* Giọt Nước Tràn Ly*
Sau nhiều canh giờ bàn bạc và suy tính thiệt hơn, cuối cùng Nguyễn Khắc Tuân chọn trung sách của Cao lệ, mang hai vạn quân ra giả làm chủ lực, đồng thời hy sinh bọn chúng để đổi lấy sự bảo toàn lực lượng, Đêm nay chính là lúc hắn tiến hành kế hoạch. Có lẽ do ông trời đã giúp, Xung quanh đều bị màn đêm bao phủ không nhìn rõ ngón tay, một đội quân chừng hai vạn người đã rời khỏi đại doanh quân Tĩnh Tây, đen đuốc sáng trưng, ngang nhiêu hành quân về phía đại doanh quân Của Quan Xuân Bá cách đấy trăm dặm. Đội quân này giương cờ bắt mắt. thanh thế rầm vang giả vờ làm tám vạn chủ lực, đội quân này do đại tướng Lê Ngô Toái làm chủ tướng.
Sau nửa canh giờ đội quân này rời đại doanh, Tám vạn quân chủ lực của Nguyễn Khắc Tuân lập tức, im lặng lên ngựa phóng thẳng về phía bắc .Bọn họ rời khởi đại doanh khá gấp gáp, tất cả xe lâu. lương thảo và doanh trướng đều để lại. binh sĩ chỉ mang theo lương thực đủ cho hai ngày đã tức tốc nhẹ nhàng lên đường. Nguyễn Khắc Tuân muốn dùng thời gian nhanh nhất vượt sông Quây Giang vào địa phận đất đai do mình cai quản, Chính tại lúc đoàn quân Nguyễn Khắc Tuân vừa có động tác đã bị xích hầu của của Quan Xuân Bá phát hiện. Bọn chúng bèn phóng mười con bồ câu. hỏa tốc đưa tin về đại doanh.
Nguyễn Khắc Tuân dùng kế này cũng không đến nỗi tồi. dùng hai vạn người giả làm chủ lực xuất phát lúc đêm để lừa đối phương, để giành thêm một ngày thời gian. Mà cách tính thời gian của hắn cũng rất chuẩn xác,. Tuy sẽ tổn thất hai vạn quân, nhưng có thể giữ lại chủ lực. Hơn nữa không chừng Lê Ngô Toái có thế đánh một trận đẹp, giết địch ba ngàn, nên có thể nói đây là một diệu kế, đặt ở đội quân thông thường vẫn có thể áp dụng được.
Nhưng có điều Cao lệ quên mất một điều, đội quân họ đang đối diện là do Quan Xuân Bá chỉ huy, nhiều năm làm ảnh tử khiến hắn có một giác quan vô cùng nhạy bén, và một đội ngũ săn tin vô cùng thiện nghệ.
Khi hành động của Nguyễn Khắc Tuân vừa tiến hành chưa được một canh giờ thì Quan Xuân Bá đã lập tức nhận được bồ câu đưa thư của năm đội xích hầu. tường tận báo cáo lại tình hình Lê Ngô Toái xuất kích cùng Nguyễn Khắc Tuân rút quân về phía bắc. Trong đó có một đội xích hầu thậm chí còn nhìn thấu được ngụy trang của Lê Ngô Toái, nói bọn chúng chỉ có khoảng hai vạn người.
Trong đại trướng. Quan Xuân Bá đang bàn đối sách khẩn cấp cùng các tướng lĩnh cấp cao. Hắn một tay cầm đèn dầu. soi tìm cẩn thận các bến có thể sang sông ờ phía quây giang trên bản đồ. Một tên tham tướng đang đứng một bên giảng giải tình hình của khu vực. Hắn là người Hạ Lang, rất quen thuộc với vùng này. Hắn nói:
“Quây Giang phía bắc tuyến đều nằm trong thung lũng. nơi có thể vượt sông rất nhiều, nhưng nơi dễ dàng để qua sông chính là vùng Đàm Thủy, nơi đây có thác Bản Giốc ngăn cản, nên lòng sông không rộng, , thời gian qua lại của thuyền sẽ được rút ngắn, nên việc vượt sông tại bến Đàm Thủy lại càng dễ dàng hơn. "
Lúc này, Quan Xuân Bá đã ý thức được sự gấp rút phải trở về Tĩnh Tây của Nguyễn Khắc Tuân. rất có khả năng hắn đã nghe được thông tin gì đó. nên hắn mới phải vội vã phải rút quân như vậy. Hơn nữa từ việc họ bỏ cả xe lâu. lương thảo thì thấy họ càng vội vàng hơn. cho nên chắc sẽ không đi nơi quá xa để sang sông. Vậy khả năng lớn nhất chính là Đàm Thủy. Đèn dầu trên tay Quan Xuân Bá dời đến vị trí Đàm Thủy, hắn chăm chú nhìn vào khu vực này một hồi nói:
“Mặc cho Nguyễn Khắc Tuân từ đâu vượt sông, chúng ta cũng đều phải hỏa tốc đuổi theo!"
“Phùng Chỉ Thủy tướng quân!"
Phùng Chỉ Thủy một bước đi ra. chấp tay nói: “Có mạt tướng!"
“Ngươi và Phùng Vĩnh Cát dẫn đội một vạn quân giả làm chủ lực của ta cố thủ đại doanh, đừng có tác chiến với bọn chúng, chỉ dùng cung tiễn và nỏ đối phó là được, đợi ta xử tên Nguyễn Khắc Tuân xong mới quay đầu lại xử bọn chúng."
Quan Xuân Bá lập tức hạ lệnh: “Truyền lệnh của ta xuống, Toàn bộ số người còn lại lập tức lên ngựa. khinh trang xuất hành, mang theo lương khô đủ trong ba ngày rồi lập tức xuất phát, kẻ nào chậm trễ, Trảm!"
“ Tuân lệnh”
Cửa doanh trại của Quan Xuân Bá mở ra, trong bóng đêm. quân của Quan Xuân Bá như nước vỡ bờ ùa khỏi đại doanh, phóng về phía bắc.
“Hãy dốc sức đuổi cho ta. trong một ngày một đêm phải đuổi kịp Nguyễn Khắc Tuân!"
Trong thời khắc quân của Quan Xuân Bá và quân Tĩnh Tây của Nguyễn Khắc Tuân đang chuẩn bị tiến hành cuộc so tài cuối cùng. Kinh Đô Bản Phủ tại Cao Bình cũng xảy ra một loạt các đại sự. Trịnh Tông cuối cùng cũng hạ thủ với số Tông Thất quan trọng nhất của nhà Lê.
Trong những năm qua khi cùng nhau chạy trốn từ Thăng Long lên đây Trịnh Tông và nhà lê vẫn là quan hệ hợp tác, Lê Hiển Tông trị vì, còn hắn Trịnh Tông thì cầm quyền, rất nhiều tôn thất vẫn là làm quan to trong triều, lẽ ra việc duy trì ổn định của triều đình là một trong số sách lược quan trọng của hắn. nhưng cùng với việc hắn bị tù túng bởi vấn đề tài chính, chính thức giơ cao lưỡi đao đồ tể với tông tộc Lê thị đã nguy hại tới căn cơ thống trị của hắn, lưỡi dao ấy đương nhiên cũng sẽ đồng thời nghiêng về phía các quyền quý tông thất có của cải và quyền lực, quan hệ mật thiết với tông tộc họ Lê,
Trịnh Tông lúc này ở trong thư phòng. Hắn đã quyết tâm hạ thủ với Lê Hiển Tông, trước mặt hắn là cả một danh sách dài đằng đẵng những người cần hạ thủ. người đầu tiên là Lê Duy Thủy, thứ hai là Hữu đô ngự sử Lê Duy Điện, và còn Lê Duy Khản, Lê Duy Mân. Lê Duy Hiện. ..., và còn vô số người khác cùng hơn ba mươi trọng thần, vương công quý tộc. Những người này đều là đối tượng hắn phải tiêu diệt.
Diệt họ Lê là kế hoạch từ lâu của Trịnh Tông. chỉ vì trước kia Trịnh Tông mưu cầu ổn định, mà nhẫn nhịn đến ngày hôm nay, nhưng giờ hắn không phải nhún nhường nữa. Mọi người đã trở mặt trắng trợn. Lê Hiển Tông tuy rằng vẫn còn chút giá trị lợi dụng nhưng hắn không cần nữa, hơn nữa Quan Xuân Bá, ái tướng của hắn lại đang thắng trận khiến Trịnh Tông lại càng thêm tự tin.
Hắn cũng vừa nhận được tin của Hoài Viễn Bá Trịnh Tang, trong lúc dẫn quân chuẩn bị thanh tra một trang viên chiếm địa rộng lớn của một vị Vương Gia đã bị hơn một ngàn trang đinh chống đối. Theo điều tra, trong trang viên có vài nhân vật lớn của hoàng thất, nhưng họ từ chối đầu hàng, chỉ huy trang đinh tiến hành chống đối. Trịnh Tông đã ý thức được rằng, lần này nếu không phải Lê Hiển Tông chết thì chính là hắn vong
Đọc xong tin tức. Hắn tối sầm mặt hạ lệnh: “Trước khi trời tối phải làm chủ được trang viên, ai dám chống đối binh sĩ nhất luật giết không tha!"
Trang viên của Hôn Đức Vương là một trang viên có chiếm địa rộng lớn. hơn ngàn khoảnh, nông dân của mười mấy thôn trang xung quanh đều trở thành nông hộ của nó. Tòa trang viên này là sản nghiệp của Hôn Đức Vương Lê Duy Minh. một phần là tài sản kế thừa từ tổ tiên. còn một phần là thành quả có được do lão cưỡng bức mua lại của nông dân .
Lúc này lúa đã gần đến thu hoạch, xung quanh đâu đâu toàn những thửa ruộng màu hoàng kim. nhưng trên ruộng lại lạnh lẽo không một bóng người. ngược lại. trên quan đạo phía tây của ruộng thì lại đứng đầy quan binh, ước chừng cũng có vài ngàn người. ở góc tây bắc ruộng lúa mạch là dãy nhà kho bát ngát, bảy gian kho khồng lồ nối đuôi nhau, ở xa hơn nữa là một quần thể kiến trúc xa hoa đó là nơi quản lý của cả tòa trang viên này, mỗi vụ thu hoạch thu hạ. nông dân đều đến đây nộp thuế, và giao nộp tô điền cho vương gia, còn vương gia của trang viên này có nộp lên cho triều đình hay không thì họ cũng chẳng biết được. Xung quanh kho là một tưởng rào cao vời được lát bằng đó tảng to, rất ư kiên cố. Lúc này. trên tường rào đã đứng đầy người, bọn họ đều là trang đinh bảo vệ ruộng của Lê Duy Minh được hội tụ từ các trang viên khắp nơi. có hơn ngàn người. Trên tay mỗi người đều cầm đao, vác cung đối kháng quan binh. Cung và đao đều chỉ là vũ khí hạng nhẹ. không nằm trong hạng mục cấm của triều đình, dân chúng có quyền được sử dụng, vì thế các trang đinh vũ trang tồn tại vẫn nằm trong ranh giới giữa hợp pháp và phi pháp, thường nếu không ảnh hưởng đến thống trị của triều đình thì các vương triều cũng mắt nhắm mắt mở mà không mấy khi can thiệp.
Nhưng lần này lại khác, lần này trang đinh công khai chống đối quan phủ, và tối qua đã đuổi quan viên đến thanh tra điền sản cùng hai trăm binh sĩ đi cùng đi, kết quả đã có không ít người chết, diễn tiến sự kiện xung đột vũ trang nghiêm trọng. Trịnh Tang một mặt cấp báo Trịnh Tông, một mặt lập tức điều tập ba ngàn quân đội vây kín khu kho này,. Hắn phát hiện những nhân vật quan trọng của nhà Lê như Lê Duy Thủy, Hữu đô ngự sử Lê Duy Điện, và còn Lê Duy Khản, đều có mặt ở đây. ý chỉ của Trịnh Tông đã đến. “Tấn công trang viên, kẻ cản đường giết không tha!", nhưng Trịnh Tang vẫn còn chút do dự. giết Lê Duy Thủy thì không vấn đề gì, nhưng Lê Duy Điện và Lê Duy minh lại không đơn giản Dầu sao thì họ đều là trọng thần trong triều. nếu thật sự đả thương họ, một khi Trịnh Tông sau này hối hận. cần người chết thay. vậy hắn chẳng phải sẽ trở thành con cừu chết thay ư.
Trịnh Tang bước nhanh đến trước mặt quan thanh tra do Trịnh Tông phái đến, khẽ giọng nói: “Hỏa Khâm Sai. công hay không công?"
Hỏa Đình Tứ nhắm chặt mắt. mấy tháng bôn ba này hắn cũng mỏi mệt vô cùng, nhưng trong mắt hắn lại đầy hưng phấn, đầy tự hào. chỉ trong vòng một tháng hơn. hắn đã tịch thu gần một nửa số ruộng bị thâu tóm trước đây trong Bắc Đại Việt. Mối lo thâu tóm ruộng đất lớn nhất của Đại Việt đã được dùng thủ đoạn thép giải quyết, nhanh gọn lẹ! Hai hôm nay hắn đặc biệt phấn khởi, Trịnh Vương cuối cùng cũng hạ thủ với tông thất. Đây cũng là việc hắn chờ đợi bấy lâu nay.
Khác với sự khôn khéo của Trịnh Tang, Hỏa Đình Tứ là một quan viên rất chính trực. Trên người hắn lúc nào cũng đầy gai góc, chẳng bao giờ sợ mình sẽ đắc tội ai. Một con lừa đúng nghĩa. Hắn hếch mày lên nói: “Công! ý chỉ của vương gia đã xuống rồi, sao lại không công?, tướng quân không phải sợ gì cả. kẻ dám chống cự quan binh, giết không tha!"
“ Thằng ngu ngốc”
Tuy nghĩ vậy nhưng Trịnh Tang vẫn vâng vâng dạ dạ, Có Hỏa Đình Tứ làm đệm cho mình. Hắn tất nhiên cũng chẳng còn gì để sợ. hắn giơ cao kiếm, hô hào: “Nào anh em. Theo lệnh Hỏa đại nhân phá cửa xông vào!"
Vài ngàn tên binh sĩ cùng hô hào xong vào kho, xung quanh kho đều vây đều người. bọn chúng bỏ chạy trên ruộng lúa, chỉ một chốc cả một khoảng ruộng lúa gần đến ngày thu hoạch đã bị phá hủy. trên tường cao bọn trang đinh bắt đầu phóng tiễn, nhưng có điều tiễn của họ vừa mềm vừa yếu. hoàn toàn không có chút lực sát thương. Bọn quan binh đã có bài học tập kích của ngày hôm qua. hôm nay ai ai cũng cầm theo khiên, cản lại tất cả các cây tiễn lẻ tẻ phóng đến.