Chương 17: Ở cùng Young.

Tony tay cầm chiếc bánh mỳ kẹp thịt xông khói vừa đi trong công viên vừa ăn. Tối qua mang theo chiếc bụng đói và cơ thể bị thương về nhà Tony có chút mệt mỏi vì vậy cậu chỉ ăn qua loa vài thứ rồi đi ngủ.

Sáng nay cơn đói làm Tony thức dậy từ sớm. Dù đã ăn thức ăn do mẹ cậu chuẩn bị nhưng cậu vẫn không cảm thấy no. Trên đường đến công viên để gặp Young, Tony ghé qua một tiệm bán bánh mỳ mua một chiếc bánh mỳ kẹp thịt xông khói khá to để lấp đầy cái bụng của mình.

Không giống như mọi lần chạy bộ vào công viên để gặp Young, hôm nay Tony thong thả sải những bước chân đi dưới tán cây trong công viên. Vừa thưởng thức chiếc bánh mỳ Tony vừa lắng nghe tiếng ve lác đác kêu rồi im bặt.

Những tiếng “ve” chuyển sang “ẹc” một cái rồi tắt tịt. Bởi chúng đang bị đàn ong bắp cày của Tony săn đuổi.

Nếu những người tập thể dục hay đi dạo trong công viên chú ý tới thì sẽ nhìn thấy cảnh tượng xác ve rơi vãi rất nhiều dưới các gốc cây. Không có mấy người sẽ chú ý tới sinh vật đáng ghét này, dù cho có người phát hiện ra thì họ cũng sẽ không bận tâm tới cái chết của chúng, họ cũng sẽ không đi tìm hiểu xem nguyên nhân chúng bị chết.

Tony mang theo gần như toàn bộ đàn ong bắp cày tới công viên. Cậu chỉ để lại vài chục con bảo vệ ong chúa và cái tổ.

Tony thấy cấp thiết phải tăng thêm dự trữ nguồn năng lượng. Ngày hôm qua trải qua chuyện đó, Tony có chút lo lắng cho an toàn của Anna. Cậu muốn thuần hóa vài chú chó để Anna được bảo vệ khi không có cậu.

Không chỉ đàn ong bắp cày phải căng sức làm việc mà lũ chuồn chuồn của Tony cũng nhận được lệnh phân tán ra khắp nơi tìm giết nhiều nhất có thể. Sau cơn mưa là thời điểm lũ muối nảy nở nhiều nhất.

Quân đoàn kiến thì nhàn nhã hơn bởi nhiệm vụ chính của chúng là bảo vệ cánh đồng rau và vườn táo. Với lại thời tiết vừa mưa xong, việc di chuyển trên mặt đất của lũ kiến không được quá thuận lợi, do có rất nhiều vũng nước đọng lại. Nếu không Tony cũng sẽ phái một bộ phận nhỏ tràn qua các mảnh đất bên cạnh trang trại tàn sát côn trùng trong các bãi cỏ gần đó.

Tony cũng có tính toán đẩy nhanh tiến độ kiếm tiền. Cậu dự định sẽ nhận nuôi vài chú chó, thuần hóa và huấn luyện chúng trước, sau đó đăng lên trang web mua bán động vật trên mạng. Tony vốn định sau khi Young vào đại học mới tập trung vào việc này, bởi cậu muốn dành thời gian cho Young nhiều hơn trước khi cô đi học.

Mọi thứ đã thay đổi khi cậu phát sinh quan hệ với Anna. Tony lo lắng chuyện này sớm muộn Young cũng sẽ biết, trước khi Young biết được Tony cần chinh phục hoàn toàn cô. Tony suy nghĩ nếu tình cảm của Young với cậu đủ lớn thì Young sẽ không rời bỏ cậu. Tình cảm đủ lớn nhưng tiền tài cũng cần đủ lớn để cậu có công cụ duy trì, nếu không mọi thứ chỉ là viển vông.

Tony có thể cảm nhận được hai chú chó Alaska của Young đang ở rất gần nhưng cậu không thấy bóng dáng chúng và Young đâu.

Đứng ở địa điểm hai người hay gặp nhau, Tony đưa mắt nhìn quanh tìm kiến bóng dáng Young.

Không thấy bóng dáng Young nhưng Tony lại nghe thấy được tiếng động phát ra do giẫm lên lá cây. Tony khóe miệng mỉm cười, cậu biết Young đang muốn chơi trò gì.

Không phải Tony vẫn luôn hù dọa Young sao. Young hôm nay muốn bắt trước cậu đây mà.

Tony giả vờ như không biết. Young tiến tới sát Tony, khi cô đang định hù dọa cậu thì Tony bất ngờ xoay người lạị mặt tươi cười quái dị.

Hai tay của Tony nhanh như chớp tóm lấy hai bầu vú của Young bóp mấy cái.

“A”

Young bị hành động của Tony làm giật mình, kêu lên một tiếng. Cô vừa sợ, vừa tức giận ngượng ngùng.

Nhìn Tony đang cười khoái trí Young bực bội đấm lên ngực cậu.

“A”

Tony không nghĩ tới Young sẽ đấm lên ngực mình, lại còn đánh trúng vết thương hôm qua của cậu. Làm cậu đau không thôi.

Young tưởng Tony giả vờ đau càng bực bội đấm thêm phát nữa.

Lần này Tony đã chú ý tới vì vậy tay cậu đưa lên ngăn lại.

Young thấy cú đấm của mình bị ngăn lại hậm hực nói: “Tony anh chuyên khi dễ em lại còn không…”

Nói được một nửa thì Young nhìn thấy trên áo Tony xuất hiện vết loang đỏ thấm ra áo, đúng chỗ cô vừa đánh Tony.

“Tony ngực anh... ngực anh sao lại có máu?” Young hoảng hốt nói.

Cô vội kéo ra cổ áo của Tony kiểm tra bên trong. Tony cũng không có ngăn cản Young bởi điều này là không thể. Vốn cậu không muốn để Young biết, ai ngờ lại để cô phát hiện theo cách không ngờ tới.

Tony lúc này còn đang suy nghĩ xem, nói dối Young thế nào đây.

Young nhìn thấy vết thương dài đang rỉ máu của Tony mắt đã ướt ướt nói:

“Tony sao anh lại bị thương như vậy?”

“Anh bị một cây cột sắt trong trang trại đổ vào mới bị thương như vậy.” Tony nói dối.

“Hôm qua em gọi anh hơn hai chục cuộc điện thoại? Anh không nghe là vì vậy?” Young nói.

Tony gật đầu.

Young đau lòng ôm lấy Tony nói: “Vậy mà em không biết lại còn đánh anh.”

“Chỉ rỉ ít máu thôi, không sao đâu.” Tony an ủi Young nói.

“Không được, để em đưa anh tới bệnh viện.” Young buông ra Tony nói.

Tony nói:“Không cần. Anh thật sự không sao mà. Vết thương đã được khâu lại, chỉ là em đánh vào khiến nó bị rỉ máu chút thôi, đi bệnh viện cũng không giải quyết gì.”

Young không đòi đưa Tony đi bệnh viện nữa nhưng lại bắt đầu khóc.

“Thôi nào, anh có sao đâu.” Tony nói.

Tony nhìn Young khóc, cậu lau nước mắt trên mặt cô, an ủi cô, nhưng càng lau, càng an ủi, nước mắt cô lại càng nhiều.

“Em sao vậy?” Tony nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, vỗ nhè nhẹ lưng cô nói.

“Anh có yêu em không?” Young đột nhiên hỏi.

Tony có chút khó hiểu trước câu hỏi của Young vào lúc này. Cậu hoàn toàn không nghĩ tới cô sẽ hỏi mình vấn đề này.

Tuy hơi bất ngờ nhưng Tony vẫn là phản ứng nhanh trả lời: “Chuyện ý còn phải hỏi sao? Tất nhiên là anh yêu em rồi.”

Young nghe vậy vẫn không vui.

Tony thấy Young vẫn buồn liền chân thành nói lại: “Anh yêu em.”

Rồi cậu hôn lên những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt cô hút chúng vào miệng mình.

“Nước mắt em thật mặn. Chứng tỏ yêu anh nhiều lắm đây.” Tony cảm nhận vị mặt nước mắt của Young trong miệng mình nói.

“Em nghĩ anh yêu em chỉ vì em xinh đẹp đâu.” Young nói.

Tny nói: “Nếu chỉ yêu em vì xinh đẹp. Anh sẽ đến đây gặp em trong tình trạng này sao?”

“Nếu không sao anh bị thương như vậy lại dấu em? Không nói cho em biết?” Young cảm nhận được sự chân thành của Tony nhưng cô vẫn nói vậy. Trong cô có một chút cố chấp, muốn nói cho bằng hết mới thôi.

Tony nói: “Vì anh yêu em. Sợ em lo lắng mới dấu em. Anh đâu có muốn nhìn thấy em lo lắng và khóc như lúc này. Anh chỉ muốn thấy em cười. Đến cha mẹ anh cũng không biết anh bị thương.”

Young nghe vậy cảm thấy ấm áp cô đặt lên môi Tony một nụ hôn sâu và dài.

Young rời đôi môi Tony liền nói: “Lần sau, dù xảy ra chuyện gì anh cũng phải nói với em. Được không Tony?”

“Lần sau có bị thương anh sẽ để cho em chăm sóc.” Tony nói.

Young không vui nói: “Anh còn muốn bị thương?”

“Cuộc sống sao. Làm sao tránh khỏi được. Chỉ cần em được an toàn dù bị thương đến mấy anh cũng chấp nhận.” Tony nói.

Young nói: “Em không thích anh nói những câu không may mắn như vậy.”

Như mọi ngày sau khi gặp nhau trong công viên khoảng một tiếng hai người sẽ chia tay ai về nhà lấy. Hôm nay thì Young lại đi theo Tony về nhà cậu. Young có chút không bỏ được Tony, cô muốn giúp Tony sát trùng lại vết thương bị rỉ máu do cô gây ra.

Trong nhà Tony lúc này không có ai, cha mẹ Tony đã ra vườn rau đi thăm vườn, xem trận mưa hôm qua có gây thiệt hại gì không.

Trong phòng Tony.

Tony nằm trên giường để cho Young dùng cồn sát trùng giúp Tony lau miệng vết thương.

Trong lòng Tony lúc này có chút bực bội, rõ ràng cậu có năng lực làm lành vết thương ngay lập tức, lại không thể sử dụng. Chính tay Anna khâu lại vết thương cho cậu, lần sau gặp mà không thấy vết thương đâu thì không ổn. Tạm thời Tony vẫn chưa muốn người khác biết mình là dị nhân, dù cho đó là Young hay Anna.

Tony mồm thi thoảng phát ra tiếng xuýt xoa nhưng không phải do đau mà do hai bàn tay cậu đang bận việc khác.

“Tony anh có thể nằm yên được không?” Young nói, cô cảm thấy Tony có chút không an phận. Bị thương như vậy nhưng bàn tay cậu cứ lần mò khắp cơ thể cô.

Tony coi như không nghe thấy mặc kệ Young.

Young khó nhọc mới giúp Tony xử lý xong vết thương.

Thấy Young đã xong việc Tony liền kéo Young nằm xuống cạnh cậu. Bàn tay cậu lần mò tìm tới hai bầu vú của Young sau lớp áo.

Young nói: “Anh bị thương mà tâm trí vẫn còn nghĩ tới chuyện đó. Không hiểu sao em lại có thể yêu anh.”

“Chuyện đó sẽ giúp anh cảm thấy bớt đau, em không biết sao? Young em có thể cởi đồ ra được không?” Tony nói.

Young không tin những lời nói của Tony, nhưng cô vẫn là chiều theo ý cậu. Young cũng không hiểu sao mình sẽ tự cởi bỏ quần áo trên người rồi nằm xuống ôm lấy Tony. Thậm chí khi Tony yêu cầu cô giúp cậu cời bỏ chiếc quần của cậu, cô cũng làm.

Thực ra Tony cũng không có làm gì Young cậu chỉ vuốt ve cơ thể cô, ôm cô rồi chìm vào giấc ngủ từ lúc nào không biết.

Có vẻ Tony rất là mệt mỏi nên cậu ngủ rất nhanh. Young nhìn Tony ôm mình ngủ ngon cô cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Young buông lỏng tinh thần rồi cô cũng ngủ từ lúc nào không hay.

Young có thể thoải mái như vậy không sợ cha mẹ Tony bất ngờ đi vào phòng thấy hai đứa trần như nhộng ôm nhau. Bởi hai chú chó Alaska lúc này đang canh ngoài cửa với lại cửa phòng đã bị khóa lại từ bên trong.

Cha mẹ Tony thường bận bịu ngoài vườn tới tận trưa mới trở về nghỉ ngơi và họ cũng ít khi lên phòng Tony. Đặc biệt là dạo gần đây khi họ thấy cậu đang hẹn hò với Young. Thi thoảng còn dẫn cô lên phòng. Cha mẹ Tony biết Tony sẽ không làm gì quá mức và họ cũng không có ý định quấy rầy không gian riêng tư của hai người trẻ tuổi.