Chương 14: Điên cuồng

Linh nhi nghe Đoàn Dự vừa nói như vậy, ngược lại đình chỉ khóc. Trên mặt nàng xuất hiện một mảnh thần sắc kiên nghị.

“Đoàn ca ca, muội không đi. Linh nhi muốn ở cùng với chàng”.

Linh nhi kiên định nói.

“Linh nhi, nghe lời. Đi mau, bây giờ không phải là lúc hành động theo cảm tính đâu. Muội yên tâm, Đoàn ca ca tuyệt đối sẽ không có chuyện gì đâu. Muội mau đi đi a”.

Đoàn Dự lớn tiếng nói.

“Không. Muội không đi. Muội biết chàng đang lừa muội. Dựa theo nhận thức của muội về độc dược, trong tình huống này, nếu không đem dục hỏa của chàng phát tiết hết ra, tuyệt đối sẽ chết. Đoàn ca ca, muối không đi!”.

Linh nhi nói xong ôm lấy Đoàn Dự. Hôn lên môi Đoàn Dự, chủ động đưa ra cái lưỡi thơm tho cùng Đoàn Dự giao hòa lên.

Thần trí Đoàn Dự trong chớp nhoáng bị Linh nhi cấp đánh tan. Hai mắt khôi phục thành màu đỏ, hai tay nắm lấy ngọn vú của Linh nhi bắt đầu xoa bóp. Linh nhi lúc này cảm thấy đau đớn, sắc mặt nhăn nhó thay đổi. Nàng cảm giác vô cùng đau. Nhưng loại cảm giác này lại rất nhanh biến mất, một loại cảm giác khác lại xông lên đầu.

Nguyên lại là vì Đoàn Dự hiện tại toàn thân nhập lửa dục, trên người hắn vô cùng nóng bỏng. Đôi tay nóng rực kia không ngừng xoa nắn trên cặp vú của Linh nhi. Làm cho Linh nhi cảm thấy kích thích cực kỳ mãnh liệt.

Linh nhi trên mặt thẹn thùng vô cùng. Thế nhưng tay phải vẫn hướng tới con cặc khổng lồ của Đoàn Dự mà vuốt tới. Đoàn Dự hiện tại cả người cương cứng, con cặc nóng bóng, kiên đĩnh làm cho Linh nhi toàn thân như mềm yếu vô cùng. Nàng vốn phá thân không lâu, hiện lại chủ động cùng Đoàn Dự như vậy khiến cho nàng cảm giác cực kỳ xấu hổ. Đồng thời còn có cảm giác sợ hãi. Vốn Đoàn Dự bình thường cương lên đã rất lớn, nhưng lúc này còn muốn lớn hơn. Linh nhi nghĩ tới chút nữa nó sẽ đi vào thân thể mình, sắc mặt liền trắng bệch. Trong lòng kinh hoàng nổi lên.

Nàng không biết hạ thân mình liệu có bị con cặc khủng bố của Đoàn dự xé nát không nữa.

Đoàn Dự lúc này thú tính đã bốc lên ngùn ngụt. Bất quá hắn cũng không có vội vã đút vào thân thể Linh nhi. Hắn dựa theo bản năng thú tính, bắt đầu âu yêm toàn bộ thân thể Linh nhi.

Hai bàn tay nóng rực vuốt ve lên mỗi tấc da thịt của nàng. Khiến cho Linh nhi đạt tới cực cao khoái lạc. Nàng cứ thế mà đạt tới cao triều.

Đoàn Dự ở phía sau bỗng nhiên ôm Linh nhi đặt ở trên mặt đất. Đem hai chân nàng từ từ tách ra như hình chữ M, tay trái sờ lên lồ n nàng khẽ vạch cửa lồ n ra, tay phải đem đầu rùa đặt lên cửa lồ n của Linh nhi. Đoàn dự đem đầu rùa của mình tiến vào trong lồ n nàng, một tiếng hét chói tai từ miệng của Linh nhi phát ra.

Khi Đoàn Dự xâm nhập vào, biểu tình của Linh nhi nháy mắt tái nhợt. Cả người giống như đau đớn vì xé rách vậy.

Đoàn Dự lại vươn hai tay lên dùng sức nắn bóp cặp vú của Linh Nhi, đồng thời từ từ đưa con cặc của mình tiến sâu vào lồ n nàng.

“A… A… Không cần… Đừng… Ca ca… Ah…”. Linh nhi sợ hãi không ngừng thét lên.

Tiếng thét của nàng rốt cục hạ xuống, con cặc cực đại dĩ nhiên lại đâm toàn bộ vào bên trong cơ thể của Linh nhi.

Linh nhi cau mày, đổ mồ hôi đầm đìa. Chỉ cảm thấy tứ chi vô lực, sắc mặt tái nhợt. Thanh âm trở nên khàn khàn.

Đoàn Dự vừa đút toàn bộ vào trong cơ thể Linh nhi, lại bắt đầu điên cuồng đẩy hông. Không có một kia thương hương tiếc ngọc nào. Linh nhi chỉ có thể theo nhịp nắc của hắn mà rên rỉ.

“A… Ah… Không… Đủ rồi… A… Sâu quá… Linh nhi… bị… đâm xuyên mất… Ah… Lại… Lại… lên đỉnh nữa rồi… Aah…” Con cặc Đoàn Dự đã tiến vào thật sâu tới cửa tử cung của Linh nhi rồi.

Linh nhi mị nhãn như tơ, qua một lúc nàng đã bớt đau đớn, ngược lại ở sâu bên trong nàng có một cỗ thỏa mãn không thể tả nổi.

Đoàn Dự ra sức đút vào. Bởi vì trúng phải độc dược hỗn loạn, Đoàn Dự lúc này đặc biệt điên cuồng, cũng không biết rốt cục Đoàn Dự làm bao nhiêu lâu, dù rằng Linh nhi đã lên đỉnh vài lần tới mức hôn mê đi một lần. Cho tới lúc nàng tỉnh lại, Đoàn Dự vẫn y như cũ nắc hông liên tục. Linh nhi cũng không rõ lắm nàng rốt cuộc sung sướng bao nhiêu lần.

Đoàn Dự lúc này gầm lên một tiếng, Linh nhi đồng dạng cảm thấy tử cung mình co thắt liên hồi. Một dòng tinh dịch nóng bỏng chảy thẳng vào trong tử cung nàng, khiến cho hạ thể nàng tê dại tới cực độ. Hai người cùng nhau đạt tới cao trào. Sau đó Linh nhi trực tiếp hôn mê lần nữa. Đoàn Dự sau khi phát tiết cũng lăn quay ra ngủ say.

Thời gian cứ thế trôi qua, một tia ánh nắng mặt trời chiếu vào trong sơn động. “Chít chít!”, tiếng động vật kêu chói tai phát ra. Hai cỗ thân thể trần truồng lúc này đang dây dưa quấn lấy nhau. Bông nhiên giật giật ngón tay, từ từ mở mắt.

Chớp chớp mắt, định thần lại một chút. Bỗng nhiên Đoàn Dự phản ứng lại, nhìn về phía thân thể của Linh nhi bên cạnh mình.

“Linh nhi! Muội như thế nào ngốc vậy a”.

Đoàn Dự ôm nàng vào ngực mà ôn nhu nói. Bạch Điêu bên cạnh nhìn chằm chằm Đoàn Dự. Giống như tùy thời có thể xông lên. Vừa nhìn thấy Bạch Điêu, Đoàn Dự tức khi lại bốc lên. Nếu không phải chính nó dở trò, tình huống như vậy cũng sẽ không xảy ra.

Lúc này Đoàn Dự nhặt lên một cục đá, nhắm hướng Bạch Điêu mà ném tới. Bạch Điêu chớp mắt tránh được. Đương lúc Đoàn Dự chuẩn bị ném ra cục thứ hai, trên người Chung Linh chợt thanh tỉnh, vội vàng ngăn cản động tác của Đoàn Dự mà nói: “Đoàn ca ca, không cần!”.

Thanh âm suy yếu khàn khàn hết sức.

“Linh nhi, muội đã tỉnh. Sao muội không nghe lời Đoàn ca ca như vậy”.

Đoàn Dự ôn nhu nói.

“Đoàn ca ca, muội sẽ không đi. Muội biết nếu ly khai chàng, về sau cũng sẽ không được nhìn thấy chàng”.

Linh nhi hư nhược dựa vào lòng Đoàn Dự, dùng bàn tay phải mơn trờn lên gò má của Đoàn Dự, nũng nịu nói.

“Muội thật khờ. Cũng may là muội không có chuyện gì”.

Đoàn Dự nhéo nhéo nhẹ nhàng lên gò má nàng nói. Linh nhi mềm mại cười mỉm. Hướng thân mình vào lòng Đoàn Dự áp sát hơn. Bất quá lại động tới nơi thần bí mà hai người vẫn đang hòa hợp chưa tách rời nhau. Linh nhi lúc này thân thể run lên, bỗng nhiên hồi hộp một chút. Đoàn Dự thì cảm thấy con cặc của mình lại bắt đầu căng thẳng lên. Sau đó một cỗ nóng bóng bao chặt lấy hắn.

Linh nhi lại rên lên một đoạn thư sướng. Đoàn Dự nhìn xuống phía dưới thấy con cặc của hắn vẫn còn đang ngập sâu bên trong lỗ lồ n Chung Linh, liền từ từ nhẹ nhàng kéo ra con cặc không lồ của mình để nàng bớt đau đớn. Tới khi đầu rùa của hẳn và lỗ lồ n nàng “Ba” một tiếng tách khỏi nhau, một lượng chất lòng trắng đục bắt đầu chảy ra từ cửa lồ n Linh nhi.

Linh nhi sắc mặt đỏ bừng chôn ở sâu bên trong lòng Đoàn Dự. Không dám lộ ra gò má của mình.

Lúc này Đoàn Dự đã khôi phục trạng thái bình thường. Hắn nhìn Linh nhi trong ngực của mình lại cảm thấy yêu thương. Cũng chẳng biết ngày hôm qua Linh nhi đã nhận của mình bao nhiêu bạo lực xâm phạm. Bất quá cảm giác vừa rồi, Đoàn Dự liền phát hiện lồ lồ n Linh nhi hút hồn vô cùng. Điều này làm cho Đoàn Dự có điểm mê hoặc, đồng thời trong đầu hắn xuất hiện một ý nghĩ.

Trên mặt Đoàn Dự cười lên. “Danh khí!”, dĩ nhiên lại là “Danh khí”! Cực phẩm nữ nhân trong truyền thuyết lại xuất hiện trước mắt hắn, điều này làm cho hắn cao hứng không thôi. Trọng yếu nhất là Linh nhi không có xuất hiện thương thế sau ngày hôm qua hắn điên cuồng dày vò nàng.

Đồng thời hắn cũng cảm thấy may mắn vì Linh nhi có “Danh khí” thể chất. Bằng không Linh nhi nhất định sẽ bị chính mình cuồng bạo mà chết.

Ôm chặt thân thể Linh nhi, Đoàn Dự cảm thấy thỏa mãn hết sức. Ngay cả lý tưởng địt hết mỹ nữ trong Thiên Long cũng xém chút nữa ném đi. Bất quá may mà lòng Đoàn Dự có đủ kiên định. Nhất định hắn sẽ hoàn thành giấc mộng làm cho toàn bộ mỹ nữ Thiên Long phải quỳ dưới háng của hắn!

“Đoàn ca ca, chàng vừa rồi vì sao lại muốn khi dễ tiểu bảo bối?”

Trấn an một trận đi qua. Linh nhi nũng nịu hỏi.

“Muội còn nói, nếu không tại tiểu bảo bối của muội, Đoàn ca ca của người cũng sẽ không phát sinh ra chuyện như vậy. Linh nhi cũng sẽ không bị hậu quả như thế. Cho nên ta mới muốn trừng phạt nó”.

Đoàn Dự giương mày lên nói.

“Đoàn ca ca, chàng buông tha tiểu bảo bối a. Muội tin tưởng nó không phải cố ý. Huống chi muội cũng không có xảy ra chuyện gì.”

Linh nhi thay Bạch Điêu cầu tình nói.

“Nếu Linh nhi đã nói như vậy, ta cũng không thể quá hẹp hòi rồi. Bất quá ca ca muốn Linh nhi hôn ca ca một chút.”

Đoàn Dự tà cười nói.

Linh nhi sắc mặt nổi lên hai đóa ửng đỏ. Y theo lời Đoàn Dự nói, liền dâng lên miệng thơm tới tận mồm Đoàn Dự. Đoàn Dự cười hắc hắc. Linh nhi thật sự là đáng yêu. Đã xảy ra động chạm thể xác với Đoàn Dự mà vẫn thẹn thùng như vậy. Điểm này làm cho Đoàn Dự lại càng yêu thương hơn.

Lại qua một chút thời gian, Đoàn Dự đem Linh nhi ôm tại một chỗ. Sau đó đem chủy thủ đưa cho Linh nhi nói: “Linh nhi, ta đi trước tới núi Vô Lượng lấy chút quần áo. Muội ở đây ngoan ngoãn chờ ta a.”

Linh nhi ngoan ngoãn gật đầu.

Đoàn Dự thích ý, lại lấy tay vuốt ve cửa lồ n nàng, tay còn lại xe xe đầu vú, hôn lên một ngụm miệng thơm của nàng. Khiến cho Linh nhi lại đỏ mặt động tình. Sau đó lưu luyến mà dùng Lăng Ba Vi Bộ nhanh chóng hướng núi Vô Lượng mà tới.

Đoàn Dự không chậm trễ chút nào. Linh nhi hiện tại vẫn là thân thể trần truồng. Không thể để kẻ khác nhìn thấy, chiếm tiện nghi được. Huống chi, hắn hiện tại cũng đồng dạng là thân thể trần truồng.

Bất quá, kẻ khác có nhìn thấy thân thể trần truồng của hắn lúc này hắn cũng không để trong lòng, vì dù sao da mặt hắn cũng đủ dày rồi. Hơn nữa tốc độ của hắn cực nhanh, những kẻ có võ công bình thường đều là không thấy rõ thân ảnh của hắn.

Đang lúc Đoàn Dự đi qua rừng cây, đột nhiên có vài đoạn tiễn màu đen bắt về phía hắn. Hắn vội vàng dùng cước bộ hướng bên cạnh tránh thoát công kích.

“A! Vô sỉ, hạ lưu, hèn hạ! Ngươi cái tên biến thái bại lộ thân thể!!”

Tiếng thét của một cô gái chói tai phát ra. Sau đó là một trận mắng chửi không ngừng nghỉ!

Đoàn Dự nhìn về phía người tập kích mình, dĩ nhiên là Mộc Uyển Thanh. Xem ra Mộc Uyển Thanh vẫn luôn ở trong rừng cây tìm kiếm hắn.

Bất quá bây giờ Đoàn Dự không có thời gian cùng nàng dây dưa.

“Không có thời gian chơi đùa với ngươi. Ngươi nói ta bai lộ, ta bại lộ thế nào hả? Cũng không phải cho ngươi xem đấy! Ai bảo người không có việc gì chạy vào trong rừng làm chi.”

Đoàn Dự hừ lạnh một tiếng lại dùng Lăng Ba Vi Bộ lướt đi, thoáng cái đã rời xa khỏi tầm mắt Mộc Uyển Thanh.

Đoàn Dự rời đi rồi Mộc Uyển Thanh mới buông ra hai tay che mắt. Hung hăng nhìn về hướng Đoàn Dự ly khai. Trong lòng hận ý, chém bừa lên cây cối bên cạnh. Có thể thấy được Mộc Uyển Thanh đối với Đoàn Dự hận ý như thế nào.

“Đăng đồ tử, đừng để cho ta gặp lại ngươi. Bằng không ta nhất định đem ngươi chém thành tám khối! Đem ngươi thiến đi làm thái giám.”

Mộc Uyển Thanh lầm bẩm tức giận. Khi nói tới “thiến”, trên mặt nàng nóng lên, bất quá nháy mắt đã bị tàn nhẫn thay thế.

“Người nói muốn thiến ai đó?”.

Đoàn Dự thân pháp quỷ mị xuất hiện bên cạnh Mộc Uyển thanh.

“A!”

Mộc Uyển Thanh quát to một tiếng, mặt quay đi chỗ khác. Không thèm nhìn về phía giọng nói mà xuất ra một kiếm. Bất quá kiếm của nàng lại chạm vào hư không.

“Kêu la cái gì. Ta cũng không phải không mặc quần áo.”

Đoàn Dự mặc một bộ màu lam áo dài nói.

“Ngươi vô sỉ. Ngươi đi chết đi.”

Mộc Uyển Thanh lại tiếp tục xuất ra kiếm chiêu, hướng tới Đoàn Dự đâm tới.

“Chẳng lẽ mỹ nữ ngươi yêu ta, muốn lấy thân báo đáp. Tuy rằng người cũng có chút nhan sắc, bất quá tính tình như vậy, nạp ngươi làm thiếp ta cũng cần phải suy xét a. Thôi ngươi hãy đi tìm người khác đi”

Đoàn Dự nói xong cười dài, ly khai khỏi Mộc Uyển Thanh.

Vừa thấy Đoàn Dự như vậy ly khai. Mộc Uyển Thanh lại tức điên hết cả lên. Nàng liên tục bị Đoàn Dự đùa bỡn, làm sao không khó chịu cho được.

Nàng xuất đạo từ xưa tới nay, vẫn là xuôi dòng thuận lợi. Chưa từng bị ủy khuất hết sức như vậy. Nhất định phải giết chết người kia. Trong lòng nàng âm thầm thề nói: “Sư phó nói quả nhiên đúng vậy, nam nhân đều là không tốt giống nhau”.

“Đoàn ca ca, chàng cười gì vậy?”

Linh nhi nhìn Đoàn Dự hướng từ cửa sơn động đi vào ngạc nhiên nói. Đoàn Dự hiện tại vẻ mặt đều là tiếu ý.

“Đoàn ca ca của nàng không cười cái gì. Chỉ là lúc đi ngang qua đường mới phát hiện một con vịt và một con gà trống đang đánh nhau. Cho nên mới nhịn không được cười rộ lên đấy”.

Đoàn Dự che giấu nói. Hắn đương nhiên sẽ không nói cho Linh nhi hắn vừa rồi lại chêu đùa Mộc Uyển Thanh. Mộc Uyển Thanh nhất định là hận chết hắn. Mục tiêu của hắn là tiến từng bước một.

“Một con vịt và một con gà trống đánh nhau? Như vậy kết cục thế nào?”

Linh nhi kinh ngạc hỏi.

“Kết cục a. Con vịt kia thế nhưng lại là yêu con gà trống, không muốn cho con gà trống phụ nó”.

Đoàn Dự nghiêm túc nói.

“Tốt, ca ca lại gạt muội rồi.”

Linh nhi làm bộ không thuận theo nói.

“Ai kêu Linh nhi nhà ta đáng yêu như thế chứ.”

Đoàn Dự lại ôm lấy Linh nhi, một tay vuốt vuốt lỗ lồ n trắng hồng, một tay nắn bóp cặp vú mà nói.

“Ưm… Đủ rồi mà… Đoàn ca ca… người ta ăn không tiêu chàng rồi…”

Linh nhi chu mỏi lên một cái, liền thoát ra khỏi vòng tay của Đoàn Dự. Sau đó bắt đầu mặc lên quần áo mà Đoàn Dự mang về.

Linh nhi cứ như vậy mà mặc quần áo trước mặt Đoàn Dự, dù sao thì hắn cái gì cũng làm hết thảy đối với cơ thể nàng rồi, còn cái gì xấu hổ nữa.

Đoàn Dự cũng vui vẻ nhìn xem mỹ nữ mặc đồ. Không biết là cố ý hay vô tình, trong lúc Linh nhi mặc đồ, nàng xuất ra những cứ chỉ vô cùng quyến rũ, khiêu khích làm cho sắc tâm của Đoàn Dự đại động. Bất quá hắn nghĩ tới ngày hôm qua điên cuồng, vẫn là nhẫn nhịn xuống được.