Trên tay Trần Huyền Phong, Trần Tinh Hy nhịp tim đập lên thình thịch, quên luôn cả dùng cấm kỵ che đậy cảnh giới
Tu vi luyện tạng cảnh đỉnh phong bộc phát
Hai người trực tiếp chấn kinh!
Con gái mình là tu luyện chính từ trong bụng!
"Tiểu Hy tại sao có tu vi luyện tạng cảnh! Chẳng lẽ tiểu Hy mang trong mình thể chất đặc biệt chưa biết?"
Trần Huyền Phong miên man lại pha nét lo lắng trên mặt
Trần Tinh Hy lúc này cũng đầy đầu chấm hỏi bất quá nghĩ lại thì chỉ có thể là tồn tại kia làm mà thôi
Tuy chưa biết lí do là gì nhưng bây giờ chắc chắn không phải hại mình là được. Nghĩ tới đây nàng vứt sầu não sang 1 bên, chỉ có tự thân mạnh lên mới là vương đạo vả lại dù phải chết thì trước đó chắc chắn nàng đã giết hết bọn khốn kia
Đôi mắt buồn bã thở dài, nhìn xung quanh cái gia đình đầm ấm, tiếng nói du dương nhẹ nhàng vì con nhỏ
"Cha mẹ ta đây sao? Kiếp này ta còn có anh trai nữa!"
Nàng dù cơ thể là trẻ sơ sinh nhưng ý thức đã hơn nghìn tuổi rồi và đương nhiên có thể hiểu những gì hai người đang nói
"Thôi vậy, dù thức tỉnh ký ức ngay từ đầu đã sao .... chỉ cần có gia đình .... đã thật hạnh phúc!"
Hàng loạt ký ức của kiếp đầu tiên ùa về, nàng không tự chủ bật khóc
"Nào~ ngoan~ con gái cha đừng khóc"
Trần Huyền Phong vỗ về đứa nhỏ mà trên miệng nở nụ cười
Bốn người quây quần bên nhau thật hạnh phúc!
Cách đó tầm hơn 3 cây số, tại cái cây đại thụ kia trên đỉnh núi
Người nữ nhân đứng trên cành cây to dùng ống nhòm quan sát, ánh sáng từ linh lực làm cho cái hang phát ra ánh sáng mờ mờ tuy vậy tia sáng len lỏi giữa hắc ám của núi rừng thật nổi trội
"Thiên địa dị tượng vừa rồi là do đứa trẻ kia mà ra sao? Nhớ không nhầm thì thiên cơ điện có nói thiên đạo chi nữ sắp ra đời. Chẳng lẽ cô bé kia là thiên đạo chi nữ! Chuyện này phải bẩm báo với gia chủ"
Nơi ống nhòm nhòm vào chính là hang đá bị thủng 1 lỗ kia
Bỗng nhiên 1 đạo hắc ảnh vụt tới cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng. Tinh không đã biến mất nhưng các ngôi sao tại thượng thiên kia vẫn càng sáng
Dù vậy tốc độ này không phải là mắt thường có thể thấy được
Thiên phú sát thủ bộc phát, đạo hắc ảnh kia lướt qua chỉ làm xước chút da của nàng
"Phong nguyệt lang! May mà ta tránh kịp"
Nàng không dám khinh thường lấy dao găm giấu sau lưng cùng súng bạc đã lắp giảm thanh ra, nhảy khỏi cây cổ thụ. Nói là cổ thụ nhưng chỉ cao hơn cây xung quanh 1 ngọn mà thôi, chiến đấu tại địa phương này đối với nàng rất bất lợi
Yêu thú cấp A đỉnh phong tuy chưa mở linh trí nhưng điều kiện môi trường này chính là sân nhà của nó
Phụt!
Tại không trung lộn xuống, nàng hướng cái bóng đen kia bắn 1 phát
Phong nguyệt lang phản ứng thật nhanh, chỉ thấy nó xoay vòng tại chỗ mà viên đạn đã xuyên qua thân ảnh dính vào gốc cây gần đó
Nhận thấy ý định bỏ chạy của địch nhân, tiểu hắc lang không đuổi giết mà đi săn những con mồi tới gần hang động của chủ nhân nó
Núi rừng kia bắt đầu xuất hiện âm thanh khác lạ, đám sát thủ đã phát hiện ra quân số giảm đi rất nhiều
Địch trong tối ta ngoài sáng, hành động lúc này không cần thiết phải che giấu hay thăm dò nữa
"Chậc, sao cứ phải đến vào lúc này chứ!"
Trần Huyền Phong tại động đá bên trong kia khó chịu
Đang tại khoảng khắc lần đầu bế con làm cha lại bị cắt ngang, dù là ai thì chỉ cần có chút tâm đều sẽ tức giận bất quá hai người không thể trực tiếp đánh nhau nên chỉ có thể chạy trốn nhất là khi còn phải bảo vệ hai đứa trẻ
Gọi tiểu hắc yểm hậu, Trần Huyền Phong dùng song trùng hắc nguyệt nhãn né tránh công kích. Công pháp này chính là tại 1 năm trước khiến cho y tạm mù kia
Chỉ thấy mắt trái Trần Huyền Phong biến đỏ, trong mắt có thêm 1 hình khuyết nguyệt màu đen cực kỳ tà dị
Khi kích hoạt có thể nhìn xuyên bóng tối, theo tuyến đường y đi mà không gặp người nào. Chính con mắt này đã nhiều lần giúp y thoát khỏi truy sát trong suốt 1 năm qua
Ra khỏi núi, 1 mạch chạy tới khu cư dân
Hai đứa trẻ còn nhỏ cũng đâu thích hợp tại chốn không người
Trần Tinh Hy lúc này nghiến lợi thề phải giết hết đám xấu xa làm tổn hại đến hạnh phúc gia đình của mình thì bỗng nhiên 1 cơn đau truyền đến, nàng hét toáng lên
"Ngoan nào ~ đừng khóc ~"
Trần Huyền Phong dỗ dành lại càng ôm chặt hơn
Thấy em gái đáng yêu như vậy, Trần Gia Vũ không khỏi bật cười
Trần Tinh Hy thấy cảnh này mặt múp sữa càng thêm đỏ ửng
Chính là tại ngày hôm nay mình bị 1 đứa trẻ còn chưa đến 1 ngày tuổi cười nhạo. Không trách nàng ai bảo cứ thích nghiến lợi trong khi da thịt còn non chứ, cơn đau thể xác đâu có giảm đi chút nào
Hàn Thiên Thiên thấy vậy cũng sát tới gần Trần Tinh Hy hơn
"Ngoan ~ có phải tiểu Hy đói đúng không?"
Nàng vậy mà 1 mặt dương dương chắc chắn
Trần Tinh Hy nghe vậy cảm giác bụng mình có chút đói, đúng thật là phải bỏ bụng cái gì rồi. Thế là nàng vươn đôi tay nhỏ về phía Hàn Thiên Thiên như cho biết đáp án
Hàn Thiên Thiên lộ mặt tự hào hai tay bế hai đứa trẻ, nàng vén áo để lộ trước mặt Trần Tinh Hy
"Con ngoan ăn nhanh kẻo đói, cả tiểu Vũ nữa nào"
Thấy 1 màn này Trần Tinh Hy có chút mộng bất quá rất nhanh liền biết mình vẫn chưa thể ăn gì ngoài sữa liền hậm hực
Tuy 5 kiếp trước chính lúc này nàng vẫn là đứa trẻ bình thường nhưng không có ý thức cường giả a
Nhưng nếu không ăn liền chẳng có cái gì bỏ mồm nữa
Nhìn Trần Tinh Hy nói không thành tiếng, Trần Gia Vũ có chút buồn cười
Nàng vẫn chưa thể nói được vì dây thanh quản còn yếu nhưng Trần Gia Vũ thì khác, y đã có thể nói được nhưng không nói vì muốn sống cuộc sống bình thường mà thôi
Trần Gia Vũ mím môi, vẻ mặt tràn đầy cổ vũ vươn bàn tay bé nhỏ kia ra cố gắng đặt vào đầu Trần Tinh Hy xoa xoa vài sợi tóc kia cổ vũ
Thấy hành động này của anh trai thì nàng mặt thật đen, tức giận ngoạm luôn, trông nàng như 1 con mèo nhỏ tranh ăn
"Từ từ thôi, tiểu Hy đáng yêu như vậy, anh không tranh với con đâu"
Hàn Thiên Thiên thấy cảnh này không nhịn cười ấm áp
Đấy là đối với nàng thôi còn Trần Tinh Hy lúc này thật muốn khóc thành tiếng
Trần Huyền Phong cảm thán, dù là đại năng thông thiên thế nào thì lúc nhỏ đều có mặt đáng yêu như vậy
Y cũng không có ngần ngại mà uống sữa, đơn giản là hành động vô sỉ hơn thế từ kiếp trước y đã làm quá nhiều lần vả lại dòng thời gian lúc này ngoài mấy người thân gia đình ra thì chưa ai quen biết y cả
Xong việc no nê, tiếp tục lên đường vượt qua vài cái ngôi làng nhỏ
Sắc trời đã sáng thì mới dừng lại tại nơi gần thành thị, thuê 1 phòng trọ ở đó, khác với lúc trước chỉ có hai người nên dù ở đâu sống đều được nhưng giờ phải còn nuôi con nữa nên có 1 ngôi nhà để nghĩ ngơi là bắt buộc. Vấn đề tiền thuê phòng thì trộm bọn lưu manh ngoài ngõ là có
1 nhà 4 người đang mơ tưởng về cuộc sống phía sau mà đâu biết rằng họ sắp phải chia lìa
Phòng hội nghị của tập đoàn dược tễ
Gia chủ Hàn gia - Hàn Chính Thiên - cha của Hàn Thiên Thiên đang ngồi tại ghế chủ vị. 1 đạo thân ảnh bất chấp cuộc họp đang diễn ra vụt vào
Các cổ đông đều nhốn nháo
"Vệ sĩ đâu? Là ai to gan như vậy lại lẻn vào đây?"
Vài tiếng hét vang lên, vệ sĩ ngoài cửa cũng đi vào. Vừa rồi không phải họ không ngăn được mà là bọn họ nhận ra thân ảnh vừa vụt tới là thân cận của Hàn gia chủ, nghe đồn là hai người còn có quan hệ mờ ám nữa
Thân ảnh bước tới vô thanh 1 chân quỳ xuống trước Hàn Chính Thiên nói
"Bái kiến gia chủ, Quân Giao có việc gấp cần bẩm báo"
"Không thể đợi được sao?"
Hàn Chính Thiên lẳng lặng nhìn nàng mở miệng
"Đúng, nó có thể ảnh hưởng tới gia tộc"
Nghe câu trả lời mà toàn bộ cổ đông mặt mày biến sắc
Hàn Chính Thiên quát lên
"Tan họp!!"
Toàn bộ cổ đông cùng các vệ sĩ lần lượt đi ra đến khi trong phòng chỉ còn hai người
"Cha!!"
Nếu có ai còn tại trong phòng chắc chắn không dám tin vào tai mình, dù đã nghĩ ra đủ mọi quan hệ mờ ám giữa hai người nhưng ai nghĩ họ lại là cha con cơ chứ?
"Tiểu Dao con nói đi, là chuyện gì lại ảnh hưởng đến gia tộc được"
Giọng điệu của y nhẹ nhàng hơn nhưng chưa hết phần uy nghiêm của người đứng đầu hay là mùi máu sau chiến tranh kia vẫn còn đọng lại
"Cha, tại thời điểm đêm qua định bắt Hàn Thiên Thiên trở về, nàng đã hạ sinh mà quan trọng nhất là chính lúc đó bầu trời xảy ra thiên địa dị tượng!"
Quân Giao dõng dạc trình báo
"Thì?!"
Hàn Chính Thiên nheo nheo mắt lại, nói đúng 1 từ
Dù chỉ là cái ánh mắt bình thường nhưng đối với Quân Giao lúc này còn không dám nhìn thẳng giải thích
"Cha! Người còn nhớ hơn 2 tháng trước thiên cơ điện có nói rằng họ bói được thiên đạo chi nữ sắp sinh ra không? Con nghi ngờ dị tượng đó là do thiên đạo chi nữ chào đời"
Nghe đến đây Hàn Chính Thiên mới sửng sốt
Đúng là dạo này y quá ít nghỉ ngơi rồi, phải biết sau cuộc cải cách 1 năm này kết thúc, việc đầu tiên phải làm là loại bỏ tàn dư nội bộ đi chứ không phải nghỉ ngơi, dù là 1 điểm uy hiếp cũng phải cảnh giác nếu không muốn dải xong tấm thảm rồi mới biết công dã tràng
Y lúc này là tinh thần suy nhược đến nỗi mà quên đi câu nói hơn 2 tháng trước
"Đứa con của trời dù có là tàn phế cũng có thể làm thay đổi khí vận của 1 quốc gia!!"
Đây chính là câu nói mà sứ giả thiên cơ điện trước khi đi có nhắc