“ ABY…!!! ” Warboar phu nhân thét lên thất thanh.
Cột sáng như thực chất kia khi giáng xuống tế đàn thật sự tạo ra một âm thanh rung động nghe như tiếng dùi đập vào một mặt trống khổng lồ. Sàn đá hoa cương rạn nứt làm bốc lên một màn bụi mù mịt nhưng rất nhanh bị chính lực lượng của cột sáng thổi tan, làm lộ ra thân ảnh nhỏ bé bên trong.
Abyss lúc này bị ép tới mức khụy một gối xuống sàn, một tay chạm đất chống lại áp lực bên ngoài, tay kia bấu chặt lồng ngực vì đau đớn từ trong cơ thể. Đôi mắt hắn nhắm tịt, mồ hôi lạnh như hạt đậu rơi vãi nhưng vẫn mím chặt môi không rên nửa lời.
“ Chết tiệt!... Đây căn bản không phải nỗi đau một đứa trẻ có thể chịu đựng được! Còn cái áp lực này là hàng tặng kèm sao ?
Cũng may lực lượng cột sáng này tác động lên cơ thể sống không khoa trương như bề ngoài. Nếu không chắc ca bị đè nát bét mất.”
Bóng dáng nhỏ bé mà kiên cường kia làm lay động tâm can của tất cả mọi người. Khiến cho dù lúc này khắc ấn thứ bảy vẫn đang dần hoàn thiện bằng tốc độ phải nói là bất thường, những người theo dõi vẫn thấy nó quá mức chậm chạp.
Warboar phu quân nước mắt chảy dài lấy tay bịt chặt miệng, nàng sợ tiếng khóc của mình sẽ làm ảnh hưởng đến con trai.
Bá tước thì lo lắng cắn chặt môi theo dõi, đôi tay nổi đầy gân xanh siết chặt đến nỗi bóp vụn phần lan can bằng đá ông đang nắm thành mạt phấn.
Nội tâm ông lúc này cực kỳ mâu thuẫn, một mặt muốn hét lên cổ vũ con trai mình cố gắng thêm chút nữa thôi, nhưng cũng rất muốn bảo Abyss dừng lại, nói rằng hắn đã làm rất tốt rồi.
Tất cả những ai đang theo dõi đều vô thức đếm ngược từng giây chờ cho đệ thất ấn hoàn thiện.
-------------
Rốt cuộc thời điểm khắc ấn thứ bảy hoàn chỉnh sáng rực hiện lên trên thân thể Abyss cũng tới. Nhưng chưa kịp thấy nhẹ nhõm thì tình huống một lần nữa biến chuyển vượt qua dự kiến của tất cả mọi người.
Không hề có một khoảng nghỉ giữa hai lần khắc ấn như thường lệ. Trái lại, ngay khi ấn thứ bảy vừa hoàn thành, tốc độ hội tụ của những vòng hồ quang đột nhiên tăng mạnh, từng đợt sóng ánh sáng trùng điệp dâng lên nhanh tới mức khiến cho thân ảnh bên trong lực trường của Abyss bị nhòe hẳn đi khi nhìn từ ngoài vào.
Chỉ nhìn mà tưởng tượng thôi cũng đủ thấy rợn người trước áp lực mà đệ bát ấn đem lại.
Ngay khi tất cả mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng thay cho Abyss, đôi mắt đang nhắm nghiền của hắn bất ngờ mở ra.
Khoảnh khắc đó hoàn mỹ khắc vào tim của tất cả người xem, đặc biệt là những đứa trẻ cùng trang lứa với Abyss. Với chúng, đôi mắt của Abyss lúc này là hình ảnh chúng sẽ nhớ mãi cả đời.
Một đôi mắt nâu sâu thẳm, đầy ngạo nghễ và thách thức.
Abyss thoáng nhìn về phía mẹ của mình, rồi như không muốn để bà phải lo lắng, hắn bỏ cánh tay đang bấu ngực ra. Thế rồi, một cách chậm rãi mà chắc chắn, dưới áp lực khủng khiếp của cột sáng, hắn từ từ đứng dậy.
Tầm mắt và nhịp thở của toàn trường đều như đồng bộ theo từng cử chỉ của thân ảnh nhỏ bé kia. Để rồi họ thấy được khi đã lần nữa đứng dậy, Abyss ngẩng đầu lên nhìn về một hướng phía xa.
Chỉ mất vài giây để họ nhận ra Abyss đang nhìn về chỗ bá tước.
Đôi mắt của hắn càng thêm sáng rực, ai nhìn vào cũng sẽ lập tức nhận ra, nếu không phải lúc này không được phép hở môi, Abyss nhất định đang nhe răng cười thách thức, hệt như cha của hắn vậy.
------------
“ Hắc ! Lão cha, nhìn cho kỹ ! Ta mới không quan tâm ông cảm thấy thế nào. Biểu hiện tốt của ta là để cho mama xem cơ. Có điều…
Nếu bị một tên lolicon như lão thất vọng, vậy thì thật là mất hết mặt mũi… ” - Abyss ngạo kiều nghĩ.
Thế rồi, không biết là lần thứ mấy trong ngày, hắn lại làm tất cả mọi người ngạc nhiên một lần nữa.
Abyss từ từ giang hai tay ra như động tác chuẩn bị ôm ấp. Lập tức, như tìm được chỗ xả, quang trụ khổng lồ như một thác nước giữa trời đổ ập xuống.
Một làn bụi chứa đầy năng lượng hỗn loạn dâng lên, lần này thật lâu không tiêu tán.
Khi tế đàn một lần nữa thiếu hụt năng lượng cũng là lúc bát ấn hoàn chỉnh đã tiếp nhận xong, thân ảnh Abyss dần dần xuất hiện.
Không còn chỉ là phần thân trên nữa mà toàn cơ thể hắn lúc này đều được bao bọc bởi một bộ hình xăm phát sáng.
Dù là hình xăm nhưng những đường nét đơn giản kết hợp lại cho ra cảm giác lập thể, nhìn vào tựa như một bộ giáp toàn thân với tạo hình đầy hoang dại. Lại thêm mái tóc bù xù với những tia lửa điện thỉnh thoảng loé lên, Abyss lúc này tựa như một con dã thú non vậy.
“ Lãnh chúa… đây là… ” Randolph Wendelin há hốc miệng.
“ Không sai ! Là đồ đằng phụ thể, kỹ năng của đệ bát ấn ! Thằng bé… dựa vào những khắc ấn trước đó để sớm suy diễn ra năng lực của ấn thứ tám, rồi dùng chính nó để tiếp nhận bát ấn hoàn chỉnh.” Bá tước Warboar khẳng định một cách đầy tự hào.
“ Đại nhân, tài năng của tiểu thiếu chủ còn vượt qua cả ngài. Mấu chốt là… cậu ấy dường như vẫn còn năng lực khiêu chiến tiếp. ” Rebecca Carol cảm khái.
-------------
Lần khắc ấn cuối cùng này, quá trình tế đàn tích lũy năng lượng đúng là lâu hơn hẳn. Thậm chí, những trụ đá còn lập lòe liên tục, phát ra tiếng rít như những bánh răng lâu ngày chưa hoạt động.
Cũng khó trách, người ta thậm chí không có bất kỳ ghi chép nào về việc có người khiêu chiến tới cửu ấn, chứ đừng nói là tiếp nhận.
Thậm chí có người cho rằng, cửu ấn chỉ đơn thuần được tạo ra vì mục đích lễ nghi, nhằm thể hiện sự tôn kính với Great Totem mà thôi.
Thế rồi…
Một thứ gì đó… PHỦ XUỐNG.
Cảm giác muốn quỳ bái tự nhiên mà tuôn trào với tất cả những ai có liên hệ với đồ đằng hệ thống. Bất kể già trẻ trai gái, mặc cho giai cấp địa vị.
Trên tế đàn, hư ảnh một đầu lợn rừng khổng lồ lờ mờ hiện lên sau lưng Abyss. Đó chỉ là một hình ảnh sơ sài trông như loại bích họa được tìm thấy trong một hang động nguyên thủy nào đó.
Tuy nhiên, hư ảnh đó lại sở hữu uy nghiêm của một vị vua và uy năng của một vị thần.
------------
Khe rãnh vô tận cực Đông đại lục, sâu trong Vĩnh Dạ Sâm Lâm, một dã man nhân cường tráng khoác áo choàng lông thú đang ngồi trên thi thể của một hung thú khổng lồ mang kích thước của một ngọn đồi.
Nhìn chằm chằm vào màn hình chập chờn nhiễu sóng do truyền ảnh thạch phát ra, dã man nhân… nhìn kỹ thì là một ông lão cơ bắp hồi lâu không nói gì. Thế rồi, lão giả bật cười đầy cao hứng.
“ TỔ ĐẰNG HIỂN LINH… Không sai!... Là TỔ ĐẰNG HIỂN LINH ! HA HA HA HA~~~ ! Giỏi lắm! Cháu đích tôn của lão phu quả nhiên không chịu thua kém ! So với thằng con trời đánh của lão còn mạnh hơn ! Ha ha !
Không được ! … Con thú nhỏ tiện tay bắt ở bìa rừng này kém quá ! Không đáng làm quà cho cháu ta. Ai dà… phải chịu khó quay lại rừng tìm ít quà mới được. ”
------------
Lúc hư ảnh tổ đằng biến mất, mọi người mới như vừa thoát khỏi cơn mơ, khắc ấn cuối cùng cũng vô thanh vô thức được Abyss hoàn mỹ tiếp nhận.
Vốn dĩ một tràng pháo tay đã chuẩn bị vang lên, nhưng dường như một tình huống bất thường lại sắp sửa diễn ra, khiến một vài người không kiềm được phải thốt lên “ Nữa hả ???”
Cả tế đàn hiện giờ đã bị tổn hại nghiêm trọng, vết nứt khắp nơi. Đặc biệt, tại các trụ đá, từ những kẽ hở dần phun ra thứ vật chất trông như những làn sương đỏ như máu phát ra tĩnh điện, tụ tập lại vờn quanh tế đàn, nhìn cực kỳ bất tường.
Nhưng người theo dõi chưa kịp phản ứng gì thì tiếng quát “ Dừng lại ! ” của Warboar phu nhân đã vang lên.
Bị sư phụ trừng mắt, nữ tư tế bối rối ngắt mạch năng lượng của tế đàn, trường lực quanh tế đàn biến mất, dị biến cũng vì vậy mà ngừng lại.
Warboar phu nhân tức tốc nhảy lên tế đàn, chạy tới chỗ Abyss vẫn đang nghiêng đầu khó hiểu.
“ Aby~… Thứ đó rất nguy hiểm, con không được đụng vào! Nghi thức chúc phúc đến đây là kết thúc rồi ! ”
Tiểu Aby cái miệng hơi phồng lên biểu thị không hài lòng, hắn còn muốn thử một chút khắc ấn ẩn chưa từng được nhắc tới trong game này.
Warboar phu nhân gấp tới độ dậm chân.
“ Đây không phải trò đùa! Aby~ Con muốn làm mẹ buồn có phải không ? Ngoan… Mau nhả cảm ứng quả ra ! ”
Trông thấy bộ dạng như sắp khóc của mẹ mình, Abyss không quá tình nguyện nhè cảm ứng quả trong miệng ra.
Warboar phu nhân vội ôm chầm lấy con mình, nhẹ nhàng vỗ về an ủi.
-------------
Nằm trong lòng mẹ, Abyss vẫn còn hơi chút tiếc nuối. Bỗng nhiên, một chương trình thông báo nhỏ hắn tạo ra đã lâu lúc này lại đạt đủ điều kiện kích hoạt.
« Thông báo: Đã mở khoá tiết điểm quan trọng trong cốt truyện của nhân vật Athur Knight Wendelin. Nhận được một lượng lớn tài nguyên gốc. Xin vui lòng lựa chọn tiếp nhận hay trì hoãn ? »
« Cảnh báo: Việc tiếp nhận lượng lớn tài nguyên gốc sẽ gây ra tình trạng hôn mê cho kí chủ. Vui lòng xem xét tình hình chung quanh trước khi lựa chọn. »
« Lưu ý : Việc trì hoãn thời gian dài sẽ tạo nên khấu trừ lượng tài nguyên gốc nhận được và gia tăng nguy cơ thất thoát thông tin. »
« Bắt đầu 60 giây đếm ngược. Quá thời gian sẽ mặc định lựa chọn trì hoãn. »
« Vui lòng lựa chọn: [Tiếp nhận] / [Trì hoãn] »
Nằm trong vòng tay ấm áp an toàn của mẹ, Abyss không chút do dự lựa chọn tiếp nhận rồi thiếp đi trong trận hoan hô vang dội của tất cả mọi người.
------------------------
( Mong một ít ý kiến của các độc giả. Chương này là một ít sảng điểm nhưng cũng mang rất nhiều cấu tứ dùng để triển khai cho các chương về sau. Mình thực sự rất mong một vài bình luận đóng góp. Đặc biệt là về độ dài chương.
Vốn ban đầu mình dự tính một chương sẽ khống chế trong vòng 5, 6 phút đọc thôi. Nhưng các chương gần đây hơi dài vì mình sợ nếu cắt thành nhiều chương sẽ ngắt mạch truyện. Mình muốn hỏi mọi người thấy lượng từ như vậy đọc có hơi mệt mỏi không ?
Còn một vấn đề là những chương đầu cần tả bối cảnh hơi nhiều nên tình tiết tiến triển hơi chậm, sắp tới mình sẽ thúc đẩy thêm. Nhưng lượng bối cảnh trong quyển này vẫn còn nhiều. Mình muốn hỏi mọi người thấy hứng thú hay ngán với những chương cung cấp bối cảnh. Mọi người thấy một chương dài đan xen cả tình tiết và bối cảnh hay tạo những chương ngắn để giới thiệu bối cảnh cái nào dễ đọc hơn ?
Mong những góp ý để mình xem xét điều chỉnh. )