Chương 122: Bố Cục Mới

* Bố Cục Mới*

Sáng sớm lúc trời còn chưa sáng hẳn., một đội kỵ binh phóng như bay đến đi về hướng đại doanh quân của Nông Quốc Thư ở hướng đông Bắc Cạn. Trong đại doanh rất ư yên tĩnh, chỉ có binh sĩ trực qua đi tuần tra. Trong đại trướng tại trung tâm đại doanh đèn vẫn sáng bừng, Nông Quốc Thư đã thao thức cả đêm. Hắn đứng trước bản đồ lẳng lặng suy tư điều gì đấy, trước mặt hắn là bản đồ Bắc Đại Việt. trên đấy cắm đầy các cây gậy đỏ. Hắn đang theo dõi đại chiến quân Tĩnh Tây và Triều Đình, vì thế mà hắn đã phái cả trăm quân xích hầu đến vùng chiến sự. rồi dùng bồ câu mang tin về báo cáo tình hình chiến sự. Tin tức của hắn thực tế chi trễ hơn thời gian chiến sự một hai ngày. sở dĩ Nông Quốc Thư cả đêm không ngủ là vì hắn phải phân tích tình báo các loại, để rút ra kết luận chiến tranh của hai quân đã đến thời khắc quyết định cuối cùng hay chưa, để từ có hắn mới có các đối sách tiếp theo được.

Đối với quyết chiến của hai đội quân. Nông Quốc Thư không nghĩ quân Tĩnh Tây có cơ hội chiến thắng. Đây cũng chẳng liên quan gì vấn đề tình cảm cá nhân, hắn nhắm vào việc mà phân tích. Nguyễn Khắc Tuân là một tướng giỏi, lại đã từng kinh qua nhiều trận đánh, nhưng lần nay do con trai bị giết cho nên đã phạm quá nhiều đại kỵ của binh gia. hắn quá do dự không quyết đoán khi quyết định chiến hoặc không chiến, phân tán binh lực,. Hơn nữa về thực lực mà nói, Nông Quốc Thư cũng công nhận quân Ảnh vệ của Quan Xuân Bá quá ưu tú. Hắn quá hiểu đội quân này, quân kỳ nghiêm mình, có thể chịu thương chịu khó, hắn cũng đã nghe qua chiến tích chỉ dùng tám trăm người mà cầm cự với hai vạ quân triều đình hơn năm canh giờ của Quan Xuân Bá.

Nông Quốc Thư lại nhìn nhìn tình báo vừa nhận được, Nguyễn Khắc Tuân đã rút quân về bắc. Nông Quốc Thư lập tức nhạy bén rút ra kết luận Nguyễn Khắc Tuân định đánh vào việc chênh lệch thời gian để vượt sông tại Trùng Khánh. Hắn không khỏi thời dài một tiếng, không biết ai đã cho Nguyễn Khắc Tuân cái chủ ý này, người này thật đúng là chẳng hiếu Quan Xuân Bá.

Nông Quốc Thư ngẩng đầu nhìn nhìn sắc trời bên ngoài, trời sắp sáng rồi, hắn lại một lần nữa thôi thúc thân binh nói:

“Ngươi mau đi xem xem. sao giờ vẫn chưa có tình báo đưa đến?"

Hắn vừa dứt lời thì bên ngoài bỗng vang lên tiếng bước chân vội vã. và một thân binh bẩm báo bên ngoài: “Bẩm Nông soái, có tình báo khẩn cấp!" Thân binh giơ cao ống thư tình báo chạy như bay vào đại trướng. Nông Quốc Thư vừa nhận ống thư đã vội vã rút nó ra. chỉ một chốc sau. hắn thở khẽ một tiếng. Quả nhiên như hắn dự đoán, quân Tĩnh Tây đại bại, cơ hồ là toàn quân bị diệt. Nguyễn Khắc Tuân thì may mắn trốn thoát. Hắn lắc lắc đầu. xong bèn lập tức hạ lệnh: “Đại quân sẵn sàng, giáp không được cởi."

Dừng lại một lúc. hắn lại nói: “Không, đại quân sẵn sàng tiến về Cao Bình hộ giá!!"

……….

Trong Đại trướng, Hứa Giang cũng đang ngồi với các tướng lĩnh của mình, thì một tên thân binh lao vào hô lớn

“ Đại soái, Quân Tĩnh Tây đại bại, Quan Xuân Bá đã thắng trận”

“Cái gì?"

Hứa Giang bàng hoàng thốt lên, hắn cơ hồ có phần không tin nổi vào tai mình: “ngươi nói là quân Tĩnh Tây toàn quân bị diệt ư?!" Tên Thân binh kia gật gật đầu. “Theo tin xích hầu của chúng ta, Nguyễn Khắc Tuân may mắn chạy về được ra, chín vạn đại quân còn lại toàn bộ bị mất sạch!"

Hứa Giang nghe mà chưng hửng, mãi một hồi hắn mới phản ứng lại.

“Việc này..."

Hứa Giang lòng rối bời, hắn khoát khoát tay, đứng lên đi qua lại trong trướng. Được một lát bên ngoài lại vang lên chiến báo

“Bẩm Hứa soái, Nông Quốc Thư đã có dị trạng, đang có dấu tích tiến về kinh thành."

“Tên Nông Quốc Thư chết tiệt, hắn phản xạ đúng là nhanh thật!"

Hứa Giang nguyền rủa một câu, Một tên ngồi trong trướng đứng dạy nói:

“ Đại soái thuộc hạ có ý này”

“cứ nói,!"

Tên tướng quân kia trầm ngâm một lúc bèn nói: “Đại soái. ta đã nhận được tin là sau khi quân Tĩnh Tây rút khỏi , không lâu sau đó thì quân Quan Xuân Bá cũng rút quân về Cao Bình. Hiện giờ chúng ta có hai lựa chọn, một là học theo Nông Quốc Thư cũng tiến quân về kinh thành hộ giá, nếu như Trịnh Vương hỏi lý do chậm trễ, chúng ta rất dễ ứng đối, còn nếu như Đại Soái vẫn quyết ủng hộ Hoàng Thượng thì chúng ta vẫn, trú quân ở đây tiến có thể vào Cao Bình, lùi có thể về cố thổ, trợ cấp lương thảo cũng được đàm bảo, hơn nữa còn có thể phòng ngừa quân đội Trịnh Cán thừa lúc đang trống vắng sẽ tập kích từ sau lưng chúng ta. Không biết Đại soái thấy thế nào?"

Hứa Giang khoát tay sau lưng một hồi, đây quả thật là đối sách tốt nhất trước mắt.

Hắn gật gật đầu nói: “Ngươi nói chí phải, ta đồng ý."

Hứa giang lập tức hạ một loạt mệnh lệnh, Đám thuộc hạ thi lễ xong vội vàng lui ra. Do quân Nông Quốc Thư sắp tiến vào Cao Bình, quân của Hứa Giang thấy áp lực nặng nề, dưới sự đề nghị của Trung Lang Tướng. Đỗ Cao, Hứa Giang cuối cùng cũng quyết định rút cố thủ tại đây, đợi tin tức từ Lê Hiển Tông.

Nhưng cục diện Cao Bình cùng với việc quân Nguyễn Khắc Tuân bị đại bại đã xuất hiện phá cục chi tướng.

Cao Bình. tin quân Quan Xuân Bá đại thắng quân Tĩnh Tây chỉ trong vòng một ngày đã như gió xuân tháng ba. quét đến từng sóc ngách ngõ hẻm của Cao Bình. Người Trung Hoa tàn bạo cùng quân Nguyễn Khắc Tuân như mây đen u ám đè nặng lên lòng mỗi ngày cả tháng nay, lúc này đã bị cơn gió xuân chiến thắng xua tan sạch sẽ' đâu đâu toàn vẻ mặt mừng rỡ hoan hỉ. Dân chúng khua chiêng gõ trống khắp nơi mừng chiến thắng. Giá gạo Cao Bình lại lần nữa tụt xuống. thị trường lập tức bình ổn

Vui mừng cùng thứ dân còn có các quan viên triều đình. Các quan viên lại bắt đầu kéo nhau về triều phòng. Hoàng thành lại một lần nữa trở lại cảnh tượng náo nhiệt. Mọi người bắt đầu tụ lại bàn tán về xu thế thời cục. Nguyễn Khắc Tuân bị giáng một đòn nặng. chí ít trong vòng ba năm không dám dòm ngó gì về Bắc Đại Việt, chỉ cần Triều đình cho hắn một liều an thần hắn sẽ vẫn làm Tĩnh Tây đại nguyên soái. Có quan viên cho rằng Lẽ ra Quan Xuân Bá nên thừa thắng xông lên. triệt để tiêu diệt Nguyễn Khắc Tuân. nhưng cũng có không ít quan viên không tán thành. Tuy Nguyễn Khắc Tuân đã gặp phải trắc trở, nhưng thực lực của hắn vẫn mạnh. sở dĩ hắn thất bại này chẳng qua do hắn đã rời bồn bộ. nếu trận chiến này mà diễn ra tại Tĩnh Tây. e rằng chưa chắc Nguyễn Khắc Tuân đã thua. Hơn nữa giết Nguyễn Khắc Tuân rồi, đất đai phía bắc sợ rằng không giữ nổi, điều quan trọng chính là làm sao cho hắn không phản lại đại việt thì hơn

Trong cung. Bằng Vũ đang hồ hởi chạy đến ngự thư phòng của Trịnh Tông. mặt mày hớn hở kích động. hắn báo cao với Trịnh Tông rằng Quan Xuân Bá đã Thắng trận, triều đình tạm coi như vượt qua cơn sóng.

Trong ngự thư phòng, Đoan Vương Trịnh Tông đương thương thảo về một số chính sách đất đai với Hầu Triều Tông. Đấy là ý định thu lại hoàng điền của cá nhân Lê Hiển Tông. Trịnh Tông vốn mãi không muốn động chạm vào nó, nhưng cùng với việc rạng nứt triệt để với hoàng đế, Trịnh Tông cuối cùng cũng quyết tâm động thủ với khu ruộng rộng lớn này.

“Vương. Mảnh đất này tuyệt không thể xem thường, nó là cả một cột mốc, nếu triệt để tiêu hủy nó cũng đồng nghĩa với việc triệu báo với thiên hạ về quyết tâm giải quyết vấn đề ruộng đất.."

Trịnh Tông trầm tư một hồi lâu. cuối cùng hắn mới chậm rãi lắc đầu nói: “Ái khanh nói chí lý, có điều theo quả nhân vẫn nên giải quyết triệt để vấn đề thâu tóm ruộng đất ở nơi khác trước. Hiện giờ tạm thời vẫn chưa thích hợp. chỉ cần hạn chế là được rồi. Bước tiếp theo, quả nhân định sẽ thanh tra ruộng đất của trọng thần và cao quan, nếu có thể sẽ thực thi chính sách Ngụ Binh ư nông (1) ."

Trịnh Tông khoát tay đi được hai bước lại nói: “Tuy nhiên Hoàng điền này, dù không thu hết cũng phải thu một nửa. sự tình hệ trọng, Quả nhân quyết định đích thân đi một chuyến, tuyên bố hoàng trang chính thức chuyển làm công điền điền, do triều đình cai quản, rồi trích một phân tô thuế cho Hoàng thượng ngự dụng, đây cũng là cách quả nhân bày tỏ thái độ."

“Vương gia Anh Minh."

Hầu triều tông cung kính

Lúc này, một hoạn quan đi vào bẩm báo: “Vương Gia. Chu đại nhân và Vương đại nhân cầu kiến “

Hắn lại quay sang nói với Hầu Triều Tông: “Việc kia không thể để lâu hơn được nữa. Ngày mai hội nghị, e rằng sẽ không có thời gian, ngày mốt quả nhân và khanh sẽ cùng ngự lân quân giải quyết việc này!"

“Thần sẽ phái người đi chuẩn bị!"

Hai người đã hạ quyết định, lúc này, Chu Xuân Hán và Vương Dụng Cấp mới bước vào:

“ Tham kiến Vương Gia”

Trịnh Tông khoát tay

“các khanh đều mời ngồi!"

Trịnh Tông nhiệt tình mời các trọng thần tâm phúc của mình ngồi xuống, lại lệnh người cho người dâng trà cho họ rồi mới quay sang nhìn Chu Xuân hán!"

“ Khanh có tin gì”

“Vương Gia. Hứa Giang án binh bất động."

Trịnh Tông bức xúc vạn phần nói: “Quan Xuân Bá đánh bại Nguyễn Khắc Tuân. Hứa Giang lại chậm chễ vào kinh không biết có ý đồ gì."

Hắn nhìn nhìn Vương Dụng Cấp. nói: “Vương đại nhân có ý gì không?"

‘Bẩm vương gia, Thần đang nghĩ cứ như Hứa Giang lại hay. Nhưng tên Nông Quốc Thư này rất kỳ lạ. hắn dẫn quân vào Kinh dụng ý đến nay vẫn chưa rõ, ngoài mặt hắn nói chậm trễ hộ giá, nhưng thần đoán hẳn trước đó nếu quan xuân bá thua, hắn không ngại cho ta một gậy. hiện nay hắn lại đường hoàng rầm rộ vào kinh lại đóng ngay tại cửa ngõ . thần có phần lo lắng, cực có khả năng là hắn đang có mưu mô gì khác."

“Quả nhân cũng nhận thấy. ta nguyên nghĩ hắn đến là giúp. bây giờ xem ra không phải thế, bản vương sẽ phái người đi chất vấn hắn."

Mọi người đều trầm mặc, cử động của Hứa Giang, và Nông Quốc Thư trái ngược nhau quả thật khiến người ta nghi ngờ, nhưng lại không ai rõ nguyên do. Trịnh Tông lại khoát khoát tay cười nói: “Thôi không nói hắn nữa. nếu hắn có ý tạo phản, trẫm sẽ diệt hắn. Hiện giờ chúng ta hãy bàn thử xem việc chính sau khi đả bại Nguyễn Khắc Tuân đi?"