Chương 48: Con Đường Tu Hành Mới 2

“Ôi chao, sao ta lại quên không nói cho Locke biết chứ?”

Bernice ngạc nhiên mở miệng rồi tiếp tục nói:

“Ta đã từng suýt trở thành một nhà văn. Nếu không phải vì lúc đó phụ thân ngươi cứ kéo ta về kết hôn thì có lẽ bây giờ ta đã thành công trong lĩnh vực này rồi!”

Trần Lạc cũng thể hiện rõ sự ngạc nhiên trên mặt khi nghe những điều này.

“Vậy thì, điều này có liên quan gì đến rồng?”

Trần Lạc vẫn chưa hiểu nên hỏi lại

“Bởi vì trong sách không được phép ghi chép về rồng!”

Bernice lúc này có vẻ hơi u sầu.

“Còn lý do thì… hình như là liên quan đến huyết thống nhưng cụ thể ra sao thì ta cũng không rõ. Nhưng dù sao đi nữa, khi ta đưa câu chuyện về rồng và các kỵ sĩ cho sư phụ của ta xem thử thì thầy đã rất nghiêm túc cảnh báo ta không được viết về những điều này.”

Bernice kết thúc câu chuyện với một tiếng thở dài, dường như cô cảm thấy vô cùng tiếc nuối về những cuốn tiểu thuyết chưa được xuất bản của mình.

“Không được phép ghi chép về rồng sao?”

Trần Lạc bắt đầu liên tưởng đến việc các bộ lạc man rợ thờ cúng hình tượng rồng đã biến mất, hắn gần như có thể xác định rằng có một thế lực bí ẩn nào đó đang nhắm vào rồng hoặc nói đúng hơn là muốn xóa bỏ sự tồn tại của rồng.

“Xóa bỏ từ ghi chép, xóa bỏ từ lịch sử, đây quả thật là một mối thù hận rất lớn!”

Nghĩ đến điều này, Trần Lạc bắt đầu cảm thấy lo lắng.

Nếu để những người này biết được hắn là một kỵ sĩ mang huyết thống của loài rồng thì có lẽ chính bản thân hắn cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Chuyện đã như vậy thì hắn càng phải nhanh chóng nâng cao thực lực của mình.

“Mẫu thân, chúng ta tiếp tục bàn về nội dung trong sách nhé.”

Mặc dù trong lòng đang cảm thấy lo lắng nhưng Trần Lạc càng muốn tìm hiểu sâu hơn về loài rồng.

Hiện tại trong sách cấm ghi chép về rồng nhưng cuốn sách nghiên cứu bộ lạc man rợ đã mô tả lại hình dạng của rồng dưới dạng hình tượng.

Những nghiên cứu của vị học giả này không để lại tên tuổi chính xác nhưng hắn cho rằng rồng có thể tồn tại dưới hai dạng hình thái.

Hình thái đầu tiên là hình thái năng lượng thuần túy.

Bằng chứng để chứng minh cho giả thuyết này là từ những ghi chép của các bộ lạc man rợ. Họ cho rằng rồng không chỉ là một sinh vật mạnh mẽ mà còn vô cùng to lớn.

Để duy trì sự tồn tại của một sinh vật như vậy thì những vật chất thuần túy không thể đáp ứng đủ nhu cầu. Chính vì điều đó nên chắc chắn rồng sẽ hấp thụ năng lượng từ môi trường xung quanh và có thể chính bản thân chúng cũng có khả năng chuyển đổi giữa vật chất và năng lượng.

Hình thái thứ hai là hình thái vật chất.

Rồng là những sinh vật có thân hình khổng lồ, cơ bắp mạnh mẽ, bộ vảy cứng cáp và một đôi cánh khoẻ giúp chúng bay lượn tự do trên bầu trời.

Trên đầu chúng còn có một cặp sừng và miệng có thể phun ra năng lượng.

Những đặc điểm này được suy luận dựa trên mô tả trên những hình tượng từ các bộ lạc man rợ.

Trần Lạc chăm chú lắng nghe và ghi nhớ tất cả những điều này trong lòng.

Chỉ cần dựa vào những nghiên cứu trong cuốn sách này, kết hợp với những gì hắn đã thấy qua các bộ phim, trò chơi và các tác phẩm khác thì hình ảnh về rồng đã dần được hình thành khá rõ trong đầu hắn.

Đối với những sinh vật như vậy, Trần Lạc vô tình ngước nhìn lên các vì sao trên bầu trời. Hắn không tiếp tục quan sát qua kính thiên văn nữa mà chỉ ngước mắt nhìn một lúc rồi nhắm mắt lại. Trần Lạc đang cố gắng thử cảm nhận các vì sao bằng cách sử dụng năng lượng.

Điều này nghe có vẻ giống như là đang hấp thụ tinh hoa của mặt trời và mặt trăng nhưng thực chất thì đúng là như vậy!

Trần Lạc đang cố gắng làm cho tâm trí mình bình tĩnh bằng cách điều khiển năng lượng bằng tinh thần và cố gắng kết nối với ánh sáng từ các vì sao. Đột nhiên, hắn cảm thấy mắt mình dấy lên một cơn đau nhói.

Hắn không thể nhịn được nữa mà mở mắt ra nhưng trước mắt chỉ thấy một ánh sáng vàng rực rỡ.

Ngay sau đó, khi hắn nhìn vào các vì sao thì trong con ngươi lại phản chiếu những tia sáng nhiều màu sắc bắn ra từ bầu trời đêm!

“Là Tia sáng từ vũ trụ sao!?”

Trần Lạc có chút kinh ngạc và nghi ngờ về phỏng đoán của mình

Tuy nhiên, hắn chưa kịp suy nghĩ gì thêm thì đã nhận thấy cơ thể mình đột ngột nóng lên một cách bất thường. Điều này chẳng khác gì huyết mạch trong cơ thể hắn đang sôi lên sùng sục.

Huyết mạch đang được kích hoạt.

Và nó đang được kích hoạt với một tốc độ khó tin.

Trần Lạc nhìn chằm chằm vào thanh trạng thái thuộc tính thì nhận thấy tỷ lệ nồng độ huyết mạch đang tăng nhanh chóng.

3%... 5%... 8%...

Cho đến khi đạt đến mức độ 9% thì Trần Lạc đột nhiên cảm thấy mắt mình vô cùng đau đơn. Hắn không thể chịu đựng được nữa nên đã nhắm chặt mắt lại.

Cùng lúc đó, tỷ lệ nồng độ huyết mạch không còn tăng nữa.

Sau khi nghỉ ngơi một hồi lâu thì Trần Lạc mới dụi mắt, bắt đầu thở sâu và nằm xuống đất.