Chương 50: Anh Rể Tới Thăm

“Các ngươi đến đây hầu hạ tướng công rửa mặt.”

Đoàn Dự nói.

“Vâng. Tướng công, tỳ nữ giúp tướng công rửa mặt. Ha ha ha!”

Chúng nữ chỉnh tề nói. Sau đó đồng thời cười, sau đó sửa sang cho Đoàn Dự. Được chúng nữ rửa mặt chải đầu, lúc hắn xuống khách sạn, thấy Kiều Phon đang đợi bọn họ.

“Nhị đệ a, ngươi cần phải kiềm chế a.”

Kiều Phong cười nói.

“Đại ca ngươi yên tâm, Nhị đệ rất khỏe mạnh.”

Đoàn Dự cười nói.”Ta cũng không lo cho ngươi, ta lo các nàng chịu không nổi, ngươi cũng đã biết tối hôm qua tiếng mèo kêu vang dội toàn bộ khách sạn, làm cho nhiều người ngủ không được. Mà ngay cả ta cũng vậy”

Kiều Phong nói.

“Ha ha ha. Kiều Đại ca, ta phát hiện ngươi giống ta rồi. Nào cùng ăn mừng kiều đại ca đã lột xác, nào cạn một chén.”

Đoàn Dự cười xấu xa giơ bát rượu nói.

“Còn không phải tại ngươi, ai !!!! Ta thật đáng thương a. Thế mà bị ngươi làm hư, thật là thời thế thay đổi, lòng người thay đổi a.”

Kiều Phong nói.

“Phốc…”

Đoàn Dự hướng bên cạnh, phun rượu ra ngoài. Kiều Đại ca lột xác cũng thật lợi hại a.

“Nhị đệ ngươi làm sao có thể như vậy, rượu này làm sao có thể tùy ý lãng phí. Lãng phí là đáng xấu hổ. Tuy rằng ta biết ngươi lớn lên đẹp trai, lại nhiều tiền, nhưng ngươi cũng không thể bởi vì ta độc thân mà lãng phí rượu a.”

Kiều Phong nói.

“Phốc… Hụ hụ, Kiều Đại ca ta rốt cuộc biết cái gì gọi là rối loạn rồi. Người thành thật nếu đột nhiên hư hỏng thì rất vl.”

Đoàn Dự cười ha ha nói.

“Tốt lắm, tốt lắm. Không cùng ngươi xé gió. Ăn cơm, ăn cơm.”

Kiều Phong nói.

“Kiều Đại ca, ta chuẩn bị mang Ngữ Yên mấy nàng về mạn đà la sơn trang, như vậy đại ca, ngươi đi Thiếu Lâm tự sau đó chúng ta ở Thiếu Lâm tụ họp.”

Đoàn Dự cùng Kiều Phong cưỡi ngựa tới 1 ngã ba nói.

“Ok, dù sao Kiều Đại ca hiện tại cũng không có việc gì, ta chuẩn bị đi du lịch một chút, ngươi cứ đưa mấy vị cô nương trở về mạn đà la sơn trang a.”

Kiều Phong nói.

“Đại ca, chúng ta đây gặp lại sau.”

Đoàn Dự nói. Sau đó cũng không nhiều lời cưỡi ngựa cùng chúng nữ đi về con đường bên trái. Kiều Phong nhìn đám người Đoàn Dự rời đi, cười ha ha một tiếng.

“Giá!”

Cưỡi ngựa đi sang một con đường khác. Thời gian đã qua hơn hai tháng, trong hơn hai tháng này, đám người Đoàn Dự du lịch xuyên núi Ngũ nhạc, đi dạo khắp nơi, hai tháng này Đoàn Dự không tìm được Mộc Uyển Thanh, hôm nay hắn chuẩn bị mang chúng nữ về mạn đà la sơn trang.

“Đi thôi, về nhà.”

Đoàn Dự cười nói với chúng nữ. Hơn hai tháng Đoàn Dự cùng chúng nữ chung đụng càng ngày càng tốt. Nhưng Đoàn Dự hứa với các nàng đi du lịch Thiên Sơn lại chưa hoàn thành, gần hai tháng chúng nữ du lịch các địa phương cũng không thiếu. Đoàn Dự đáp ứng các nàng sau này sẽ mang nàng đi chơi. Chúng nữ cũng biết dự ca ca muốn đi làm gì, trong hai tháng này, Đoàn Dự cùng chúng đã nữ hưởng hết phong tình. Đoàn Dự càng ngày càng mạnh, công lực của hắn đã ở một lần làm tình mà đột phá. Lại đả thông hai mạch nhâm đốc, làm công lực của hắn tăng lên, hắn hiện tại toàn thân chân khí sinh sôi không ngừng, công lực của hắn so với Kiều Phong cũng không thua chút nào. Lúc này hắn cùng các nàng đang ở thành Cô tô, ở trong thành du lịch một phen, Đoàn Dự đưa các nàng đi chơi Thái Hồ.

“Dự ca ca, ngươi không trở về mạn đà la sơn trang sao.”

Vương Ngữ Yên ôn nhu hỏi.

“Không được, đến nơi đây thôi. Ta sợ, khi trở về về, ta liền không muốn đi ra.” Đoàn Dự cười tà nhìn tứ nữ nói.Tứ nữ sắc mặt đỏ lên.

“Dự ca ca, ngươi cần phải nhớ rõ, ngươi lúc này đi ra ngoài tán gái, nhất định phải là mỹ nữ, còn có ngươi phải đáp ứng ta. Bất kể như thế nào ta đều là đại tỷ.”

Vương Ngữ Yên nói.

“Hảo hảo hảo, ngươi là đại tỷ.”

Đoàn Dự nói.

“Như vậy dự ca ca chúng ta đi.”

Vương Ngữ Yên đám người nói.

“Đợi một chút, lúc đi cần phải vẫn biệt nha. Yên nhi ngươi là đại tỷ ngươi tới trước.”

Đoàn Dự nói. Vương Ngữ Yên hai gò má đỏ bừng, nhưng vẫn nghe lời đi tới bên cạnh Đoàn Dự, ở trên mặt của hắn hỏi thăm một chút.

“Yên nhi, hôn trên mặt là không được nha.”

Đoàn Dự nói. Vương Ngữ Yên mặt càng đỏ hơn, nhưng vẫn là chủ động đưa lên môi thơm, vốn định hôn qua loa một chút là được. Nhưn Đoàn Dự lại bá đạo hôn nàng. Vương Ngữ Yên nỉ non một tiếng, mềm nhũn ở trong lòng Đoàn Dự.

“Các ngươi còn chờ cái gì, Đến hôn lão công a.”

Đoàn Dự nói.

“Dự ca ca, ngươi thật là xấu.”

Linh nhi nói. Nhưng vẫn là đi đến bên cạnh Đoàn Dự, sau đó cùng hắn triền miên. Đoàn Dự ôm hai nàng, lại nhìn A Chu hai người. A Chu chủ động đưa lên môi thơm. Sau đó A Bích cũng đưa lên môi thơm.

“Dự ca ca, phải nhớ tới chúng ta nha.”

Vương Ngữ Yên đám người ngồi lên thuyền nói.

“Yên tâm, dự ca ca sẽ nhớ các ngươi.”

Đoàn Dự nói. Thuyền chạy đi, Đoàn Dự quay đầu rời đi. Chúng nữ nhìn Đoàn Dự bóng dáng.

“Oa, dự ca ca thật là đẹp trai.”

Linh nhi nói.

“Cô gái nhỏ!”

A Chu mấy người bắt được Linh nhi, sau đó ở trên thuyền đùa giỡn. Gần hai tháng ở chung, các nàng sớm đã dung hợp lại với nhau, lẫn nhau đùa giỡn lấy. Hôm nay hắn đang ở trong tửu lâu uống rượu, bỗng nhiên một người đi tới chỗ hắn. Nhìn người này Đoàn Dự rất là mê hoặc. Này người tới bên cạnh Đoàn Dự, bỗng nhiên lấy ra một bức hoạ nhìn nhìn. Sắc mặt vui mừng, sau đó đưa tay móc móc trong ngực.Đoàn Dự thấy vậy, thân mình bất động, bắt đầu cảnh giác. Người này muốn lấy ra ám khí à. Hừ! Tốt nhất là không phải. Bằng không hắn ko biết hắn chết như thế nào.Người này từ trong ngực móc ra 1 trương đỏ thẫm thiệp mời, cung kính đặt ở trên bàn của Đoàn Dự . Cũng không nói chuyện. Đoàn Dự thấy vậy, cầm lấy thiệp mời mở ra,

“Tô ngân hà phụng thỉnh thiên hạ tinh thông tài đánh cờ tài tuấn, cho mùng tám tháng hai ngày giá lâm Hà Nam nổi trống sơn thiên điếc dịch kỳ…”

Vừa thấy mấy chữ này, Đoàn Dự biết đối phương là ai rồi. Tinh thần rung lên, vui vẻ nói:

“Nguyên lai là Tô lão tiền bối mời ta, ngươi trở về nói cho Tô lão tiền bối, đến lúc đó vãn bối sẽ đến.”

Người nọ nghe Đoàn Dự nói, thì thâm tình vui vẻ, đánh thủ thế với Đoàn Dự. Câm điếc tiên sinh là tô ngân hà đệ tử. Đoàn Dự xem những động tác này trong lòng phát ra ý cười. Người nọ đánh mấy thủ thế, ý tứ đại khái là hắn còn muốn đi tìm người khác, cáo từ.

“Bằng hữu, đi thong thả.”

Đoàn Dự nói. Người này đi rồi, Đoàn Dự lại uống rượu. Người trên giang hồ quả nhiên không thể coi thường, lại có thể tìm được chính mình,có thể thấy được đối phương tình báo cao siêu vô cùng. Đoàn Dự đối với phái Tiêu Dao cũng càng mong đợi. Chờ mình làm chưởng môn phái Tiêu Dao, đến lúc đó tình báo cũng là của mình. Mỹ nữ a, mỹ nữ! Mục tiêu kế tiếp xem ra là Thiên Sơn Đồng lão. Thiên Sơn Đồng lão rốt cuộc là hình dạng gì, Đoàn Dự rất muốn biết. Bây giờ võ công của mình không phải là đối thủ của đối phương, nếu mình hấp thu công lực của vô nhai tử thì lúc đó mới là lúc chinh phục mỹ nữ. Đoàn Dự đang uống rượu thì bỗng nhiên phía dưới truyền đến hoảng sợ tiếng hô. Đoàn Dự nhìn xuống phía dưới, hắn ngây ngẩn cả người. Một mỹ nữ, một cái nghịch ngợm mỹ nữ. Cô gái này đang ở một cái bàn cười lớn. Tại bên cạnh nàng một cái tiểu nhị ôm miệng mình sợ hãi nhìn nàng.

“Nhìn cái gì vậy. Ngươi muốn không.”

Tiểu mỹ nữ kia tà tà nói với tiểu nhị.

“Không, không muốn.”

tiểu nhị hàm hồ nói.

“tiểu nha đầu kia, đi lên đây.”

Đoàn Dự nói với tiểu mỹ nữ.

“Ngươi bảo ta. Có soái ca bảo ta, ta sao không dám lên.”

Tiểu mỹ nữ nghịch ngợm cười, thân mình bỗng nhiên bay lên chỗ Đoàn Dự.Trên không trung tiểu mỹ nữ quay 1 vòng, rồi ngồi ở lan can. Ngồi lung lay như sắp đổ. Đoàn Dự cầm tay nàng, đem nàng ôm vào trong lòng.

“Soái ca, ngươi không biết là ngươi rất càn rỡ sao.”

Nữ tửbđáng yêu dùng ngón tay điểm trên mặt Đoàn Dự.

“Ta càn rỡ sao. Ta không biết à. Tiểu nha đầu ta chờ ngươi thật lâu.”

Đoàn Dự tà cười nói. Tiểu mỹ nữ bỗng nhiên ngẩn ra, liền rời khỏi lòng Đoàn Dự, nhưng Đoàn Dự nhanh chóng điểm huyệt nàng. Tiểu mỹ nữ hoảng sợ, nhìn tay hắn xâm nhập vào quần áo của nàng.

“Ngươi… Ngươi muốn làm gì.”

Tiểu mỹ nữ hoảng sợ nói. Đoàn Dự uống rượu, cũng không để ý tới nàng, tay ở trong quần áo của nàng lục lọi một hồi, Đoàn Dự ở trên người của nàng lấy ra một cái tiểu Đỉnh. Vừa thấy tiểu Đỉnh bị lấy ra. Tiểu mỹ nữ kinh hãi.

“Ngươi là ai, ngươi vì sao biết trên người ta có vật này, còn nữa ngươi làm sao có thể không trúng độc.”

Tiểu mỹ nữ nói.

“Phái Tinh Túc, tiểu sư muội a tử. Đây thần mộc vương đỉnh. Ta giữ giúp ngươi.”

Đoàn Dự nói.

“Ngươi rốt cuộc là ai.”

A tử nghi ngờ nói.

“Anh rể của ngươi.”

Đoàn Dự nói.

“Anh rể ta, ta không có tỷ tỷ. Hừ.”

A tử nói.

“Không tin à. Ta giải huyệt cho ngươi, chớ lộn xộn, mà ta lại bách độc bất xâm, ngươi nên bỏ ý nghĩ hạ độc ta.”

Đoàn Dự nói xong giải khai a tử huyệt đạo. A tử huyệt đạo dk cởi bỏ, vung tay lên bắn ra mấy đạo hàn mang, mấy căn độc châm bị nàng bắn ra. Nhưng Đoàn Dự thân mình bất động, cũng không thấy hắn hành động j, chỉ thấy hàn mang biến mất không thấy gì nữa. A tử thấy vậy thì kinh hãi.

“Kêu ngươi đừng nhúc nhích, ngươi lại hành động. Xem ra không trừng phạt ngươi thì không được rồi.”

Đoàn Dự nói xong, lật người a tử lại. Để cho nàng nằm trên đùi của mình.

“Ba! Ba! Ba! …”

Liên tiếp đánh vào kiều tiểu cặp mông nhỏ bé của A tử. A tử khuôn mặt đỏ lên, nỉ non một tiếng.

“Không nên đánh ta. Buông ta ra.”

A tử nói.

“Còn không nghe lời.”

Đoàn Dự lại không chút nào thương tiếc đánh xuống. Lần này a tử nếu không dám rít gào. Đoàn Dự buông ra a tử, a tử vội vàng lấy tay xoa cái mông của mình. Hận hận nhìn chằm chằm Đoàn Dự. Nàng như cũng thật không ngờ mình sẽ gặp người cổ quái như vậy.

“Lại đây. Ngồi xuống.”

Đoàn Dự chỉ vô chân mình nói. A tử vội vàng lui lại. Nhưng Đoàn Dự kéo nàng tới. Đặt ở trên đùi của mình. Ôm a tử nhìn nàng tức giận, tà ý càng sâu, hôn lên a tử miệng nhỏ. A tử mở to hai mắt, thật không ngờ người này to gan như vậy. Nàng lấy tay đẩy Đoàn Dự. Nhưng Đoàn Dự không để ý, cậy jàm răng của nàng, cùng nàng quấn quít lấy nhau. A tử giống như sấm đánh. Nỉ non một tiếng. Mềm nhũn trong lòng Đoàn Dự. Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hai mắt tình mê trừng Đoàn Dự. Đoàn Dự buông ra miệng của nàng. A tử tỉnh táo lại. Lại thẹn thùng không thôi. Đoàn Dự lại hôn nàng, Đoàn Dự một bàn tay còn xoa bóp thần nữ phong của A tử, làm a tử thở gấp không thôi.

“Bây giờ nghe ta nói sao.”

Đoàn Dự buông ra a tử nói. A tử tức giận không nói lời nào. Nhìn Đoàn Dự. Càng xem càng là đỏ mặt. Đoàn Dự vẻ mặt nhu tình nhìn nàng. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ lên. Đoàn Dự không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp a tử. A tử chỉ có mười lăm tuổi, dáng người tuy rằng còn không có toàn bộ phát dục, nhưng Đoàn Dự vừa mới dò xét lại cũng không tệ. Đối phó a tử đương nhiên không thể đối phó như những cô gái kia. A tử tính cách tinh quái, nghịch ngợm gây sự. Hơn nữa ở cùng tinh tú lão quái. Cũng ngoan độc vô cùng, đối phó nàng đương nhiên chỉ có thể bá đạo dạy dỗ.

“Đến dùng bữa.”

Đoàn Dự gắp một miếng thịt đưa tới miệng a tử. A tử vốn định không ăn, nhưng nhìn thấy Đoàn Dự chuẩn bị động thủ, thì vội vàng nuốt vào. Cái mông nhỏ của nàng còn đau.

“Ha ha, thế này mới ngoan à. Ta gọi là Đoàn Dự, về sau gọi ta là dự ca ca biết không.”

Đoàn Dự nói.

“Đã biết ‘Cá cách cách’ .”

A tử nói. Nghe nàng kêu như vậy Đoàn Dự cũng không để ý. A tử tò mò nhìn Đoàn Dự, nàng không nhận thức người này. Hắn rốt cuộc là ai. Vì sao biết trên người mình có thần mộc vương đỉnh. Chẳng lẽ là sư phó phái tới. Không có khả năng a. Người này thế nhưng nói hắn bách độc bất xâm