Athur Knight Wendelin, đó là tên đầy đủ của cậu em họ, đồng thời là bạn chơi cùng của Abyss. Wendelin là một trong những dòng họ tùy tùng thân tín nhất của gia tộc Warboar, họ đệm Knight cũng giống như King trong King Warboar, dùng để chỉ dòng chính.
Cha cậu ta không chỉ là hầu cận thân tín nhất mực trung thành với bá tước Warboar, họ còn là bạn đồng lứa bên nhau từ bé, là chiến hữu thân thiết cùng vào sinh ra tử. Mẹ cậu chính là em gái gia chủ đương nhiệm, cô ruột của Abyss. Cuộc hôn nhân có phần chênh lệch địa vị này từng là đề tài bị bàn tán trong giới quý tộc phía Nam.
Theo lẽ thường, một hầu cận như cha cậu phải ở rể cho nhà bá tước, nhường vị trí gia chủ cho người khác mới được phép lấy mẹ cậu. Nhưng bá tước đã bác bỏ mọi dị nghị bên ngoài để gả em gái cho bạn thân của mình, giúp cha cậu vừa giữ được vị trí thừa kế gia tộc vừa lấy được mẹ cậu, tác thành cho một cuộc hôn nhân vì tình yêu khá hiếm hoi trong giới quý tộc. ( ^^ best bạn tốt ).
Chính vì vậy mà cậu có họ Wendelin chứ không phải Warboar.
Khi Abyss bắt đầu ngừng chạy loạn mà ngoan ngoãn chịu ở nhà đọc sách, ông bà bá tước quyết định đưa Athur đến đây làm bạn chơi cùng, đồng thời trông chừng hắn. Ngoài ra, còn là để chuẩn bị tâm lí cho hắn với một sự kiện sắp tới.
Ngay lần đầu gặp mặt, Abyss đã chắc chắn một điều: “ Nhóc này tuyệt đối là một nhân vật quan trọng trong game, 9 phần 10 đây là một mục tiêu chinh phục của nữ chính.”
Đây không phải trực giác, mà là vì chỉ với việc biết tên cậu ta thôi, chưa cần nhớ ra thông tin cụ thể nào khác, Abyss đã chuyển hóa được một lượng “tài nguyên gốc” lớn hơn bất cứ lần nào trước đây. Thử tưởng tượng xem nếu mở khóa ra dù chỉ một phần cốt truyện nhân vật của cậu ta thì lượng tài nguyên lấy được sẽ còn phong phú đến nhường nào.
Nói thật, nếu Athur là nữ, Abyss có thể phải cân nhắc tránh xa cậu ta. Hắn hiện giờ vẫn chưa chuẩn bị đầy đủ, không muốn dính dáng quá sớm với các nhân vật nữ phản diện hay nữ chính. Nhưng nhân vật nam mục tiêu thì khác, quan hệ của “ quý ngài liếm cẩu” với các mục tiêu chinh phục về cơ bản là lạnh nhạt. Họ chỉ đối đầu nhau khi Abyss gây khó khăn cho nữ chính, mà tùy theo nhân vật còn yêu cầu nữ chính phải đạt được độ hảo cảm nhất định nữa.
Chính vì vậy mà đoạn thời gian này hai người ở chung khá là hoà hợp.
“ Anh Aby … Thời gian cho nghi thức chúc phúc chỉ còn ba ngày nữa. Anh cứ… thoải mái quá như vậy có ổn không ?”
“ Không sao không sao! Mấy cái quy tắc với những gì cần chú ý cậu đã sớm chỉ cho anh cả rồi mà, lo lắng thì có ích gì chứ ? À mà nghĩ lại thì… dù cậu chỉ cho anh rất nhiều về nghi thức, nhưng hình như cậu chưa bao giờ kể về lần nghi thức chúc phúc của mình nhỉ ? Anh muốn nghe ý kiến của người đã trải qua để… Ừm … Athur… cậu ổn chứ ???”
Nhìn vẻ mặt tối sầm đi của Athur, Abyss biết mình đã đụng phải vấn đề nhạy cảm.
“ Ặc! Hình như nói nhầm vào thứ không nên đụng rồi! Giờ sao đây ?”
Im lặng hồi lâu, Athur mới lên tiếng
“ Anh Aby… điều này chỉ là lời khuyên của em thôi. Dù mọi người luôn nói, nghi thức chúc phúc thực sự chỉ bắt đầu khi mỗi người vừa chạm đến giới hạn, lúc đó thì càng nỗ lực kiên trì sẽ càng nhận được thành quả xứng đáng. Nhưng… nếu thật sự đã đến giới hạn không thể vượt qua thì cũng đừng vì sĩ diện mà cố chấp đâm đầu vào, sẽ chỉ làm hại bản thân thôi”
Nói rồi, Athur hơi vén áo lên, lộ ra dưới góc áo là một phần của một vết sẹo rất lớn dường như quấn quanh khắp phần thân trên. Gọi là sẹo cũng hơi không đúng, màu sắc tím xanh của nó hơi giống vết bớt, hình dạng thì lại như một loại hoa văn bị vẽ lỗi.
Nhìn lâu một chút thì Abyss lại thấy nó tựa tựa như mấy vết bỏng lưu lại trên da của những người từng bị sét đánh.
“ Cái này… Ngầu thế !”
“ Đúng vậy! Xấu xí lắm đúng không… Ể ???”
Bất ngờ vì câu trả lời của Abyss, Athur ngẩng đầu, cặp mắt mở to đầy ngạc nhiên và bối rối.
“ Anh không cảm thấy vết sẹo này đáng sợ và ghê tởm lắm sao ?”
Abyss nghẹo đầu bán manh nói
“ À… Mặc dù anh không hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện cho lắm. Mà anh cũng chả quan tâm. Trái lại, anh phải hỏi lại cái thái độ của cậu mới đúng. Chúng ta là người chơi đồ đằng đấy. Từ khi nào mà sẹo lại bị cho là xấu xí và đáng ghê tởm rồi ? ”
Athur chưa kịp phản ứng thì cánh cửa phòng thư viện đã bật ra, một dáng người cao lớn xông vào ôm lấy tiểu Abyss kèm theo một tràng cười vang vọng đầy vẻ tự hào
“ Ha ha ha !!! Nói đúng lắm, không hổ là con trai của ta ! ”
Abyss chống cự muốn tách ra nhưng không đủ sức, bởi ôm lấy hắn là một gã người man rợ khổng lồ… lộn, là một người đàn ông trung niên cường tráng, gia chủ nhà Warboar, cha của hắn trong kiếp này.
Bá tước Warboar là một người đàn ông mà bất kể từ vẻ ngoài, vóc dáng hay khí chất đều toát ra một chữ MẠNH, sức mạnh theo kiểu lỗ mãng. Ông khoát lên mình một bộ quân phục cách điệu thành quần áo quý tộc, hay quần áo quý tộc cách điệu thành quân phục đều rất khó nói. Khuôn mặt góc cạnh với điểm nhấn là vết sẹo ngắn vạch dọc xuống mắt trái và chiếc răng nanh chỉ cần nhếch mép là lộ ra.
Abyss cảm thấy may mà ông mặt quân phục, còn nhìn ra thành phong phạm đại tướng. Chứ mặc sang một bộ nào khác thì nói ổng là thủ lĩnh thổ phỉ hắn cũng tin.
“ Tên heo điên này! Mau thả Aby bảo bối ra ! Râu của ông cạo hư má thằng bé mất ”
Người vừa lên tiếng trách móc là một bà mẹ trẻ, mẹ của hắn kiếp này. Abyss rất cảm ơn trời phật vì nhan sắc của hắn hoàn toàn là thừa hưởng từ mẹ. Phu nhân nhà bá tước mang trong người dòng máu Elven, hơn nữa là loại huyết mạch hiếm có với nguồn gốc rất cổ xưa. Nhan sắc của bà thì khỏi cần phải bàn, cái đáng nói là vẻ ngoài của bà trông rất trẻ… quá trẻ.
Nếu nói tinh linh tộc bình thường sẽ giữ lại hình dạng nam thanh nữ tú ở tuổi trưởng thành, thì mẹ hắn lại giữ lại hình dạng thiếu nữ thanh xuân… Hoặc là trẻ hơn tí nữa, một bé gái mới lớn chừng 14, 15 tuổi.
Thoải mái cọ cọ má với người mẹ vừa dành lấy mình từ tay “dã man nhân”. Abyss hết nhìn thiếu nữ trẻ tuổi trước mặt, rồi lại nhìn ông bác già chờ mong bế hắn ở bên cạnh. Thế rồi hắn quyết đoán chỉ vào bá tước hô lên hai chữ “TỘI PHẠM”
Ngài bá tước lập tức nhận lấy 1000 điểm tổn thương.
Phì cười nhìn biểu lộ đau khổ của chồng mình, phu nhân càng ôm chặt lấy Abyss thủ thỉ.
“ Aby bé bỏng, cha mẹ xin lỗi vì những ngày này bận rộn không có thời gian chăm sóc con. Nhưng công việc đã xong cả rồi, từ giờ đến nghi thức chúc phúc chúng ta sẽ ở nhà chơi với con mỗi ngày. Mẹ cũng không muốn Aby tham gia nghi thức khi còn nhỏ như vậy, nhưng mà…”
Mẹ hắn bỗng xúc động ôm chầm lấy hắn khẽ thì thầm: “ Aby của mẹ là tiểu thiên tài, trí nhớ rất tốt, cho dù sau này ít gặp mẹ một chút cũng sẽ không quên mẹ đâu đúng không ?”
………..
Abyss thấy hơi chút cạn lời
“ Ặc! Mẫu thân à, câu này dựng flag cũng quá rõ ràng đi ! ”
“ À mà hồi nãy Athur cũng chẳng phản ứng gì mấy nhỉ ? Haiz~ Có vẻ như bắt chước mấy lời mà nữ chính thường nói với mục tiêu chinh phục cũng không giúp mở khóa cốt truyện được rồi! Thôi thì chỉ còn cách kiên nhẫn chờ thêm vậy ! ”