Chương 20: Gia Cát Lượng

Trong thời gian ngắn ngủi, con sư tử đã bị xử lý. Cao Thiết quay lại với cái miệng đầy máu tươi, tên cầm quạt nói:" Đi thôi, Đại Vương rất muốn có chiếc Đông Sơn Trống này!"

Nói xong hắn hướng vào khu rừng mà Thành đang ở, đi tới.

---------------------Bên ngoài---------------------------

Sau một hồi, hỗn chiến cuối cùng số vị trí còn lại đã có chủ. Trên chấm trắng đa số là đệ tử ngoại môn, nhưng cũng có vài trường hợp ngoại lệ. Trong 195 vị trí còn lại, có 2 tên đệ tử kí danh bị thương đang đứng trong chấm trắng, hai tên này chính là đao tu Mạc Thiên và Nguyễn Khắc Công.

Các chấm trắng phát sáng đưa những người còn lại vào tầng ẩn.

----------------- Vị trí của Thành---------------------

Sau bài học quý giá, Thành và Ngọc cẩn thận hơn bao giờ hết. Vừa đi Thành vừa khởi động chiếc máy bơm trong tim, tinh thần lực được lấp đầy lại như cũ.

Đi được một đoạn, Ngọc sáng mắt lên chỉ tay về một căn nhà gỗ, 2 người đi tới. Trong căn nhà gỗ, chỉ có một tấm bản đồ, nó ghi rõ các địa điểm trong tầng ẩn. Trên bản đồ có 8 địa phương, theo đó vị trí hắn đang đứng có tên là Rừng Đại Thụ, có dấu x được đánh ở giữa ngôi rừng, kèm theo dòng chữ muốn có được Đông Sơn Trống phải tìm được 8 chiếc chìa khóa ở 8 địa phương được đánh dấu trên bản đồ.

Đã hiểu được luật chơi trong tầng ẩn, Thành và Ngọc lên đường.

--------------------Vị trí sinh vật kì lạ chết------------

Tên cầm quạt, tới vị trí một đống tro, nhíu mày nói:" Vậy là đã có người tới đây trước chúng ta".

Hắn bấm ngón tay, rồi cười đắc thắng:" Cao Thiết ném Huyết Thương lên bầu trời một góc 85° toàn lực".

Tên Cao Thiết làm theo, hắn nắm tay trong không khí, một chiếc thương màu đỏ như máu xuất hiện xung quanh toả ra sát khí làm cỏ cây xung quanh héo úa, Cao Thiết phóng thương theo chỉ dẫn của tên cầm quạt.

Cao Thiết cùng với tên đó, đi tới hướng của Thành và Ngọc.

Thành lúc này không hề hay biết mình bị theo đuôi, hắn vẫn tiếp tục theo bản đồ đi tới vị trí chiếc khoá. Trên đường đi, sinh vật kì lạ xuất hiện ngày một đông, hắn cũng biết được sinh vật này có tên là Mị Thử, nó săn mồi bằng cách đánh lừa con mồi qua vẻ vô hại rồi đợi cho khi con mồi không có tính cảnh giác liền tấn công như vũ bão. Điều đáng nói là, mỗi khi con vật này ve vẩy chiếc đuôi một chất độc được tiết ra, nó có tác dụng làm con mồi đánh mất lí trí không ra tay hoặc không đề phòng.

Mặc dù theo lí thuyết là vậy, nhưng đời và lí thuyết khác nhau một cách đầy máu me.

Thành lúc này đang đồ sát bất kì con Mị Thử nào hắn nhìn thấy. Do đạt được tầng một của Nhất Niệm Vĩnh Hằng nên tinh thần lực của hắn hơn xa người khác, tiên hạ thủ vi cường hắn tấn công lúc Mị Thử chưa kịp hoá hình. Trên đường khắp nơi là xác chết của Mị Thử, Ngọc tặc lưỡi nghĩ tên này cũng thật là hiếu chiến, hắn nỡ lòng nào giết hết những sinh vật dễ thương như vậy chứ. Vừa nghĩ nàng ta vừa cất xác Mị Thử vào nhẫn trữ đồ, dưới ánh mắt đầy mỉa mai của Thành, Ngọc đỏ mặt giải thích:" Ta đây không phải là tham tài, mà là chỉ là sợ có người dựa vào nó để tìm vị trí của chúng ta thôi!!".

Thành cười nói:" Ta đâu có nói gì, hay là ngươi có tật giật mình".

Biết mình bị Thành đùa giỡn, Ngọc thẹn quá hóa giận đuổi đánh hắn. Cả hai đi được một đoạn, bọn hắn thấy một bãi đất trống trên đây là một con chuột to lớn, nó có móng vuốt sắc nhọn, đuôi dài thô to như cái cột đình chất độc nhỏ xuống đất làm mặt đất bị ăn mòn lỗ chỗ.

Dựa vào kiểu dáng chắc hẳn là Mị Thử Vương. Đang định đi đường vòng bỗng, Ngọc kéo hắn lại chỉ vào chán Mị Thử Vương, trên chán nó có một chiếc chìa khóa bị găm vào thịt.

Thành nói nhỏ:" Xem ra không còn cách nào khác". Định đi xuống thì một giọng nói vang lên:" Hai vị có thể cho ta tham gia với được không".

Giọng nói này không phải của ai khác ngoài tên cầm quạt. Hắn nói tiếp:" 2 đội ngũ chúng ta hợp tác giết con Thử Vương này, sau đó quay ra phân chia, các ngươi thấy thế nào?".

Ngọc định từ chối, Thành gật đầu đồng ý, dưới cái nhìn không hiểu của Ngọc, hắn không giải thích.

Thành làm sao không biết đây là cái bẫy, nhưng hắn cũng không sợ tinh thần lực của hắn đã hồi phục đã đủ để sử dụng Thần Nhãn, huống hồ hắn tự tin rằng ở cảnh giới Luyện Khí không ai có thể đả thương hắn.

Thấy Thành đồng ý nhanh như vậy, tên cầm quạt bất ngờ nhưng cũng không quan tâm lắm cho rằng Thành chỉ có môn ảo thuật đó.

Hắn giới thiệu:" Ta tên là Gia Cát Lượng, còn tên bên cạnh là Cao Thiết".

Thành đáp lại:" Ta là Phạm Văn Thành, còn hắn là Nguyễn Minh Ngọc."