Trong trạm truyền tống, bá tước Warboar mỉm cười ấm áp nhìn hai đứa trẻ đang an ủi nhau. Đứa lớn hơn thì đang khóc sướt mướt, trong khi đứa nhỏ hơn muốn vỗ đầu an ủi thì do hơi thấp nên đành chuyển sang vỗ vai, cảnh tượng vừa cảm động vừa có chút buồn cười.
“ Được rồi, đừng khóc nữa ! Mít ướt như vậy chẳng giống cậu chút nào. Sau này đừng có tự ý bày cái trò hi sinh thầm lặng kiểu vậy nữa nhé ! ” – Abyss vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
“ Sụt sịt Nhưng anh Aby, anh đi rồi chúng em làm sao bây giờ ? ”
“ Yên tâm, anh chỉ đi xem thử học viện hoàng gia là nơi thế nào, nếu chơi vui sẽ rủ các cậu tới luôn ! Không bỏ mấy cậu đâu mà lo. ”
“ Thật sao ? ” – Athur hoài nghi hỏi lại.
“ Tất nhiên ! Được rồi, mau về thôi ! Chuyện ở đây để người lớn lo, con nít như cậu cứ đi loanh quanh coi chừng bị người xấu bắt đi đấy ! ” – Abyss vừa nói vừa cố ý liếc nhìn công tước Morgan.
Đoạn, hắn búng tay tách một cái, mang theo Athur dịch chuyển đi mất, hư ảnh Golden Warboar cũng theo đó tan biến.
Bá tước thấy cảnh đó khẽ nhướng mày, vừa rồi ông ta không cảm nhận được chút gợn sóng ma lực nào, có nghĩa là Abyss hoàn toàn không dùng ma thuật hay vận dụng một loại ma cụ nào để dịch chuyển đi cả.
Cách Abyss biến mất cứ như hắn đơn thuần có quyền hạn đó vậy.
--------------------------
Phải mất một lúc sau khi Abyss rời đi, lão Morgan mới hoàng hồn trở lại, để rồi một lần nữa rùng mình sợ hãi trước cái nhìn của Bernade.
Là một người đàm phán kì cựu, lão chán ghét nhất loại ánh mắt này, bởi lão biết nó đại biểu cho việc đối phương đã hoàn toàn không có ý định thương lượng gì nữa.
Lão công tước vô thức lùi về tư thế phòng vệ, trầm giọng nói:
“ Warboar đại nhân, là người đứng đầu một gia tộc danh giá, ngươi biết hậu quả nghiêm trọng khi sát hại một vị sứ giả chứ ? ”
Bernade im lặng một hồi, lạnh lùng thốt ra mấy chữ:
“ Ngươi đã thấy … ”
Lão công tước chưa kịp đáp lời thì đã nghe bá tước nói tiếp:
“ Dường như ngươi có chút hiểu lầm, với ta mà nói, Aby đến học viện cũng được, không đến cũng chẳng sao ! Nhà Warboar chưa từng dễ dãi với những người thừa kế của mình, miễn là tính mạng của con ta vẫn được đảm bảo, cho thằng nhóc ra ngoài chịu chút va vấp cũng không quá tệ.
Ngươi nghĩ vì cái gì ta vẫn để các ngươi sống sót đến hiện giờ ? Bởi vì dù là lúc Abyss bị bắt đi, bọn ta vẫn nắm chắc giữ được mạng sống của thằng bé trong bất kì hoàn cảnh nào. Các ngươi suy đoán nhà Warboar cực kỳ coi trọng sự an toàn của Abyss là không sai, nhưng mấy trò mèo của các ngươi vẫn chưa đủ để bọn ta xem là uy hiếp.
Có điều giờ thì khác rồi, bởi vì ngươi đã thấy. ”
“ Quá ngang ngược, ta thậm chí còn không hiểu những thứ vừa xảy ra có ý nghĩa gì ! ” – Lão Morgan bật thốt.
“ Thì sao ? Ta chỉ cần biết những gì ngươi vừa thấy tuyệt đối không được truyền ra khỏi trạm truyền tống này ! ”
Khí thế Bernade tỏa ra làm lão Morgan run sợ lùi về sau một bước, nhưng rồi thân thể lão bất chợt khựng lại.
Nương theo cảm giác đau buốt, lão nhìn thấy một mũi kiếm sắc lạnh xuyên ra trước ngực mình. Bên tai lão là một tiếng hét thảm vang lên gần như đồng thời, nhìn lại, người hộ vệ trưởng của sứ đoàn hoàng gia lần này cũng vừa tao ngộ tập sát.
“ Phó hộ vệ… ngươi… !!! Tại sao ?! ” – Lão công tước mang biểu lộ không thể tin nổi ngoái đầu lại hỏi.
“ Xin lỗi… Vì bệ hạ mà ta và ngài tuyên thệ phục vụ vốn không phải cùng một người .” -
Một luồng kình lực phát ra từ thân kiếm phá vỡ trái tim, xoắn nát bấy những thứ trong lồng ngực Morgan. Tên phó hộ vệ rút mũi kiếm ra, thân thể công tước lập tức đổ gục, chết không nhắm mắt, chẳng biết có kịp nghe thấy lời thì thầm thoáng qua của kẻ sát hại mình hay không.
Người dẫn đội cùng hộ vệ trưởng ngã xuống chỉ là mở đầu của cuộc thảm sát, những tiếng hét thảm tiếp tục vang lên bên trong sứ đoàn, máu me cùng hỗn loạn chẳng mấy chốc vang vọng khắp trạm dịch chuyển.
Bá tước Warboar thoáng ngỡ ngàng trước diễn biến bất ngờ này, nhưng rồi rất nhanh bình tĩnh lại, thản nhiên khoanh tay đứng nhìn cuộc giết chóc xảy ra. Ông ta không tỏ ra thích thú hay trào phúng, chỉ đơn thuần đang giám sát sự việc.
---------------------
“ Phu nhân, Aby rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy ? ” - Vừa theo dõi trận thảm sát, Bernade không ngoái đầu lên tiếng hỏi Warboar phu nhân vừa vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh mình.
Warboar phu nhân cũng thản nhiên vừa nhìn cảnh giết chóc vừa đáp :
“ Phu quân, nếu người của chúng ta thắc mắc về sự giáng lâm bất thường của Tổ đằng, bảo với họ rằng Abyss đã trở thành Thần quyến giả.
Dĩ nhiên, việc này phải xếp vào thông tin bảo mật cấp cao nhất, những ai được kể bắt buộc phải hạ xuống khế ước giữ bí mật. ”
Bá tước giật mình quay đầu hỏi lại:
“ Bà xã, thật sao ? ”
Chẳng trách bá tước thất thố đến quên cả xưng hô nơi công cộng như vậy, Thần quyến giả, danh hiệu này với Giáo hội hay các tổ chức tín ngưỡng khác đã cực kỳ không tầm thường, với hệ thống đồ đằng lực lượng còn khoa trương hơn.
Phải biết, Thần quyến giả của đồ đằng lực lượng đương đại chỉ có một, Đại tế ti, cũng chính là người đứng bên cạnh ông ta đây.
Đối mặt câu hỏi của chồng mình, Warboar phu nhân cười khổ:
“ Đương nhiên… là giả ! ”
Là giả, trước đây, mẹ của Abyss là thần quyến giả duy nhất của hệ tín ngưỡng đồ đằng, bây giờ vẫn vậy.
Bởi vì Abyss vốn không trở thành Thần quyến giả mà là THẾ THẦN.
Nếu quyến giả có thể xem như đại diện hay người phát ngôn cho một vị thần linh, thì Thế thần hay Avatar là bản thể của chính vị thần linh đó trong hiện thực.
Tức là, trong thế giới hiện thực, Avatar cùng vị thần tương ứng về bản chất là một.
Nghe vợ mình bí mật truyền âm kể rõ, Bernade chết lặng mất một lúc lâu, ông ta giờ đã hiểu vì sao Warboar phu nhân phải dùng một thông tin giả nặng kí như vậy để che lấp sự thật. Phải biết, trước khi trưởng thành đủ cứng cáp, thân phận thần quyến giả cũng không dễ dàng được phép lộ ra như vậy.
Dù đây không phải cách giải quyết tối ưu, ít ra nếu Abyss bị nghi ngờ đã trở thành thần quyến giả, sự tồn tại của mẹ hắn với tư cách một thần quyến giả khác vẫn có thể giảm bớt áp lực, khiến những đại thế lực cảm thấy lợi ích nhận được khi động đến hắn không quá đáng giá.
Nhưng một khi thông tin Abyss là Thế thần của Golden Warboar bại lộ, tối thiểu cho tới khi đạt đến trình độ của cha mẹ, hắn đừng mong bước chân ra khỏi phạm vi thế lực của nhà mình.
------------------------------
Khi vợ chồng bá tước trao đổi xong thì cuộc thảm sát trước mắt họ cũng vừa vặn kết thúc, cả đoàn sứ giả chỉ còn sót lại một nhóm ít người, họ đều thuộc về phe tập kích.
Nhóm người này lại chủ động giải trừ vũ khí, tản đi ma lực, bình tĩnh đi đến trước mặt vợ chồng bá tước nhận mệnh, nét mặt ai nấy đều lạnh tanh sinh tử chẳng màn.
Bá tước phu nhân lên tiếng:
“ Đừng căng thẳng như vậy ! Chúng ta sẽ không giết các ngươi, dĩ nhiên, bị tẩy não là chắc chắn không thể tránh khỏi. Lát nữa ta sẽ đích thân xuất thủ, nhớ kỹ phối hợp một chút ! ”
Biểu cảm của nhóm tử sĩ có chút biến hoá, không biết là bất ngờ do được tha chết hay e ngại khi sắp bị tẩy não nữa.
Warboar phu nhân nói tiếp:
“ Haizz… Mặc dù cứ xử sạch các ngươi là gọn nhất. Nhưng chúng ta dù gì cũng nên cấp cho đội trưởng ít mặt mũi. À, hay hiện giờ ta nên gọi là bệ hạ nhỉ ? Đội trưởng, anh nói xem ? ”
Câu cuối cùng Warboar phu nhân dường như đang hướng đến vị phó hộ vệ mà hỏi, nhưng sau đó lại có một giọng nam nhân đầy từ tính phát ra từ mảnh mề đay đeo trên cổ hắn đáp lại:
“ Salieren, đều là lão bằng hữu, không cần khách sáo như vậy. Nhóm người này, nàng muốn giết cứ giết. ”
Phu nhân đã đoán trước nên cũng chẳng bất ngờ, ngữ khí bất mãn nói:
“ Roland đội trưởng, hiện giờ xin vui lòng gọi ta Warboar phu nhân ! ”
Chiếc mề đay phát ra âm thanh đáp lại, ngữ khí hối lỗi và có phần nhượng bộ khiến cho ai biết thân phận của giọng nói này sẽ không khỏi ngạc nhiên:
“ Salieren, nàng đang giận vì những quyết định ta đưa ra đã khiến con trai nàng phải trải qua nhiều nguy hiểm sao ? Đối với những việc đã xảy ra ta cũng rất áy náy, ta cũng không ngờ có nhiều thứ vượt khỏi dự đoán như vậy ! ”
Salieren phu nhân bĩu môi:
“ Roland, trong những kẻ mà ta biết, anh là người thứ nhất ta không tin khi nói ra cụm từ “ vượt khỏi dự đoán” đấy.
Nói đâu xa, cuộc đối thoại này vốn chỉ là ta đang nói chuyện với một đoạn ghi âm từ trước. Cái đáng nói là anh thực hiện điều này bằng năng lực suy tính mà không phải tiên tri.
Người như anh bảo mình không tính tới được những hệ quả do mình lựa chọn, anh nói ta có tin không ? ”
Roland ngữ khí bất đắc dĩ “đáp”:
“ Ta cũng chẳng còn cách nào, các loại phương thức liên lạc trực tiếp đâu thể lọt qua hệ thống phản giám sát của nhà Warboar.
Ta biết nàng không tin, nhưng con trai của hai người thật sự là một tồn tại kỳ lạ, những chuyện liên quan đến cậu nhóc đều vượt qua dự tính của ta rất nhiều.
Thậm chí, ta cũng chẳng biết những lời mình nói hiện giờ có còn phù hợp ngữ cảnh cuộc nói chuyện này nữa không đây !”
Bernade cười thích thú:
“ Ha ha ! Con trai của ta mà lại. Ta rất muốn thấy vẻ mặt thực tế của anh lúc này đấy ! ”
Có cảm giác như quốc vương Roland đang co giật khoé miệng khi nói tới đoạn này:
“ Nếu tới giờ đoàn sứ giả vẫn chưa trở về thì chắc là có chuyện thật. Chỉ mong nếu có động tĩnh lớn gì thì cũng là do hai người gây ra, nếu không, ta cũng chẳng nghĩ ra được mình lúc này sẽ cảm thấy thế nào nữa !
Được rồi, hôm nay đến đây thôi, sắp tới ta sẽ dành thời gian đi thăm mọi người một chuyến.
À ! Các tử sĩ của ta mọi người cứ tùy ý xử lý, dù sao bọn hắn cũng không thể dùng thân phận cũ nữa rồi ! ”
“ Này này, bọn họ vẫn đang nghe đấy ! Anh không sợ làm chết tâm thuộc hạ của mình hay sao ? ” – Warboar phu nhân thiện chí nhắc nhở.
“ Có sao đâu chứ ? Bọn hắn nếu không chết thì cũng bị nàng tẩy não thôi mà ! ” - Quốc vương Roland đáp lại một câu hơi rợn người bằng giọng điệu tương đối hóm hỉnh.
Cuộc trò chuyện này kết thúc tại đây, tạm khép lại tấm màn cho chuỗi những biến động vừa qua trên Thần Toạ đại lục, cũng đồng thời mở ra một chương mới cho hành trình của Abyss.
-----------------------------------
( Chương mới ra lò, cũng là chương kết của phần mở đầu, rất xin lỗi mọi người vì lâu lắm mới ra chương.
Sau phần này sẽ là một số chương giao đoạn, mình dự định sẽ thả lỏng một chút, bắt đầu khai thác dần mảng sắc và thu hậu cung, phần sau nội dung cũng sẽ bớt nghiêm túc hơn. Nói trắng ra là mình sẽ viết yy hơn một chút.
Hi vọng mọi người không quá phản cảm với sự thay đổi này, vì đây mới là định hướng ban đầu của truyện. Rất mong ý kiến đóng góp từ mọi người. )