Chương 16: Tony nhờ cậy Henry.

Tony nghĩ nói: “Chuyện đấy để anh, em cứ nói với cảnh sát là một người bạn của em làm. Lúc hạ chúng xong, trong nhà cậu ta xảy ra chuyện nên chạy về rồi. Henry chú của Alex em nhớ chú ý chứ? Người mà thi thoảng đưa Alex đi học bằng xe cảnh sát. Anh sẽ nhờ chú ý, em không cần lo lắng gì hết.”

Anna nghe vậy yên tâm nói: “Vậy anh về đi, nhớ cẩn thận nếu vết thương có gì không ổn phải đi bệnh viện ngay.”

“Ừm, anh biết rồi.” Tony nói.

Anna nhìn chiếc xe của Tony rời khỏi nhà mình, cô liền bấm 911.

“Đây là 911 chúng tôi có thể giúp gì bạn?”

“Có hai kẻ bịt mặt đột nhập vào nhà tôi.”

“Vậy tình hình của bạn hiện tại thế nào?”

“Tôi an toàn, hai kẻ đó đã bị khống chế, tôi yêu cầu cảnh sát hỗ trợ.”

“Cô có bị thương không? Có cần hỗ trợ y tế?”

“Tôi nghĩ hai tên xông vào nhà tôi, cần hộ trợ y tế hơn.”

“Cảnh sát và xe y tế sẽ đến ngay. Cô hãy ở một nơi mà mình cảm thấy an toàn và chờ cảnh sát tới. Hãy cho tôi tên và địa chỉ của cô.”

“Tôi tên là Anna tôi ở tại...”

Tony lúc này đã lái xe rời khỏi nhà Anna được một đoạn xa. Cậu đang tìm số điện thoại của Henry thì có điện thoại gọi tới. Người gọi là Young.

Tony vừa bắt máy liền nghe thấy đầu dây bên kia nói: “Tony anh làm gì mà bây giờ mới bắt máy? Có biết em gọi cho anh bao nhiêu cuộc rồi không?”

Tony lúc lên xe, khi kiểm tra điện thoại thì thấy có hơn hai chục cuộc gọi nhỡ của Young, nhưng cậu không có gọi lại ngay cho cô. Cậu muốn gọi cho Henry trước vì cảm thấy nó cần thiết hơn. Nhưng không ngờ Young lại gọi tới.

“Anh để quên điện thoại trên xe, không có mang vào nhà. Anh vừa ra xe lấy thì đúng lúc em gọi.” Tony nói.

Young có chút tức giận nói: “Anh có biết là em lo cho anh thế nào không?”

Tony nói: “Lần sau anh sẽ không để em lo lắng như vậy.’

Young vẫn chưa nguôi giận nói: “Ngày mai gặp em, anh sẽ biết hậu quả của việc để em gọi nhỡ hơn hai chục cuộc là như thế nào.”

“Tha cho anh đi. Anh đâu có cố ý. Anh có việc phải gọi điện thoại, một lúc nữa anh gọi lại cho em được chứ?”

“Xong việc nhớ gọi cho em.”

Young tuy có chút giận Tony nhưng thấy Tony không làm sao cô cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Cô đơn thuần chỉ là quan tâm lo lắng cho Tony mà thôi, khi thấy Tony có việc liền không làm phiền cậu.

Tony cúp máy liền tìm số điện thoại của Henry gọi.

Vài tiếng chuông dài thì đầu dây bên kia mới nhấc máy:

“Tony có chuyện gì vậy? Nếu không quan trọng thì để sau, chú đang có việc.” Henry nói.

Tony nói: “Có phải chú đang đến nhà Anna không?”

Henry có phần ngạc nhiên. Henry thông qua tổng đài biết người gọi báo cảnh sát là Anna và ông cũng biết Anna là ai. Dù sao thì thị trấn cũng không phải rất lớn. Nhưng làm sao Tony biết, lại biết mình đang đi đâu.

Henry ngạc nhiên hỏi. “Sao cháu biết?”

Tony nói: “Cháu vừa ở đấy về.”

Henry kinh ngạc ông không hiểu dốt cuộc Tony đang muốn nói gì với mình. Henry hỏi để khẳng định lại: “Vừa ở đấy?”

Tony nói: “Vâng, hai tên ở nhà Anna là cháu hạ.”

Henry lại bị Tony dội cho một quả bom to vào đầu, thoáng nhìn qua Billy, cậu đồng nghiệp trẻ tuổi ngồi bên cạnh, rồi Henry nói vào điện thoại: “Vậy cháu có chuyện gì?”

Tony kể mọi chuyện cho Henry.

“Cháu bỏ đi vì không muốn ai biết cháu đã ở đấy, cháu đã nói với Anna cứ nói là một người bạn giúp cô ý, sau đó nhà có chuyện đã đi về. Cháu không muốn ai biết chuyện này là do cháu làm và cháu đã ở đó. Cháu sợ phía cảnh sát sẽ cố gắng tìm hiểu xem ai đã làm. Vì vậy cháu gọi cho chú. Chú Henry chú giúp cháu chuyện này được không?”

“Ta nhớ không nhầm thì cháu và cô bé kia đang hẹn hò đi, hai đứa nó còn là bạn thân.”

Henry chỉ đơn giản nghe Tony nói liền biết Tony làm vậy là muốn tránh điều gì. Một cảnh sát lâu năm như Henry nếu không nhìn ra được một vụ ngoại tình đơn giản như vậy thì có lẽ nên về vườn trồng cây.

Và cũng chính nhờ ngoại tình mà Tony đã cứu được cô tình nhân của mình khỏi hai kẻ đột nhập. Henry cũng có chút cảm thán trước việc này. Tony cứu Young rồi lại cứu Anna, Anna và Young lại là bạn thân, mối quan hệ của ba đứa thật phức tạp.

“Chuyện khá phức tạp. Young không biết về chuyện này.”

“Ai... Ta sẽ giúp cháu chuyện này nhưng không có lần sau đâu. Cháu biết chứ!”

“Vâng! Cám ơn chú.”

“Được rồi lúc khác nói chuyện, chú đang làm nhiệm vụ.” Henry nói.

Billy tò mò hướng Henry nói: “Chuyện gì vậy Henry?”

Henry nói: “Không có gì, là một thằng cháu của tôi có chút vấn đề về chuyện tình cảm. Cậu biết rồi đấy lũ trẻ bây giờ yêu đương thật là...”

Billy nói: “Bọn trẻ thời nay thật nhiều chuyện. So với hồi chúng ta thật khác.”

“Đúng vậy, lũ trẻ bây giờ thật khác thế hệ của ta. Mà thế hệ của cậu không phải cũng giống chúng sao Billy? Đừng nhầm lẫn, cậu cũng không cùng thế hệ với ta à.” Henry nói.

Billy: “…?...”

Nhờ có Henry mà vụ án ở nhà Anna diễn ra êm đẹp.

Cảnh sát không có truy hỏi quá nhiều về người đã hạ gục những kẻ đột nhập một phần vì Henry tác động, một phần do bằng chứng xâm nhập trái phép cũng như đồ nghề chúng mang theo nhằm gây án quá rõ ràng. Trả ai sẽ nghĩ tới Anna sẽ dựng chuyện để hãm hại hai người này cả. Mà hai tên đó khi bị tra ra lai lịch, thì cảnh sát càng thêm khẳng định chúng có ý đồ không tốt khi xâm nhập và nhà Anna, bởi chúng từng phạm rất nhiều tội, trong đó có đột nhập nhà trái phép hành hung và hiếp dâm chủ nhà.