Chương 6: Nghi lễ đồ đằng chúc phúc!

Thành Warboar, đại quảng trường, hôm nay là một ngày trọng đại, ngày tổ chức nghi lễ Đồ đằng chúc phúc.

Hệ thống sức mạnh đầu tiên của Thần Toạ đại lục - hệ thống Đồ đằng hay Totem, dù rằng bị nhận xét là đã có phần tụt hậu so với các hệ thống mới, nhưng vẫn được truyền thừa và bảo tồn hoàn hảo ở nơi khai phá ra nó, phía Nam đại lục. Tới mức mà thuật ngữ “Gia tộc đồ đằng” được dùng để chỉ chung cho phe phái quý tộc lâu đời trong Thần Toạ vương quốc, trong đó 8 phần 10 đều là quý tộc khai quốc.

Cái gọi là tụt hậu, thực chất là vì nó đã được mài giũa đến mức quá hoàn thiện, khó mà phát triển thêm được nữa. Hơn nữa, các bản giản hoá của nó qua suốt chiều dài lịch sử đã được phổ cập trên khắp đại lục vì sự dễ học và tính thực dụng cao, khiến nó hiện đã bị ngầm thừa nhận là một hệ thống phụ trợ tiêu chuẩn. Trong game, bản thân hệ thống đồ đằng cũng phần lớn được thể hiện ở dạng buff bị động.

Từng có một ý kiến cho rằng, để có thể đạt được một bước tiến thấy rõ trong hệ thống công nghệ ma thuật, ta chỉ cần một thiên tài trăm năm có một. Với hệ thống chiến kỹ của phía Bắc thì cần một thiên tài hai trăm năm có một. Hệ thống phép thuật tiêu chuẩn hiện tại của đại lục thì cần thiên tài ba trăm năm có một thúc đẩy. Các loại ma thuật đặc trưng phía Đông thì quá tạp nên rất khó xác định, nhưng nhiều nhất cũng chỉ cần loại thiên tài năm trăm năm có một mà thôi.

Tuy nhiên, con số đó với hệ thống Totem phải là ngàn năm có một, cái này còn chỉ là tối thiểu. Hơn nữa, cần thêm một điều kiện tiên quyết là người đó còn phải là một “thiên tài môn đầu thai”

Bởi vì hạn mức sức mạnh của hệ thống đồ đằng phụ thuộc rất lớn vào huyết mạch của người sử dụng, không đơn thuần là thiên phú, mà còn là lịch sử của gia tộc sở hữu dòng máu đó.

Đồ đằng về bản chất là một loại hệ thống vận dụng tín ngưỡng lực, không phải tín ngưỡng thần linh, mà là tín ngưỡng tổ tiên. Cơ sở cho sự đột phá của nó nằm tại vòng tuần hoàn tịnh tiến giữa sức mạnh đồ đằng và chiến tích gia tộc.

Đồ đằng càng mạnh, càng có thể bảo hộ tốt cho gia tộc, khiến nó dễ dàng phát triển lớn mạnh, đồng thời, chiến tích gia tộc càng huy hoàng, truyền thừa càng hoàn chỉnh, lực lượng của đồ đằng tích lũy qua từng thế hệ cũng càng lớn.

Tóm lại, tới hiện nay, Totem đã gần như trở thành một hệ thống dành cho con ông cháu cha. Người ngoài muốn sử dụng lực lượng đồ đằng chân chính chỉ có cách gia nhập vào một gia tộc đồ đằng.

Dù vậy, ưu điểm khiến hệ thống totem còn được bảo tồn hoàn hảo là vì nó đã hoàn toàn dung nhập vào cuộc sống của người phương Nam đại lục. Có thể nói, với lượng thời gian như nhau, một người phương Nam chỉ cần sống bình thường thôi cũng đã tương đương với một người ngày đêm khổ luyện ở những hệ thống khác rồi.

Không ngoa khi nói từng bước tu luyện đều hoá thành những tập quán, lễ nghi, cột mốc trưởng thành trải dài suốt cuộc đời một Đồ đằng giả ( Totemer ). Và nghi thức đồ đằng chúc phúc chính là bước đầu tiên cho những đứa trẻ đi trên con đường này.

Lễ đồ đằng chúc phúc diễn ra mỗi năm một lần, kéo dài suốt 1 tháng sau mùa thu hoạch. Trong thời gian đó, những đứa trẻ đồng trang lứa trong độ từ 6 đến 10 tuổi sẽ được tập trung đến một tế đàn ở địa phương được quản lý bởi gia tộc cai quản khu vực đó. Tại đó, chúng sẽ tiếp nhận những hình xăm ma thuật được gọi là khắc ấn, phương thức phổ biến nhất để vận dụng đồ đằng chi lực. Những khắc ấn này nằm trong một bộ gồm chín loại khắc ấn cơ sở đã được chọn lọc, đúc kết, cải tiến và lưu truyền từ hàng ngàn năm.

Tuy nhiên, hậu duệ của những gia tộc đồ đằng, tức toàn bộ những đứa trẻ quý tộc phương Nam lại không thực hiện nghi thức tại tế đàn trong lãnh địa gia tộc, mà sẽ đều tập trung tại thành Warboar của nhà bá tước. Ba ngày cuối cùng của tháng lễ sẽ là nghi thức chúc phúc dành riêng cho con em giới quý tộc, sự kiện này sẽ được phát trực tiếp đến từng nơi trong lãnh thổ phía Nam.

Lí do cốt lõi của việc này là vì tế đàn của thành Warboar được phù hộ bởi một Great Totem, thứ đại biểu cho đỉnh cao sức mạnh trong hệ thống đồ đằng, hay cũng là một trong những uy hiếp cấp hủy diệt của cả Thần Toạ đại lục.

Sẵn tiện nhắc tới, phân cấp Totem rất đơn giản, chỉ gồm ba tầng: Totem, Hafl-Great Totem và đỉnh cao là Great Totem mà thôi.

Nói xa, chúng ta trở lại với nghi lễ đang diễn ra.

-----------------

Cùng với một tiếng thét đau đớn, bé gái chừng tám tuổi trên tế đàn rốt cuộc không thể tiếp tục kiên trì, nhả ra cảm ứng quả trong miệng khiến cho quá trình chúc phúc kết thúc.

Gần như có thể cảm nhận âm thanh của những tiếng thở dài đầy thán phục pha lẫn vô vàn tiếc rẻ của những người đang xem trực tiếp khắp cả lãnh thổ phương Nam.

“ Ngũ ấn hoàn chỉnh” - Vị nữ tế chủ trì đọc lên kết quả, đoạn đi tới dìu cô bé đã nửa hôn mê rời khỏi tế đàn về chỗ nghỉ ngơi.

Bá tước Warboar cũng quay sang bên cạnh nói với mẹ của cô bé:

“ Carol phu nhân, quả không hổ là con gái của ngươi, tới lúc này thì biểu hiện của cô bé là tốt nhất rồi. Ta như thấy được hình bóng của ngươi năm đó, đáng tiếc, chỉ thiếu một chút nữa thôi là cô bé đạt được lục ấn rồi. ”

“ Đại nhân quá lời, là tôi còn nuông chiều con bé quá. Haiz~ Thực sự muốn con bé cảm nhận được niềm tự hào khi đạt được tuyển mộ của nhà Warboar bằng chính sức của mình. Có điều… ngài có vẻ khá chắc chắn về quý công tử khi nhấn mạnh ba chữ tới lúc này nhỉ ”

Bá tước Warboar khẽ cười không đáp, ánh mắt mang đầy kì vọng hướng về đứa trẻ cuối cùng thực hiện nghi lễ đang bước lên tế đàn.

--------------

“ Ai da… Thế mà lại có chút run, biết vậy mình đã không ăn trọn điểm cái bài thi xếp thứ tự đó rồi. Cái này gọi là trang bức bị sét đánh sao ? Suốt ba ngày nhìn mấy đứa trẻ bị xăm mình đau đớn như vậy, bây giờ thật là có chút sợ không dám lên đài. ”

Cái bài kiểm tra xếp thứ tự nhận chúc phúc này thật ra không có trong nghi lễ, là sau này mấy bậc phụ huynh của các gia tộc có ý ganh đua xem con nhà ai giỏi hơn mà thêm vào. Nhưng nó ít nhiều cũng sắp xếp thiên phú của từng đứa trẻ tăng dần về sau, khiến việc theo dõi nghi lễ thêm phần hào hứng.

Nội dung bài kiểm tra khá tạp, chủ yếu gồm những kiến thức tổng quát về đại lục, vài đề tính toán cơ bản cùng một ít lễ nghi quý tộc. Bản thân Abyss vì là người nhà Warboar nên không cần thi cũng sẽ được đặc cách là người sau cùng nhận chúc phúc. Nhưng ai bảo hắn đã đọc xong nguyên cái thư viện ở nhà chứ, không dùng thì phí.

Bên ngoài tế đàn, chỗ tụ tập của các gia chủ giới quý tộc rộ lên những lời thì thầm bàn tán.

“ Thật sự là còn nhỏ quá… Nghe bảo quý công tử vừa mới tròn ba tuổi gần đây thôi. Có so với độ tuổi nhỏ nhất thì cũng còn sớm tận hai năm. Vội vàng chuẩn bị năng lực tự vệ cho con của mình như vậy, lẽ nào ngài bá tước đã có sự lựa chọn rồi… ”

“ Chết tiệt, bọn quý tộc thủ đô càng ngày càng lấn người quá đáng. Đoạn thời gian trước bị ăn quả đắng như vậy xem như đáng đời … ta thật có chút đồng tình với bên công tước đấy. ”

“ Hừ, theo ta thì có khi ngươi trách oan đám nhát gan đó rồi. Quyết sách này của thủ đô không hợp với cái kiểu cầu ổn của chúng chút nào. Ta mới không tin phía sau không có thúc đẩy từ vị kia… ”

“ Ngừng ở đây, các ngươi bàn quá xa rồi đó. ” Một lão gia chủ có bối phận khá cao lên tiếng cắt ngang đề tài.

“ Ta lại quan tâm hơn đến thiên phú của công tử, mới ba tuổi đã thông minh như vậy, quả thật là thần đồng. Biểu hiện của ngài ấy xem ra rất đáng để chờ mong. ”

Ngay lúc này thì một giọng chế giễu khó chịu vang lên

“ Ha hả ? Ta xem chưa chắc ! Mấy năm trước dường như cũng có một đứa trẻ được gọi là thần đồng, cũng lên đài cuối cùng như vậy. Nhưng kết quả có hơi buồn cười nhỉ, ta nhớ đứa trẻ đó thuộc nhà Wendelin thì phải… Ực ! ”

Gã quý tộc thủ đô được cử đến giám sát năm nay im bặt khi bị trừng bởi hàng chục cặp mắt như sắp đánh người của các quý tộc phương Nam. Trong đó đáng sợ nhất là cái liếc mắt đến từ bá tước.

Bàn luận ngắn ngủi trôi qua, Abyss cũng đã bước vào trong tế đàn, bắt đầu tiếp nhận nghi thức.

--------------