Chương 26: Lịch sử Đại Việt

Thành nói:" Ta chưa cử động được! Ngươi đưa hắn tới chỗ ta đi".

Ngọc cùng Công bê hắn tới chỗ Thành, vừa chữa trị xong. Mạc Thiên lập tức rút đao, dùng chân đạp 2 người Ngọc và Công ra xa, sau đó luồn ra sau lưng Thành, kề đao lên cổ Thành, hắn nói:" Lập tức đi khỏi đây nếu không ta sẽ giết hắn!".

2 người nhìn nhau rồi cười, nói với Mạc Thiên:" Nếu giết được hắn thì ngươi cứ việc!".

Mạc Thiên tưởng bọn hắn nghĩ mình không giám giết liền, cầm đao làm động tác muốn cắt cổ nói:" Ta giết hắn đấy không đùa đâu, thật 100%"

Thành cười lấy tay cầm lấy thanh đao của Mạc Thiên dí vào cổ mình, Mạc Thiên hoảng hốt nói:" Ngươi làm cái gì thế! Ta không kịp thu đao giờ!".

Thành nói:" Ngươi quả nhiên nói dối dở ẹc, định giết ta mà lại không có tí sát khí nào cả, huống hồ thanh đao này của ngươi không giết được ta".

Quả đúng như Thành nói, thanh đao ấn vào cổ hắn nhưng lại không có máu me gì chảy ra cả. Mạc Thiên ngạc nhiên, lỡ miệng nói:" Không thể nào nó là Thần Khí cơ mà!".

Biết mình nhỡ miệng, Mạc Thiên nói:" Coi như các ngươi chưa nghe thấy gì đi!".

Đám Thành thầm nghĩ tên này thật là kì lạ, làm gì có ai cư sử như thế chứ. Thành nói:" Ta biết ngươi không phải người xấu, ngươi nói đi không biết chừng bọn ta có thể giúp!"

Mạc Thiên nói:" Ta chỉ cần các ngươi không động đến Bá Vương Tiêm, ta sẽ nhận ngươi làm huynh đệ".

Thành phì cười, làm gì có ai đền đáp bằng cách nhận nhau thành huynh đệ chứ! Nhưng cũng thú vị khi có một vị huynh đệ như thế! Chưa kịp đồng ý, Ngọc đã đồng ý hộ.

Nàng nói:" Ngươi nhớ lời mình đấy, bọn ta đi kiếm chìa khóa trước!". Ngọc kéo 2 người đi mà không giải thích gì.

Trên đường đi Ngọc mới giải thích:" Mới đầu ta chỉ nghi ngờ thôi nhưng ai ngờ lại là thật! Tên Mạc Thiên đó là hoàng tử của Mạc gia, là một thiên tài được thần đao của Hoàng Đế Mạc Đăng Dung " Định Nam Đao" nhận chủ!".

Công nghi hoặc nói:" Ta tưởng Định Nam Đao là một thanh trường đao cơ mà?".

Ngọc lắc đầu:" Ta đã được chứng kiến Định Nam Đao đâu mà biết, chẳng qua ta vô tình nhìn thấy lệnh bài Mạc gia của hắn thôi!".

Thành còn một mối nghi ngờ:" Ta nghĩ chỉ có những ai thuộc Nguyễn gia mới được xưng hoàng tử, công chúa chứ?".

Ngọc giải thích:" Như ngươi đã biết Đại Việt chúng ta đã trải qua bao thăng trầm, cùng với đó là các gia tộc xưng vua, lập ra các triều đại mới đào thải các triều đại cũ. Nhưng vấn đề ở đây là triều đại nào mà chả có người đạt thành tựu Đạo Thần, do đó mà rất khó triệt tiêu triệt để các triều đại này".

Thành hỏi:" Ta tưởng các Đạo Thần không tham gia vào các việc ở thế tục".

Ngọc nói:" Giả sử ngươi là người lớn nên sẽ không bắt nạt trẻ em, nhưng nếu con ngươi bị đánh thì đương nhiên ngươi phải ra mặt rồi, mà điều đấy thì không ai nói gì được ngươi cả. Đạo Thần cũng giống như vậy, các triều đại được Đạo Thần bảo kê dẫn đến ùn tắc trong nội bộ Đại Việt. Chuyện gì tới cũng tới, khi các triều đại đạt đến một mức nhất định, họ bắt đầu muốn được tìm lại thời hoàng kim của mình. Đại Việt chúng ta đã nội chiến liên miên kéo dài 5 năm, nhân lúc Đại Việt suy yếu Đại Tần và Đại Mông nhân cơ hội đó mà xâm lược nước ta. Thấy tình hình không ổn, Bắc Bình Vương ( Nguyễn Huệ lúc chưa thành Đạo Thần) đã đề nghị 10 gia tộc lớn nhất lúc bấy giờ là: Nguyễn, Mạc, Lê, Trần, Đinh,Ngô, Hồ, Lý, Phạm, Triệu. Thành lập một liên minh có tên là Thập Đại Gia Tộc, mỗi gia tộc sẽ thay nhau trị vì 100 năm, đạt được sự tán thành của mọi người, Thập Đại Gia Tộc được thành lập và đẩy lùi quân xâm lược. Chuyện sau đó ngươi biết rồi đấy, chỉ cần ngươi thuộc dòng chính của Thập Đại Gia Tộc là có thể xưng là hoàng tử, công chúa".

Thành gật gù thầm nghĩ lịch sử ở đây thật là kì lạ khác xa với Trái Đất.