Chương 24: Trọng Sinh Thập Niên 80 Cưới Hộ (Dịch)

Cảm ơn bạn @phamnhuylove và @Thuhuong86 đã đẩy kim phiếu, hôm nay mình tiếp tục bạo thêm hai chương gửi đến các bạn đây! Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ :333

...

Hai người im lặng ôm nhau một hồi lâu, mãi cho đến khi Tưởng Tuệ Tuệ tiến đến cẩn thận ghé vào cửa nhìn Tưởng Phong, nhắc anh bà nói đem chén đưa vào phòng bếp rửa sạch Tưởng Phong mới miễn cưỡng buông eo nhỏ nhắn của vợ ra bước xuống giường bưng chén đũa đi ra ngoài.

Cửa phòng chưa đóng lại được bao lâu lại lần nữa bị mở ra, mẹ Tưởng tiến vào.

Giản Như Như vội vàng đứng lên, vẻ mặt khẩn trương nhìn bà, miệng mấp máy nửa ngày vẫn không biết nên xưng hô như thế nào, cô trực tiếp gọi mẹ có phải vội vàng quá hay không?

Ngược lại, mẹ Tưởng nhìn ra điểm khó xử của cô, chủ động mở miệng trước.

"Như Như đúng không, ta là mẹ của Tưởng Phong, mẹ chồng của con. ”

Giản Như Như liền thở phào nhẹ nhõm, cười rộ lên lộ ra hai má lúm đồng tiền nhỏ: "Mẹ."

Cô cười như vậy, mẹ Tưởng liền cảm thấy cô gái này không phải là người đoản mệnh. Nhìn xem khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết kia đâu giống với người bệnh nặng dáng vẻ vàng vọt, khô gầy đâu. Trong lòng bà vốn còn dư lại bất mãn giờ đã phai nhạt đi vài phần.

Mẹ Tưởng cười đi tới giữ chặt tay Giản Như Như, ngồi xuống hỏi: "Con đã ăn no chưa?”

Giản Như Như gật đầu: "No rồi ạ.”

Mẹ Tưởng cũng ngồi xuống theo: "Nguyên nhân sự tình lúc trước thằng hai đều đã nói cho mẹ biết, nó thích con, cả đời này gặp được người mình thích đã không dễ dàng gì, hai người các con gặp được nhau cũng xem như là duyên trời tác hợp, về sau con cứ an tâm ở lại nhà họ Tưởng làm con dâu. Về phần những người khác trong nhà sau này ta sẽ nói với họ, sẽ không có người nào vì chuyện này làm khó dễ con đâu.”

Giản Như Như nghe xong trong lòng cảm thấy mẹ chồng của cô quả thật sáng suốt, nhà người khác gặp chuyện này có thể đã nháo lên tận trời, vậy mà đến chỗ bà liền dễ dàng giải quyết, không những không cố tình gây sự còn có tâm tới an ủi giúp cô an tâm.

Giản Như Như nhìn mẹ Tưởng vẻ mặt cảm kích: "Cảm ơn mẹ, người so với mẹ con còn đối tốt với con hơn hơn. Mẹ con, bà ấy..." Giản Như Như cúi đầu không nói tiếp nhưng mẹ Tưởng lại rất rõ ràng.

Trong lúc ăn cơm cô cũng đã suy nghĩ rõ ràng mọi chuyện, cô biết Lưu Thúy Vân có tật thích chiếm tiện nghi nhỏ, lần này nghĩ ra việc lừa gạt con gái thứ hai gả thay chuyện có một nửa là bởi vì không muốn trả lại tiền lễ vật, nửa còn lại chính là không muốn thoát khỏi cô con gái thứ hai luôn làm liên lụy nhà, đúng là chuyện có lợi bà ta đều đã đạt được hết rồi.

Trong lòng mẹ Tưởng âm thầm mắng Lưu Thúy Vân bán con gái không biết bao nhiêu lần nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh cười nói: "Mẹ con bà ấy cũng là một lòng dụng tâm nhưng cũng may kết quả không xấu, thằng hai nó vừa ý con mà con cũng nguyện ý cùng nó sống chung, tình đầu ý hợp những thứ khác đều không quan trọng. Về sau các con chỉ cần sống với nhau hòa hợp, sinh thêm hai đứa nhỏ mẹ liền thấy mỹ mãn rồi.”

Nghe đến chuyện sinh con Giản Như Như cúi đầu lộ ra vẻ mặt e lệ, nhỏ giọng lí nhí như tiếng muỗi kêu: "Sau này con nhất định sống hòa thuận cùng... A Phong mỗi ngày.”

"Vậy là tốt rồi con nghỉ ngơi cho tốt đi, bên ngoài lạnh đừng đi ra ngoài. Đợi lát nữa mẹ bảo thằng hai mang nước rửa mặt đến cho con." Mẹ Tưởng nói xong đi ra ngoài, Giản Như Như thở ra một hơi, cả người đều thả lỏng lại, sau đó nghe được mẹ Tưởng bên ngoài lớn tiếng gọi thằng hai.

"Thằng hai, trời tối rồi, mau mang nước đến cho vợ con tắm rửa đi, cả ngày đều đã mệt mỏi rồi, ngủ sớm một chút."

Tưởng Phong đang cởi áo khoác giúp cha dọn tuyết trên chuồng lợn, nghe thấy tiếng mẹ gọi động tác trên tay cũng nhanh hơn, xong việc liền xuống phòng bếp rửa tay, sau đó mang ra một chậu nước ấm bưng vào phòng.

"Đến đây rửa mặt đi." Tưởng Phong đặt chậu xuống, Giản Như Như cầm khăn lông đến rửa mặt Tưởng Phong lại đi ra ngoài thay chậu nước nóng cho cô rửa chân.

"Cám ơn." Giản Như Như có chút ngượng ngùng, đến nước rửa chân cũng để cho người khác bưng.

"Em là cô dâu của tôi, chiếu cố em là chuyện nên làm, về sau không được nói cảm ơn." Tưởng Phong xắn tay áo trực tiếp ấn người ngồi xuống giường, lại kéo thêm một cái ghế nhỏ ngồi xuống nắm lấy chân cô.