Chương 13: Khai hoang hội (3): Tình hình vương quốc.

Những quyết sách vô tình đụng chạm lợi ích của tiền vương chỉ đơn thuần là mồi lửa châm ngòi cho mâu thuẫn tích lũy đã lâu giữa nhà Redgrave và vương quốc.

Căn nguyên của việc này nằm ở phương thức kiểm soát Great Totem Silver Crow của hoàng tộc Braveheart.

Một đồ đằng tồn tại song hành cùng gia tộc nó bảo hộ. Vậy nên chỉ khi huyết thống cùng gia tộc Redgrave đều truyền thừa lại, Silver Crow mới không biến mất. Và cũng chỉ gia tộc Redgrave mới có khả năng điều động sức mạnh của nó mà thôi.

Tất nhiên là hoàng gia không chấp nhận thứ lực lượng không thể kiểm soát như thế. Họ thà rằng không cần sức mạnh của Great Totem, chứ tuyệt đối không để vương quốc xuất hiện thêm một Warboar thứ hai.

Và thực tế thì cựu hoàng tộc Redgrave là bên bại trận, vậy nên họ phải chấp nhận mọi phương án vương quốc đưa ra để khống chế đại đồ đằng.

Cơ bản, vương quốc đã sử dụng một bộ phương thức phức tạp kết hợp giữa liên hôn và khế ước ma thuật để gán lên nhà Redgrave thứ gần như là một lời nguyền truyền thừa qua tất cả các thế hệ.

Kết quả là nhà Redgrave vẫn giữ trách nhiệm duy trì sự tồn tại và khả năng điều động lực lượng của Great Totem. Tuy nhiên, quyền kiểm soát sau cùng lại nằm trong tay phân gia của hoàng tộc Braveheart, vốn là hậu duệ từ cuộc liên hôn của hai dòng họ.

Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đây, hoàng tộc muốn nhiều hơn thế. Vậy nên, họ đã tiến hành một kế hoạch dài hạn bắt đầu từ việc chia rẽ phân gia của nhà Redgrave ở kinh đô và chính gia của họ ở công thổ phía Đông vương quốc.

Mục đích cuối cùng của hoàng tộc Braveheart là bồi dưỡng nên một nhà Redgrave dưới trướng của mình, thay thế hoàn toàn vị trí của chính gia vốn là nơi tập hợp tàn dư của cựu vương quốc.

Và cho tới trước thời tiền vương thì họ rốt cuộc cũng xem như thành công.

Từ một tước vị nhỏ nhoi, phân gia của nhà Redgrave đã vươn lên tới địa vị Công tước trong giới quý tộc thủ đô. Hiện nay, nhà công tước Redgrave ở kinh đô đã không còn bất kỳ liên hệ gì với nhà Đại công tước.

Tuy nhiên, họ đã đạt đủ tư cách để duy trì sự tồn tại của Great Totem, tức là dù bây giờ nhà Đại công tước có bị tiêu diệt, Silver Crow cũng sẽ không biến mất.

Hơn nữa, dù so với chính gia còn chênh lệch nhất định, nhưng với sự hỗ trợ của hoàng tộc, nhà Công tước thủ đô cũng có khả năng điều động lực lượng của Great Totem. Thậm chí, hoàng tộc còn xem sự lệ thuộc này như một điểm cộng.

Kể từ giờ phút đó, mâu thuẫn giữa gia tộc Redgrave với hoàng gia đã không cách nào điều hòa. Thế nhưng cựu vương lại vì đối phó Warboar mà phớt lờ đi những dấu hiệu tạo phản của họ, cho rằng họ đã vô lực chống chọi. Hay kể cả quốc vương đương nhiệm cũng vì củng cố triều chính mà có phần lơ là.

Sự khinh thường đó đã khiến vương quốc phải trả giá đắt.

----------------

Cùng ngày Đại công tước tuyên bố tạo phản, vương quốc lập tức cho điều động một phần ba quân đội trú đóng phía Đông vốn để canh chừng các nước liên hợp tập trung đến công thổ. Đây vốn là một lực lượng áp đảo hơn hẳn quân đội của Đại công tước.

Thế nhưng, đón nhận họ là một Great Totem được vận dụng lần đầu sau 800 năm, hơn nữa là một Silver Crow đang bạo động.

Kết quả… Toàn quân bị diệt.

Chiến tranh lập tức leo thang tới đỉnh điểm. Trước sải cánh khổng lồ của Silver Crow đang hướng thẳng tới kinh thành, hoàng tộc không còn cách nào khác ngoài lập tức điều động Crystal Liger – một lực lượng tương đương để đáp trả.

Cuộc chiến giữa một con hổ sư tinh thể và một con quạ bạc khổng lồ nhanh chóng nổ ra.

Rất nhiều người là lần đầu tiên cảm nhận được thế nào là thứ lực lượng chân chính xem cả đại lục như một hậu hoa viên để chơi đùa.

Dù vội vàng ứng phó, nhưng chiến cuộc vẫn nghiêng về phía hoàng gia. Vì công quốc không thực sự lấy lại quyền kiểm soát Silver Crow, họ chỉ bằng cách nào đó khiến nó nổi điên và hướng mục tiêu của nó về phía kinh thành mà thôi.

Trải qua hỗn loạn ban đầu, vương quốc rất nhanh đưa ra các biện pháp ứng phó. Sau ba ngày ba đêm chiến đấu, rốt cuộc vương quốc đã thành công áp chế Silver Crow, phong ấn lực lượng khiến nó rơi vào trạng thái ngủ say.

Tiện thể trước khi thu hồi, Crystal Liger cũng kịp vỗ yêu một phát về phía công quốc. Cú vồ này cơ bản đáp trả lại toàn bộ thiệt hại cuộc chiến này gây ra cho vương quốc.

---------------

Cuộc chiến giữa hai Great Totem nổ ra nhanh mà kết thúc cũng chóng vánh. Nhưng dư âm và hậu quả nó để lại thì sẽ còn tồn tại rất rất lâu. Không ngoa khi nói thời cuộc của cả đại lục đã hoàn toàn thay đổi vì nó.

Địa vị tối cao của Thần Toạ quốc đột nhiên lung lay nghiêm trọng. Không chỉ tạm thời mất đi khả năng điều động Silver Crow không biết khi nào mới có cách giải quyết, bản thân Crystal Liger cũng đang trong thời gian làm lạnh, phải mất bao lâu mới hồi phục thì đây là bí mật quốc gia, nhưng chắc chắn không quá sớm.

Từ một thế lực có ba Great Totem toạ trấn, nay vương quốc chỉ còn có duy nhất một Great Totem còn có thể điều động, hơn nữa còn là Golden Warboar không thuộc về hoàng tộc.

Ứng với sự suy yếu đột ngột của hoàng quyền, các mâu thuẫn tích lũy trong suốt chiều dài lịch sử Thần Toạ bắt đầu nổi lên.

Cả vương quốc như một phiến băng mỏng đang ngấm ngầm rạn nứt. Như một phản ứng tất yếu, ba thế lực còn lại của đại lục cũng bắt đầu có những động thái riêng.

Đứng trước những nguy cơ kể trên, dù là vì quyền lực của bản thân hay là vì vận mệnh của đất nước, gia đình hoàng gia bắt buộc phải hành động.

Hơn nữa, thời kỳ phi thường cần có những sách lược phi thường.

Roland Benedict Saint Braveheart – đương nhiệm quốc vương của Thần Toạ, tại lần đầu hiển lộ phong mang sau khi lên ngôi lại đi một nước cờ hiểm không ai ngờ tới.

Tính toán đầu tiên trong kế hoạch xoay chuyển cục diện hiện giờ của ông ta trực tiếp nhằm vào nhà Warboar.

Một quyết định nghe qua thì có vẻ điên rồ khi nhà Warboar hiện đã ở vào vị trí có thể xem là trụ cột cuối cùng chống đỡ cho cả đất nước.

Thật ra trong lịch sử không ít lần xuất hiện những hoàn cảnh tương tự. Mỗi lần như vậy, hoàng tộc đều lựa chọn thái độ hòa hoãn, dựa vào nhà Đại bá tước chống đỡ cục diện rồi dần dần chấn chỉnh lại tình hình quốc gia.

Tuy nhiên, nhiều người sáng suốt đều nhìn ra phương án này đã không còn phù hợp với tình hình nguy cấp hiện tại.

Và làm họ càng ngạc nhiên hơn là khi Roland bắt đầu những hành động tưởng như thiếu suy nghĩ của mình thì mọi chuyện lại tiến triển khá hợp lý.

Tới nỗi nếu suy xét cho vận mệnh của vương quốc, đến bá tước Warboar đều phải đắn đo có nên nhượng bộ hoàng gia một bước hay không.

-------------------

( Vẫn như cũ… Cầu đặt mua… Lộn ! Cầu bình luận ! Sẽ ráng ra chương mới sớm ! )