Chương 20: Đạo Bạch Phượng

“Hỉ nhi, công tử trước kia ở các ngươi trong mắt là dạng gì người.”

Đoàn Dự hỏi hỉ nhi.

“Bình dị gần gũi.”

Hỉ nhi không rõ ràng nói. Thấy đối phương nói như vậy, Đoàn Dự cũng không hỏi nhiều. Cùng hỉ nhi đi tới một căn phòng sau đó đi vào. Trong phòng có một đàn cổ. Gần cửa có mấy bồn hoa sơn trà. Bên cạnh có một bàn, lúc Đoàn Dự đang đánh giá căn phòng. Hỉ Nhi đi vào cầm trong tay một ấm trà. Đặt trên bàn, mở ra một cái chén rót một ly nói:

“Công tử mời uống trà. Có việc gì gọi ta.”

Sau đó đi ra ngoài, thuận tay đóng lại cửa phòng.Hỉ nhi đi rồi, Đoàn Dự cười cười. Cầm lấy chén trà, đặt ở mũi ngửi.Thơm quá! Lúc này uống đi xuống. Quả nhiên thị trà ngon!Ngồi ở bàn. Trong lòng đã ở suy nghĩ, cứ như vậy vào Trấn Nam vương phủ. Chính mình bước tiếp theo là học Nhất Dương chỉ. Đoàn Chính Thuần nói đi mời Đao Bạch Phượng. Không biết Đao Bạch Phượng như thế nào. Thời gian trôi qua, không một hồi. Gõ cửa thanh âm vang lên.

“Tiểu vương gia, phu nhân đã trở lại. Vương gia gọi ngươi ra đại sảnh.”

“Đã biết.”

Đoàn Dự lên tiếng mở cửa đi ra ngoài.Cùng hỉ nhi đi vào đại sảnh, một cái bạch y nữ tử đập vào Đoàn Dự ánh mắt. Áo trắng tuyết, một thân đạo bào trong tay cầm một cái phất trần. Quả nhiên thị một cái mỹ nhân bại hoại.Dựa theo ghi lại Đao Bạch Phượng nhanh đến bốn mươi tuổi nhưng dung mạo không một chút già. Ngược lại thân thể tản ra 1 cỗ thành thục. Tuy rằng mặc đạo bào, nhưng khó che dáng người cua nàng. Trên mặt mang theo nụ cười. Giống như một cái trên đời Quan Âm.Nếu bỏ đi của nàng đạo bào, không biết chính là cái dạng gì! Đoàn Dự ngơ ngơ ngẩn ngẩn thầm nghĩ. Ánh mắt lộ ra mê hoặc vẻ.Thấy Đoàn Dự đánh giá chính mình, Đao Bạch Phượng nhìn Đoàn Dự. Nghe Chu Đan Thần nói Đoàn Dự mất trí nhớ, Đao Bạch Phượng liền đi theo Chu Đan Thần về vương phủ.Đoàn Dự mê hoặc vẻ ở Đao Bạch Phượng trong mắt lại lý giải thành mặt khác ý tứ. Nàng suy nghĩ dự nhi nhất định là nghĩ đến chính mình có phải hay không của nàng mẫu thân.

“Dự nhi!”

Đao Bạch Phượng kêu.

“Ngươi thật là mẹ của ta. Ngươi không có gạt ta!”

Đoàn Dự hỏi.

“Ta đáng thương dự nhi. Ta đương nhiên là mẹ của ngươi.”

Đao Bạch Phượng vẻ mặt bi thương nói. Nói xong đem Đoàn Dự ôm vào trong lòng.Lúc này một cỗ nhiệt huyết sôi trào trong lòng Đoàn Dự. Có lồi có lõm. Ma quỷ dáng người! Đoàn Dự trong lòng hét lớn.Theo ý nghĩ của hắn, nửa mình dưới trong nháy mắt có phản ứng. Cột cờ lúc này liền đứng lên. Chọc tại Đao Bạch Phượng nửa thân dưới. Đao Bạch Phượng thế nào nghĩ đến sẽ như vậy. Lúc này giống như bị điện giật. Giật mình, hai gò má bay lên hai đóa rặng mây đỏ. Ánh mắt lộ ra xấu hổ và giận dữ vẻ. Hung hăng trừng mắt nhìn Đoàn Dự một cái. Nhưng cũng không có buông ra Đoàn Dự.Nàng cũng không muốn bị Đoàn Chính Thuần đám người chứng kiến. Cố gắng bình ổn lòng mình. Nhưng tiểu Đoàn Dự chọc vào đã lâu không có người khai khẩn u cốc.

“Dự nhi, ngươi, ngươi nhanh chóng thu liễm một chút chính mình.”

Đao Bạch Phượng hướng Đoàn Dự truyền âm nói.Làm Đoàn Dự nghe thấy Đao Bạch Phượng truyền âm thì giật mình . Truyền âm nhập mật. Môn công phu này chính là cần cao thâm nội lực mới được . Quả nhiên Đao Bạch Phượng không phải tầm thường .Đoàn Dự trên mặt xuất hiện mờ mịt vẻ, sau đó nói.

“Ngươi khẳng định ngươi không có gạt ta, ngươi xem ngươi như thế trẻ, thoạt nhìn cũng nhiều nhất hơn 20. Cũng so với ta lớn hơn 2 3 tuổi mà thôi. Ngươi muốn nói ngươi là mẫu thân của ta. Làm sao có thể.”

Đoàn Dự những lời này nói chính đáng vô cùng. Làm cho bên cạnh Đoàn Chính Thuần đám người phát ra một mảnh tiếng cười.Đoàn Chính Thuần cũng không biết của nàng phu nhân hiện tại chính là đại quẫn. Nửa thân dưới bị Đoàn Dự chọc . Thân thể cũng bị Đoàn Dự ôm thật chặc. Đoàn Dự có thể nói chiếm hết tiện nghi.Đoàn Dự tâm tình bây giờ chính là tăng vọt. Diễm ngộ a!. Hắn căn bản là không có nghĩ qua đến Đại Lý sẽ chiếm Đao Bạch Phượng tiện nghi. Gọi hắn thu liễm đương nhiên không có khả năng .Đoàn Dự cố ý trên mặt mình lộ ra mờ mịt vẻ, tận lực che dấu chính mình. Khiến cho Đao Bạch Phượng cũng không có nhìn ra Đoàn Dự là cố ý .Ngược lại thấy Đoàn Dự mờ mịt chính mình lại mặt đỏ. Xem ra đều là thầm nghĩ sai lệch. Đao Bạch Phượng thầm nghĩ. Đoàn Dự vừa rồi nói, Đao Bạch Phượng cũng không cảm thấy đường đột. Dù sao nàng đem Đoàn Dự làm nàng sinh đứa con. Làm sao có thể biết đã bị đánh tráo. Đoàn Dự trong lời nói làm nàng trong lòng ngòn ngọt. Nữ nhân rất để ý đúng là chính mình tuổi. Có người nói nàng tuổi trẻ đương nhiên cao hứng.Hai người ôm hơn nửa ngày, vẫn là Đoàn Dự chủ động buôn ra bạch phượng ôm ấp . Nếu như bị Đoàn Chính Thuần nhìn ra sẽ không tốt. Dù sao ngày còn dài mà. Thấy Đoàn Dự buông ra chính mình, Đao Bạch Phượng thở một hơi. Bởi vì vừa rồi Đao Bạch Phượng đưa lưng về phía Đoàn Chính Thuần đám người, cho nên Đoàn Chính Thuần cũng không có phát hiện.

“Dự nhi cho nương nhìn xem, gầy đi hay không.”

Đao Bạch Phượng làm cho Đoàn Dự đứng lại nói.

“Mẹ, lúc này thật là khổ ngươi ak. Nghe Chu đại ca nói, ngươi vì chuyện của ta thế nhưng cùng phụ thân đấm nhau, thế nhưng một mình ly khai vương phủ. Đi cùng thanh đăng làm bạn. Đều do con.”

Đoàn Dự thâm tình nói.Đao Bạch Phượng nghe Đoàn Dự nói như thế lúc này ngây ngẩn cả người. Bất quá nghĩ lại một chút liền minh bạch. Nghiêng đầu sang chỗ khác cho Đoàn Chính Thuần một cái ánh mắt nghiêm nghị.Đoàn Chính Thuần cùng Chu Đan Thần đồng dạng ngây ngẩn cả người. Bọn hắn thật không ngờ Đoàn Dự sẽ đem chuyện này nói ra.Đoàn Dự trong lòng cười hắc hắc. Tưởng chiếm ta tiện nghi. Nhất định phải đem Đao Bạch Phượng cùng hoàng hậu làm 1 chỗ. Bằng không bị Đoàn Chính Thuần ngủ làm sao.Đoàn Chính Thuần lão sắc lang thị nhất định sẽ không bỏ qua. Kia không phải cho mình mang mũ sao. Trong lòng vô lương nghĩ đến.Hắn này ý tưởng này rất bá cháy ak. Đem vợ người ta xoạc. Thế mà nói là cho hắn mang mũ.

“Có hay không đi mời ngự y.”

Đao Bạch Phượng quay đầu hỏi Đoàn Chính Thuần.

“Đã đi.lập tức muốn tới. Ta xem phu nhân ngươi cũng mệt nhọc liễu. Ngươi trước hết cùng dự nhi tự ôn chuyện. Ta đi ra ngoài nhìn xem.”

Đoàn Chính Thuần ôn nhu nói, sau đó đi ra phòng.

“Đến dự nhi . Ngươi yên tâm chờ một chút ngự y đến đây, nhất định có thể chữa khỏi bệnh ngươi mất trí nhớ.”

Đao Bạch Phượng nói với Đoàn Dự. Đoàn Dự nghe lời ngồi ở bên cạnh Đao Bạch Phượng.

“Mẹ, dự nhi trước kia rốt cuộc là cái dạng gì.”

Đoàn Dự hỏi. Một tiếng này mẹ Đoàn Dự cũng không có gì khó chịu. Dù sao về sau Đao Bạch Phượng nhất định sẽ là người của chính mình. Hừ. Để nàng chiếm chút tiện nghi lại có ngại gì, về sau chính mình chinh phục nàng, còn không ca ca, ông nội kêu a.

“Ngươi trước kia a, liền nghịch ngợm như khỉ. Phụ thân ngươi gọi ngươi tập võ ngươi liền không tập võ. Còn nói cái gì thiên hạ có đức hiếu sinh, thiếu tạo sát nghiệt. Ngươi chính là làm cha ngươi tức giận đến vô cùng.”

Đao Bạch Phượng cười nói.

“Có ak, ta như thế nào là một cái nghịch ngợm như khỉ, nhất định là mẹ nói bậy.”

Đoàn Dự không phục nói.

“Ngươi a.”

Đao Bạch Phượng cười cười.Hai người ở đại sảnh đàm luận một hồi. Chỉ chốc lát Đoàn Chính Thuần cùng một cái râu bạc lão nhân đi đến.

“Đến dự nhi, để trương thái y nhìn xem, bệnh tình của ngươi.”

Đoàn Chính Thuần nói với Đoàn Dự. Đoàn Dự lúc này đi đến lão nhân kia trước mặt.Lão nhân cầm Đoàn Dựmột bàn tay, đan chỉ đặt ở liễu Đoàn Dự trên tay. Đan chỉ sờ mạch. Cao thủ a. Đoàn Dự thầm nghĩ. Nhung hắn cũng không có chột dạ . Mất trí nhớ vốn liền chia làm vài loại, có lão bộ bị chập mà mất trí nhớ, cũng có bởi vì kinh sợ mà mất trí nhớ ,cũng có bởi vì luyện võ tẩu hỏa nhập ma mất trí nhớ . Từ từ! Mà Đoàn Dự giả đúng là kinh hãi mất trí nhớ .Bởi vì đối với thầy thuốc cao thâm hiểu biết, Đoàn Dự thực dễ dàng khống chế chính mình đích mạch đập. Hình thành một loại tinh thần không phấn chấnphản ứng. Thẳng đến lão nhân thủ ly khai tay hắn mới thôi.

“Thế nào, trương thái y.”

Đao Bạch Phượng ra tiếng hỏi.

“Tiểu vương gia bị kinh hãi mà làm cho mất trí nhớ. Ta xem Tiểu vương gia nhất định là trải qua cái gì làm cho người ta sợ hãi chuyện tình. Hắn trí nhớ muốn khôi phải, nhất định phải cho tiếp xúc chuyện trước kia. Hoặc là tập luyện võ công cao thâm,cũng có có thể khôi phục.”

Lão nhân cung kính nói.

“Như vậy a, phiền toái trương thái y.”

Đao Bạch Phượng cảm tạ. Sau đó gọi người cầm ngân lượng cho trương thái y. Đem lão nhân tiễn ra ngoài.

“Làm sao bây giờ, nghe thái y nói như vậy. Dự nhi muốn khôi phục trí nhớ cũng là phiền toái cực kỳ .”

Đao Bạch Phượng lo lắng nói.

“Đừng lo lắng, thái y không được. Chúng ta không phải còn có thể tìm Thiên Long tự Đoàn gia tổ tiên a. Ngươi không phải mới vừa nghe thái y nói, chỉ cần luyện võ công của cũng có thể đủ khôi phục trí nhớ . Chúng ta Đoàn gia võ công của nhiều như vậy, Thiên Long tự bên trong tuyệt kỷ tuy rằng không bằng Thiếu Lâm tự, nhưng cũng không ít .”

Đoàn Chính Thuần hờ hững nói.

“Nói như vậy. Ngươi cũng không phải không biết dự nhi hắn chán ghét tập võ”

Đao Bạch Phượng nhíu mày.

“Oh, vậy ngươi đã có thể trông nhầm. Hiện giờ dự nhi trên người chính là không hề yếu võ công .”

Đoàn Chính Thuần cười nói

“Thật sự là là như thế, dự nhi?”

Đao Bạch Phượng kinh ngạc hỏi Đoàn Dự hỏi.

“Đúng vậy mẫu thân. Ta cũng không biết ta vì cái gì biết võ công, dù sao khi ta thanh tỉnh đích thời điểm ta liền gặp 1 người ở Vô Lượng sơn ở dưới một gian thạch thất giữa, bên trong có một bức hoạ cuộn tròn, bên trong có loại võ công.Hình như là cái gì Tiêu Dao phái võ công của.”

Đoàn Dự nửa thật nửa giả nói.

“Vô Lượng sơn thấp nhất! Tiêu Dao phái võ công.”

Đoàn Chính Thuần cùng Đao Bạch Phượng đồng thời nhíu mày. Nghe Đoàn Dự như vậy vừa nói bọn hắn càng thêm đích nhận định trước mắt người này là Đoàn Dự.Xem ra dự nhi nhất định là không biết tình huống nào đã làm cho hắn kinh hãi sau đó ngã xuống sơn cốc, chiếm được một loạt kỳ ngộ.

“Dự nhi ngươi đem võ công của đánh ra hai chiêu cho mẹ xem một chút.”

Đao Bạch Phượng ôn nhu nói.

“Tốt.”

Đoàn Dự nói xong. Đã đại sảnh sân. Đứng ở giữa, sau đó bắt đầu vận khởi Lăng Ba vi bộ. Hắn cũng không sợ Đoàn Chính Thuần học thuật Lăng Ba vi bộ. Lăng Ba vi bộ cũng không phải tốt như vậy học . Hơn nữa học tập điều kiện tiên quyết liền nhất định phải học Bắc Minh thần công. Chính mình chỉ cần không nói cho hắn Bắc Minh thần công hắn căn bản là học không được.Quả nhiên đối với bộ pháp này ảo diệu, dù là Đoàn Chính Thuần công lực hùng hậu lại cũng chỉ có thể nhìn ra hai ba thành. Chứng kiến Đoàn Dự đi sau trở lại tại chỗ Đoàn Chính Thuần nhíu nhíu mày ha ha cười nói.

“Dự nhi, ngươi bộ pháp, cho là theo Phục Hy sáu mươi bốn quẻ phương vị trung hóa sắp xuất hiện tới. Này sáu mươi bốn quẻ bộ pháp bên trong, hiển thị ẩn náu có một môn thượng thừa nội công. Kể từ đó ngươi tiết kiệm không ít luyện công thời gian a.”

Đoàn Chính Thuần cũng có chút hâm mộ Đoàn Dự đích kỳ ngộ. Bất quá càng nhiều là vui mừng.

“Đúng vậy, phụ thân bộ pháp thật là từ Phục Hy sáu mươi bốn quẻ phương vị xuất hiện, đích xác có một môn cao thâm nội công tâm pháp.”

Đoàn Dự gật đầu nói.

“Kể từ đó, dự nhi nếu tái học tập chúng ta Đoàn gia Nhất Dương chỉ chính là dễ dàng cực kỳ a.”

Đoàn Chính Thuần nhanh chóng rèn sắt khi còn nóng dụ dỗ Đoàn Dự. Phải biết rằng hiện giờ Đại Lý họ vua chỉ có Đoàn Dự này một cái nam tự, cũng không phải Đoàn Chính Thuần đại nghịch bất đạo. Hắn biết về sau Đại Lý ngôi vị hoàng đế nhất định sẽ của Đoàn Dự . Gia truyền đích công pháp đương nhiên không thể tuyệt truyền.

“Cái kia. Phụ thân không cần ak.”

Đoàn Dự cố ý chối từ.

“Ai nói không cần . Ngươi chẳng lẽ mới vừa rồi không có nghe được trương thái y lời nói sao. Ngươi nhất định học tập. Ngươi dám không học ta đánh gảy chân của ngươi!”

Đoàn Chính Thuần cả giận nói.

“Như vậy ta học còn không được sao. Mẹ ngươi xem, phụ thân mắng chửi người.”

Đoàn Dự tránh ở Đao Bạch Phượng phía sau nói. Cái mũi ngửi Đao Bạch Phượng trên người mùi thơm. Nhất Dương chỉ, là của hắn mục tiêu hắn đương nhiên không thể buông tha. Thế nhưng buộc hắn học, cớ sao mà không làm.

“Tốt lắm,Ngươi cũng không phải không biết dự nhi mới trở về. Ngươi nếu sẽ đem hắn cấp dọa đi rồi. Ta muốn hảo xem.”

Đao Bạch Phượng hướng Đoàn Chính Thuần nói.Đoàn Chính Thuần hết chỗ nói rồi. Chỉ phải thu hồi sắc mặt. Trong lòng buồn bực cực kỳ. Đối với Đoàn Dự muốn luyện võ công hắn vẫn là rất cao hưng. Vốn dự nhi tư chất không khó trở thành Đệ nhất cao thủ. Đến lúc đó Đoàn gia đi ra một cái văn võ toàn tài hoàng đế .