Chương 9: Nơi tình yêu bắt đầu.

Đã một tuần trôi qua kể từ ngày Tony tới nhà Young dùng cơm.

Sau ngày đó, hai người thường xuyên trò chuyện và gặp gỡ nhau mỗi ngày.

Young thường lấy lý do nhờ Tony giúp cô huấn luyện thêm cho hai chú chó, để có lý do cho việc ngày nào cũng chạy tới trang trại của gia đình Tony. Còn Tony thì thay đổi một số thói quen trước đây trong việc rèn luyện cơ thể để đi gặp Young.

Như thường lệ Young từ rất sớm chạy bộ trong công viên. Cô được hộ tống bởi hai vị vệ sĩ bốn chân Alaska là Benji và Buster.

Benji là tên của chú chó Alaska lông đen trắng, còn Buster là tên của chú chó Alaska lông xám trắng, đây là hai cái tên Young mới đặt cho hai chú chó Alaska.

Hai chú chó vừa chạy vừa lô đùa, nhưng chúng không quên nhiệm vụ của mình. Chúng thường xuyên quan sát hoàn cảnh xung quanh xem có nguy hiểm nào đe dọa tới Young hay không. Nếu không phải một người tinh ý sẽ không phát hiện ra được sự thông minh này của chúng.

Bất ngờ hai chú chó sủa lên rồi xông về phía một gốc cây. Young thấy hai con chó của mình đột nhiên chạy khỏi con đường chạy bộ quen thuộc biến mất sau gốc cây, cô có phần lo lắng cho hai chú chó chạy lại.

Khi cô chạy qua gốc cây, một bàn tay bất ngờ từ phía sau gốc cây xuất hiện tóm lấy Young, kéo cô đi.

“Ưm… ưm…”

Đôi môi Young bị khóa lại bởi một cặp môi mạnh mẽ. Cô không thể dẫy dụa thoát ra được, bởi đang nằm gọn trong lòng của một chàng trai.

Khi chàng trai đã thỏa mãn với đôi môi ngọt ngào ấm áp của Young, cậu ta mới buông tha cho cô.

“Tony anh lại hù em.” Young lấy lại được tự do không sợ hãi nhìn chàng trai nói.

Tony nói: “Anh đã nói là dù có chuyện gì, em cũng không được bất cẩn sao?”

Young nói: “Nếu không phải anh Benji và Buster sẽ như vậy? Đừng tưởng em không biết, lũ chó có thể nhận ra anh đang ở gần và anh có thể ra lệnh cho chúng từ xa bằng cách nào đó mà em không biết.”

Từ sau bữa cơm ở nhà Young, những ngày sau đó Young thường dẫn theo hai chú chó tới gặp Tony để cậu dạy cô cách ra lệnh cho hai chú chó theo cách thức của mình. Chỉ sau hai, ba lần gặp nhau, đôi bạn trẻ đã quấn lấy nhau lúc nào không hay.

Tony mặc kệ Young nói, cậu kéo cô ngồi xuống bên dưới gốc cây. Cậu ngồi tựa lưng vào gốc cây còn Young thì tựa lưng vào ngực cậu.

Tony vòng tay ôm trọn cô vào lòng.

Cái ôm của Tony làm cho Young cảm thấy ấm áp. Young tuy trách cứ Tony nhưng cô biết, Tony hay hù mình như vậy là để cô cảnh giác hơn.

Tony nhìn khuôn mặt xinh xắn cùng đôi môi căng mọng ngọt ngào của Young. Cậu không kìm chế được lòng mình, cúi xuống hôn lên đôi môi của Young.

Khởi đầu với những nụ hôn nhẹ nhàng, Tony mơn trớn trêu đùa với đôi môi của Young, rồi chếc lưỡi cậu tìm kiếm vào bên trong khoang miệng cô mút mát, quấn lấy lưỡi Young một cách say đắm, rồi những nụ hôn bắt đầu trở nên cháy bỏng và mạnh mẽ hơn.

Tay Tony luồn từ bên dưới vào trong chiếc áo lửng ba lỗ của Young, cậu dễ dàng nắm lấy một bên ngực mềm mại đầy co dãn của Young bởi cô không mặc áo ngực bên trong.

Young không có mặc áo ngực bên trong bới chiếc áo ba lỗ lửng thể thao đã khá là ôm sát vào người. Nếu cô mặc thêm áo ngực thì khá khó chịu. Young chỉ dùng một miếng dán đầu ngực, để giúp cô che đi điểm nhạy cảm của mình khỏi hằn lên áo, lộ ra trước mặt người khác.

Miếng dán ngực cản trở cảm giác của Tony nhanh chóng bị Tony loại bỏ, để câu có thể thoải mái chơi đùa cùng bầu vú của Young. Tony vân vê đầu nhũ hoa, xoa bóp bầu vú Young đến cương cứng căng tròn lên, làm cho thân thể Young thi thoảng kẽ run lên.

“Tony dừng lại đi anh!” Young với khuôn mặt ửng hồng khó nhọc nói.

Tony nghe vậy cắn nhẹ lên môi Young rồi mới buông tha cho cô.

“Cũng đến lúc anh phải về làm việc ngoài cánh đồng rau cùng cha mẹ rồi.” Tony nói với Young.

Young nói: “Tony anh nhớ tối nay chúng ta phải đi ăn và xem phim cùng với Anna và Max chứ? Mà còn chú chó của cha em nữa đấy. Anh nói là chiều nay sẽ đem nó đến cho ông ý mà.”

Ryan bỗng nghĩ tới việc nuôi chó bởi vì Young sau khi vào đại học sẽ không ở nhà, ông lại thường xuyên phải đi công tác trong nhiều ngày, mẹ của Young bà Sarah sẽ phải ở nhà một mình. Trải qua chuyện Young bị tấn công, Ryan có chút lo lắng cho vợ mình khi bà phải ở nhà một mình. Vì vậy Ryan mới muốn có một chú chó trong nhà để làm bạn và bảo vệ vợ ông.

Ryan sau khi thấy hai chú Alaska thông minh, lanh lợi, lại rất nghe lời, chúng không hề trèo lên hay cắn phá các bộ ghế bằng da quý giá, chúng lại còn rất giỏi trong khả năng bảo vệ.

Ryan thấy vậy liền đề nghị Tony đưa tới cho ông một chú chó được huấn luyện tốt như Benji và Buster. Ông cũng yêu cầu Tony lựa chọn cho ông một chú chó cơ bắp và dữ dằn.

Tony sau khi suy nghĩ đã lựa chọn cho Ryan một chú chó bò Mỹ. Đây là giống chó được nông dân Mỹ ưa chuộng bởi sức mạnh, khả năng bảo vệ, sự thông minh cũng như sức làm việc tốt của chúng. Chúng có khá nhiều ưu điểm như săn mồi, trông nhà, đánh hơi, kéo xe... Và quan trọng nhất là giống chó này thỏa mãn được yêu cầu cơ bắp và dữ dằn của Ryan.

Tony nói: “Sao anh quên được. Lúc đến đón em anh cũng sẽ mang theo chú chó bò Mỹ cho cha em.”

“Vậy thì tốt, hai hôm nay cha em cứ nhắc mãi chuyện này đâu. Ông còn chuẩn bị sẵn tiền mặt để trả cho anh nữa.” Young cười nói với Tony.

“Cha em còn chuẩn bị sẵn tiền để trả cho anh?” Tony nói.

Young nói: “Vậy anh nghĩ, ông sẽ lấy không của anh chắc?”

Tony nói: “Không, anh chỉ không nghĩ cha em lại sốt ruột đến vậy.”

Young nói: “Em chưa bao giờ thấy cha em hào hứng với việc gì như vậy. Anh có biết ông định trả anh bao nhiêu không?”

Tony có chút không hiểu nói: “Chuyện này không nên từ anh ra giá sao? Anh là người cung cấp mà.”

Young nói: “Cha em biết anh sẽ không dám bán cho ông giá cao. Nhưng ông lại không muốn anh chịu thiệt.”

“Vậy cha em, định trả anh bao nhiêu vậy?” Tony tò mò hỏi.

“Đến lúc ý anh sẽ biết thôi.” Young nói.

“Không nói cho anh được sao?” Tony cố gặng hỏi.

Young nói: “Nói ra thì còn gì thú vị. Kiếm được tiền nhớ phải mua quà cho em đấy.”

Tony nói: “Em muốn gì nào?”

Young nghĩ nghĩ rồi trả lời: “Quần áo đi.”

“Đồ nội ý hả?” Tony cố tình nói trêu đùa Young.

Young trừng mắt với Tony, cô không nói thêm lời nào với cậu mà bỏ chạy. Young vừa rời đi thì hai chú chó Alaska ẩn lấp gần đó liền xuất hiện chạy theo cô.

Tony nhìn Young giận dữ rời đi, không cảm thấy có gì không ổn. Cậu biết là Young đang ngượng ngùng mà thôi.

Sau bữa cơm trưa Tony lại tranh thủ thời gian huấn luyện thêm cho chú chó bò Mỹ vài kỹ năng trước khi đem nó giao cho Ryan.

Trong lúc huấn luyện chú chó bò Mỹ, một con côn trùng bay lướt qua Tony, nó đậu vào một cái cây gần đó phát ra tiếng kêu “ve” “ve” “ve” đầy nhịp điệu.

Nghe tiếng kêu Tony liền biết đó là một chú ve sầu.

Mùa hè, mùa của những chú ve, tiếng kêu của chúng là một trong những tiếng kêu ồn ào và khó chịu nhất. Phần lớn mọi người không thích tiếng kêu của chúng.

Ve chính là một trong nhưng phiền toái mà con người phải chịu đựng sau lũ muỗi mỗi khi hè đến.

Còn với Tony cậu lại cảm thấy chúng thật tuyệt vời, bởi vì cậu lại tìm thêm được một nguồn tài nguyên bổ sung cho nguồn năng lượng lực của mình.

Nghĩ tới là Tony liền thực hiện ngay. Con ve xấu số vừa xuất hiện không biết rằng nó sắp trở thành nguồn năng lượng của Tony. Chờ đợi nó là cái chết đầy đau đớn và tàn nhẫn, bởi kẻ kết liễu nó chính là một trong hai kẻ thù mà loài ve không muốn gặp nhất ong bắp cày.

Ve dành phần lớn cuộc đời sống dưới lòng đất là để tránh hai kẻ ăn thịt máu lạnh và tàn nhẫn nhất trong thế giới côn trùng là ong bắp cày và bọ ngựa.

Một chú ong bắp cày chui ra từ trong cái tổ cách chỗ Tony hơn 100 mét, bay về phía cậu khi nó nhận được mệnh lệnh.

Rất nhanh nó đã bay tới chỗ Tony, rồi con ong bắp cày bay tới cái cây nơi con ve sầu vẫn còn đang mải mê ca lên bài ca tình yêu để thu hút những con ve cái đến giao phối.

Không mấy khó khăn để con ong bắp cày tìm được vị trí của con ve. Xác định được mục tiêu con ong bắp cày bổ nhào vào tóm lấy con ve rồi dùng hàm răng sắc nhọn khỏe mạnh của nó cắn chết con ve. Con ve nếu không kịp phát hiện ra và bay đi thì nó không hề có thứ vũ khí gì để tự vệ trước con ong bắp cày. Để bị tóm thì nó chỉ còn biết chấp nhận số phận mà thôi.

Một con ve cho nguồn năng lượng nhiều hơn so với giết những con muỗi. Nhưng muỗi thì thắng ở số lượng, tích tiểu thành đại sao.

Tony không chê bất kỳ một sinh vật nào đem lại điểm sinh mệnh lực cho cậu, cho dù có nhỏ đi chăng nữa. Hiện giờ đội quân chuồn chuồn của Tony đã vượt qua số lượng 1000 con. Phân nửa trong số chúng, hằng ngày đều bay ra ngoài làm nhiệu vụ săn giết muỗi và mang về nguồn năng lượng mới mẻ mà chúng kiếm được cho Tony. Tuy nhiên đội quân kiến mới là những kẻ cung cấp cho Tony nhiều năng lượng nhất mỗi ngày. Số lượng quân đoàn kiến lúc này đã vượt qua một trăm nghìn con được cải tạo.

Ong bắp cày tuy là đội quân hung dữ nhất nhưng lại có số lượng ít nhất. Tuy số lượng ít, chúng lại cung cấp nhiều năng lượng cho Tony hơn so với lũ chuồn chuồn, chúng chỉ xếp sau lũ kiến.

Nhận thấy những chú ve là một nguồn tài nguyên tốt Tony vội vã tổ chức một đội quân ong bắp cày với quân số 200 con chuẩn bị cho cuộc săn lùng lũ ve.

Cây là nơi lũ ve tụ tập nhiều nhất. Mà khu vực có nhiều cây cối nhất gần nhà Tony chính là khu công viên.

Tony nghĩ tới đây thì có chút bực mình với chính cậu. Cậu thường xuyên chạy tới công viên để gặp Young mà lại không hề nhận ra sự tồn tại của lũ ve và giá trị của chúng.

Biết làm sao được khi Tony chạy tới công viên thì trong đầu cậu chỉ có nghĩ tới Young. Tình yêu khiến cho con người ta mụ mị quả thật là không sai.

Tại công viên Tony tìm kiếm những cái cây có nhiều ve kêu nhất. Cậu chia lũ ong bắp cày của mình làm hai nhóm. Một nhóm có nhiệm vụ tấn công lũ ve, còn một nhóm có nhiệm vụ bao vây bên ngoài. Tony không muốn bất kỳ một con ve nào chạy thoát.

Với chiến thuật đó đàn ong bắp cày của Tony tàn sát lũ ve sầu một cách khủng khiếp. Lũ ong hung hãn xé xác lũ ve ra thành nhiều mảnh. Những chiếc cánh ve rơi lả tả xung quanh gốc cây cùng các bộ phận cơ thể..

Tìm được nguồn tài nguyên mới, Tony mải mê với việc săn giết lũ ve sầu tới mức cậu suýt chút nữa thì quên cuộc hẹn của mình với Young. Nếu không có Max gọi điện cho cậu hỏi xem tối nay ăn ở đâu thì Tony suýt quên mất việc này.

Cũng thật khó cho Tony khi cậu đang có rất nhiều dự định muốn làm. Mà những việc đó lại đều phải dựa vào năng lực siêu nhiêu của cậu hoàn thành. Mà năng lực đó của Tony lại dựa vào nguồn năng lượng có được từ các sinh vật. Cũng may cho Tony là các đội quân của cậu, chỉ cần chỉ đạo chúng một vài lần là những lần sau chúng có thể tự hành đi làm việc. Tony nhờ đó mới có thời gian làm những việc khác.

Sau khi tắm rửa thay quần áo, Tony vội vã chạy xe tới nhà Young.

Lúc này bên ngoài nhà của Young, người đang sốt ruột đứng đợi Tony không phải Young, mà là Ryan cha của cô.

Xe Tony vừa đỗ lại Ryan đã vội vã chạy lại.

Tony bước xuống xe còn chưa kịp chào hỏi Ryan, thì Ryan đã vội hỏi cậu: “Tony chó? Chú chó của ta đâu rồi?”

“Chú Ryan đợi chút, cháu cho nó xuống xe liền.” Tony thấy Ryan như vậy không dám chậm chễ, nhanh chóng mở cửa xe phía sau để chú chó bò Mỹ đi xuống.

Ryan nhìn thấy chú chó bò Mỹ từ trên xe nhảy xuống một cách nhẹ nhàng. Động tác di chuyển của nó thôi cũng làm Ryan cảm thấy hoàn hảo. Cơ thể săn chắc đầy cơ bắp của chú chó làm cho Ryan vui sướng không thôi.

Để có một chú chó khỏe mạnh săn chắc như vậy người chủ phải tốn rất nhiều công sức huấn luyện, nuôi dưỡng. Mà Ryan không có thời gian để làm nhưng việc đó. Chỉ còn có cách mua một chú chó đã trưởng thành và trải qua huấn luyện mà thôi.

Các chú chó như vậy không cần tiêu tốn thời gian huấn luyện, nhưng lại cần có thời gian để làm quen, để chú chó có thể biết được ai là chủ của nó và nó phải nghe lệnh ai, điều này lại cần một khoảng thời gian. Với chó của Tony thì không cần như vậy. Ryan đã sống cùng hai chú cho của Young một tuần nay. Ông nhận ra là chó được Tony huấn luyện sau khi tiếp nhận chủ mới thì nó rất nghe lời và rất thân thiết với người chủ cùng các thành viên trong gia đình. Có thể nói là chúng hòa nhập với ngôi nhà mới rất nhanh. Điều này là điều mà Ryan ưng ý nhất.

Ryan đưa tay muốn sờ lên chú chó của mình. Nhưng bàn tay ông khi gần chạm tới chú chó thì nó lại lùi lại cảnh giác nhìn ông.

Ryan thấy vậy có chút ngây người không biết sao.

“Chú chó này không thích mình sao? Hay Tony chỉ...” Ryan suy nghĩ trong lòng. Ông khó hiểu nhìn Tony.

Tony quan sát thấy mọi thứ, thấy Ryan nhìn mình bằng ánh mắt khó hiểu. Tony đối với Ryan nói: “Chú Ryan, chú vội vã quá rồi. Cháu còn chưa giới thiệu chú với nó, nói với nó chú là người chủ mới của nó. Làm sao nó có thể để cho chú chạm vào đây.”

Ryan nghe vậy thì bừng tỉnh. Ông càng cảm thấy chó của Tony huấn luyện có tố chất. Suy nghĩ vớ vẩn của Ryan vài giấy trước theo đó mà tan biến.

Ryan nói: “Vậy cháu còn không nhanh lên giới thiệu ta với nó.”

Chú chó bò Mỹ sau mệnh lệnh của Tony, ánh mắt nó nhìn Ryan trở lên thân thiết, nó bắt đầu vẫy đuôi và chạy lại tỏ vẻ vui mừng với Ryan.

Ryan thấy vậy thì bắt đầu vuốt ve và vui đùa với chú chó bò Mỹ.

“Tony nó có tên chưa vậy?” Ryan đang chơi đùa cùng chú chó bò Mỹ bỗng hướng Tony hỏi.

Tony nói: “Việc đặt tên cho chó là của người chủ. Cháu đâu có được giả công cho việc này. Nên cháu sẽ không tốn thời gian và chất xám cho việc đó.”

Ryan nghe Tony nói với giọng vui đùa cũng không cảm thấy gì, ông nói: “Cũng đúng! Hai chú chó của Young đều bắt đầu bằng chữ cái “B” Vậy thì chó của ta cũng bắt đầu bằng chữ cái “B” đi.

Ryan bắt đầu suy nghĩ về một cái tên.

“Bear? Đúng gọi nó là Bear.” Ryan nói.

Sau khi suy nghĩ được cái tên cho chú chó, Ryan nhớ ra một chuyện. Ông lấy từ trong túi quần mình một chiếc phong bì trông khá dày đưa nó cho Tony và nói: “Tony, đây là khoản tiền ta trả cho cháu.”

Tony cầm lấy chiếc phong bì, cậu cũng không có mở ra xem mà đút luôn nó vào túi.

“Tony, cháu không xem bên trong có bao nhiêu sao?” Ryan thấy Tony làm vậy hỏi.

“Cháu nghĩ nó hẳn nhiều hơn mình mong đợi, vì vậy không cần xem.” Tony nói.

Ryan mỉm cười nhìn Tony một cái rồi lại chơi đùa với Bear.