảm thấy cực kỳ bất ngờ, Hoàng Việt tuy nhìn cũng hiểu sơ sơ, nhưng để cho chắc, hắn vội hỏi:“ Hệ thống, Sức mạnh, Nhanh nhẹn, Thể Chất, Tinh thần là gì”

“1 điểm là điểm trung bình của một người trưởng thành, hệ thống sẽ chỉ hiển thị một lần, còn điểm Sức mạnh, Nhanh nhẹn thì kí chủ tự hiểu, Thể Chất là thể lực, sức bền của kí chủ, Tinh thần quyết định trí lực của kí chủ, xét thấy tình trạng thuộc tính của kí chủ quá thấp, mong kí chủ nỗ lực phấn đấu nhiều hơn” Hệ thống đáp.

“Hừ, có hệ thống rồi, không muốn tăng lên cũng không được a!” Hoàng Việt mừng thầm, sau đó như chợt nghĩ ra cái gì, thốt lên: “À, thế còn rút thưởng và tích phân là gì?”“Tích phân từ từ ngươi sẽ biết, rút thưởng tức là người sẽ

có cơ hội nhận được phần thưởng, tốt hay xấu do vận khí,

tất nhiên là cần tiêu hao số điểm tích phân nhất định để

rút” Bé trai vô cùng kiên nhẫn giảng giải.

“Được, vậy mau rút đê!” Hoàng Việt thật sự hơi bồn chồn.

“Chờ đã, trước tiên hệ thống tuyên bố kí chủ nhiệm vụ

chủ tuyến đầu tiên: Trong vòng 100 năm phải trở thành

người quyền lực nhất Địa Cầu, nếu không sẽ bị mạt sát!

Hệ thống trêu tức nói.

“Cái gì, 100 năm á... Ha ha, xem ra hệ thống này ghê gớm

a, 100 năm, ý nghĩa hệ thống có thể giúp ta sống qua thời

gian đó sao?” Hoàng Việt mừng thầm, cười hắc hắc.

“Hừ, cố gắng đi!” Hệ thống khinh bỉ nói.

“Tốt rồi, do lần này là lần đầu tiên rút thưởng nên có ưu

đãi đặc biệt cho kí chủ, đó là rút thưởng thay là cao cấp

rút thưởng!” Hệ thống thanh âm vui vẻ chúc mừng Hoàng

Việt

Nghe được như vậy, Hoàng Việt mừng đến nhảy cỡn lên:

“ Cao cấp rút thưởng sao, thế cao cấp rút thưởng bình

thường tốn bao nhiêu tích phân?”

Cao cấp rút thưởng yêu cầu rất nhiều điểm tích phân, kí chủ sau này sẽ biết... kí chủ đừng vội mừng, cao cấp rút

thưởng tuy có thể rút được vật phẩm đẳng cấp cao nhưng

đãi đặc biệt cho kí chủ, đó là rút thưởng thay là cao cấp

rút thưởng!” Hệ thống thanh âm vui vẻ chúc mừng Hoàng

Việt

Nghe được như vậy, Hoàng Việt mừng đến nhảy cỡn lên:

“ Cao cấp rút thưởng sao, thế cao cấp rút thưởng bình

thường tốn bao nhiêu tích phân?”

“ Cao cấp rút thưởng yêu cầu rất nhiều điểm tích phân, kí

chủ sau này sẽ biết... kí chủ đừng vội mừng, cao cấp rút

thưởng tuy có thể rút được vật phẩm đẳng cấp cao nhưng

không phải là không thể rút trúng vật phẩm đẳng cấp

thấp!” Hệ thống đáp

“ Vãi, thế mà cũng không nói cho ta, hừ, hy vọng số ta

66

không xui quá a, được rối! Bắt đầu rút thưởng đi!” Hoàng

Việt ra lệnh. Sau đó trong suy nghĩ hắn thấy được một

danh sách vật phẩm thật dài với 1 cái kim, tên các vật

phẩm được phân thành từng hàng, với vô số cái tên lạ lẫm.

”Rút thưởng bắt đầu!” thanh âm hệ thống vang lên, sau

đó chiếc kim bắt đầu di động lên xuống, lần lượt lướt qua

từng hàng trong sự hồi hộp của Hoàng Việt.

Hi vọng ra được đồ vật cấp cao a!” Hoàng Việt thầm chờ

mong