Chương 8: Thuật phi đao! (2)

Tô Bằng thầm nghĩ, hắn phát hiện bên mắt phải của mình xuất hiện thêm một cột kỹ năng, hắn trang bị thuật phi đao sơ cấp vào trước cột kỹ năng, sau đó đi đến trước một cây đại thụ trong trại, lấy phi đao trong túi ra, nhắm chính xác vào một điểm trên thân cây, sau đó, Tô Bằng khống chế cổ tay phóng một thanh phi đao ra!

“Keng!”

Phi Đao cắm lên trên thân cây, phập vào bên trong.

Tô Bằng phát hiện, hệ thống tấn công của trò chơi này, cũng không phải tấn công tập trung, sau khi phi đao phóng ra, kéo theo một đường chỉ trắng, chỉ thuần túy dựa vào xúc cảm của Tô Bằng, mới phóng lên trên đại thụ kia!

“Trò chơi này, độ khó lớn quá… Hệ thống tấn công, không ngờ không phải tấn công tập trung, cũng không phải khống chế ý nghĩ, hoàn toàn dựa vào xúc cảm, xem ra cần phải luyện tập nhiều hơn rồi.”

Tô Bằng suy nghĩ, nhìn nhìn phi đao cắm trên cây, bước lại, nhổ phi đao xuống, thu hồi phi đao trên cây về.

“Cho dù nói sao đi nữa, rốt cuộc học được một kỹ năng tấn công, cũng xem như không tệ rồi.”

Tô Bằng thầm nghĩ trong lòng, sau đó đứng trước đại thụ, lại luyện tập phi đao một hồi, cảm giác có chút cảm giác rồi, liền thu phi đao, rời khỏi nơi này.

Lúc này, Phó Khang đột nhiên hô lên:

“Lôi tổ trưởng, trò chơi này có giới hạn thay đổi chức nghiệp không? Ta vừa mới nhận một nhiệm vụ, bây giờ hệ thống nhắc nhở ta có thay đổi chức nghiệp không.”

“Chức nghiệp sao... Cái này không hề hạn chế, tất cả chức nghiệp trong Tử Vong Luân Hồi, chỉ cần bạn đạt tới yêu cầu, cũng có thể thay đổi chức nghiệp, cho dù thay đổi mười mấy chức nghiệp cũng đều có thể.”

“Tất cả mọi người chú ý, các bạn đã bước vào Trại Tân Thủ rồi phải không? Trong trại, tiếp nhận nhiệm vụ có thể nâng cao mức độ thiện cảm của NPC, mức độ thiện cảm đến mức độ nhất định, có thể thay đổi chức nghiệp... Nói như vậy, người mới trong vòng nửa ngày có thể thay đổi chức nghiệp rồi, cho nên tôi cũng cho các bạn một nhiệm vụ, hôm nay trước khi tan ca, nhân vật của các bạn, nhất định phải thay đổi một chức nghiệp!”

Lôi Minh đột nhiên vỗ tay, nói với mọi người.

“Biết rồi!”

Mọi người trả lời, Tô Bằng cảm giác thấy, bầu không khí dường như có chút khẩn trương, tất cả mọi người có chút ít áp lực!

Tôn Thế Giai lúc này bắt đầu hô to gọi nhỏ, khoa trương nói:

“Phó ca, lợi hại như vậy? Ngươi thay đổi chức nghiệp rồi?”

“Đúng vậy, ở tiệm thợ rèn trở thành đồ đệ.”

Phó Khang nói, hắn cố gắng muốn sử dụng giọng điệu bình thản, nhưng trong giọng điệu vẫn không khỏi lộ ra chút đắc ý khó kiềm nén.

“Lợi hại quá, Phó ca về sau ta mua binh khí ngươi nhớ giảm giá cho ta đó!”

Tôn Thế Giai dùng giọng điệu sùng bái nói, Phó Khang cười to, nói:

“Không thành vấn đề!”

“Đã có người thay đổi chức nghiệp rồi à... Xem ra, ta đạt được một kỹ năng công kích, cũng không thể quá đắc ý.”

Tô Bằng nghe xong, trong lòng không khỏi trầm tư suy nghĩ, không ngờ Phó Khang bộ dạng hệt như gian thương thế kia, khi chơi trò chơi, lại không hề thua kém mình chút nào.

Tô Bằng đi đến khách điếm, phát hiện một nữ NPC hơn bốn mươi tuổi, đang ngồi trên chiếc ghế đẩu trước dân cư, nhìn khí trời bên ngoài.

“Chào Lý đại thẩm! Ta được trại chủ giới thiệu tới đây, nghe nói ngươi cần một vài nguyên liệu nấu ăn?”

Tô Bằng tay ấn lên hình cầu, hỏi NPC này.

“Đúng vậy, ta chuẩn bị làm vài con gà rừng hấp muối, nhưng không có nguyên liệu nấu ăn, vừa rồi một tiểu tử nói bắt gà rừng cho ta, nhưng nửa ngày rồi cũng chẳng thấy bóng dáng đâu, haizz, tiểu tử này, quả nhiên làm việc không chắc ăn gì cả.”

Lý đại thẩm này, dùng giọng nói mang theo phần trách móc nói với Tô Bằng.

Tiểu tử mà bà nhắc đến, có thể chính là chỉ nhân vật của Tôn Thế Giai, nghe ngữ khí của NPC này, dường như có ý kiến với Tôn Thế Giai, dựa theo mức độ mô phỏng chân thật của trò chơi này, Tôn Thế Giai muốn nhận được nhiệm vụ nữa ở đây, e ràng rất khó khăn rồi.

“Lý đại thẩm, nếu không thì giao nhiệm vụ này cho ta đi.”

Tô Bằng đánh giá năng lực của bản thân một chút, nói.

“Ngươi? Ngược lại coi như có chút yên tâm hơn tiểu tử vừa rồi, được thôi, ngươi giúp ta bắt mười con gà rừng, trong khu rừng phía đông của trại có đó, ta ra giá mười lăm văn tiền một con.”

Lý đại thẩm nói với Tô Bằng.

Tô Bằng lập tức nhận được nhắc nhở:

“Bạn tiếp nhận nhiệm vụ nguyên liệu nấu ăn của Lý đại thẩm, trong vòng một ngày hoàn thành.”

Tô Bằng xác nhận, sau đó đi về đầu đông của thôn.

Đi đến khu rừng đầu đông của thôn, Tô Bằng quả nhiên phát hiện, trong này có vài con gà đủ loại màu sắc bay tán loạn, phi đao trên trang bị Tô Bằng, thầm nghĩ:

“Xem thử thuật phi đao của ta xem...”

Một thanh phi đao, hóa thành một đường sáng chói lướt qua, xuyên qua thân thể của một con gà rừng, cánh và chân bên trái của con gà rừng đều bị thương, lập tức hô một tiếng muốn bay đi, lại bị một bóng người, bước lên trước tóm lấy, bẻ gãy cổ!

Tô Bằng xách gà rừng trong tay, đây là con gà rừng thứ sáu hắn bắt được, lúc này, đã trôi qua nửa tiếng đồng hồ.

Gà rừng cũng không dễ bắt, tính cảnh giác vô cũng lớn, người đi đến trước mặt, liền bay đi ngay, năng lực hành động và nhanh nhẹn đều mạnh hơn Tô Bằng nhiều, có vài con gà rừng trúng phi đao, còn có thể bay đi, thiếu chút nữa mang phi đao của Tô Bằng đi luôn, có điều, về sau, Tô Bằng vận dụng phi đao, càng lúc càng thuận tay, ngoại trừ vừa mới bắt đầu thường xuyên phóng trật ra ngoài, về sau gần như ném ba lần phi đao, thì có thể trúng mục tiêu một con!

“Còn bốn con!”

Tô Bằng thầm tính toán trong lòng, tiếp tục tìm kiếm gà rừng....

Lại qua hơn mười phút, Tô Bằng rốt cuộc bắt được mười con gà rừng, thuật phi đao sơ cấp, cũng thăng cấp lên LV2, độ chính xác và tầm bắn, đều thăng cấp nhất định.

“Hoàn thành nhiệm vụ.”

Nhân vật của Tô Bằng, lau một đầu mồ hôi, trong lòng nói.

Gà rừng cân nặng khoảng chừng năm cân đến sáu cân, mười con gà rừng, vừa vặn hạn mức mang vác cao nhất của Tô Bằng, Tô Bằng lau mồ hôi, đi vào trong thôn.

“Chết tiệt, Tô ca, làm sao ngươi bắt được vậy?”

Vừa vào trong trại, nhân vật của Tôn Thế Giai đang vác một cái cuốc dường như muốn ra ngoài, nhìn Tô Bằng toàn thân treo đầy gà rừng trở về, không khỏi thất thanh hô lên hỏi.

“Phi đao bắt được.”

Tô Bằng nói, sau đó mang theo một thân lông gà, đi vào trong trại, giao nhiệm vụ thôi...