Chương 216: Ẩn số ,

Hi hi lười phân chương quá lên để cả vậy nha ,...

Thời gian bất giác cũng đã qua mấy ngày , đợi đến khi thân thể Khiết Bạch bắt đầu có dấu hiệu khôi phục thì Vương Hạo mới an tâm mà ra ngoài kiếm thức ăn , dù sao mấy con gà rừng hắn dự trữ trong Không gian hệ thống ban đầu cũng đã dùng hết , nếu còn cố gắng lưu lại thủ hộ bên cạnh nữ nhân này thì sẽ chỉ khiến kế hoạch của hắn chậm lại ,

Địa Phương này hạp cốc giao giữa ba châu , còn nơi hắn và Khiết Bạch cư ngụ là một hang đá hắn tìm được trong lúc đi tìm giải dược giúp nàng trị thương , bản thân nàng vốn là đại cao thủ nội công thâm hậu , lần này bất ngờ xảy ra biến cố cũng chỉ là do nàng quá sơ suất , cho nên chỉ cần hắn giúp nàng giải khai độc chất nhiễm trong kinh mạch là nàng gần như đã có thể tự mình vận công khôi phục ,

" Khụ .... khụ .... "

Nữ nhân hai mắt nhắm nghiền , hai tay khoanh lại trước ngực bày ra thủ thế vận công , một mực chăm chú mà cảm nhân những hoa trong thân thể mình ,

Mặc dù nói độc tố gần như đã được bức ra ngoài , nhưng hậu quả mà nó mang đến cũng đủ khiến một nữ nhân cương ngạnh như nàng cũng phải rùng mình sợ hãi , chân khí lưu tụ trong kinh mạch đã tiêu hao hơn bảy phần , toàn thân cơ kinh mạch , máu huyết hao tổn ,chỉ sợ nếu còn không thể nhanh chóng hồi phục lại như trước thì kiếm pháp của nàng cũng chẳng thi triển được bao nhiêu uy lực , mà tình huống hiện tại của Ôn Gia mặc dù có được chống lưng nhưng vẫn là rất loạn , chính vì thế nên mới có việc nàng tiến đến nơi này một chuyến a ,

" Haizzzz ..... "

Thở ra một hơi dài bất đắc dĩ , Khiết Bạch là lần đầu cảm nhận được sự tuyệt vọng khi bản thân rơi vào hoàn cảnh khốn cùng như thế , nếu không phải bản thân trong lúc nguy cấp bắt gặp được tiểu tử kia thì nàng thực đã bỏ mạng ở đáy Tử Vong Cốc rồi , huống hồ cách hành sự của Vương Hạo rất hợp ý nàng , mấy ngày trước khi nghe được thông tin về hắn thì nàng cũng có đôi phần hồ nghi , nhưng sau khi chứng kiến tiềm năng cùng thủ pháp có một không hai của tiểu tế tử này nàng mới an lòng hơn nhiều , nàng là chán ghét nam nhân hoa tâm , nhưng bản thân tiểu nha đầu kia mới là người tuyển phu , nàng thân là trưởng bối , quanh năm bôn ba ngoài giang hồ , ngay cả một chuyện cỏn con trong phủ cũng chẳng thể làm chủ thì sao dám tự mình phá hỏng hỉ sự của nha đầu tiểu Đình được ,

Chưa kể có sự xuất hiện của Vương Hạo cũng phá giải không ít phiền toái cho Ôn Gia a , một cái tiểu tế như thế đáng giá , nàng đương nhiên sẽ không nguyện ý vứt bỏ ,

Mà kể ra cũng lạ , nói đến tiểu tử đã cứu mình kia nàng lại là có chút đói bụng , hắn như thế đi thời gian lâu , đã hơn một ngày rồi mà còn chưa trở về làm lòng Khiết Bạch có chút loạn ,

Ở một nơi hoang sơn dã lĩnh , đâu đâu cũng là nguy hiểm có thể lấy đi cái mạng nhỏ bất cứ lúc nào thì sao Khiết Bạch không lo lắng … chưa kể nàng còn chưa có nắm rõ vị thế địa hình nơi này , thương thế chưa lành cũng là một vấn đề lớn …

" ọt ... hự ... đừng nói là hắn đến đây cũng vì nữ nhân kia đi ah .... "

Lắc lắc đầu tràn đầy thần sắc bất đắc dĩ , nữ nhân kia mặc dù đáng trách , bất quá cuối cùng cũng không phải là chủ ý của nàng ta thì sao Khiết bạch có thể ngu muội đổ thừa như muội muội .... vội vàng đứng dậy , Khiết Bạch tiện tay nắm lấy Bích Thủy Kiếm đang để một bên đồng thời nàng cũng nhanh trí mà vơ lấy tấm khăn lụa khi trước hắn đeo cho nàng mà bước ra ngoài ...

Chăm chú quan sát khung cảnh bốn phía , trong lòng hiểu rõ sự nguy hiểm của nơi này thì Khiết Bạch còn cho rằng nơi đây chỉ là một vùng rừng núi bình thường , ngoài việc sương mù dày đặc hơn một chút , thì thảm thực vật ở đây vô cùng phát triển , nếu không muốn thừa nhận là nó quá rậm rạp đi ...

Lăng Bình Độ Thủy dưới chân nhẹ nhàng lả lướt , Khiết Bạch nào còn tâm tư mà suy nghĩ nhiều , trực tiếp lao vào trong rừng cây mà lao vút đi ...

Nhưng vượt ra ngoài tưởng tượng của nàng , nơi này vốn dĩ không hề đơn giản ,

" Cạch ... .... cạch ... cạch ... khè ... khèeeeeee cạch .... soạt ... soạt ... .... "

" Hửm .... thứ gì ... "

" Xào xạc ... xào xạc ... "

Chưa rời đi được bao lâu thì Khiết Bạch đã cảm nhận rõ được sự quỷ dị của nơi này ,Những âm thanh rít lên ken két khiến con người ta sởn cả gai ốc , trong làn sương mờ ảo ,Khiết Bạch có cảm giác giống như có vô số cặp mắt lạnh đang đập chung trên người nàng ,

“ Mê Trận … “

Sắc mặt khẽ biến hóa , Khiết Bạch còn đang muốn phi thân lên một ngọn cây cao để xác định phương hướng , thì nàng mới phát hiện bản thân đều đã bị bao vây , ngay cả một đường ra đều không có

....

Phía khác ,

" Khốn thật , nơi này huyễn trận cũng thật là lợi hại đi , hừ hừ ... "

" Phập ... .."

Chỉ thấy Vương Hạo đầu bù tóc rối , quần áo , da thịt trên thân khắp nơi đều bị trảo phá , tả tơi đến cực điểm , bất quá thành quả đổi lại mà hắn bắt được lại là xứng đáng với công sức bỏ ra , một con hổ răng kiếm to gấp mấy lần người thường đã không chút hơi thở , máu me đầm đìa , hiển nhiên việc đụng độ phải một kẻ khó chơi nhưng Vương Hạo đã khiến nó phải trả đại giá là cả tính mạng ,

Miệng vừa không nhừng mắng chửi , Vương Hạo thần sắc chán nản mà vung từng đường đao , hắn là đã bị vây ở nơi này hơn nửa ngày , nếu không phải trí nhớ cùng khứu giác nhạy bén thì hắn chẳng biết đã ở lạc ở xó nào nữa ...

Khi thấy vị trí mình đang đứng có mấy dấu vết người qua lại , khí tức mặc dù đã bị phân tán do tốc độ di chuyển của người đó quá nhanh , nhưng Vương Hạo đã cùng với Khiết Bạch chung đụng mấy ngày , sao lại có thể không cảm nhận được nó có bao nhiêu quen thuộc , nghĩ đến đây hắn biến sắc mặt , thời gian bản thân rời đi đã lâu , chắc chắn Khiết Bạch đã tỉnh táo trở lại , nếu còn chưa thấy hắn quay lại thì nàng hẳn là chẳng lẽ lại ngồi yên ...

Biết tình thế cấp bách , Vương Hạo nào còn chú tâm đến việc nữ nhân sẽ nghi ngờ , hắn trực tiếp mà thu con báo vào trong không gian hệ thống , thân pháp giống như lưu tinh mà lao đi theo hướng dấu vết Khiết Bạch lưu lại ...

Mà quả không nằm ngoài suy đoán của hắn , sau một hồi loay hoay khu vực vần với vị trí hang động thì hắn cũng thấy được Khiết Bạch , nàng mặc dù chưa chịu quá nhiều thương tổn , nhưng vì ảo trận quá quỷ dị , vô số rắn độc bao vây thì sao một nữ nhân vừa mới trở về tử quỷ môn như nàng có cơ hội chạy trốn .

" Hừm , nữ nhân này ... "

Dứt lời , thân hình Vương Hạo đã như quỷ mị mà lao tới , đại thủ mềm dẻo trực tiếp chế chụ eo ngọc của nàng , trong thế công cuồng bạo cùng từng đầu độc xà , Vương Hạo ngay lập thức thi triển Hoành Không Na Di , thân thể nhảy cao lên mấy trượng , dễ dàng mang Khiết bạch thoát đi khỏi địa phương chết chóc …

…..

" Nữ nhân ngươi cũng thật liều mạng , hừ hừ , nếu ta đến muộn một chút , chẳng phải là sẽ bị đám xà kia ăn đến xương cốt cũng không còn sao ah ... "

Vương Hạo giọng điệu khiển trách , một tay ôm ngang lấy thân thể đã sức cùng lực kiệt của Khiết Bạch , tay còn lại thì vác lên xác con hổ đã bị hắn giết trước đó , dù sao khi trở lại tự nhiên lấy ra thì cũng rất kỳ lạ lên hắn chỉ có thể nhân lúc đem nàng lơ là mà lấy ra tới ,

Mà Khiết Bạch biết bản thân làm sai lên cũng lười lên tiếng phản bác , chỉ là trong lòng không khỏi thầm nghĩ , " hừm , tiểu tử người bỏ ta một mình , hơn nữa ta cũng chỉ là lo lắng an nguy của ngươi , nếu có mệnh hệ gì sao mà ta có thể ăn nói được với nha đầu kia " , nàng trước giờ độc lai độc vãng ,lần này nàng gặp khó cũng là do hoàn cảnh bắt buộc , bằng không trước giờ lăn lộn chốn giang hồ máu tanh nàng sớm đã chết vô số lần rồi ... , bất quá nàng vẫn là suy nghĩ hiện tại nàng vẫn là không nên cùng nam nhân này tranh đấu miệng lưỡi , người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu , Khiết bạch đương nhiên là hiểu rõ đạo lý này ,

" Thế nào , khó chịu trong người a ... "

Không nhận được hồi đáp khiến Vương Hạo biểu cảm có chút vô ngữ mà cúi xuống xem nữ nhân mình đang ôm trong ngực , phải nói dung nhan Khiết Bạch Sở hữu đúng là họa quốc ương dân , không ngoa nếu nói nàng cùng với xú bà nương kia một chín một mười , mặc dù thân là cô cô của Ôn Tư Mộng , nhưng nhờ diệu dụng của công pháp cũng như thể chất đặc thù mà bề ngoài của Khiết Bạch chẳng khác nào một thiếu phụ nhân vừa ngoài ba mươi , mắt phượng mày liễu , mũi quỳnh cao thẳng , đôi môi anh đào đỏ hồng ngọt ngào còn dính chút máu tươi do trọng thương , chưa kể thân thể mềm mại không xương , làn da nõn là như bạch ngọc càng khiến dung nhan của nàng thêm vài phần diễm lệ câu hồn đoạt phách , lại không kém phần tinh khiết , thanh thuần ,

Dáng vẻ của nàng hiện tại là có chút nhu mì , yếu ớt rất khiến người ta sinh lòng thương xót , ngay cả Vương Hạo trong thoáng chốc quan sát gần cũng là thất thần , nếu không phải hắn kịp thời phản ứng thì chẳng biết đã bị đụng vào cây bao nhiêu lần ,

" Ngươi nhìn gì ? , .... tiểu tặc ... "

" Ah ... làm gì .... ? "

Khiết Bạch hai mắt trợn ngược ,bàn tay nõn là trực tiếp mà bấu vào bên eo khiến Vương Hạo hét lên một tiếng thảm thiết, nàng là biết bản thân có bao nhiêu mị thái đấy , trước giờ có không biết bao nhiêu kẻ vì mắt mù mà chôn thây dưới kiếm của nàng , vậy mà tên tiểu tặc đáng tuổi chất nữ của nàng cũng dám bày ra cái ánh mắt dâm tục như thế bảo sang nàng không tức giận , chưa kể hắn còn là nữ tế của Ôn Gia , là tiểu bối trước mặt nàng nàng a ...

" Hừ , tiểu tặc , ngươi còn dám hướng về ta bằng đôi mắt bẩn thỉu kia thì đừng trách ta không nể mặt nha đầu kia , coi chừng ta móc nó ra ném cho chó ăn ... hừ hừ ... "

Thủ thế giương nanh múa vuốt ,nữ nhân âm thanh lạnh đến thấu xương uy hiếp , nàng là muốn cắt hết mọi suy nghĩ vớ vẩn trong đầu tiểu bối này ,tránh cho những việc đau lòng giống như trước kia lại tái diễn một lần nữa , miệng lưỡi thế gian , Khiết Bạch nàng cho dù thực lực vang dội , thiên hạ đệ nhất cũng không có cách trốn tránh mãi được a ...

" Nữ nhân này , ngươi cũng thật không nói đạo lý , dù sao ta cũng mang ngươi về tới , chỉ là nhìn một chút cũng đâu có mất miếng thịt nào đi ... "

Vương Hạo thập phần cổ quái , hắn nào biết chỉ mới nhìn một chút đã khiến nữ nhân này nổi bão , chưa kể những lời kia ý vị như thể hắn thực sự có thể bị nàng dễ dàng đả bại vậy ,

" Ngươi , hừm , nếu để người ngoài biết được ngươi dám như thế nói chuyện , không sợ sẽ bị Giai Đình hiểu lầm đi ... "

Quan hệ sâu xa giữa mấy nữ trong Ôn Gia nàng là chưa biết nên cũng chỉ cho rằng bản tính hoa tâm của tên này sẽ khiến nha đầu kia phiền lòng

" Nữ nhân này , nếu nói đến thân phận thì bổn công tử đây cũng đứng cùng một hàng với ngươi , huống hồ trong thiên hạ này kẻ nào giám như thế nói chuyện với ta , để ta dùng kính ngữ sao ... chẳng lẽ ngại mạng mình không đủ dài a ... "

Mọi lời Vương Hạo nói đều không sai ,khi rời khỏi Hoàng Đô ẩn dấu thân phận , thì hiện tại người người đều biết kẻ đứng đầu Minh Giáo là Tây Phong , chém giết đệ nhất gia tộc , một mình đối đầu với Thiên Ma Giáo , là kỳ tài số một trong lớp người trẻ ở thế hệ này , cho dù là làm nữ tế cho Ôn Gia nhưng ai ai cũng hiểu đó chỉ là giúp Ôn Gia tăng thêm danh vọng mà thôi , Tây Phong hắn sao có thể đánh đổi tôn nghiêm nam nhi của mình chỉ vì một nữ nhân cho được ,

" Ngươi , ... "

Mấy lời còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng thì Khiết Bạch cổ họng đã nghẹn ứ lại , trước mặt tiểu tặc này nàng là quên mất tình thế bản thân hiện tại , cũng như thực lực của hắn , nàng là thực sự vô vọng chống cự , chứ đừng nói là có thể đánh trả , nghĩ đến những thứ trước giờ nàng luôn tự hào bị nam nhân này dễ dàng chơi đùa trong lòng bàn tay thì không khỏi giống như một quả bóng xì hơi ,

Khiết Bạch hàm răng ngà khẽ cắn cắn bờ môi đỏ , những lời của Vương Hạo thực sự đã khiến nàng tỉnh ngộ , núi này cao còn có núi khác cao hơn , trước giờ bản tính nàng tự cao , nhiều lần truy đuổi tên khốn kia mà đặt bản thân vào hiểm cảnh , muốn thoát ra cũng là thừa sống thiếu chết , chính vì thế mà nàng hoàn toàn chẳng có lời nào để phản bác Vương Hạo ,

" hứ .... "

Gương mặt tinh xảo hơi cương , Khiết Bạch hai mắt nhắm nghiền mặc cho Vương Hạo muốn nhìn sao thì nhìn , dù gì cũng chỉ là nhìn một chút , hắn cũng không thể trực tiếp mà ăn nàng thì sao phải sợ ...

" Thật là ương bướng , còn bày ra cái bộ dáng tiểu nữ nhân này cho ai xem a , lão thái thái ... "

Vương Hạo không khỏi bật cười trước biểu hiện có phần trẻ con của Khiết Bạch , hắn là hiểu rõ tính cách của mấy nữ nhân Ôn Gia này , đừng nói là tiểu nha đầu Giai Đình , ngay cả Ôn Tư Mộng khi có hắn tại cũng rất thích nũng lụi , giận hờn với hắn ,

" Tiểu tặc ngươi ...ngươi ….. hừm .... ta sẽ không so đo với một tiểu bối như ngươi , còn không mau nhanh chóng trở về , ta còn muốn trị trương đâu ... "

“ Hắc hắc … “

Hai má nhiễm lên chút ửng hồng , Khiết Bạch cũng không biết tại sao khi ở cùng với Vương Hạo thì cảm xúc của nàng rất khó khống chế , ngay cả vô tình công pháp nàng đa tu luyện đến trình độ nước chảy mây trôi nhưng hiện tại lại chẳng chút tác dụng .... bất quá hủ tục ở thế giới này rất khắt khe , nàng sao có thể có những suy nghĩ đi ngược lại với luân thường đạo lý như thế cho được ...

" Được a ,ta cũng cần làm sạch thứ này trước , ngươi muốn sửa sang lại chút đi ... "

Vừa nói Vương Hạo vừa chỉ chỉ vào cái xác hổ đang vác trên vai , món này nếu được làm tỉ mỉ sẽ là mỹ vị , đối với một kẻ tham ăn như hắn sao có thể không mong đợi cho được ....

Cứ thế một đường thẳng tiến , Vương Hạo rất nha đã mang Khiết Bạch đến một khúc suối thoáng đãng , chẳng những vừa rộng rãi , lại còn khá cao ,rất thích hợp vừa cho việc vừa thưởng thức đồ ăn ngon , vừa ngắm phong cảnh đẹp ... ,riêng về phần Khiết Bạch , vì trước khi đi nàng là không mang theo y trang lên đồ khoác trên thân cũng là lấy trong tay nải của Vương Hạo , chính vì thế mà nàng đã nhân cơ hội tìm một nơi kín đáo để tắm rửa , tránh để máu độc dính trên thân quá lâu ,sẽ ảnh hưởng không tốt đến thương thế của nàng ...

.....

Nhìn thân hình Khiết Bạch từ từ khuất bóng Vương Hạo mới có thời gian mà đánh giá con hổ , chẳng nhưng da thịt săn chắc , mà trọng lượng cũng rất lớn , nếu một lần hắn ăn hết thì sẽ rất phí phạm , cho lên mấy lão bà đương nhiên là ưu tiên , Hắc Sát cùng mấy nha đầu ở Minh Giáo , Ôn Gia , Liễu Hoa Vân chúng nữ ở ở Liễu Gia - ( Phương Gia đổi tên thành ) , về phần xú bà nương cùng mấy lão bà ở Kinh Thành thì hắn sẽ giữ lại trong không gian hệ thống , đợi đến lúc trở về hắn sẽ cho các nàng thưởng thức trù nghệ của mình a ...

" Hắc hắc , như thế thứ đồ tốt , ... phần này ... làm thịt hổ nướng đi nha .... hắc thứ này a .... thật là lớn , còn lớn hơn cả tiểu đệ đệ của ta ... hắc hắc không biết lên chế biến thành món gì ... "

" Này nấu canh cho nữ nhân kia , này sẽ đem đi phơi khô , còn thứ này quả tim ... hay là mang về cho Hoàng Hậu của ta đi ah , thời gian lâu như thế bỏ rơi nàng , phải là người được đền bù nhiều nhất a,... hắc hắc "

Trong lòng âm thầm tính toán làm sao để khi trở về Lăng Tuyết Nhu không tức giận , bản thân nàng là chính cung nhưng thời gian hắn dành cho nàng hầu như đều bị phân cho mấy nữ nhân kia ,nhưng nàng chẳng những không oán trách một lời nào , mà còn giúp hắn xử lý rất nhiều việc , nếu còn không làm một chút sự thì trong lòng hắn sẽ cảm thấy rất có lỗi với nàng

Rất nhanh một con hổ to bằng mấy người thường đã bị Vương Hạo chuẩn bị đâu ra đấy , riêng về hai chiếc răng hổ kia hắn đã có dự tính riêng , sẽ mang về để cho thợ công của Hoàng Cung chế tác , sẽ rất là tốt đen làm lễ vật ...

Chưa dừng lại , vì là để hoàn thành những món ăn sao cho chu đáo nhất , Vương Hạo không tiếc công sức mà đi tìm mấy loại rau rừng , những loại nấm có thể ăn được , kể cả mấy viên đá cuội to hắn cũng vác về , vận dụng nội công cùng với thanh Tiệt Thiên Kiếm sắc bén mà làm thành một cái giá nướng , nồi dùng để nấu canh , còn có cả những da vị hắn mang theo cũng được lấy ra toàn bộ từ trong hệ thống , đầy đủ không thiếu một thứ gì ,

Một phần thịt đùi ngon nhất được Vương Hạo cắt ra chỉnh chu , vừa tẩm ướp đều các loại hương vị rồi bắt đầu nướng trên bếp đá cùng với nấm rừng , bên khác hắn cũng vận dụng chút khí lực mà dã nát nịt , cùng với nhân sâm và chút thảo dược để nấu cho Khiết Bạch một nồi súp dưỡng sức ,cứ thế ... những món khác dưới thủ pháp điêu luyện , xuất quỷ nhập thần của Vương Hạo cũng bắt đầu tỏa ra mùi thơm nức mũi , cho dù có ở vùng núi rừng âm u này Khiết Bạch đang ở phía xa cũng phông khỏi âm thầm tán thưởng trong lòng một câu ,

" Như thế đa tài nam nhân , tiểu nha đầu kia phước thật lớn đi ... "

Vội vớ lấy bộ y trang của Vương Hạo đưa mà mặc lên , Khiết Bạch tâm đã đều là thức ăn , nàng đã chịu đói hơn một ngày a , phiêu bạt trong giới giang hồ thân thể người luyện võ như nàng có thể chịu đựng đói khát ,nhưng nếu là có đồ ngon nàng sẽ không ngại mà làm giá

....

Một hồi ăn uống ngon lành , Khiết Bạch thân là nữ nhân cũng chẳng thể cưỡng lại được sự dụ hoặc thừ mấy món ăn Vương Hạo làm mà đánh chén sạch sẽ , sau khi ăn xong cơ thể đang tràn đầy mệt mỏi của nàng cũng giống như được thay máu mới , các loại hương dược , dinh dưỡng trong canh bổ bắt đầu phát huy công dụng bồi bổ , làm Khiết Bạch đẽ chịu không nói thành lời ,

Thời gian bất giác cũng đã đến chiều tối , ánh tà dương lấp ló sau những rặng đồi , tạo lên một cảnh tượng như mơ như ảo , khiến tâm hồn người ta cảm thấy an nhiên , chỉ thấy trên một tảng đá lớn , hai thân ảnh thoải mái mà ngồi , Vương Hạo thì vốn không thích cảnh tượng có phần trầm lắng ôn hương này , nhưng vì là có đồ ăn ngon nên hắn nào còn chú tâm đến mấy thứ nhỏ nhặt này , mà bên cạnh Khiết Bạch thì khác , nếu trước kia không phải xảy ra biến cố thì nàng cũng đã từng mơ ước sẽ trải qua những ngày tháng như thế này ...

Nhưng Ông Trời vốn là trêu đùa lòng người , biến nàng từ một tiểu thư khuê các , tư diễm ngàn vạn lại chẳng thể có được một cuộc sống bình yên , chém chém giết giết , yêu hận tình thù hiện tại đối với nàng mà nói đã chỉ như ngọn cỏ ven đường , tâm cảnh sau khi nàng đạt đến trình độ đăng phong tạo cực này đã hiểu thấu triệt những viển vông mà khi còn trẻ trải qua , chính vì thế , sau bao nhiêu năm nợ lần nàng vẫn là chủ động tìm đến Lý Trung Anh , một phần là có thể giúp thế cục Ôn Gia các nàng , mặt khác là có thể giúp Tỷ Tỷ giải khai tâm kết trong lòng .....

" Tiểu Tử , ta thật sự rất tò mò , bản lãnh của ngươi lớn như thế thì chắc là sư phụ ngươi cũng là một lão quái vật đi "

Khiết Bạch vốn chưa từng thấy Vương Hạo thi triển Lục Mạch Thần Kiếm , nên đối với hắn vẫn rất nhu hòa , giọng y như là trưởng bối đang tò mò mà hỏi ....

" hừ , một lão giả , bất quá hắn cũng đã sớm lâm trung , "

Vương Hạo biết nàng là đang muốn thăm dò lên cũng không nhiều lời , dù sao Hệ Thống quá nghịch thiên , nếu mà đem nó nói ra Vương Hạo sợ nữ nhân này sẽ nghĩ mình bị điên ..

" Là ... vậy ngươi hẳn là vẫn chưa xác định được tung tích của nữ nhân kia đi "

Thấy Vương Hạo giọng điệu thản nhiên một bệ không nóng không lạnh như thế thì khiết Bạch cũng hiểu , nàng không muốn đưa cả hai lâm vào tình cảnh khó sử lên chỉ có thể thay đổi chủ đề nói chuyện , hơn nữa nếu như có thể từ hắn biết được chút thông tin hữu ích , nàng cũng sẽ bớt được kha khá phiền toái a...

Nghe tới đây động tác của Vương Hạo cũng chậm lại một nhịp , hắn ngẩng đầu lên mà chăm chú vào bóng lưng có chút cô độc của Khiết Bạch , trong lòng bất giác xuất hiện vài tia thương xót , nàng cho dù là ai , thực lực , danh vọng có vang dội đến đâu thì cuối cùng vẫn chỉ là cái nữ nhân ,

" chưa tìm được a , bất quá nàng ta hiện tại vẫn là rất tốt , sẽ sớm quay trở lại …."

" Ngươi không sợ ta động thủ giết ả sao .... "

Khiết Bạch là không hiểu sự tình tại sao có thể gắn kết hai người này , nhưng Lý Trung Anh quá khứ cũng chẳng mấy tốt đẹp , ngay cả thứ nàng cho là cả tính mạng cũng bị tỷ tỷ phá hủy thì sao có thể dễ dàng đối mặt , cho lên việc Lý Trung Anh gặp được Vương Hạo , mặc dù có phần trái với luân thường đạo lý , nhưng có thể đi đến một bước kia đã là thiên đại hảo sự đi ...

" hứ , ngươi nghĩ xú bà nương đó hiện tại thực sự có thể dễ bị đả bại ... đừng quên nàng ta chẳng những chốn thoát được mà còn khiến cho Thiên Ma Giáo nếm phải trái đắng , ta chỉ sợ nếu như muốn liều mạng thì chim chết về tay ai cũng là khó nói a ... hắc hắc ... "

" Như thế lợi lại , "

" Thân là nam nhân của xú bà nương đó , ta đương nhiên phải chuẩn bị cho nàng chu toàn trong mọi tình huống , nếu không thực lực mà ta nắm giữ hiện tại có lợi ích gì "

Vương Hạo vỗ vỗ ngực cam đoan , một bộ nam nhân chính khí khiến cho Khiết Bạch nhìn cũng là bật cười thành tiếng ,

" Khúc khích , xem ra nàng ta thực sự là chọn được một nam nhân tốt , "

" Thế còn thứ này , tại sao nó lại rơi vào trong tay ngươi ,

Khiết Bạch chỉ chỉ vào đại kiếm nằm một bên , nàng trước giờ chỉ từng nghe sư phụ nhắc qua một lần , nếu không phải ngắm nó ở khoảng cách gần cũng như cảm nhận được kiếm khí sắc lẹm thì nàng đều chẳng nghĩ tới nó là đại bị nguyền kia ,

" Ngươi biết thứ này "

" Phải vậy a , trước khi gặp được sư phụ thì nàng ta cũng là bị thanh kiếm này đả thương , bất quá khi đó chỉ là mất một cánh tay lên nàng ta cũng chẳng muốn dây dưa thêm mà đi báo thù ,

trong lời kể của sư phụ thì thứ này năm xưa vốn nằm trong tay một kẻ là Ô Duyên Bác ở Vân Đà Lĩnh , chính vì lai lịch của nó là một ẩn số nên sau khi sự đáng sợ của nó được phô bày ra , thì đã khiến không ít kẻ phải điên cuồng thèm khát , bất quá sự tích này đã hơn hai trăm năm trước , kẻ nào cướp được nó sau cùng vẫn là một bí ẩn , sư phụ của ta cũng là không may giao thủ với một kẻ lạ che giấu dung mạo , mặc dù nhiều năm ta bôn ba không ít , nhưng những sự tình bí ẩn này đều là lực bất tòng tâm a "

" Ý của ngươi , "

Vương Hạo nghe đến đây thì không khỏi trầm mặc , dù sao trận giao thủ của sư phụ nàng cũng đã cách đây ít cũng phải mấy chục năm , kẻ kia chưa chắc tránh được việc bị người khác mưu đồ nhắm đến

" Chẳng phải Bích Thủy Kiếm của ngươi cũng được xướng danh là một trong các món bảo khí khắp thiên hạ sao , "

" Chưa từng động thủ ta cũng không nắm rõ , chỉ có điều sư phụ ta từng nói , oán khí mang trên thanh đại kiếm này quá nặng , có thể nghiền áp hầu hết các loại kiếm khí trong thiên hạ , chính vì thế mà kiếm khí Bích Thủy Kiếm phát ra mới không đến bảy thành công lực , kẻ nắm giữ nó có thể dựa vào điểm này mà tìm được sơ hở của đối phương "

" Là ... "

“ Sư phụ ngươi còn nói thêm điều gì nữa sao , về những món bảo khí còn lại …. “

Vương Hạo vuốt vuốt cằm khẽ hỏi

“ Không có a , trước khi nàng ta chết thì chỉ nhắc ta có bấy nhiêu , tránh cho sau này lang bạt mà gặp phải đối thủ ,”

Khiết Bạch một bộ lâm vào hồi ức xưa , đã mấy chục năm kể từ khi nàng gặp được sư phụ , nàng là rất nghiêm khắc , cũng rất lãnh đạm khi tiếp xúc với đồ đệ , nhưng Khiết Bạch lại hiểu rõ một đạo lý , nếu không có sư phụ thì cũng không có một Khiết Bạch uy danh như ngày hôm nay ,

Dưới ánh trăng sáng khi mờ khi tỏ , ngay cả Vương Hạo và Khiết Bạch cũng quên mất đi tần ngăn cách thân phận giữa hai người , cứ thế những âm thanh cười nói của hai thân ảnh không ngừng vang vọng khắp một khu núi rừng , mà Khiết Bạch tâm tích trước giờ âm trầm lạnh lẽo thì dường như đã biến thành một con người khác , nụ cười trên đôi môi đỏ giống như làn gió xuân ấm áp , làm cho Vương Hạo đôi lúc chẳng thể tự kiềm chế mà nhìn đến si ngốc

Nhưng thời gian yên bình như thế không kéo dài được bao lâu , cả hai đều có những việc mà bản thân muốn làm , nên Khiết Bạch và Vương Hạo rất nhanh đã thống nhất được tiếng nói chung , vì thương thế của nàng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lên Vương Hạo chỉ đành đưa nàng dùng Phi ưng , riêng hắn thì sẽ thuận đường di chuyển đến Hoàng Đô ...

.........

STK agri : 1500206133531 chi nhánh HN

MOMO : 0779345006

ZALOPAY : 0779345006

Mình xin chân thành cảm ơn đã ủng hộ mình xuất thời gian qua ạ