Chap 4
Từ ngày đá bóng trở đi, tôi và P không biết khi nao đã trở nên ngày càng thân thiết, thậm chí đôi lúc còn hơi đi quá ranh giới tình bạn. Cho đến khi quen lâu tôi mới biết ba mẹ P là chủ tịch của một công ty lớn, và cứ vậy cho đến khi tôi nói lời tỏ tình. Nghe trẻ trâu nhỉ, một thằng nhóc mới chỉ lớp 8 mà đã tỏ tình bạn gái, nghĩ như vậy tôi ngại không tả nổi, như 1 thứ tình yêu bọ xít đã chớm nở trong lòng tôi từ khi nào. Nhưng lời đáp trả của P lại là 1 câu nói làm tôi cực kì hoang mang "Giờ vẫn chưa phải lúc". Từ lúc đó trong đầu tôi suy nghĩ cực nhiều, tuy chỉ là 1 câu trả lời bâng quâng nhưng nó làm tôi quan tâm cực kì, cho đến 1 ngày...ngày mà chúng tôi xa cách.
Cũng không có gì đặc biệt nếu công ty nhà P làm ăn cực phát đạt, chính vì thế ba mẹ muốn chuyển sang nước ngoài để tiếp tục kinh doanh, khi nghe được tin này tôi hoang mang vô cùng, trong đầu là những suy nghĩ ngổn ngang chưa bao giờ kết thúc, nửa vui và cũng buồn nhưng cái buồn lớn hơn bao giờ hết.
-Vậy....P sẽ đi ngày mai à-tôi và P ngồi trên chiếc ghế đá, đây có lẽ sẽ là ngày mà 2 đứa gặp nhau cuối cùng
-Ừ....xin..lỗi-mãi một lúc P mới nói một câu
-À...thì, không có gì...-tôi cố gượng cười quay sang P thì đã thấy và giọt nước chảy xuống
-A...này không cần khóc đâu-tôi giật mình lau nước mắt cho cô ấy, nhưng vẫn là sự im lặng
-Xin...lỗi vì không...nói được sớm-cô ấy vẫn thổn thức, tôi biết chứ, đó không chỉ là tình cảm của đôi bạn trước lúc chia tay nhau mà đâu đó còn là cảm giác....một cảm giác gần gũi hơn thế.......
Một mình tôi ngơ ngẩn nhìn theo chiếc máy bay đã bay vút xa, trong lòng thì gợi lên cảm giác khó tả...
3 năm sau...Tôi dắt chiếc cà tàng ra cửa gọi với vào trong
-Mẹ, con đi học-mẹ tôi cũng ậm ừ, tôi nhảy lên chiếc xe phóng vút đi, hôm nay thì đúng dịp tựu trường đầu tiên của tôi
Sau hơn mấy tháng ôn thi cuối cùng tôi cũng đã thi vào ngôi trường tôi mong đợi, nghe nói ở đây có rất nhiều CLB đặc biệt mà tôi có thể vào. Chỉ nghĩ tới vậy tôi vừa huýt sáo vừa bon bon trên chiếc xe với tâm trạng vui vẻ. Sau hơn 15p ngồi ê mông trên chiếc xe cuối cùng tôi cũng đã tới ngôi trường mới, "rộng khủng khiếp" tôi bước vào nhìn xung quanh. Ngó quanh một lúc mới thấy bảng tên lớp, tôi bước vào lớp ngó ngang xung quanh, "bốp" tôi vừa quay đi thì đầu bỗng đập vào một vật thể cứng khác
-Ui da-1 giọng con gái vang lên, tôi quay lại thì ra đụng vào bạn nữ khác
-Ui...xin lỗi, bạn có sao ko-tôi quay ra đỡ bạn kia dậy.
-U...mình không sao mak-bạn gái ngẩng đầu lên nhìn tôi bằng ánh mắt long lanh
Nhìn cô ấy mà tôi giật mình, trông nét mặt thì khá...à không phải nói rất quen, một người mà đã từ rất lâu rồi tôi vẫn chưa thể gặp lại
-Ủa, sao vậy-bạn ấy thấy tôi nhìn kĩ quá nên hỏi
-À, ko sao đâu- tôi giật mình quay đi trong đầu thầm trách vài câu...
Giờ ra chơi, tôi ngồi thơ thẩn nhìn quanh lớp, hôm nay cũng chỉ có phổ biến nội quy lớp gì đó nên cũng khá rảnh. "Rầm" từ cửa lớp xuất hiện 3 anh khá cao to
-Này,....bọn bay là học sinh mới đúng không-anh đứng trước cửa khoanh tay nói, cả lớp thì nhìn thấy họ thì im re chả ai dám nói câu nào
-Bọn bay nghe danh Hùng đô chưa-một anh gác chân ngồi chễm chệ lên bàn. Anh ta tiếp tục nhìn quanh rồi chỉ vào 1 thằng bàn đầu đeo kính
-Mày...lên đây-thằng nhỏ run run đi lên chỗ mấy ông anh ngồi
"Bộp" anh ta vỗ vào đầu thằng nhóc xong kéo nó lại nói thần thì gì đó vào tay khiến nó đẩy ra lắc đầu nói
-Không, em ko làm được đâu-"Bốp" một cú vả từ phía anh kia. "Bốp" sau đó liên tiếp là những cú đấm và đá vô người, tôi nhìn xung quanh cả lớp vẫn ngồi yên lặng
-Này, dừng lại-không hiểu sao lúc đó tôi lại lấy dũng khí từ đâu đứng lên nói
-Mấy anh có phải hèn ko vậy, đi bắt nạt đứa nhóc-tôi dõng dạc nói.
-Cái dm thằng này, mày vừa sủa câu gì cô-anh ta hùng hổ đi tới gần tôi đúng lúc thì trống đánh, thấy vậy anh ta mới quay ra khỏi lớp không quên bỏ lại 1 câu
-Tí nữa mày chết-sau khi để lại lời đe doạ, anh ta biến mất sau cánh cửa, khi này cả lớp mới thở phảo nhẹ nhõm, cậu nhóc kia cũng lết về phía tôi nói dc 2 chữ
-Cảm..ơn-nhưng tôi nào có quan tâm điều đấy nữa, mà tôi đang lo lắng điều sắp đến cơ mà...