Hoa Hạ những ngày giao mùa , trên con đường giao thương nối giữa các châu phủ đến Hoàng Đô , người người như dệt , không chỉ có thương nhân buôn bán , những tuấn tài , tiểu thư xinh đẹp , cũng đổ xô về nơi phồn hoa bậc nhất Hoa Hạ , những xe hàng chất đống toàn là lương thảo , vải vóc , đâu đâu cũng là âm thanh cười nói náo nhiệt , khác hoàn toàn với cảm giác u ám đoạn thời gian trước Vương Hạo chứng kiến , tất cả chính là nhờ những quy định hà khác cũng như thay đổi trong cả bộ máy điều khiển cải cách mà đám người Trương Lương , Tây Mông Thiên bọn hắn góp ý mà ban bố xuống , chẳng những giúp cho nhân dân tai qua nạn khỏi , mà còn có thể tạo cho người dân điều kiện để có thể đi lên ,
Một đường thẳng hướng Hoàng Đô đã mấy ngày thời gian , Vương Hạo cũng không quá gấp gáp , dù sao khi trở về cũng phải xem tấu chương , chi bằng hắn trực tiếp kinh lịch trên đường như thế này , có thể quan sát những thay đổi trong cuộc sống của dân chúng , mà hắn cuộc sống nhàn tản tiêu giao này cũng rất thư thái , chẳng giống với nơi toàn quy củ khiến người chán ngán kia ...
Rất nhanh , một người một ngựa , Vương Hạo vượt qua từng đoàn xe đông đúc mà tiến nhập một một thị trấn đông đúc
Mộng cư trấn , một thị trấn cách Hoàng Đô nửa ngày thời gian đi bộ , vốn chỉ là chỗ dừng chân nghỉ ngơi của các đoàn người từ khắp nơi , bất quá vì nơi này tập chung rất nhiều người vô gia cư kiếm ăn , nhiều đoàn người cũng ở chỗ này mà thuận tiện trao đổi hàng hóa , nên nơi này có thể nói là không thứ gì không có , một phần cũng là vì nơi này không bị người quản thúc nghiêm ngặt giống ở trong Hoàng Thành , mà giá cả thường sẽ được lời hơn , lên rất nhiều kẻ chọn lưu lại đây tìm kế mưu sinh
Vương Hạo sau thời gian nửa ngày tìm kiếm mới có được một nơi đặt chân ưng ý , dù sao số lượng người dùng chân lại nơi này nghỉ ngơi rất đông , Vương Hạo cho dù có tiền cũng không thể trực tiếp bao cả quán được , sẽ rất gây chú ý người , mà chưa biết chừng sẽ kéo đến kẻ hữu tâm bất chính , rất là phiền phức ,
" Vị khách quan này , ngươi muốn dùng thứ gì a "
Một tên tiểu nhị dáng vẻ có đôi phần thấp bé , trên thân bộ xiêm y mặc dù hơi cũ , nhưng ánh mắt lanh lợi cùng nụ cười lấy lòng rất khiến người ta có hảo cảm ,
Thấy trên thân Vương Hạo như có như không mà tỏa ra một cỗ bá khí cao quý , nếu không phải người của thế gia tộc , thì cũng chính là nhi tử của mấy người kia , nên tên này đã ngay lập tức tươi cười mà tiến lại gần hỏi han ,
" Mang tới mấy món ngon , thêm một vò hảo tửu , "
Sớm đã quen thuộc với cảnh tượng như thế , Vương Hạo nào còn không biết ý đồ của mấy tên tiểu nhị , chỉ là hắn bản tính vốn không nhiều lời , vừa nói đã đi đúng vào trọng tâm ,
" Được a , vị công tử này xin đợi một điểm , ta sẽ rất nhanh mang đồ tới cho công tử a ... "
Thấy Vương Hạo sảng khoái như thế thì tên tiểu nhị không khỏi cười híp hai con mắt , vội vàng dùng tới khăn sạch mà lau chùi mặt bàn , tên tiểu nhị hiểu ý mà rót cho Vương Hạo một cốc trà nóng ,
Mà Vương Hạo thấy tên này nhanh nhẹn như thế thì cũng biết hắn muốn gì , trực tiếp lấy ra một tờ ngân phiếu 100 lượng đưa cho tên tiểu nhị khiến hắn hai mắt sáng ngời , một bộ cung kính có thừa , tên tiểu nhị trong lòng là đại hỷ , vội vàng tiếp nhận lấy ngân phiếu mà từ từ thối lui , này mấy phá đồ ăn đắt lắm cũng chỉ mấy chục lượng , một khi hầu hạ vị công tử này tốt thì tiền làm công tháng này của hắn chẳng phải là đã nắm chắc trong tay ... nghĩ thế tên tiểu nhị một mạch ba chân bốn cảng đi chuẩn đồ ăn ,
Riêng Vương Hạo thì chăm chú đánh giá cảnh tượng náo nhiệt phía dưới , phải nói những nơi như thế này thường náo nhiệt hơn cả trong Hoàng Đô , giống với kiếp trước thì cảnh tượng này chẳng khác nào chợ đầu mối , tất cả các món hàng nông thương đều được người dùng để trao đổi , chẳng thiếu bất cứ một thứ gì ....
Bất quá thứ gây chú ý của Vương Hạo là hai đoàn tráng háng tầm mấy chục người , trên xe là từng rương đồ to , được canh phòng nghiêm ngặt bởi mấy tên binh sĩ , chưa kể ở một bên nghe đến mấy lời bàn tán của đám người thương nhân cách đó không xa cũng đủ làm Vương Hạo nắm được một chút tình hình trong ngoài Hoàng Đô hiện tại ;
" Xảo huynh , nghe nói tôn tử của ngươi đã sớm tiến về Hoàng Đô , lần này chắc chắn là sẽ đứng trong những cái tên đầu dang ngạch đi .... "
Một tên trung nên dáng vẻ to béo , trên thân khoác lên y bào quý giá , cùng với cặp mắt ti hí lại là biểu hiện của một gian thương,
Đối với mấy người đối điện hắn vừa cười vừa nói đến thập phần hào hứng ,
" Bắc nhân , ngươi cũng đến ngồi a , hắc hắc đừng nói kia ngươi tên tiểu tử , chẳng phải tôn tử của ngươi lần này cũng là đến tuyển Võ đi , khi trước còn kêu hắn là cái phá gia chi tử , bây giờ Bệ Hạ đưa ra thánh lệnh , nếu có thể biểu hiện tốt thì huynh cũng là sẽ mở mày mở mặt a... "
" Xảo huynh quá lời , bất quá hắn hiện tại cũng có chút bản lãnh , được một cái gia chú ý lên quan hệ cũng không cạn , vừa có thể tìm được vị trí chống lưng , mà con đường buôn bán của chúng ta cũng được mở ra một đường tới , rất là có tương lai đi ... hắc hắc .... "
Ở đối diện tên trung niên lão giả giọng điệu rất là tự hào mà nói nói , dù sao trước khi Hoàng Đế hạ chỉ thì đồ tử đồ tôn của hắn ngoài cái danh võ phu , xuất ngày phá làng phá xóm ra cũng chẳng thể làm gì , chính vì thế mà lần này có cơ hội tiến kinh , lại lọt vô mắt xanh của mấy gia tộc quyền thế kia chẳng phải chính là nước lên thì thuyền lên , làm rạng danh cho tổ tiên ....
Những bên khác sự tích cũng không vượt quá khỏi mấy sự trong chính sách Vương Hạo ban bố cách đó mấy tháng , có một phần là bàn luận đến sự tích trên đường , phần khác lại là nói đến như thế nào có thể cùng mới mấy nhà nổi danh ở Hoàng Thành làm nên quan hệ , còn lại hầu như là các nam thanh nữ tú , công tử thế gia hướng đến cuộc thi trạng nguyên mà bàn toán , rất khiến người cảm thấy vui tai ,
" Đặng Siêu huynh , ngươi nói vị kia thần bí công tử một đường văn chương mà bỏ mấy vị tài tử rốt cuộc là người phương nào a ? "
" Hắc hắc , ta đoán hắn là không muốn bị người biết đến nên mới ẩn dấu thân phận , bất quá sau khi tiến nhập Hoàng Đô tới chắc chắn sẽ phải lộ mặt nha , lúc đó chúng ta chẳng phải là cũng có cơ hội làm thân , sau này ở trong kinh cũng dễ lăn lộn một điểm "
" Nha đầu chết tiệt , đừng nói muội động xuân tâm nha , người ta như thế xuất chúng , coi như tiểu như của mấy nhà thế gia ở trong Kia cũng phải vừa lòng đâu "
" Hứ , kệ a , như thế một cái đa tài nam tử chắc chắn sẽ được Bệ Hạ trọng dụng , coi như làm tiểu thiếp bồi hắn cũng có thể không lo người người ức hiếp , muốn có bao nhiêu mặt mũi là có bao nhiêu mặt mũi a "
" Hi hi .... aha .... "
Hai cái tiểu cô nương tầm mười năm mười sáu tuổi tròn , dáng vẻ có chút tú lệ , trên thân khoác là váy lụa , chính là tiểu thư của mấy nhà có tiền , các nàng một bộ sùng bái , không ngừng nói đến nam nhân đứng đầu trong mấy cuộc thi kia , khiến mấy tên thiếu tha công tử ngồi một bên cũng rất là bất đắc dĩ ( giải thích một chút , các cuộc thi thời phong kiến thì chia ra từng châu phủ , sẽ tuyển người đứng đầu ở các châu các phủ , sau mới tiến về Kinh mà thi lần cuối , giống với các vòng sơ tuyển , trung kết , bán kết nha , chính vì lý do quy củ này rất khó thay đổi ngay lập tức , mà thi cử cũng là thời gian sắp tới nên khắp nơi vẫn là giữ cách thức thi như thế , riêng về phần thi cuối ở Hoàng Đô mới là từ từ thay đổi xuống tránh cho việc ôn luyện chục năm của học giả phải đổ sông đổ bể , còn về phần võ học , các chức nông thương mà Vương Hạo nói thì mới là lần đầu được dân chúng hưởng ứng , cần phải trực tiếp tiến nhập Hoàng Thành để khảo nghiệm , tránh cho việc thời gian chuẩn bị truyền tin giữa các châu quá dài , không tránh khỏi việc người có tâm sâu , dùng tiền tài để qua cửa ... "
Trong lòng thầm mấy ba đời tổ tông cái tên kia , nhưng bọn hắn là không giám thốt ra bất cứ lời nào oán trách , tránh cho mấy nữ coi bọn hắn là loại tiểu nha chỉ biết ghen ghét người sẽ chán ghét bọn hắn , tên nào tên đấy mặt mày có chút mất tự nhiên mà cười trừ , dù sao trời sinh ra người với người khác biệt , bọn chúng như thế nào muốn ghen ghét cũng chỉ có thể nuốt ngược xuống bụng ...
" Nhã muội , Nguyệt San , chi bằng hai ngươi ăn một chút tới a , đồ ăn đều muốn nguội .... "
" Đúng a đúng a , nếu có thể trong lần tới gặp mặt , chúng ta nhất định sẽ giúp hai ngươi tìm hiểu tin tức về hắn , các ngươi cũng sẽ có thể nhanh một điểm tiếp cận a ... "
" Nga thật a , da tạ huynh nha , ... hi hi ....
....
Cứ thế mấy bàn luận náo nhiệt Vương Hạo cũng chẳng thèm chú ý nhiều , mặc dù kẻ trong miệng mấy nữ có chút bổn phận , có lẽ là một nhân tài có thể bồi dưỡng nhưng Vương Hạo trước giờ chỉ chú trọng đến khả năng phát triển thực nghiệm , dùi mài kinh sử là tốt , bất quá nếu chỉ biết hành văn viết chữ , làm mấy cuốn thi thơ bỏ thì Vương Hạo hắn cũng có thể làm được , mắc công tiêu tốn tiền tài ngân khố triều đình để nuôi một cái bất tài quan lại chẳng phải làm cho mục đích ban đầu của hắn đổ sông đổ bể sao ,
Lắc lắc đầu lấy lại tinh thần Vương , Không để Vương Hạo chờ đợi quá lâu , đồ ăn ngon cùng với một vò rượu thượng hạng đã được tên tiểu nhị mang lên , mặc dù không phải quá mỹ vị như trong thâm cung , bất quá rượu ở nơi này lại là một điểm cộng khiến Vương Hạo vô cùng hài lòng ,
" Vị công tử này , ngươi còn có gì cần sai bảo không a , nơi này thứ gì đều có , sẽ vừa ý của công tử .... "
Tên tiểu nhị một mặt cười cười , vừa giúp Vương Hạo châm tửu , vừa ở một bên ngoan ngoãn mà đợi hắn sai bảo ,
Mà Vương Hạo vốn là rất tò mò sự ở nơi này , cũng chẳng cảm thấy khó chịu trước biểu cảm của tên tiểu nhị , động tác gắp thức ăn hơi dừng , âm thanh ôn nhã mà trầm ngâm ...
" Ngươi biết lai lịch của đám người kia sao , bọn chúng đã dừng chân tại hơn nửa ngày , chẳng lẽ không muốn tiến kinh "
Đoàn người này thanh thế có chút lớn , một phần là từ khí tức những tên đại hán kia đều là thoáng ẩn thoáng hiện chân khí lưu động , bên khác chính là những binh lính kia vốn không phải tầm thường , khí tức sát phạt , chắc chắn là những kẻ đã từng kinh qua chém giết mà tạo lên , vô cùng bức người khiến cho Vương Hạo thập phần tò mò , chưa kể từ đầu đến đuôi đám người khi đi qua , chung quy là gặp quỷ một dạng , ai nấy đều sợ hãi lại gần lên Vương Hạo mới như thế hỏi ,
" Ah , công tử ý nói là đám đại hán phía tửu lâu đối diện "
" Thế nào , nếu biết cứ nói , bổn công tử sẽ trọng thưởng ngươi .... "
Vương Hạo vốn đã chẳng lạ gì mấy khách điếm này , nếu như có tiền chẳng có tin tức gì là bọn hắn không thể lấy ra , bất quá nhìn biểu cảm của tên này dường như rất kính sợ đối với toán người kia ,
" Là , công tử , này này người người vẫn là không lên biết đi thôi , bằng bằng không ... là là ..."
Tên tiểu nhị ngữ điệu có chút sợ hãi mà rụt lại cái cổ , vội vàng lùi lại mấy bước để thân hình khuất dáng sau cánh cửa , một bộ đề phòng mà cúi đầu nói nhỏ bên tai Vương Hạo ,
" Hừm , bổn công tử ở nơi này vốn không sợ người , ta chính là muốn biết chuyện về đám người kia ,”
Bày ra một bộ cau mày , giọng điệu cũng chứa mấy phần không thoải mái , Vương Hạo trực tiếp mà móc ra thêm một tấm ngân phiếu trăm lượng mà đặt lên bàn , ánh mắt vẫn không rời đi tửu lâu phía đối diện ...
Mà thấy Vương Hạo bộ giáng một cái không sợ trời không sợ đất thế gia công tử như thế thì tên tiểu nhị cũng là biết điều ra tới , hắn là là kẻ có tâm không sợ loạn , chỉ cần có tiền thứ gì đều có thể mang ra , huống hồ sống chết của Vương Hạo , một cái tiểu nhị nho nhỏ hắn muốn quả cũng là quả không tới đi ... bất quá vì là sợ kẻ đứng sau đi nghe thấy động tĩnh , tên tiểu nhị rất nhanh chí mà kéo lại màn che cửa sổ , quay đầu đánh giá đám người ở mấy bàn đối diện một hồi , sau mới từ từ tiến lại gần Vương Hạo tai nhỏ giọng mà nói :
" Công tử có phần không biết , những kẻ này là từ châu khác tiến tới , bọn chúng đã lưu lại nơi này gần chục ngày , có lẽ là đang đợi người từ trong kinh ra tiếp mới có thể tiến đi sao .... "
" Chỉ có thể mà ngươi đều sợ thành cái bộ dáng này , có phải là nghĩ bổn công tử là người ngu dốt "
Vương Hạo đương nhiên biết toàn người là từ châu khác tiến đến , nào còn không biết tên tiểu nhị này ý tứ , bất quá hắn là không phải kẻ ném tiền qua cửa sở , muốn moi tiền từ chỗ hắn ít ra cũng lên đưa một chút thành ý ,
" là công tử , ta ta ... những kẻ này phía sau có một tên thực lực rất đáng sợ , có mấy lần có quan sai tuần tra cũng chẳng thể làm gì bọn chúng , nhiều lần phá vỡ quy củ ở nơi này , phi nam phách nữ , tửu quán kia cũng một phần là bị bức ép , muốn lưu lại một đường sinh cơ mà phá bỏ danh tiếng , trong âm thầm mua rất nhiều kỹ nữ để về phục vụ bọn chúng , "
" Còn còn ..."
" Thế nào , quan binh chẳng lẽ ngó lơ , dân chúng ở nơi này cũng không biết đi thông chi cho tuần phủ ... "
Vương Hạo hơi cau mày , chỉ bằng mấy sự vừa rồi cũng đủ khiến tâm người cộng phẫn , nếu công phải vì hắn thân phận không tiện ra tay thì chắc chắn đã trực tiếp giải quyết , nào còn đợi tên này nói thêm gì nữa , bất quá nghĩ đến trong lời nói cửa tên tiểu nhị hắn mới chú ý đến có cách đó không xa kia là có một kẻ đáng ngờ , từ lúc hắn tiến vào nơi này dường như là có một cặp mắt từng đánh giá qua hắn , chỉ có điều vì là thực lục cách xa như trời và đất lại thêm Vương Hạo ẩn giấu khí tức lên tên kia mới không chút phát hiện mà bỏ qua , bây giờ nghĩ lại Vương Hạo mới hiểu ta tất cả mọi chuyện .....
" Là , công tử có điều không biết , người kia rất lợi hại , khi trước có dân chúng nữ nhi bị bắt đến nơi đó hầu hạ đám người mà báo quan , nhưng đợi đến khi tuần phủ phái người đến làm rõ thì cả gia người đó lớn nhỏ đều bị vô hình vô ảnh thảm sát , ngay cả đứa trẻ mới lọt lòng cũng bị một trảo phá ngực vô cùng thảm thiết , vì là sự việc là trong tối , quan phủ nếu không có chứng cứ cũng không thể bắt bọn chúng về quy án , huống hồ trong tay tên công tử cầm đầu kia còn có lệnh bài quan nha từ châu khác , cho dù có chứng cứ thì một cái tuần phủ nho nhỏ sao có thể đắc tội cho được a .... "
Tên tiểu nhị nói đến cũng có chút giận , hắn là người sống ở nơi này nhiều năm loại người nào là chưa từng thấy qua , nhưng mấy kẻ này thực sự quá bá đạo , động một cái là rút kiếm , nếu chẳng may nói phạm vài câu mà nói chắc chắn là cái mạng nhỏ cũng không còn đi ....
Nghe đến đây Vương Hạo cũng không khỏi híp lại hai tròng mắt , âm thầm suy tư nửa khắc thời gian hắn vẫn là cho tên tiểu nhị lui ra tới , riêng bản thân thì nghĩ làm sao để trước khi trở về có thể báo cho Ám Vệ một tiếng , bất quá trong lúc Vương Hạo còn đang âm thầm suy tính thì một cái giọng điệu có chút cứng vang lên bên tai khiến Vương Hạo bừng tỉnh ,
" Huynh đài , chỗ này còn trống cho phép ta tới sao ... "
Thân khoác lụa y trang nhã , dáng vẻ ung dung , khí chất thanh thuần không nhiễm lấy một tia tạp chất , chưa kể dáng vẻ người này có chút ma mị, y phục trên thân một bộ là nam trang , nhưng từ cử chỉ cùng với , vòng cổ không có yết hầu kia , Vương Hạo vừa nhìn qua đã có thể đoán được bảy tám phần , “ chính là một cái giả nam trang “ , bất quá chuyện ẩn dấu thân phận là chuyện của người ta , nếu như không gây ảnh hưởng đến nhã hứng của Vương Hạo hắn thì hắn cũng lười mà đi để ý
Chưa kể phía phía sau , một cái thiếp thân nha hoàn cũng ngoan ngoãn mà hành lễ với Vương Hạo , dáng vẻ có bao nhiêu nhu thuận là có bấy nhiêu nhu thuận , trong đến là thập phần đáng yêu , không khỏi làm Vương Hạo liên tưởng đến nha đầu Hồng Nhi lâu ngày chưa gặp ,
" Huynh đài , thế nào , chúng ta chỉ là muốn có một nơi nghỉ chân chốc lát sẽ rời đi ...."
Chạm mặt trong thoáng chốc , giống như là có một dòng điện chảy qua khắp thân thể khiến nữ nhân giả trang nam tử có chút hoảng hốt , bất quá nàng trước giờ là người tính cách ổn trọng , sẽ không quá bị ảnh hưởng bởi ngoại cảnh đặc biệt là đối với một nam nhân xa lạ lần đầu gặp mặt như Vương Hạo ,
" Huynh đài tự nhiên , ta đều muốn tới một cái bồi chuyện cũng sẽ phiền ngươi ... "
Vương Hạo cười cười mà đáp lễ , mặc dù người trước mặt đã cố gắng che giấu thân phận nữ nhân , nhưng từ khí tức tinh khiết không chút tạp chất kia cũng đủ biết nàng bản thân vẫn là xử nữ .... chỉ có điều nữ nhân bên gối của hắn đã không thiếu , ai nấy đều là nhan sắc tuyệt diễm , sẽ không bởi vì một cái xa lạ như nhân mà bị hấp dẫn đi ,
Chén rượu trên tay vẫn đạm nhiên , Vương Hạo ánh mắt chỉ là khẽ đánh giá một chủ một tới trước mặt này trong thoáng chốc sau rồi lại tập chung đến toán người trong tửu quán đối diện , dáng vẻ không nóng không lạnh khiến cho nữ nhân đang ở trước mặt cũng có chút hiếu kỳ ,
" Huynh đài như thế dáng vẻ , phải chăng cũng biết chuyện mà đám người kia đã làm "
Nữ nhân trước nay chưa từng ra ngoài , hiện tại du sơn ngoạn thủy ,giả trang nam nhân để tham gia một cái thi thố Võ Trạng Nguyên , đối với những chuyện nhân sinh đời thường này vẫn là rất mới lạ ,
" Huynh đài đã nghe qua sao ? "
Vương Hạo cũng không quay đầu lại đi tiếp nữ nhân , nếu như chỉ là cái người qua đường , thì nước chảy mây trôi mặc cho số phận định đoạt ,
" Là , bất quá ta chỉ là một cái thư sinh , muốn có bao nhiêu thực lực để có thể định tội đám người kia ... "
Dáng vẻ có chút tức giận , lại không thể che đi sự bất đắc dĩ trong lời nói , chỉ qua mấy tháng kinh lịch , nàng cũng là hiểu được đạo lý thực lực vi tôn , cho nên trước khi đạt được mục đích ra tới , nàng sẽ chấp nhận mà nhắm mắt , tránh cho gây người chú ý , làm hỏng đại sự ,
" Ha hả , huynh đài có tâm đã là phúc cho thiên hạ , bọn chúng tạo nghiệt sẽ không tránh khỏi trừng phạt , như thế nào lại khiến cho Huynh đài khó sử như vậy a ... "
" Hứ , trừng phạt cái đại đầu quỷ , nếu mà tên hôn quân kia có mắt sao lại có thể để chuyện này xảy ra , coi như hắn có mù đi , chẳng lẽ tai lại còn bị điếc , dân chúng lầm than , người người viết lên tấu chương , chỉ sợ hắn cũng lười đọc a ... "
Tiểu thị nữ đứng bên cạnh buột miệng mà thốt lên một câu làm cho Vương Hạo không khỏi mộng , hắn là từng nghe người mắng qua , bất quá miệng lưỡi độc địa như nha đầu này thật sự là có chút lớn , như thế nào chửi hắn là mắt mù tai điếc ,
" Khụ khụ .... khụ không đến mức thế đi nha ... "
Thần sắc khó sử , Vương Hạo cũng không thể cùng nha đầu này nói đạo lý , dù sao lời nàng nói chung quy vẫn là đúng , nhưng mà bị người nói khó nghe như thế hắn vẫn là có chút chịu không thấu ,
Nghĩ nghĩ , Vương Hạo vội đặt lại chén rượu đang uống dở , đối mặt trực tiếp với ánh mắt trong veo to tròn của tiểu nha đầu , mà dò hỏi,
" Nha đầu , như thế nào nói như vậy đâu , sự việc trong cuộc chỉ có người trải qua mới có thể hiểu rõ ... huống hồ , nếu như đám quan tham kia ở phía dưới láo loạn , Hoàng Đế ở phía trên nào có như thế nào chú ý đâu "
" Phi Phi , tên hôn quân .... "
" Nguyệt Nhi , chẳng lẽ sợ đòn chưa đủ mạnh "
Chưa đợi tiểu thị nữ nói hết câu , nữ nhân cũng biết địa phương này tai mắt người qua lại đều có chút danh tiếng , nếu còn để nàng vô pháp vô thiên không chừng sẽ đưa đến họa sát thân , nàng hai mắt trừng trừng khẽ đảo qua tiểu thị nữ sau mới ôn thanh mà hành một cái lễ với Vương Hạo , tư thái một bộ không thể răn dạy người hầu ,
" Huynh đài chớ trách , từ nhỏ nàng ta vốn là cái lanh miệng , nếu là có lời nào đắc tội kính mong người bỏ qua cho .... "
Nói xong , nữ nhân cũng tiện tay châm cho Vương Hạo một ly tửu để tỏ lòng , bất quá trước cặp mắt thâm sâu như đại hải kia của Vương Hạo , nàng có chút không thoải mái mà vội vàng rụt về , tránh cho người nắm được thóp ...
" Không vấn đề ah , dù sao trước mặt sự cũng là rõ mồn một , hơn nữa chẳng phải tiểu nha đầu kia cũng nói , Hoàng Đế không mù thì điếc sao có thể biết mà động thủ với các ngươi ... "
Ý tứ trong lời nói rất rõ ràng , " các ngươi như thế mắng chửi , bây giờ lại còn giả bộ chịu tội oan ức tiểu tức phụ , ngay cả ta mặt cũng không có dày như thế "
" Công tử , người người "
Tiểu thị nữ Nguyệt Nhi bị Vương Hạo bắt bẻ cũng có chút nóng mặt , dù sao trước cái nam nhân khí tràng như thế cương mãnh , nàng sao có thể không thẹn thùng ....
Cứ thế hai người hàn huyên nửa canh giờ thời gian , chủ đều đều là tại cuốn đến những thay đổi gần đây , mặc dù đôi bên bàn luận rất là ăn ý , ngay cả Vương Hạo cũng có chút bất ngờ trước trí tuệ đánh giá sự việc của nữ nhân , nhưng chung quy cả hai đều không nhắc đến danh tự , bởi vì cũng giống như Vương Hạo ban đầu , một cái chạm mặt người xa lạ , đôi khi phúc duyên tương kiến , mặc cho ông trời định sẽ không ngu muội mà đâm đầu sẽ không tốt cho cả hai ...
" Huynh đài , ngươi như thế một thân bản lĩnh , chẳng lẽ lần này cũng là muốn đến kinh sư thi trạng nguyên "
" Không hẳn , ta chỉ là muốn du ngoạn đây đó , nắm được chút sự sẽ tốt cho đại cục "
Vò tửu đã hết , Vương Hạo nhưng cũng không muốn kêu thêm , bởi vì ở phía dưới kia đám người làm sự , thật khiến cho một tên Hoàng Đế như hắn cảm thấy tức giận ,
" Huynh đài , đã như thế .... "
Lời muốn nói lại thôi , nữ nhân chung quy là không muốn quá dây dưa , bởi vì thần sắc Vương Hạo nàng có chút khác , giống như là hắn đang muốn ....
" Huynh đài ngươi đây .... Vút "
Kình phong sắc lẹm chẳng khác nào lợi kiếm khiến cho mấy người trong tửu lầu cũng là thất khinh , riêng nữ nhân thì sắc mặt càng là sợ đến hồn phi phách tán , trong thoáng chốc nàng còn nghĩ mình nãy giờ đều là nhầm tưởng , một cái ôn thanh nho nhã nam tử , như thế hóa tu la , sát khí trùng thiên lại có thể bình thản như không ....
" Huynh đài , đa tạ ngươi ý tốt bồi tiếp , nếu như có duyên chắc chắn chúng ta sẽ còn gặp lại "
Dứt lời Vương Hạo cũng không đợi nữ nhân giả trang nam nhân này đáp lại , trực tiếp lao ra khỏi cửa sổ , mãi cho đến khi phía dưới con phố đã là một cảnh hỗn loạn , thì nữ nhân cũng bị những âm thanh kinh hãi của người phía dưới đánh thức ....
" Công công tử , hắn hắn .... "
Tiểu thị nữ Nguyệt Nhị hai chân bủn rủn , sắc mặt tái nhở không chút huyết sắc mà nhìn tràng cảnh máu tanh phía dưới , dù sao cũng là tiểu cô nương chưa kinh qua sự đời , nàng là bị dọa tới không nhẹ a ...
.....
Phía dưới , động tĩnh Vương Hạo tạo ra cũng không nhỏ , mặc dù chỉ là vung hai cái đũa , nhưng kình khí rạch thiên , trực tiếp xoắn nát cổ họng của hai tên đại hán , làm máu huyết bắn ra tung tóe , khiến cho người qua đường thấy được cũng là dọa đến sợ mất mật , ai nấy cũng là ba chân bốn cẳng , người thì thu lại hàng hóa , người thì sợ sẽ bị liên lụy mà kéo đồng bọn trốn kĩ ở đằng xa kia , một bộ xem kịch vui ,
Chẳng thèm quan tâm ánh mắt đề phòng của mấy tên binh sĩ , Vương Hạo nhẹ nhàng đảo bước tới trước một tên tráng hán đã bất tỉnh trên mặt đất lạnh ,
" Hu hu , đại ca ngươi mau tỉnh a , hu hu , ngươi còn muốn thấy muội sống sao .... tức chết muội .. tức chết muội nha ... mau tỉnh tới ... hu hu bằng không muội đều không muốn sống tới .... hu hu ... hu hu .. muội không muốn tiến kinh ... muội muốn trở về ah .... ngươi mau tỉnh ... nha hu hu ... mau bồi ta trở về được không ah .... "
Một cái tiểu cô nương dáng vẻ yếu ớt , đầu tóc hỗn loạn , trên gương mặt non nớt hồn hiện bây giờ lại lấm lem , nàng trên thân bộ y chang mỏng manh đã có chút tả tơi không chịu được , bả vai chảo phá ra một mảng da thịt non mềm , nàng thân thể liên tục run rẩy , nước mắt nước mũi chảy dài trên hai má ngọc , âm thanh vừa nỉ non , yếu đớn để cho người ta phải sinh ra lòng thương tiếc ,
Vừa lay động thân thể nam tử , tiểu cô nương vừa khóc vừa cào lên gương mặt của mình , dáng vẻ đặc biệt thống khổ ...
" Vì sao ông trời ban cho nàng một dung nhan mỹ lệ , lại lấy đi của nàng hết tất thảy , ngay cả ca ca duy nhất mà nàng hết mực yêu thương cũng là ngã xuống bởi vì nàng , nàng hận a , chính là hận ông trời bất công , nếu như có thể nàng đều muốn bán mạng cho quỷ để giết hết những kẻ đã đày đọa gia đình nàng , hại nàng phải rơi vào tình cảnh tan hoang , người gia một ngả lang bạt khắp tứ phương như thế này ... "
Càng nghĩ trong hai con ngươi long lanh thủy sương càng trở lên u ám , giọng điệu từ thảm thiết cũng dần trở lên khàn khàn ,
" Các ngươi , các ngươi tất cả đều đi chết a ,... ta nguyền rủa các ngươi .... ta có hóa thành quỷ cũng không tha cho các ngươi .... các ngươi đám khốn kiếp .. đều đi chết .... một đán mặt người dạ thú ... các ngươi hại ta gia như thế còn chưa đủ ... các ngươi các ngươi đáng mặt người dạ thú ... ta nguyền rủa các ngươi a... đi chết đi chết ... nếu huynh ấy có mệnh hệ gì .. ta cho dù có hóa điên cũng phải biến các ngươi thành thứ ô uế nhất cho người đời chửi rủa , nguyền rủa chết các ngươi .... "
m thanh mỗi lúc một loạn , tiểu cô nương chẳng biết khi nào đã máu me đã dính đầy hai lòng bàn tay , bất quá trước lúc nàng mất đi hoàng toàn lý trí Vương Hạo đã nhanh tay chân trụ lại kinh mạch , làm cho nàng chìm vào hôn mê sâu ,
" Thân thể không tệ , bất quá đã mất đi một chi , sau này như thế nào phát triển đều sẽ dựa vào nghị lực của ngươi .... "
Lắc lắc đầu bất đắc dĩ , Vương Hạo là không nghĩ tới ở một nơi loạn thất bát tao người như thế này mà hắn vẫn có thể gặp được một người đả thông tất cả thập nhị tử huyệt trên thân thể , nghĩ là một khi động thủ nếu máu chưa chảy hết , những điểm yếu hại chưa bị trực tiếp phá nát thì chính là một cuồng nhân , không đau không mệt , có thể điên cuồng mà chiến đấu ... mà điều này hắn cũng là biết đến trong châm cứu pháp môn của Đường Vân Nhi , trong mật môn đường gia cũng đã ghi rõ , nhưng để có thể đả thông những tử huyệt này , đừng nói là Đường Giải Nguyên mấy chục năm nghiên cứu , ngay cả trong cổ thư ghi chép mất trăm năm truyền thừa thì đời đầu lão tổ Đường Gia cũng chỉ là đả thông hơn hai phần ba trong số thập nhị tử huyệt ,
Về phần tên nam tử , xem ra ngoài đã phải chịu đả kích không nhẹ trước khi đến đây , mới dễ dàng bị đám người ở đây chấn trụ , bằng không hiện tại Vương hạo cũng không có cơ hội thấy được toàn bộ tư chất của hắn ...
Bất quá nói đến cũng là lạ , giống như là duyên trời định , bất cứ lúc nào hắn đang buồn chán thì đều sẽ gặp được người hữu duyên , không giống với trước kia Tưởng Y Nhiên , lần này hệ thống đều không có giao ra nhiệm vụ , mà hắn phải tự mình động thủ , nhưng nghĩ thì nghĩ như thế , nếu như kẻ này đã đến tay Vương Hạo thật cũng không muốn buông tha ah , dù sao nhân tài trăm năm khó gặp , để cho hắn tu luyện thiết bố sam của thiếu lâm tự , không khéo lại có thể luyện lên mình đồng da sắt ,
Nghĩ thế Vương Hạo vội từ trong áo ngực lấy ra một bình dược thủy mà đổ vào miệng nam tử , đồng thời điểm huyết pháp quyết cùng với tử dương thần công vận khởi , mở ra môn quan , trực tiếp vận chuyển chân khí du tẩu toàn thân , giúp cho dược thuốc nhanh nhất bồi bổ kinh mạch , tránh cho nam tử vì quá độ lao lực mà tiêu hao sinh cơ ,
Còn về phần tiểu nha đầu phiến tử lá gan to hơn trời này , Vương Hạo cũng không tiện dụng nàng , thôi thì đợi thêm một lúc khi Ấm Vệ xuất hiện sẽ giúp nàng một chút xem xét liền tốt tốt ,
.........
STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN
MOMO : 0779345006
ZALOPAY : 0779345006
Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ