Sau một hổi công phu thì giờ đây nhìn nàng không khác gì một nữ nhân xấu xí , đôi mắt hơi đỏ do phải thức đêm , trên mặt tràn đầy là tàn nhang, hàm răng thì bị xỉn màu , lại thêm bộ quần áo chắp vá , càng làm cho nàng trở nên quê mùa và xấu xí , thấy đã hài lòng , tưởng y nhiên nhanh chóng đặt chồng vải đã thêu lên giỏ và cất bước đi , bầu trời hôm nay có phần trong xanh hơn mọi khi trời mùa hè , từng tia nắng chiếu lên trên thân thể nhỏ bé của nàng, nàng vừa đi vừa nghĩ đến việc sắp có 500 đồng .
Đã lâu rồi gia gia và nàng chưa được ăn thịt , nàng còn muốn mua thêm một chút giấy son nữa , sắp đến lễ ngưu lang rồi , như bao nhiêu thiếu nữ khác ở cái tuổi này đương nhiên là mơ mộng hão huyền , một số thế gia ở tuổi 14 này cũng chắc chắn đã về làm cô dâu của người ta rồi , nhưng cũng vì là nhà nghèo , gia gia lại tuổi đã cao lên nàng cũng không dám nghĩ quá nhiều , nàng chỉ muốn gia gia khỏe mạnh là nàng đã rất thỏa mãn .
( điểm một chút là cái tục tảo hôn này xưa nó khốc liệt ra sao nha cả nhà , chính vì nguyên nhân này lên nữ nhân thời xưa đặc biệt là con của nông dân hay nhà nghèo thì hay phát triển trước tuổi , đồng nghĩa với tuổi thọ sẽ bị giảm đi )
Khi nàng đi vào trong kinh thành , nàng liền chạy đi để giao đồ , đó là cửa hàng của một phụ nhân trung niên , đây là một cửa hàng thêu thùa nhỏ mà gia gia nhờ vào quan hệ giúp nàng có mối làm ăn , nàng đã làm ở đây được 2 năm , mà từ khi được làm ở đây tài năng thêu thùa của nàng cũng được bộc lộ , những tấm lụa màng nàng thêu thập phần tinh xảo , không chỉ có những hình hoa lá mà còn có cả những hình ảnh chim chóc cực kì là thích mắt , các tiểu thư trong thành cũng rất là ưu thích , chỉ có điều số lượng có hạn lên rất ít người biết về nàng ngoài một số khác quen , hay một số hộ gia đinh hơi khá giả là biết đến ,cũng bởi vì trong hai năm này gia gia của nàng bị bệnh nặng nếu không nàng đã góp được một chút vốn nhỏ để hai ông cháu làm ăn rồi .
" Bà chủ , lần này ta đã hoàn thành trước dự kiến 5 bộ nha , hi hi " tiếng cười nàng thánh thót như chim sơn ca làm cho bà chủ cũng hơi hơi mỉm cười
" tiểu nha đầu , mấy nay đều không thấy , có rất nhiều khách hơi đến ngươi đâu !" nữ nhân vẻ mặt hiền dịu lấy từ trong phòng ra một bát nước cho tưởng y nhiên
" Thật nha " mặt nàng tràn đầy vui sướng , nàng đưa chiếc giỏ có đựng đồ cho bà chủ rồi ngồi một bên thở phì phò , đường đến nơi đây khá là xa , thời tiết mùa hè ở đây rất oi bức , mà nàng cũng không muốn lỡ mất thời gian cơm trưa lên phải đi thật nhanh , hai má nàng ửng hồng , cái trán có dính chút tóc mai , dù diện mạo của nàng hiện giờ có phần hơi xấu sí nhưng vẻ nữ nhân cũng không thể nào tre dấu được .
Phụ nhân kia xem đống đồ trong tay mà hai mắt đều tỏa ánh sáng , bà không ngừng khen ngợi
" Nha đầu ngươi càng ngày càng khéo tay nha , cái này con chim thêu thật là đẹp đâu " bà vừa nói vừa quay về phía tưởng y nhiên hỏi :
" gia gia thế nào rồi ?"
" người đã tốt hơn rất nhiều , ta còn phải cảm ơn người đâu ," nàng cười hì hì đáp , ngồi một lúc nói chuyện sau , bà chủ cũng biết nhà nàng ở xa lên không dây dưa với nàng , bàng lấy ra 2 xấp tiền đặt trước mặt của tưởng y nhiên nói
"đây là tiền công của lần này , với đám lụa thêu mới này cửa hàng sẽ lại rất đông, còn đây là ta thêm cho hai ông cháu ngươi " tưởng y nhiên bắt được đống tiền thì càng là cười ngọt ngào hơn .
" bà chủ nha , cảm ơn bà , sau này nếu có gì thêu vẫn có thể gọi cho ta nha " nàng cầm mấy xâu tiền bỏ vô túi sau đó hí hửng chạy ra ngoài , nhìn dáng vẻ nhảy chân sáo vui sướng kia của tưởng y nhiên mà bà chủ cũng hơi là ấm áp , bà cũng biết đứa bé này số khổ bị người ta ném ra ở bờ sông khi còn rất nhỏ , may nhờ có gia gia đem nàng nhặt về , lão nhân cũng là một kẻ cô đơn , này nuôi một đứa trẻ là biết bao vất vả , bà chủ thờ dài sau đó thì xếp những tấm lụa thê lên kệ đồ.
Tưởng y nhiên sau khi cầm tiền thì hớn hở chạy đi trên phố , nàng chưa vội đi mua thuốc vì nàng còn muốn đi dạo phố , nhìn qua những đồ vật đủ mọi màu sắc khiến nàng cực kì thỏa mãn , dù đã nhiều lần đi qua nơi này nhưng nàng cũng không cảm thấy chán , cuối cùng cũng đến một nhà ở cuối con hẻm , nói đây là một tiệm đồ cho nữ nhân , nơi đây khá cũ kĩ vì nó dành cho những người không quá khá giả , sau một hồi kì kèo thì nàng cũng mua được một ít giấy son môi ( là một tấm giấy son mà cổ đại hay dùng để son môi ý mấy cha , chứ không phải là gì đâu ).
Nàng vừa đi ra cửa thì đã thấy một tên ăn mày tuổi nhỏ hơn nàng đang đi lao nhanh mà chạy đi , bộ dáng cực kì chật vật , sắc hắn là đầy những vết bầm tím , đôi mắt thì tràn ngập sợ hãi cùng lo lắng , nàng còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã có một tên trung niên cao lớn đến lôi cổ đứa nhỏ đi , động tác của hắn cực kỳ mạnh bạo khiến đứa bé chỉ biết dãy dụa trong vô vọng , bỗng nó nhìn về phía nàng đầy sự cầu khẩn cùng sợ hãi , vị bóp cổ lôi đi khiến nó không phát ra được âm thanh nào ngoài những tiếng " ư ử trong cổ họng " .