Chương 83: KỲ NAM THẬP TỨ TƯỚNG

KỲ NAM THẬP TỨ TƯỚNG

Cùng lúc với việc giết chết Quách Văn Thái, mười bốn bóng đen của Kỳ Nam vệ vẫn đuổi theo nội gián của Nguyễn Vương ra bên ngoài,

Đến một bìa rừng thì tên nội gián này dừng lại, hắn nhìn quanh một lượt, sau khi xác định không có ai thì mới tiến thêm về phía trước, đến một tảng đá lớn bên cạnh bờ suối, hắn cúi xuống đào bới dưới lớp cát, moi ra một chiếc hộp, sau đó hắn móc từ trong ngực áo ra một cuộn giấy rồi cẩn thận nhét vào, sau đó để lại chỗ cũ. Làm xong đâu đấy, hắn đứng dậy định rời đi, thì không biết từ lúc nào sau lưng đã đứng sẵn mười bốn bóng đen, ai nấy đều nhìn hắn với vẻ mặt đằng đằng sát khí,

“Kỳ Nam thập tứ tướng”

Nghe danh đã lâu, nhưng không ngờ hôm nay mới được gặp”

Một tên có vẻ như cầm đầu bên kia, cũng cười đáp lại

“Nguyễn Hữu Long, con nuôi của đại thần quân cơ Nguyễn Hữu Khảm, nghe nói nhà ngươi có thể một địch mười, thông thạo mười tám ban võ nghệ, nhưng hôm nay chúng ta lại có mười bốn người, sợ rằng ngươi sẽ không chạy đi đâu được”

Bị nhận ra thân phận, Nguyễn Hữu Long cũng không lấy làm lạ, bọn chúng đã có thể theo đến đấy, lại thần không biết quỷ không hay, đến sát mình, chắc hẳn đã điều tra rất kỹ, cho nên hắn giật khăn che mặt xuống rồi nói:

“Chỉ sợ các ngươi không có bản lĩnh đó”

Lời vừa dứt, từ trong hai tay của hắn, bay ra mười mấy món ám khí, bắn thẳng về phía mười bốn người của Tây Sơn, còn bản thân hắn thì nhân cơ hội, quay lưng bỏ chạy,.tên cầm đầu Kỳ Nam vệ tức tốc ra lệnh:

“Đuổi theo”

Vừa nói song đao trong tay hắn xuất hiện, gạt phăng ám khí đi, nhanh như chớp chém xuống vai bên trái Nguyễn Hữu Long. Nguyễn Hữu Long né mình qua phải, đao của hắn chém vào khoảng không. Gã lập tức rút tay trái về, hữu đao nhằm vào sau lưng Nguyễn Hữu Long mà đâm tới. Nguyễn Hữu Long đột nhiên lún mình xuống tránh khỏi chiêu này, rồi co chân phải đá ra. Từ mũi giày của hắn không ngờ lại có hơn chục mũi cương châm phóng đến.

Lưu Nhân Kiệt giật mình kinh hãi, vội nhảy lùi lại nhưng vẫn không thể tránh được hết. Gã rú lên một tiếng “Úi chao!”, hai đùi của hắn đã trúng mấy mũi cương châm, hắn vội vàng nhảy lụi lại điểm vào huyệt đạo trên đùi, để ngăn ngừa có độc,

Cùng lúc này, Nguyễn Hữu Long vận sức xuống chân để nhảy vọt lên không, hạ xuống cành cây đối diện, Đột nhiên thanh quang lấp loáng, một kỳ nam vệ khác, đưa một lưỡi đơn đao chém thẳng xuống đầu hắn. Nguyễn Hữu Long đưa một khúc đoản côn bằng sắt lên đỡ đánh choang một tiếng, lửa bắn tóe ra. Đoản côn trông đen thui chẳng đẹp đẽ gì, nhưng lại được đúc bằng thép ròng, nên mới gạt được lưỡi đao ngược trở lại. cùng lúc đó, Nguyễn Hữu Long phẩy tay một cái, cây đoản thương này có cơ quan, ngay lập tức biến nó thành một cây trường thương,

Giữa lúc ấy, một cây đao từ bên trái, và một cặp song đao từ bên phải đồng thời đánh tới, thì ra đám kỳ nam vệ đã nhanh chóng vây hắn vào giữa. Nguyễn Hữu Long hứ lên một tiếng rồi quát mắng: “Bọn vô liêm sỉ, ỷ đông người để thủ thắng!”

Hắn vươn người lên, rung rung trường thương trong tay, bên trái gạt, bên phải đỡ.

Trường thương của Nguyễn Hữu Long vung ra liên tiếp, chiêu nào cũng nhằm vào huyệt đạo trọng yếu của đối phương, tuy phải lấy một chọi mười mà vẫn chiếm được thượng phong. Quả thân không hổ với danh xưng võ nghệ cao cường, Bỗng hắn quát lên: “Chết!”. Gã sử song đao la lên một tiếng “Úi chao!”, đùi trái trúng một thương, rời từ trên cây xuống đất.

Trên một gốc cây cao ở phía tây bắc, có một bóng đen khôi ngô tuấn tú, anh khí bừng bừng đang đứng chắp tay sau lưng, lạnh nhạt nhìn mười mấy người giao đấu, hắn kinh ngạc về võ công của Nguyễn Hữu Long, và cũng không được hài lòng với khả năng của đám người bên mình, mười bốn người mà không đánh lại được một người, sau này trước mặt các vị bề trên, Kỳ Nam Vệ hắn làm gì có chỗ đứng,

Ánh bạch quang lấp loáng, gã sử đơn đao lại bị cây thương của Nguyễn Hữu Long đâm trúng ngực té nhào, đầu cắm thẳng xuống đất. Gã sử song đao hình như đã khiếp sợ muốn trốn, múa tít cặp đao như tuyết rơi hoa rụng che kín trước người, chỉ thủ chứ không công nữa.

Cảm thấy đám thuộc hạ của mình không địch lại được cao thủ nhất lưu như Nguyễn Hữu Long

Tên mặc đồ đen, trên vào có tiêu ký màu xanh giết Quách Văn Thái từ từ bước tới, khi đến gần, đao trong tay hắn đốt nhiên đâm ra, điểm tới mắt trái của Nguyễn Hữu Long. đao này thần tốc vô cùng, buộc Nguyễn Hữu Long vội vã thu thương về gạt. đao của bóng đen lại hạ xuống một chút, né được cây thương, rồi đâm thẳng vào yết hầu đối thủ. Thế thương của Nguyễn Hữu Long đã hết đà, không thể biến chiêu, đành phải lùi lại một bước.

Bóng đen cũng tiến lên một bước, lại vung ngón trỏ ra toan điếm vào bụng dưới đối phương. Nguyễn Hữu Long vung thương gạt đi, đồng thời đổi chiều thương nhằm đập xuống đầu bóng đen. Ngờ đâu bóng đen lại xông thẳng tới trước, nhảy xổ vào người y.

Thế nhảy vọt tới của bóng đen vừa tránh khỏi chiêu của đối phương, vừa vung cả hai đao nhằm nắm vào trước ngực Nguyễn Hữu Long.

Nguyễn Hữu Long cả kinh thất sắc vội lùi lại phía sau. Bỗng nghe “soạt” một tiếng, ngực áo của hắn đã bị đối phương cắt rách một mảnh lớn. Nguyễn Hữu Long trong lúc hoang mang cũng không kịp xem mình đã bị thương chưa. Hắn xoay tay đảo ngược thương, xuất chiêu Thanh Long Quá Hải, cán thương nhằm gõ vào huyệt thái dương ở hai bên đầu bóng đen

Bóng đen không né tránh mà cũng không chống đỡ, lại xông về phía trước, vung chuôi đao đánh trúng trước ngực Nguyễn Hữu Long. Mấy tiếng lách cách vang lên, không biết đã có mấy cái xương sườn bị gãy. Nguyễn Hữu Long từ trên không ngã nhào thẳng xuống đất.

Đám người khi nãy. Vừa thấy Nguyễn Hữu Long từ trên nóc nhà ngã lăn xuống, thì nhảy xổ lại, vung binh khí đâm thẳng vào bụng kẻ thù, rồi lấy làm đắc ý, ngửa mặt lên trời cười sằng sặc.

Bóng đen vội la lên: “Phải hỏi cung đã!” Nhưng chậm mất rồi, đám người vội chạy tới nâng gã dậy, thì gã đã tắt hơi rồi. Bóng đen từ trên cây nhảy xuống, việc đầu tiên hắn làm chính là chặt đầu tên vừa giết nguyễn hữu long rồi sau đó ra lệnh:

“Xóa sạch dấu vết, ngụy tạo mật thư khác, rồi sau đó nhanh chóng rời đi. Việc hôm này lộ ra càng muộn càng tốt”