Chương 19: Mất Trí Nhớ

Kêu mình là công tử, không cần nghĩ nhất định là Đại Lý quốc quan chức. Người này tay cầm phán quan bút, chẳng lẽ hắn là Chu Đan Thần. Đoàn Dự trong lòng suy nghĩ . Trong lòng suy nghĩ nhưng trên mặt vẫn rất tức giận.

“Công tử, cái gì công tử, ngươi người này rốt cuộc là ai. Đường lớn nhu vậy, ngươi rõ ràng thấy có người còn cho ngựa chạy. Nếu không phải bổn công tử võ công lợi hại, đã bị ngươi làm cho đầu đầy bụi đất.”

Đoàn Dự thu chiết phiến nói.

“Công tử, ngươi đùa ta ak. Ngươi không phải công tử thì ai là công tử.”

Chu Đan Thần cười nói.

“Ta không phải của ngươi công tử. Ngươi rốt cuộc là ai, nhận công tử không nên nhận tầm bậy. Ngươi gọi ta công tử cũng không có thưởng ak.”

Đoàn Dự nói.

“Của ta công tử ak. Ngươi còn nói ngươi không phải công tử. Ta đây hỏi ngươi, ngươi trong tay chiết phiến là cái gì. Ngươi bên hông ngọc bội là cái gì.”

Chu Đan Thần nói.

“Chiết phiến đương nhiên là của ta. Ngọc bội cũng vậy. Ngươi nói ta là của ngươi công tử ngươi cũng lộn xào ak.”

Đoàn Dự nói.

“Chẳng lẽ ta nhận nhầm, không có khả năng. Ngọc bội chỉ có Đại Lý họ vua mới có. Kia chiết phiến rõ ràng là của công tử. Hơn nữa hắn bộ dạng rõ ràng là công tử. Tuy rằng tóc có điểm không giống. Nhưng thân hình cùng với hoàng tộc khí chất một chút cũng không cải biến được . Chẳng lẽ công tử sảy ra cái gì vấn đề.”

Chu Đan Thần suy nghĩ.

“Công tử gia ngươi ko nên đùa ta ak. Ngươi nếu nói vài thứ kia là của ngươi. Ngươi còn nói ngươi không phải Đoàn công tử.”

“Cả ta chính mình cũng không biết ta là ai, ta lại làm sao biết ngươi nói thật hay ko.”

Đoàn Dự lạnh giọng nói.

“Ngươi không biết ngươi là ai, sao lại thế này. Chẳng lẽ công tử mất ký ức.”

Chu Đan Thần nhướng mày nói.

“Ta không biết, dù sao ta không phải của ngươi công tử. Điều này chiết phiến từ ta thanh tỉnh đã có. Tốt lắm ta có việc phải đi.”

Đoàn Dự nói xong xoay người bước đi.

“Chẳng lẽ ngươi sẽ không muốn biết ngươi là ai! Ngươi đi rồi, ngươi chẳng lẻ không hối hận sao.”

Chu Đan Thần chắn Đoàn Dự trước người nói.

“Hối hận, có cái gì thật hối hận . Cổ nhân có câu, người có người kỳ ngộ. Hết thảy không muốn cưỡng cầu. Trời đất bao la duy ta trong sáng. Thiên địa đục ta cần gì phải dính. Tiêu dao trần thế, độc thân độc hành. Nếu ta thật là nhà ngươi công tử, như vậy lúc nào tỉnh ta sẽ tìm.”

Đoàn Dự nói xong liền rời đi. Nhưng hắn động tác nhìn như rất nhanh kỳ thật không có xuất toàn lực, hắn đợi Chu Đan Thần chặn đường ak.

“Từ từ! Nói nói như thế, chính là ngươi sẽ không sợ cha mẹ của ngươi lo lắng sao. Bọn hắn cũng đang đợi ngươi trở về.”

Chu Đan Thần quả nhiên chặn đường Đoàn Dự.

“Ngươi là nói, phụ mẫu ta!”

Đoàn Dự trên mặt xuất hiện giãy dụa thần sắc.Chu Đan Thần đương nhiên không biết Đoàn Dự đang diễn , ngược lại xem Đoàn Dự trên mặt có giãy dụa thần sắc vội vàng tiếp tục nói nói :

“Đương nhiên, mẫu thân của ngươi là thị Vương phi, nàng bởi vì ngươi bỏ nhà ra đi rất lo lắng. Chính là tìm không thấy ngươi tin tức, vì chuyện của ngươi nàng cùng Vương gia đã đấm nhau 1 trận, sau đó chuyển ra vương phủ, bảo Vương gia nếu không tìm được ngươi, nàng về sau sẽ không trở về. Chẳng lẽ, ngươi liền nguyện ý mẫu thân của ngươi như vậy sao.”

Chu Đan Thần mặt không đỏ tim không nhảy nói dối.Nghe thấy Chu Đan Thần lời nói Đoàn Dự bó tay ak. Hoàn hảo mình cũng không phải thật sự mất trí nhớ.

“Ngươi nói mẫu thân của ta thị Vương phi, nói cách khác ta là người hoàng tộc. Mẫu thân của ta cùng phụ thân vì chuyện của ta đấm nhau.”

Đoàn Dự ngơ ngơ ngẩn ngẩn nói.

“Đương nhiên ngươi chứng thật là hoàng tộc. Ngươi có biết ngươi vì sao bỏ nhà ra đi.”

Chu Đan Thần nhỏ giọng nói.Đoàn Dự cho hắn một cái xem thường, dựa theo chính mình hiện tại mất trí nhớ. Làm sao có thể biết chính mình vì cái gì rời đi vương phủ .

“Ngươi từ nhỏ cũng không thích luyện võ,mà một lần Vương gia quyết tâm bức ngươi luyện võ. Cho nên ngươi bỏ nhà ra đi. Nhưng ngươi vừa rồi né tránh thân thủ, Vương gia nếu biết ngươi đã luyện võ nhất định sẽ cao hứng cực kỳ .”

Chu Đan Thần nói.Đoàn Dự trên mặt xuất hiện rõ ràng vẻ.

“Vậy được rồi, ta và ngươi trở về. Ta cũng muốn biết rằng ta đến cùng phải hay không ngươi công tử.”

Đoàn Dự gật đầu nói.

“Như vậy công tử chúng ta đi thôi. Công tử mời lên ngựa.”

Chu Đan Thần nói. Đoàn Dự cũng không già mồm cãi láo. Lúc này lên ngựa. Hoàn hảo ở hiện đại hắn có cưỡi qua ngựa, bằng không rất mất mặt ak

“Đi thôi công tử, ngươi theo ta đi là đến nơi.”

Chu Đan Thần nói xong, ở mã cổ vỗ một chút, con ngựa lúc này nhanh chân chạy như điên. Mà Chu Đan Thần cũng vận khởi khinh công đi theo Đoàn Dự bên cạnh.Vừa thấy Chu Đan Thần như vậy, Đoàn Dự chính là im lặng không nói. Dĩ hắn thực lực bây giờ cũng có thể làm được cùng Chu Đan Thần giống nhau, hơn nữa so với hắn càng thoải mái. Dù sao Lăng Ba vi bộ rất khủng bố ak.Rất nhanh hai người đi tới thành Đại Lý. Thành Đại Lý đông đúc, trên đường cái tảng đá bày ra, hiệu buôn phồn hoa. Qua mấy cái ngã tư, đại lộ cuối có vô số ngói vàng cung điện, trời chiều chiếu vào ngói lưu ly , xanh vàng rực rỡ,vào thành, Đoàn Dự chậm lại mã tốc. Cùng Chu Đan Thần sánh vai. Tại đây trên đường, Đoàn Dự cũng hỏi một ít về ‘Chính mình’ kết hợp trước kia ‘Đoàn Dự’ Đại khái Đoàn Dự đều hiểu, dù sao hắn hiện tại không cần dùng trước kia ‘Đoàn Dự’ tính cách làm việc.Hai người đi vào một tòa đền thờ Đoàn Dự xoay người xuống ngựa, đền thờ thượng viết bốn đại chữ vàng:

“Thánh đạo quảng từ”

Thầm nghĩ nơi này là hoàng cung. Di qua Đền thờ, về hướng đông, đi hai dặm đường, đi vào một tòa đại phủ. Cửa phủ có hai mặt đại kỳ, kỳ viết chính là ‘Trấn nam’,‘Bảo quốc’ hai chữ, phủ trên bảng viết chính là ‘Trấn Nam vương phủ’.

“Tiểu vương gia đã trở lại! Tiểu vương gia đã trở lại!”

Có người thấy Đoàn Dự lớn tiếng quát.Chỉ chốc lát, một cái tử bào nhân, thần thái uy mãnh, mày rậm mắt to, nhìn thấy Đoàn Dự không việc gì trở về, ba phần giận dữ bảy phần thích.

“Còn biết trở về!”

Người tới lạnh giọng nói.Đoàn Dự liền minh bạch hắn nhất định là Đoàn Chính Thuần. Thật không biết hắn nữ nhân nghĩ như thế nào , Đoàn Chính Thuần cũng không phải đập chai, thế nhưng có nhiều như vậy nữ tử yêu thích, thật là làm cho người ta kinh ngạc.Đoàn Dự còn không có mở miệng, Chu Đan Thần liền đi tới Đoàn Chính Thuần bên cạnh. Thì thầm liễu một phen. Đoàn Chính Thuần nghe Chu Đan Thần nói, nhướng mày. Trong mắt tinh quang chợt lóe nhìn chăm chú vào Đoàn Dự. Đoàn Dự nhìn thẳng ,trong mắt không có 1 tia chột dạ.Đoàn Chính Thuần bỗng nhiên vọt đến Đoàn Dự bên cạnh, đấm Đoàn Dự. Đoàn Dự lúc này cước bộ nhất sai, Lăng Ba vi bộ hướng bên cạnh đi.

“Di!”

Đoàn Chính Thuần kinh ngạc một phen, một đạo chỉ lực dĩ nhiên điểm vào Đoàn Dự. Đoàn Dự lúc này không thể nhúc nhích. Trong lòng không sợ lại mừng. Nhất Dương chỉ quả nhiên danh bất hư truyền. Đoàn Chính Thuần đi tới Đoàn Dự bên người, đi ra Đoàn Dự phía sau. Mở áo Đoàn Dự. Lộ ra vai trái một đóa màu đỏ hoa mai bớt. Trên mặt lúc này lộ ra sắc mặt vui mừng. Giải huyệt cho Đoàn Dự. Đoàn Dự khôi phục động tác cũng không tiếp tục công kích. Mà là hờ hững nhìn Đoàn Chính Thuần. Trong lòng lại cười. Hoa mai là hắn căn cứ Đoàn Dự thân thể mà phỏng theo, hoa mai bớt vẫn là Đoàn Dự nói cho hắn, làm một cái bớt đó là đơn giản cực kỳ.

“Tuy rằng không biết ngươi xảy ra việc gì, nhưng là ngươi là con ta. Của ngươi bớt cùng dung mạo đều làm không giả được.”

Đoàn Chính Thuần nói.

“Ngươi xác định, như vậy ta tên là gì.”

Đoàn Dự hỏi.

“Đoàn Dự!”

“Nghe Chu đại ca nói mẫu thân của ta, bởi vì ta, cùng ngươi đấm nhau đã đi ra ngoài phải không!”

Đoàn Dự hỏi.Đoàn Chính Thuần nhìn Chu Đan Thần gật đầu xem như đáp lại.

“Tốt lắm, về nhà thì tốt rồi. Vì chuyện của ngươi, ngay cả ngươi Cao thúc thúc đều đi ra ngoài tìm ngươi. Ngươi trước về nhà yên lặng một chút. Mẫu thân ngươi ta một hồi phái người mời nàng trở về.”

Đoàn Chính Thuần dẫn Đoàn Dự vào trong nhà.

“Chu huynh đệ, vừa rồi rốt cuộc là như thế nào .”

Đoàn Chính Thuần hỏi Chu Đan Thần.

“Hắc hắc, Vương gia, ngươi không biết ta trong lúc vô ý nhìn thấy công tử. Lúc ấy ta gọi hắn theo ta trở về hắn nói không trở về. Không có biện pháp ta liền lừa hắn, nói Vương phi là bởi vì hắn mà rời nhà ra đi. Mới lừa hắn trở về. Đây không phải nhất cử lưỡng tiện sao!”

Chu Đan Thần cười nói.

“Ân, kia Chu huynh đệ liền phiền toái ngươi đi mời phu nhân về.”

Đoàn Chính Thuần trên mặt mỉm cười nói.

“Này! Này ak”

Chu Đan Thần hồi đáp. Này mời phu nhân chính là một việc khó a. Ai! Hắn thở dài một hơi, hướng về bên ngoài đi đến.Thấy Chu Đan Thần ly khai, Đoàn Chính Thuần sắc mặt vui mừng. Phu nhân chuyện này rất đau đầu ak, như thế nào mời phu nhân cũng không trở về, có dự nhi một kiện sự này mời phu nhân trở về hẳn là dễ dàng cực kỳ. Nhưng dự nhi bệnh tình cũng quả thật có điểm phiền toái, mất trí nhớ không phải đều chữa khỏi. Nhưng hiện tại dự nhi trên người võ công cũng không kém thật là 1 việc vui ak. Đoàn Chính Thuần nghĩ .

“Tiểu vương gia, ngươi hướng bên này đi.”

Một cái xinh đẹp nha hoàn đối với Đoàn Dự nói.

“Ngươi tên là gì.”

Đoàn Dự hỏi.

“Tiểu tỳ tên là hỉ nhi.”

Hỉ nhi đối với Đoàn Dự câu hỏi cũng không kinh dị, vừa rồi nàng cũng nghe chu hộ vệ nói Tiểu vương gia mất ký ức.