Chương 133: Đào Hồ Cá.

9 giờ sáng. Tony đứng ở đầu đường, nhìn chiếc xe do cảnh sát Henry điều khiển, đưa Jack và Nancy chạy thẳng tới Boston, ra sân bay để đi du lịch, lòng cảm thấy nhẹ nhõm đi phần nào.

Sự xuất hiện của nữ Mutants, cho Tony thấy, nguy cơ đã ở ngay trước mắt.

Không muốn cha mẹ, bị cuốn vào một cuộc chiến tàn khốc. Ngay trong đêm, Tony đã đặt vé máy bay đi Úc, đặt sẵn phòng khách sạn cho cha mẹ, cộng thêm các tour du lịch ở công viên quốc gia Kakadu, rạn san hô Great Barrier, cảng Sydney, Uluru (Ayers Rock), thành phố Melbourne, Bang Tasmania, thị trấn Broome, vùng Kimberley, đảo Whitsunday, thung Lũng Barossa.

10 địa điểm du lịch nổi tiếng nhất nước Úc này, sẽ cầm chân Jack và Nancy cả tháng trời ở nước ngoài. Với khoảng thời gian đó, Tony có thể thoải mái tiến hành các kế hoạch của mình, mà không cần phải lo lắng, giấu giếm cha mẹ cậu.

Tony, còn nhờ cảnh sát Henry, đưa cha mẹ mình ra sân bay, để tránh trên đường, phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Bởi cậu có chút lo lắng, sợ có người ra tay với cha mẹ mình trên đường.

Nhìn chiếc xe dần biến mất, Tony không có vội vã quay vào nhà. Mà cậu làm bộ đi về phía hòm thư kiểm tra, ánh mắt lại vô tình liếc nhìn về nơi xa, nơi có vài công nhân, đang tu sửa hệ thống thoát nước ven đường.

Tony nhớ, nhóm thợ này đã làm việc ở đây vài ngày, vậy mà công việc vẫn chưa hoàn thành. Trước đó, Tony cũng không có nghi ngờ gì, cho đến sự cố ngày hôm qua xảy ra, Tony mới bắt đầu chú ý tời điều này.

Quan sát một lúc, Tony lại không thấy họ có gì khả nghi, mấy công nhân rất chú tâm vào công việc của mình, không chút nào sao nhãng.

“Mình quá đa nghi?” Tony có chút tự hỏi. Lắc đầu vài cái, cậu cầm vài phong bì thư lấy từ hòm thư ra, chủ yếu là thông báo thanh toán hoá đơn linh tinh, chậm rãi đi vào trong trang trại.

Đám chó ngao, không còn phải bảo vệ Jack và Nancy, có chút lười nhác nằm dài trước hiên nhà. Cả đám có chút uể oải, không chút tinh thần, dường như không có việc làm, liền sinh ra bệnh.

Tony nhìn đám chó ngao không chút sức sống, huýt một tiếng sáo gọi chúng.

10 con ngao vô cùng đều nhịp, chồm dậy chạy về phía Tony. Chúng tranh nhau vây lấy quanh chân cậu, Tony thì tươi cười vuốt ve đầu từng con một.

Chơi đùa với mấy con ngao một lúc thì Tony có điện thoại. Người gọi tới là nhân viên giao hàng của công ty thiết bị điện gió. Họ tới giao mặt bích, dùng để lắp cố định trụ điện cột gió trước cho Tony.

Việc thi công nền móng, đế cột, dùng cho việc lắp đặp cột điện gió, vốn là công việc của công ty cung cấp thiết bị điện gió. Theo kế hoạch mà công ty đưa ra, hơn mười ngày nữa họ mới cử được người tới thi công.

Tony cảm thấy quá lâu, cậu nói với phía công ty, là mình có thể tự thi công phần nền móng của cột điện gió.

Tuabin điện gió 10kw mà Tony đặt mua, cũng không phải máy phát điện gió cỡ nhỏ, yêu cầu đối với móng lắp đặt cột điện gió, khá cao. Việc người mua tự thi công, là điều không được chấp nhận, do yếu tố chất lượng cùng kỹ thuật dễ xảy ra vấn đề. Không đảm bảo an toàn, cho thiết bị điện gió hoạt động sau này.

Do có sự tác động và bảo đảm từ Ryan, nên phía công ty, mới đáp ứng yêu cầu của Tony.

Nhìn đám mặt bích được đúc nguyên khối xếp đều trước mặt, cùng không ít phụ kiện. Tony lẩm bẩm: “Hôm nay sẽ là một ngày vô cùng bận bịu của Lucy đây.”

Quả thật Lucy lúc này đang vô cùng bận bịu.

“Lucy… đoạn thác này đắp xong rồi, tôi cần cô hoá đá nó.” Sofia hét lớn gọi Lucy, khi hoàn thành một phần thác, Sofia cần Lucy hoá đá nó, trước khi tiếp tục đắp phần thác lên cao hơn.

Lucy nghe Sofia gọi, chạy tới, vội vã hoá đá phần đất Sofia yêu cầu. Khi cô còn chưa kịp làm xong, thì đã nghe thấy tiếng của Carmen hối thúc từ xa: “Lucy, tôi cần cô hoá đá cây cột này.”

Lucy, cứ như vậy bận bịu chạy đi chạy lại, giúp mọi người hoàn thành công việc được giao. Trong khi Young lại nhàn nhã ngồi trên một chiếc ghế thư giãn tắm nắng lướt web mua sắm trước hiên nhà.

Lili có chút hậm hực, cầm cốc nước trên bàn gần đó uống ực một hơi, vẻ mặt nhăn nhó nhìn Young ghen tỵ nói: “Chị Young, chị triệu hồi thêm vài bộ xương khô nữa làm hộ phần việc của em được không?”

Young nghe vậy, mắt rời màn hình chiếc máy tính bảng nhìn Lili, rồi nhìn về phía 10 bộ xương khô mà cô triệu hồi ra đang thay mình đào đất, khuân vác xây dựng hồ cá.

Young nói: “Em không sợ Tony xử phạt sao?”

Lili bĩu môi nói: “Sợ gì, hôm qua em còn bị thương, giả bộ còn đau là được.”

“Vậy em cứ giả bộ không phải tốt sao? Chị triệu hồi 10 bộ xương khô đã là cực hạn rồi.” Young biết Lili lại muốn lười biếng nói. Với năng lực của Tony, không thể có chuyện chữa không khỏi cho Lili. Lili giả bộ là không qua được mắt Tony.

Young là dựa vào năng lực của mình, mới có thể lười nhác một chút. Nhưng cô cũng không có phải không làm gì. Young lên mạng, là để mua sắm trực tuyến một loạt những danh sách vật dụng và đồ dùng thiết yếu cho mọi người. Hiện giờ cũng có hơn hai mươi người sống trong căn hầm, nhu cầu vật tư là rất lớn.

Ngay cả Mia, dù vướng bận William bé nhỏ, vẫn tất bật chuẩn bị cơm trưa cho mọi người dưới hầm. Yael bề ngoài có vẻ nhàn nhã vác súng đi tới đi lui tuần tra, đề phòng có kẻ tập kích bất ngờ, thi thoảng cũng hỗ trợ khuân vác đất đá.

Nên Young là sẽ không giúp Lili trốn việc, dù cô vẫn có thể triệu hồi 2,3 bộ xương khô nữa.

Lili nhì nhèo với Young thêm một lúc không được, đành phải quay lại với công việc được giao.

Tony, sau một hồi bận bịu vận chuyển các mặt bích, tới những nơi dự định sẽ lắp đặt máy phát điện gió ở trong trang trại, liền quay trở lại giúp mọi người xây hồ cá.

Hồ cá lúc này đã cơ bản thành hình, bao quanh lấy toàn bộ ngôi nhà, độ sâu đã đạt hơn một mét. Giờ chỉ cần đào sâu tới 3 mét là hoàn thành.

Núi đá giả, là những vách đá dựng đứng, cùng thác nước cũng đã được đắp cao hơn 4 mét, rộng đến gần 80 mét vuông. Trong lòng núi là một căn phòng rộng hơn 40 mét vuông, với độ dày của tường, dày đến hơn một mét. Tony tính toán dùng nó làm phòng chứa pin năng lượng của hệ thống máy phát điện gió.

Được giấu kín trong lòng núi đá giả với lớp tường dày, phòng pin sẽ vô cùng an toàn. Điện năng của căn hầm sẽ được đảm bảo, ngay cả khi bị tấn công.

Naomi thấy Tony trở lại nói với cậu: “Tony, em lắp đặt máy lọc phân và tách cặn bẩn tự động cho hồ cá đi. Bởi không ai biết lắp đặt nó như thế nào.”

“Vâng, chuyện đó để em.” Tony nói, rồi phân phó cho lũ chó ngao mà cậu dẫn lại đây, tản ra bảo vệ xung quanh ngôi nhà và căn hầm. Từ giờ, đây sẽ là nhiệm vụ mới của chúng, trong khi cha mẹ Tony vắng nhà. Sau đó, cậu mới bắt tay vào việc lắp đặt máy tách cặn bẩn cho hồ cá.

Buổi trưa, Tony và mọi người chỉ nghỉ ngơi khoảng 40 phút, lại bắt đầu công việc ngay. Đến 3 giờ chiều, thì cơ bản đã hoàn thành, chỉ còn một vài chi tiết nhỏ nhặt cần hoàn thành, mà chủ yếu là việc lắp đặt cửa cho căn phòng rộng hơn 30 mét vuông trên đỉnh ngọn núi giả.

Tony lúc này dẫn theo Lucy, Yael và vài người tới gần vườn táo nơi sẽ đặt các máy phát điện gió. Tiếp tục hoàn thành kế hoạch mới.

Ở đây, cậu hướng dẫn cho Lucy cách tạo nền móng cho các máy phát điện gió.

Phần móng cột điện gió được hoá đá sâu xuống dưới nền đất đến 7,8 mét, rộng đến mười mấy mét vuông, mặt bích thì được gắn chắc chắn cân đối ở giữa khối đá nền móng.

Nền móng đầu tiên, hoàn thành sau nửa tiếng làm việc cật lực, Lucy lúc này đã hiểu công việc của mình. Cô nói với Tony: “Tony, tôi hiểu phải làm gì rồi. Với sơ đồ bố trí, của công ty điện gió cung cấp, tôi, Yael và mọi người có thể tự hoàn thành nó. Cậu có thể đi xử lý công việc của mình… tôi biết, tối nay cậu còn có hẹn ăn tối với cha mẹ Young.”

“Nghe nói, hôm nay cậu muốn xin phép cha mẹ Young, cho cô ý ra ở với mình?” Yael cũng lên tiếng nói.

Tony gật đầu nói: “Vâng, ngoài tôi và Lili, Young là người duy nhất có năng lực. Năng lực của cô ý, mọi người cũng biết rồi đấy. Có Young ở đây, an toàn của mọi người cũng được đảm bảo hơn, lại tránh được thương vong không cần thiết.”

Yael nói: “Năng lực của Young đúng là đặc biệt. Lợi dụng thích đáng, sẽ khiến kẻ thù tổn thất không nhỏ. Một vài nhiệm vụ nguy hiểm cũng có thể giao cho chúng…”

“Năng lực của Young còn hơn thế… cô mới tới, nên chưa nhìn thấy Young triệu hồi mấy con vật thời tiền sử…” Lucy nói, bởi cô đã chứng kiến mấy con hổ răng kiếm mà Young gọi ra, cô còn nghe kể về con quái vật mà Young từng triệu hồi trong chuyến đi du lịch với Tony. Nên Lucy khá hiểu biết về năng lực của Young, cũng như sự khủng bố của nó.

Yael nghe vậy càng thêm mong đợi nói: “Vậy tôi phải hỏi rõ Young mới được, hiểu rõ hơn về năng lực của Young, tôi có thể hoàn thiện thêm phương án tác chiến cho chúng ta.”

Tony rất hài lòng với Yael, khi cô luôn suy nghĩ chu đáo, kín kẽ, biết lợi dụng mọi nguồn lực để củng cố thêm độ an toàn cho mọi người. Tony nói: “Yael, chú ý an toàn lúc tôi không có ở đây, khu vực này khá trống trải, không kín đáo như ở gần căn hầm.”

Yael nói: “Yên tâm, tôi đã phân công mấy chị em Yeon Hee rồi. Nếu có chuyện, họ sẽ nhanh chóng phản ứng… chưa kể, cậu để lũ chó Rottweiler tuần tra khắp trang trại như vậy. Kẻ địch muốn tấn công cũng không dễ dàng gì.”

Nghe Yael, bố trí như vậy, Tony cảm thấy yên tâm hơn, liền rời đi.

Bởi chiều nay cậu có hẹn với chủ sở hữu vườn thú, để giải quyết về chuyện con gấu.

Nửa tiếng sau, Tony xuất hiện ở Southwick's Zoo, lúc này đã là chiều muộn, các du khách đang ra về, lượng người rời khỏi vườn thú rất lớn, nhưng bên trong vẫn còn rất nhiều du khách, cho thấy hiệu quả của tác động từ truyền thông lớn tới mức nào. Cộng với đó, là lòng hiếu kỳ của con người, đã giúp vườn thú có một sự khởi sắc nhanh chóng.

Tuy nhiên, điều này cũng đem đến cho Tony một chút phiền toái. Khi các du khách kéo tới đây vì con gấu. Khiến chủ vườn thú có chút do dự trong việc chuyển nhượng con gấu lại cho Tony.

Tony ngồi đối diện với một phụ nữ trước bàn làm việc, người hiện tại là chủ sở hữu của Southwick's Zoo.

Khác xa so với tưởng tượng của Tony về một người đàn ông già cả. Đây lại là một người phụ nữ vô cùng trẻ đẹp, tuổi tác cũng tầm 35, 36 tuổi, vóc dáng cao ráo, thân hình đẫy đà như một trái nho chín mọng, đẹp đẽ mà hương vị lại ngọt ngào. Chỉ là ánh mắt có chút đượm buồn, khiến cho gương mặt mỹ lệ đó thiếu đi sức sống, mất đi một phần quyến rũ.

“Tony, cậu có thể thay đổi yêu cầu của mình không?” Connie Carter, chủ sở hữu Southwick's Zoo, muốn Tony suy nghĩ lại nói.

Tony không cần nghĩ, lắc đầu nói: “Không thể, như tôi đã nói với Brandy, tôi giúp vườn thú giải quyết khó khăn, con gấu sẽ phải bán cho tôi. Và cô nên nhớ, con gấu không tự dưng ngoan ngoãn như vậy.”

Connie nghe Tony nói vậy, nói: “Cậu đang đe doạ tôi?”

Tony nói: “Không, tôi không đe doạ cô. Tôi chỉ đang nói cho cô một sự thật. Nhưng có vẻ cô không quá hiểu tình thế. Cô nghĩ con gấu đó, có thể thu hút du khách được trong bao lâu? Có đủ lâu, để vườn thú vượt qua cảnh túng quẫn hiện nay không?”

Vườn thú hiện nay đúng là gặp rất nhiều khó khăn, tiền mua lương thực cho động vật, tiền lương cho công nhân… Nếu lượng khách chỉ bùng nổ trong một thời gian ngắn rồi chững lại, đúng là không thể giải quyết được vấn đề tài chính của vườn thú.

Connie hiểu, hiểu rất rõ điều này, chỉ là cô không có nhiều lựa chọn. Con gấu, hiện giờ là cứu tinh duy nhất của vườn thú, dù nó chỉ duy trì được sự tươi sáng này trong một thời gian ngắn.

Connie, không biết phải nói gì, cô có chút trầm lặng.

Tony thấy vậy nói: “Nếu tôi giúp vườn thú, xuất hiện thêm một vài ngôi sao sáng như con gấu, thì cô nghĩ sao?”

Connie tròn hai mắt không tin tưởng nhìn Tony, lời nói của Tony quá… quá chấn động với cô.

“Cậu đang đùa tôi?” Connie thốt lên.

Tony không quay người, mà chỉ ngoắc ngoắc tay chỉ về phía sau lưng mình, nơi có một loạt màn hình giám sát các nơi trong vườn thú nói: “Cô hãy nhìn màn hình giám sát của con gấu.”

Connie không hiểu Tony muốn làm gì. Những vẫn là tò mò làm theo, Connie còn đứng dậy, rời khỏi ghế ngồi, đi sát tới màn hình giám sát.

“Sau hai giây nữa, con gấu sẽ đứng dậy, đi bằng hai chân mười bước.” Tony nhẹ nhàng nói.

Sau hai giây, Connie hai mắt căng chặt, đếm từng bước, từng bước mà con gấu đi bằng hai chân. Rồi quay đầu nhìn tấm lưng Tony với ánh mắt không tin nổi.

Tony vẫn ngồi quay lưng, lại thản nhiên nói: “Con gấu sẽ lộn nhào 3 vòng trên đất sau 2 giây nữa.”

Connie quay ngoắt đầu, nhìn chăm chăm vào màn hình như sợ bỏ lỡ điều gì đó vô cùng quan trọng.

“Con gấu, sẽ làm một nụ hôn gió.” Tony lại nói, nói ngay cái lúc Connie còn đang bàng hoàng nhìn con gấu lộn nhào vòng thứ 3.

Con gấu kết thúc vòng lộn nhào, nó đứng dậy bằng hai chân, đưa một bàn chân trước lên mồm, vụng về làm động tác hôn gió, trông vô cùng buồn cười.

Một vài du khách vẫn còn nán lại xem con gấu, bất chợt ghi lại được hình ảnh này, họ hò reo phấn khích trước những gì con gấu thể hiện.

Rồi lại một phen chụp ảnh tự sướng, đăng vài dòng trạng thái, đầy kích động lên trang cá nhân cùng video và ảnh đính kèm.

Connie đi về phía Tony lắp bắp nói: “Sao… sao cậu… cậu có thể làm vậy…”

“Đúng rồi… cậu… cậu là những người đó… Cậu là những người đó sao?” Connie có chút kinh hoàng nghĩ tới một khả năng nói.

Tony chỉ cười trước câu hỏi của Connie, lúc này cậu cảm thấy thời gian không còn sớm, đã đến lúc kết thúc mọi chuyên. Tony cầm lấy một trong những bức ảnh trên bàn làm việc của Connie nói: “Sao chỉ có ảnh cô chụp cùng với con gái vậy?”

Tony bỗng hỏi một chuyện riêng tư, làm Connie không hiểu sao. Cô còn chưa hết kinh hãi, khi nghĩ tới việc Tony là một Mutants. Chỉ có như vậy mới giải thích được cho tất cả những gì cô vừa trải qua.

Nhưng chàng trai trước mặt cô lại quá bình tĩnh. Làm cô có chút lúng túng, không biết phải làm gì.

“Đó là vấn đề cá nhân của tôi.” Connie sau khi bình tĩnh hơn nói. Cô cảm thấy, Tony quá soi mói vào đời sống riêng tư của mình.

Tony nói: “Cô không tính hợp tác với tôi sao?”

Nghĩ tới những điều Tony vừa làm với con gấu, nghĩ tới tương lai của vườn thú. Connie bất đắc dĩ nói: “Tôi là mẹ đơn thân.”

“Cô có bạn trai chứ?” Tony lại hỏi.

Nghe đến đây, Connie có chút tức giận, cô nhận ra ý đồ xấu xa của Tony với mình. Connie nhìn thẳng mặt Tony nói: “Tôi chưa có bạn trai, và cậu có ý đồ gì với tôi?”

Connie nói như hét vào mặt Tony. Nhưng đáp lại cô chỉ là một nụ cười hiền lành trước cơn sóng dữ sẽ ập tới sau đó.

Nụ cười trên môi Tony chợt tắt, cậu kéo lấy Connie, bất thình lình đè Connie xuống bàn làm việc, một tay bịt miệng cô lại.

Connie chẳng thể la lên được ngoài tiếng ú ớ nho nhỏ. Tay còn lại, Tony đưa vào trong áo Connie, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng, thích thú chơi đùa với bộ ngực căng tròn. Không dừng lại ở đó, Tony chuyển xuống vùng dưới, giữa cặp đùi săn chắc của Connie, xoa xoa, mân mê cô bé, rồi chọc hai ngón tay vào.

Connie hốt hoảng, vung tay vung chân muốn chống cự, nhưng đều bị Tony áp trở về, Không chỉ vậy, Tony còn liên tục cất tiếng đùa bỡn nghịch ngợm: “Chỗ này của cô vẫn khít lắm, không giống với một phụ nữ đã có con!”

Đôi mắt ngấn nước như năn nỉ của Connie, không có làm động lòng chắc ẩn của Tony. Căn bản là Tony không tính toán buông tha cho Connie. Bởi Connie là một quân cờ rất quan trọng với Tony vào lúc này.

Không phải ngẫu nhiên, mà Tony lại hỏi Connie nhiều như vậy.

Tiếp tục cuộc vui, Tony vạch quần ra, đưa cậu nhỏ đâm thẳng vào cô bé của Connie, không chút thương tiếc.

Connie hai mắt trợn chừng, cô cắn răng, chịu đựng từng cơn ra vào như sét đánh của Tony. Toàn thân cô như muốn vỡ tung.

Nhìn cặp vú đầy đặn, đẫy đà phập phồng đầy khiêu kích, như muốn thiêu đốt dục vọng thế gian. Tony càng ra sức mạnh hơn, nhanh hơn đâm sâu vào bên trong Connie, tận hưởng cái cảm giác khoái lạc mới mẻ này, cho tới khi dòng sữa trắng tuôn trào hết nấc.

Khoảng 10 phút sau, Connie lúc này đã bị Tony khống chế hoàn toàn, cô hiểu ra Tony có thể làm gì nói: “Cậu cũng dùng năng lực này với con gấu?”

Tony vẫn có chút thèm khát, đêm qua chỉ được ôm Young ngủ trong căn phòng mới, làm Tony có chút nghẹn ngào, cơ thể vô cùng bứt rứt, chỉ cần một mồi lửa là có thể bộc phá. Chỉ là ở trang trại có quá nhiều việc, làm Tony không lỡ giày vò bất kỳ ai.

Trước vẻ quyến rũ của Connie, cơn thú tính của Tony bị kích thích, sau khi biết về cuộc sống riêng tư của Connie không có vướng bận gì, Tony liền bùng nổ.

Nhưng giờ đã là hơn 6 giờ tối, sắp tời giờ hẹn ăn tối với cha mẹ Young. Tony cố kìm nén con thú trong người mình. Cậu nói: “Không chỉ nó, tôi có thể biến mọi con vật trong vườn thú trở nên ngoan ngoãn.”

“Vậy cậu định giúp vườn thú như thế nào?” Connie hướng Tony hỏi, do cô có chút không xác định, Tony có thể trợ giúp cô tới mức nào với năng lực của cậu.

Tony nói: “We Bare Bears, cô chắc không lạ gì bộ phim hoạt hình này. Cô nghĩ sao, nếu vườn thú xuất hiện ba chú gấu thông mình và đáng yêu, giống như ba chú gấu, trong bộ phim hoạt hình nổi tiếng đó… Mà tôi cũng có thế có được con gấu trắng mà mình muốn, trong khi không gây ảnh hưởng gì tới vườn thú.”

Connie có chút kích động, nghĩ tới viễn cảnh vườn thú tràn ngập du khách, bộ ngực của cô lại phập phồng đầy quyến rũ, cô vô cùng phấn chấn, còn chưa kịp nói gì thì đã bị Tony khoá môi, bàn tay Tony cũng không quên giày vò bộ ngực Connie.

Giải toả một chút cơn thèm khát, Tony nói với Connie: “Trong vườn thú, có dư thừa chút động vật ăn thịt cỡ lớn nào không? Tôi cần vài con thú.”

Hiểu rất rõ về vườn thú của mình, Connie chỉnh trang lại một chút quần áo, để tránh bại lộ cơ thể quyến rũ của mình, rồi lại bị tên này giày vò, Connie chỉnh trang xong lúc này mới nói: “Hai con hổ trắng, một con Liger (sư hổ), hai con sư tử núi, bốn con báo đốm Nam Mỹ, một bầy sói tuyết Bắc Cực 16 con…”

Tony có phần ngạc nhiên về số lượng thú ăn thịt cỡ lớn nói: “Vườn thú dư thừa nhiều động vật như vậy. Không phải tạo thêm gánh nặng về tái chính sao?”

“Vài năm trước, vườn thú của tôi nhận được một loạt các hợp đồng mua bán thú con, từ nhiều vườn thú nhỏ. Lúc đó các con thú của tôi bắt đầu được cho giao phối trên quy mô lớn, để đáp ứng các hợp đồng đã ký. Khi các con thú non được sinh ra, không hiểu sao, họ lại đồng loạt huỷ hợp đồng.” Connie giải thích cho Tony nói. Cô cũng hiểu được, sau chuyện này có chút khuất tất, nhưng lại không làm được gì.

Dù thu được khoản tiền đặt cọc, từ các hợp đồng bị huỷ, nhưng số lượng thú tăng vọt lại khiến cho chi phí chăn nuôi tăng lên rất nhiều. Dần dần nó trở thành một gánh nặng của vườn thú.

Tony nghe ra được mùi âm mưu nào đó đang nhằm vào vườn thú. Có vẻ như, sự suy tàn của vườn thú, không phải do sự yếu kém trong quản lý, mà là do sự phá hoại.

Tony nói: “Tôi sẽ giúp vườn thú của cô hồi phục trở lại. Còn số động vật ăn thịt dư thừa đó, tôi sẽ bỏ tiền ra mua.”

Yael không nghĩ được Tony sẽ bỏ tiền ra mua lại những động vật ăn thịt đó. Không phải cậu ta đang khống chế cô sao? Thứ gì của cô mà không phải của cậu ta. Connie nghĩ vậy.

Vẻ mặt của Connie nói lên tất cả, Tony biết Connie đang nghĩ gì, cậu nói: “Tôi không lấy không của ai thứ gì. Cô mất tự do vào tay tôi, tôi sẽ giúp cô giải quyết vấn đề khó khăn gặp phải. Yên tâm, ngày mai tôi sẽ đưa cho cô 2 triệu usd.”

“Cậu sẽ đưa cho tôi 2 triệu usd?” Connie có chút không tin nổi hỏi lại. Bởi số tiền đó, đủ để cô giải quyết khó khăn về tài chính của vườn thú.

“Đúng vậy, cô cứ coi số tiền đó, là một khoản đầu tư của tôi vào vườn thú đi.” Tony nói.

Connie có chút vui mừng, với số tiền đó, cô có thể giả lương cho nhân viên, những người vẫn trung thành và tận tâm với vườn thú, dù đã vài tháng không nhận được đồng lương nào.

Ánh mắt Connie lúc này không còn đượm buồn như trước, thay vào đó, nó đã có chút rạng rỡ hẳn lên. Khuôn mặt Connie cũng theo đó mà tràn trề sức sống hơn.

Tony kéo lấy Connie ôm vào lòng, nói nhỏ vào tai Connie: “Yên tâm, cuộc sống của cô từ giờ sẽ trở lên tốt đẹp. James, cha cô sẽ tỉnh lại… Viola, con gái cô, cũng có thể bước đi trở lại trên đôi chân của mình…”

Connie, chết lặng người, khi nghe Tony nhắc tới người cha đã rơi vào hôn mê vài năm nay trên giường bệnh của mình. Và cô con gái Viola đáng thương của cô, một đứa trẻ xinh đẹp và đáng yêu. Hai người thân nhất của cô, một người không biết sẽ ra đi về cõi vĩnh hằng bất cứ lúc nào, một người thì trở thành tàn tật, sau một vụ tai nạn vài năm trước.

Tony biết được tất cả đau khổ này của Connie. Không chỉ vậy, cậu còn biết Connie đã trải qua một điều kinh khủng ở cái tuổi 17.

Viola con gái của Connie năm nay cũng đã 17 tuổi. Đó là kết quả của một vụ cưỡng hiếp, do một công nhân làm trong vườn thú gây ra.

Số phận của Connie đầy đau đớn và tủi nhục, lại phải gánh vách trên vai rất nhiều trách nhiệm. Tony lúc này thấy mình có chút tàn nhẫn với Connie, khi bắt cô phải trải qua thêm một lần tủi nhục.

Vì vậy cậu đang cố bù đắp cho Connie.

Tony hôn nhẹ lên môi Connie, rồi nói: “Cô biết tôi là ai, đúng chứ? Tôi sẽ cho cô thấy những câu chuyện cổ tích.”

Connie bị những lời nói của Tony làm cho mộng mị, cô biết những người như Tony có thể làm được gì. Trong lòng cô, dâng trào những khát khao mãnh liệt, những u buồn bấy lâu nay của cô như tan biến. Cả cơ thể Connie như được tắm trong ánh nắng ấm áp.

Connie đáp lại nụ hôn của Tony một cách mãnh liệt. Cô như muốn bùng cháy, toả sáng một lần trong cuộc đời, dù đây chỉ là mơ.