Chương 52: A Tử Ngây Thơ

Hiện tại đã tiến vào mùa đông, cầu vồng sẽ ko thể xuất hiện. Nhưng bây giờ cầu vồng lại xuất hiện trước mắt a tử. Một cầu vồng xuất hiện trên mặt sông, Đoàn Dự chém dao găm, ở trên cầu vồng xuất hiện mấy đóa hoa. Chiêu này sử dụng tốc độ cắt bọt nước rồi lợi dụng ánh mặt trời chiết xạ mà hình thành. Đoàn Dự bay ngược xuống dưới rơi xuống cạnh a tử.

“Oa, tuyệt quá a. Dự ca ca!”

A tử cho dù nghịch ngợm ngoan độc, nàng cũng chỉ là 1 cô gái 15 tuổi mà thôi, nàng tự động nhào vào trong lòng Đoàn Dự. Kích động nhìn cầu vồng.

“Muốn học không.”

Đoàn Dự nói. Sau đó ôm a tử, sử dụng lăng ba vi bộ, đạp qua sông, đi vào rừng cây. Vào rừng cây Đoàn Dự tốc độ cũng không giảm, tốc độ của hắn đạt đến mức tận cùng. A tử tựa vào trong lòng Đoàn Dự . Trợn tròn mắt nhìn cây cối bay ra sau, thật là kích thích!

“Oa! Dự ca ca, ta muốn học. Ta muốn học. Ngươi phải dạy ta.”

A tử duyên dáng nói. Đoàn Dự mang a tử ra rừng cây, buông ra a tử, nắm tay nàng đi về phía trước. A tử cũng không phản kháng, vui cười kéo tay Đoàn Dự.

“Dự ca ca, ngươi vừa rồi thi triển là thân pháp gì mà lợi hại như vậy. Rất kích thích. Tốc độ thật nhanh.”

A tử nói.

“Lăng ba vi bộ, thế nào, muốn học không. Môn này cũng không chỉ là tốc độ nhanh, mà còn có thể tự động gia tăng nội lực. Ngươi về sau nếu biểu hiện tốt, dự ca ca còn có thể dạy ngươi một môn võ công tên là bắc minh thần công. Môn này không giống hóa công đại pháp chả dk lợi j. Môn công phu này hoàn toàn đem nội lực của đối phương hút vào trong cơ thể của mình.”

Đoàn Dự thả thính cho A tử đớp. Quả nhiên a tử nghe Đoàn Dự nói vậy, hai mắt lóe sáng Trời ạ! Còn có môn võ công như vậy, vậy mình còn học ‘Hóa công đại pháp’ làm gì. Vội vàng gật đầu

“Ta muốn học. Ta muốn học.”

A tử nói.

“đương nhiên sẽ dạy ngươi. Nhưng phải nhìn ngươi có ngoan hay không. Ta biết phái Tinh Túc tiểu sư muội phi thường nghịch ngợm. Tâm ngoan thủ lạt, nếu như vậy thì không thể dạy.”

Đoàn Dự nói.

“Ai nói vậy. Phái Tinh Túc tiểu sư muội rất khéo léo. Thông minh đáng yêu, xinh đẹp hào phóng. Tuy rằng có nghịch ngợm, nhưng cô gái nào cũng có a. Ta a tử là cô gái xinh đẹp nhất trên đời. Cũng là cô gái khả ái.”

A tử lắc tay Đoàn Dự.

“Thật vậy ak, vậy thì hôn dự ca ca một cái.”

Đoàn Dự cười nói.

“Không dk đâu. Dự ca ca là người xấu. Hừ!”

A tử nói.

“Tiểu nha đầu, mới nói sẽ nghe lời, hiện tại liền không nghe lời. Ngươi không hôn, dự ca ca ta sẽ không dạy ngươi.”

Đoàn Dự nói.

“Không a, người ta ko nhận thức ngươi. Người ta sao phải làm như vậy.”

A tử thẹn thùng nói.

“Chẳng lẽ ngươi không có nghe qua vụ nhất kiến chung tình. Hơn nữa , vừa rồi người nào đó còn rất say mê nha.”

Đoàn Dự nói.

“Đại phôi đản.”

A tử lấy tay đánh Đoàn Dự nói. A tử ko thu lực đạo, Đoàn Dự bị trúng vài cái, bỗng nhiên té bay ra ngoài. Sau đó nằm ở trên mặt đất co quắp vài cái, rồi bất động. A tử nghi hoặc nhìn tay của mình, chẳng lẽ mình vừa rồi dùng sức quá nặng. Mặc dù mình không thu liễm, nhưng hắn không phải là ao thủ ấy ư, sẽ không có chuyện gì a. Con ngươi đảo một vòng. Móc trong túi của mình một ít thuốc bột, vẻ mặt cười xấu xa đi tới bên cạnh Đoàn Dự. Đem thuốc bột thả xuống thân thể Đoàn Dự. Nhưng lại thấy Đoàn Dự không có phản ứng gì, a tử ngẩn ra. Nằm xuống ngực Đoàn Dự. Sau đó nghe Đoàn Dự mạch đập, phát hiện thật sự không phản ứng gì. Đem áo ngoài của Đoàn Dự kéo xuống, thế mà phát hiện chỗ mình vừa đánh xuất hiện một cái chưởng ấn, thật là chưởng ấn của mình. Làm sao có thể. Llúc nàng đang nhìn kỹ, thì bỗng nhiên bị một thân ảnh đè lại.

“Tiểu nha đầu, dám đánh ta. Xem ta như thế nào thu thập ngươi.”

Đoàn Dự cười nói. Ôm a tử sau đó hôn nàng. A tử bỏ qua chống cự. Nàng phát hiện mình đã quen hôn môi Đoàn Dự. Cứ như vậy hai người vừa đi vừa cãi nhau ầm ĩ. Atử đôi khi nghịch ngợm vô cùng, luôn muốn vãn hồi mặt mũi của mình. Biết Đoàn Dự là bách độc bất xâm, thì hay dùng các loại độc dược tới thử nghiệm với Đoàn Dự. Đoàn Dự cũng không phải là đầu đất, ai biết bách độc bất xâm thì sẽ không có việc gì. Lúc hắn phát hiện thì, sau đó sẽ giáo huấn a tử một chút. Đương nhiên Đoàn Dự giáo huấn chính là hì hì ai cũng hiểu. Thời gian trôi qua. A tử chỉ cần bị Đoàn Dự phát hiện, liền sẽ chủ động hôn Đoàn Dự. Đoàn Dự đôi khi đều cho rằng tiểu nha đầu này đang kiếm cớ hôn mình. Một ngày này hai người đi tới Hà Nam. Hai người ở trong một cái trấn nhỏ. “Tiểu nhị, có phòng hảo hạng ko. Cho 2 phòng”

Đoàn Dự hỏi tiểu nhị.

“Thật xin lỗi, hiện tại chỉ có một gian phòng à”

Tiểu nhị nói.

“Một gian thì một gian a. Ngoài ra mang lên hảo tửu và thức ăn ngon.”

Đoàn Dự nói

“Tốt, vị gia này. Ta mang bọn ngươi đi tới phòng, một lát nữa ta sẽ đem đồ ăn đưa lên.”

tiểu nhị nói. Sau đó đi ở phía trước mang Đoàn Dự hai người mang vào phòng. Biết điều dẫn đường. Đương nhiên hắn có thể biết điều như vậy, là vì Đoàn Dự cho nhiều bạc. A tử cùng Đoàn Dự ngây ngô ở trong phòng lại không có gì khẩn trương. Nàng một nhảy tới lên giường, sau đó cởi giày của mình, nằm ở trên giường nói:

“Oa, thật thoải mái, mấy ngày gần đây mệt chết đi được. Cả ngày chạy đi. Dự ca ca, ta ngủ một một chút, lúc ăn cơm nhớ đánh thức ta.”

Nói xong cũng đem chăn đắp lên. Trong khoảng thời gian này Đoàn Dự cùng a tử luôn luôn màn trời chiếu đất. Đã thật nhiều ngày không có ở khách sạn ngủ một lần. Cho nên a tử mới có thể nói như vậy. Đoàn Dự cười cười. Sờ sờ cằm của mình, chẳng lẽ trong khoảng thời gian này chính mình biểu hiện thật tốt. Thế cho nên tiểu nha đầu không phòng bị mình. Một mình hắn ngồi ở bàn uống trà, 1 lúc sau tiểu nhị đã đem đồ ăn tới. Sau đó đóng cửa lại đi ra ngoài. Đoàn Dự lên giường chuẩn bị gọi a tử. Vừa thấy a tử tướng ngủ, Đoàn Dự liền cười cười. Ánh mắt rơi vào tuyệt mỹ chân ngọc. Đoàn Dự ngồi xuống. Ngồi ở bên cạnh a tử, sau đó mở chăn ra. Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua chân của a tử. Sau đó hôn a tử môi. Mà tay Đoàn Dự cởi quần áo a tử, lộ ra cái yếm. Tay Đoàn Dự nghiêm túc bóp vú nàng. A tử vội vàng vươn một bàn tay cầm tay Đoàn Dự .

“Tiểu nha đầu, không giả bộ ngủ nữa à”

Đoàn Dự phá cười nói.

“Dự ca ca, ngươi thật là xấu.”

A tử đỏ mặt nói.

“Cũng không phải lần thứ nhất ngươi nói ta hư. Dự ca ca là đại sắc lang á”

Đoàn Dự nói xong sau đó lại hôn nàng. Hơn nửa ngày mới buông ra a tử.

“Ăn cơm.”

Đoàn Dự ôm a tử đi tới cạnh bàn.