Căn giờ một cách chuẩn xác, ngay khi tòa thành lũy vừa bước vào trạng thái chiến tranh, bá tước Warboar cùng lúc xuất hiện.
Vẫn là thân hình cao lớn khoác lên mình trang phục quý tộc cách điệu theo hướng quân phục quen thuộc. Nhưng giờ đây Bernade King Warboar còn vác thêm trên vai một thanh búa chiến cán dài.
Cả thanh vũ khí là một khối kim loại thuần nhất không chắp ghép. Phần cán có độ dài như trường thương kị sĩ, khiến cho người thấp bé căn bản không thể sử dụng. Đầu búa bao gồm phần đập vuông vức và phần cuốc nhọn tạo hình như sừng tê giác với độ lớn trông cực kỳ mất cân bằng.
Thế nhưng cách Beranade cầm nó lại nhẹ nhàng như một người đàn ông gác lên vai cây gậy golf đi tản bộ vậy. Có điều với kích thước của mặt búa thì trái bóng golf ở đây sẽ phải to cỡ đầu người.
Lệnh cho quân đội của mình dàn trận ở phía sau, không nhanh không chậm, bá tước một mình đi tới. Khí thế ông ta tỏa ra khiến những kẻ trong quân khu tưởng như một người khổng lồ đang từng bước tiếp cận tòa thành lũy này vậy.
Đặc biệt, vết sẹo ngắn trên mắt trái của Bernade lúc này lại phát quang đỏ rực như thép nung và kéo dài dọc ra hết cả khuôn mặt. Bá tước Warboar vốn đã vô cùng đáng sợ nay càng không khác gì một hung thần trong mắt kẻ địch.
Phía xa, các gia thần nhà Warboar không có gì làm bắt đầu tán chuyện.
“ Này Randolph, qua bao năm rồi mà lần nào lãnh chúa kích hoạt First Scar ông vẫn hưng phấn như vậy nhỉ ? ”
Đang trong trạng thái fan cuồng, Randolph Wendelin đáp lại.
“ Thế nào, ông ghen tị à ? ”
Gia chủ Rock Horn chậc lưỡi che giấu sự ao ước.
------------------------
First Scar là một loại khắc ấn khá thú vị trong hệ thống đồ thống. Nó rất đơn giản, không cần tới khắc ấn sư cũng có thể tự trang bị. Nó cũng không có khả năng tăng trưởng, chỉ cung cấp một năng lực duy nhất là giúp người sử dụng lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
Nhìn vậy thôi chứ khả năng này cực kỳ thực dụng, nhưng đây không phải lí do chính khiến khắc ấn này phổ biến đến mức trở thành một phong tục trong giới đồ đằng giả.
Nguyên nhân ở đây là ý nghĩa kỉ niệm tồn tại trong nó. Như cái tên, First Scar được tạo ra dựa trên một vết sẹo của chính người sở hữu.
Abyss cũng đã nói qua, với người chơi đồ đằng mà nói thì sẹo chẳng có gì là xấu cả. Nguyên nhân sâu xa là vì người tu luyện đồ đằng đều sở hữu sinh mệnh lực vô cùng cường hãn, khiến cho những vết thương của họ rất khó để lại sẹo. Vì vậy đối với các totemer, kiểu huân chương tự nhiên này rất có giá trị.
Đồ đằng giả ưa thích sẹo đến nỗi, nhằm mục đích lưu giữ lại chiến tích, thậm chí còn tồn tại loại phương pháp khắc ấn dựa trên những vết thương trên người. First Scar chính là hình thức cơ bản của nó.
Ý nghĩa của First Scar với mỗi cá nhân cũng đều khác nhau. Không nhất thiết phải là vết thương trong chiến đấu, mỗi totemer đều được tự do lựa chọn vết sẹo đầu tiên cho riêng mình.
Đó thể là vết thương trong trận chiến đầu tiên, của thất bại, của chiến thắng, của sai lầm, của bất cẩn khi thử một cái gì đó mới,… đều có thể.
Trong trường hợp của Bernade, vết thương trên mắt trái đó đến từ một lần ông bảo vệ người bạn thân Randolph lúc còn nhỏ. Đây cũng là lí do Randolph luôn xúc động mỗi khi thấy bá tước sử dụng khắc ấn này.
---------------------------
Nhưng kẻ địch của bá tước thì không thấy cảm động tí nào. Người hiểu biết một chút đều nhận ra khi Bernade đã kích hoạt vết sẹo rất lâu không đụng đến này, sẽ không có đàm phán gì ở đây cả.
Tên chỉ huy của khu căn cứ đập mạnh vào tường thành:
“ Chết tiệt ! Tên điên đó nghĩ gì vậy chứ ? Một chỉ huy đơn thân độc mã khiêu chiến trước quân địch. Lần cuối cùng chúng ta nghe thấy tình cảnh này là ở đâu vậy ? Nửa đầu cuốn “Thập nhị quốc diễn nghĩa” à ?
Hắn tính làm gì ? Tướng đấu tướng ? Trong thời đại này ? Ta biết quý tộc đồ đằng là một lũ cổ lỗ sĩ, nhưng không đến mức như vậy chứ ! ”
Tên thành chủ nghe vậy bèn mỉa mai:
“ Biết chuyện gì càng đáng cười hơn không ? Tình thế cổ lỗ sĩ này mới thật sự là cái tệ nhất.
Tỉnh táo lại đi ! Cục diện bây giờ không phải Bernade đơn độc đối đầu chúng ta, mà là cả toàn thành lũy này phải chiến đấu trực diện với con heo điên đó đấy ! ”
Tên thành chủ vừa quát dứt lời thì mũi búa của Bernade đập mạnh xuống đất, khoảnh khắc đó khiến nguyên cả tòa quân doanh phải giật thót mình. Sau đó, bá tước kéo lê chiếc búa chiến tiếp tục bước đi, tiếng mũi búa cày vào mặt đất không khác gì âm thanh của lưỡi hái tử thần vang vọng.
Mặt mày gã chỉ huy nghiêm trọng vặn vẹo, vô cùng bất lực, chưa bao giờ hắn trải nghiệm qua cái cảm giác tiết tấu trên chiến trường hoàn toàn bị một người nắm giữ như vậy.
Nhưng đã đứng trên vai trò này, hắn buột phải đưa ra mệnh lệnh:
“ Tập trung toàn bộ hoả lực của pháo đài nhắm vào mục tiêu trước mặt. Chiến hạm, ma đạo pháo, cung tiễn nỗ, ma pháp quân đoàn,… cứ đem ra hết cả đi !
Không cần quan tâm nguy cơ từ quân đội dàn trận phía sau, toàn quân chuyển sang đội hình cung ứng năng lượng, ưu tiên tối đa hoá hoả lực. Chuẩn bị khai hỏa bất kỳ lúc nào... ”
Tên chỉ huy hơi ngừng lại rồi cay đắng nói tiếp:
“ Thời điểm khai hỏa… nhìn đối phương ra hiệu mà hành động ! ”
-------------------------
Rốt cuộc, cước bộ của Bernade cũng ngừng lại. Vị trí dừng của ông ta khiến cả tòa quân doanh không nhịn được nghĩ đến hai chữ “Hoàn hảo”.
Đây là vị trí thích hợp nhất để tối đa hoá toàn bộ hoả lực đã chuẩn bị sẵn sàng của cả pháo đài. Hoàn hảo tới độ suy nghĩ “Có lẽ chúng ta còn cơ hội sống sót” dần nảy sinh trong đầu một số người.
Cả toà thành lũy nín thở chờ đợi tín hiệu khai hỏa từ chính mục tiêu của họ.
Khuôn mặt lạnh nhạt của Bernade thậm chí còn được ma thuật viễn vọng trình chiếu đến từng nhóm quân. Như cũng nhận ra điều đó, ông ta nhìn trực diện về hướng người xem rồi nhếch miệng cười.
Trong sát na đó, mọi người đều hiểu đây chính là tín hiệu. Nếu không khai hỏa ngay lúc này, họ tuyệt đối không còn một cơ hội tấn công nào nữa.
Một cơn ma thuật cuồng triều được phóng thích với mức độ đồng bộ tối đa. Mọi đòn tấn công tầm xa đều được tận dụng, từ pháo hạm chinh phạt đến ma pháo thủ thành, từ phép hủy diệt chiến lược của pháp sư đoàn đến cung tiễn nỗ. Quỹ đạo của tất cả được tính toán kín kẽ để vừa không ảnh hưởng lẫn nhau vừa phát huy vượt mức uy lực vốn có.
Dù thắng hay bại, đây chắc chắn là đòn công kích mạnh nhất những kẻ ở đây từng phát ra trong đời.
Cơn lốc ma thuật cuồng nộ lao tới bá tước với tốc độ kinh hoàng.
Đáp lại đòn tấn công, Bernade King Warboar đập mạnh cây búa chiến của mình xuống mặt đất.
Tốc độ ông ta huy động thứ vũ khí nặng nề ấy vô lý đến nực cười. Cứ như quá trình nhấc và vung búa bị trực tiếp nhảy qua, người ta chỉ thấy được mỗi hình ảnh khi cây búa đã giáng xuống rồi.
Tiếng UỲNH của vụ nổ sóng âm là thứ đầu tiên ập đến. Thế giới của những kẻ trong tòa thành lập tức mất đi âm thanh khi màng nhĩ của chúng đều bị chọc thủng bất chấp các biện pháp bảo hộ.
Ngay sau đó, trước biểu cảm khó tin như tưởng mình đang mơ của cả pháo đài, một cơn sóng thần khổng lồ dâng lên trước mặt họ.
Một cơn sóng thần đơn thuần được dựng lên từ đất đá.
Kích cỡ của đợt sóng đất vĩ ngạn không khác gì một dãy sơn mạch đột ngột mọc lên. Cơn cuồng triều ma thuật kết tinh thành tựu suốt đời của cả tòa thành lũy bỗng chốc như một trò đùa. Cơ bản không cách nào so sánh.
Tấn công vật lý của tốt, công kích ma thuật cũng được. Bất kể là vật chất hay năng lượng lao tới đều bị cuốn trôi, nhào trộn và chôn vùi trong lượng đất đá khổng lồ đang phun trào với động lượng kinh khủng không thể cản phá.
Chỉ sự tồn tại của cơn sóng thần này thôi cũng đã vô tình đem một lượng không đếm xuể các lý thuyết ma thuật ném vào sọt rác rồi.
Và cái gì đến cũng phải đến, khi cơn sóng thần của đại địa đã đạt đến độ cao cực hạn, lúc nó đã hoàn toàn che khuất mặt trời trên đỉnh đầu toà thành lũy.
NÓ ĐỔ ẬP XUỐNG !!!
…......
……………
……………………
Cùng lúc đó, phía Abyss…
“ Wao… Sao tự nhiên rung lắc dữ vậy ? Hệ thống chống sốc của cái thuyền bay này tệ quá đấy ! ”
Tên áo đen đang áp giải hắn cũng lập tức bị thần hồn nát thần tính, sợ tái mặt vì tưởng bị tập kích. Khi đã bình tĩnh xác nhận lại tình hình, hắn thở phào mở ra cánh cửa buồng giam, lạnh lùng nói với Abyss.
“ Nhóc, vào đi ! ”
…
“ Ặc… Chắc lúc trước không nên lạnh nhạt với bọn này dữ quá, giờ tụi nó không thèm thử lấy lòng mình luôn rồi. Ca tốt xấu gì cũng là con tin hạng VIP đấy ! Hành xử thiếu chuyên nghiệp như vậy ? ”
Abyss nhún vai bước vào buồng giam.
“ Ể ? Mình thật sự có bạn tù này ! ”
------------------------
( Vẫn là cầu bình luận. Vốn mình muốn viết xen kẽ hai phía nhưng thấy chương này dài quá rồi nên chỉ nhắc sơ qua tình hình của main thôi. Vậy nên chương sau là lúc nữ chính đăng tràng rồi, mong các bạn kiên nhẫn chờ đợi.
Nói thật đến lúc viết đồng thời hai mạch truyện mới thấy nó khó, gộp vô luôn thì chương quá dài, rút gọn thì lại không đủ tình tiết. Mọi người cảm thấy mình sắp xếp đã tương đối ổn thỏa chưa ? Mong nhận được phản hồi.
Thêm một câu hỏi là vì tránh lặp từ nên một vài thuật ngữ mình dùng ngôn ngữ hơi lộn xộn. Như người chơi đồ đằng, đồ đằng giả, totemer,… Mọi người có thấy Anh Việt dùng đồng thời như vậy có khó chịu không ? )