Chương 27: Cung kính tiễn tam hoàng tử (2)

Tần Quân âm thầm chắt lưỡi. Trần Thư Lễ nói đều là chuyện lớn, đủ để liên luỵ tới cửu tộc. Chắc hẳn vẫn có rất nhiều mạng người không có nói ra.

Giờ phút này, trong lòng hắn không có cảm giác tội lỗi, trái lại có chút khó chịu.

Hắn không nên nhân từ nương tay. Gia tộc thối nát này không nên để cho bất cứ người nào chạy thoát!

- Ầm ầm ầm.

Đúng lúc này, phía sau lưng Tần Quân bỗng nhiên vang lên tiếng nổ mạnh khủng khiếp. Sóng công kích cường đại dâng lên cuồng phong, thổi tới khiến y phục của Tần Quân bay phất phới. Đân chúng càng bị xô ngã xuống đất.

Tần Quân theo bản năng quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy phủ đệ của Trình gia xuất hiện mây nấm khổng lồ. Bụi bặm giống như từng con rồng quanh quẩn trên không trung. Gỗ vụn, cột nhà bay lượn trên không trung. Hình ảnh vô cùng đồ sộ, giống như bị vô số bom oanh tạc vậy.

Phủ đệ của Trình gia lớn như vậy hủy hoại lại chỉ trong chốc lát. Tất cả kiến trúc bên trong đều bị phá hủy.

Cảnh tượng như vậy giống như thần tích, khiến cho dân chúng chấn động vô cùng. Ngay cả đám người Trần Triển Kiếm cũng bị làm cho giật mình.

- Mau nhìn kìa! Thần tiên hạ phàm!

Có một bách tính bỗng nhiên kêu lên. Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy, lấy bụi bặm khắp bầu trời làm bối cảnh, Đát Kỷ giống như tiên nữ trên cửu thiên, phiêu nhiên hạ xuống. Hạo Thiên Khuyển ở trong hư không phía sau lưng nàng. Hình ảnh thật duy mỹ. May là Tần Quân đều xem thế là đủ.

Dung nhan và trang phục của Đát Kỷ quả thực giống như tiên nữ!

- Con chó mực kia...

Trần Thư Lễ nhìn Hạo Thiên Khuyển, toàn thân không khỏi run lên. Chó có thể bay chắc chắn không phải là loại chó tầm thường.

Xem ra chính mình còn đánh giá thấp Tần Quân.

Ở dưới biểu tình chấn động của mấy trăm người, Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển hạ xuống bên cạnh Tần Quân. Đát Kỷ cười quyến rũ nói:

- Công tử, thiếp thân đã hủy diệt phủ đệ của Trình gia.

- Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ phụ nhổ cỏ nhổ tận gốc phá hủy Trình gia! Thu được 2000 giá trị kinh nghiệm, một lần cơ hội kỹ năng truyền thừa!

Cuối cùng cũng hoàn thành!

Tần Quân không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù không có thăng cấp, nhưng chí ít hắn thu được một lần cơ hội kỹ năng truyền thừa. Sau này hắn cũng sẽ nắm giữ năng lực tác chiến.

Nghĩ tới đây, Tần Quân nhìn Trần Triển Kiếm cười nói:

- Được rồi, tàn cục lại giao cho vị thành chủ ngươi đi sắp xếp. Ta còn muốn rời đi. Sẽ không thể chậm trễ nữa!

Nói xong, hắn liền nháy mắt về phía ba người Đát Kỷ. Đoàn người đi về phía hướng cửa thành. Bọn họ đi qua nơi nào, tất cả bách tính đều kính trọng e sợ nhường đường.

Nhìn theo bóng lưng bọn họ rời đi, Trần Triển Kiếm không khỏi cảm thán nói:

- Vị tam hoàng tử này cũng không phải phế vật như trong lời đồn đại. Xem ra nước trong hoàng cung còn sâu hơn so với chúng ta vẫn nghĩ...

- Hắn sẽ thắng!

Trần Thư Lễ tự tin nói. Giọng nói của hắn dừng một chút, sau đó cười nói:

- Bởi vì có ta!

Mặc dù không có nói rõ, nhưng Trần Triển Kiếm lại hiểu rõ ý tứ của hắn.

Trần Hưng không khỏi vò đầu hỏi:

- Thắng cái gì? Vị tam hoàng tử này rất mạnh. Tuy rằng ta có tu vi Luyện Khí Cảnh tầng bảy, nhưng vẫn cảm giác không phải là đối thủ của hắn.

Trần Triển Kiếm đảo mắt. Vị con trai trưởng này của hắn tuy rằng thiên phú luyện khí rất tốt, nhưng chính là không đủ thông tuệ.

- Cung kính tiễn tam hoàng tử. Cảm ơn tam hoàng tử vì dân trừ hại!

Trong bách tính bỗng nhiên có một gã đại hán cao giọng kêu lên. Âm thanh bi thương căm phẫn. Rõ ràng hắn đã từng bị Trình gia nhằm vào.

Trong nháy mắt, những lời này kích động tâm tình của những bách tính còn lại. Bọn họ đều cao giọng vui vẻ đưa tiễn Tần Quân. Thậm chí còn có người bắt đầu gào khóc.

Nghe thấy tiếng hoan hô tiếng khóc của dân chúng phía sau, Tần Quân cũng không nhịn được, có chút xúc động. Xem ra chính mình phải leo lên ngôi vị hoàng đế, dẫn dắt vương quốc đi về phía thái bình thịnh thế!

Tuy rằng hắn không phải Thánh Mẫu có tinh thần trọng nghĩa trào dâng, nhưng hắn cũng không thể thấy bách tính sống ở trong cảnh nước sôi lửa bỏng. Bởi vì kiếp trước hắn cũng là một người bình thường.

- Không nghĩ tới ngươi là tam hoàng tử. Thật hay giả vậy?

Dọc đường đi, Thường Thiến Thiến đều hỏi về vấn đề này. Thường Hạo cũng lộ ra ánh mắt phức tạp nhìn Tần Quân. Nếu như Tần Quân thật sự là hoàng tử, hắn lại không dám trả thù nữa.

- Đương nhiên là sự thật!

Tần Quân tức giận đáp lại. Dù sao hiện tại đã lộ ra ngoài ánh sáng, hắn cũng không sợ bị Thường Thiến Thiến biết.

- Ngươi không phải là bị giáng chức sao?

Thường Thiến Thiến chớp chớp đôi mắt to, hỏi. Dựa theo pháp luật của vương quốc, thiên tử phạm pháp cùng tội với thứ dân. Hôm nay Tần Quân cũng không được xem như là hoàng tử nữa.

Ánh mắt Thường Hạo nhất thời sáng lên. Đúng vậy, gia hỏa này bị giáng chức. Bây giờ hắn căn bản không phải là hoàng tử. Hắn chỉ là một tù phạm phải đi tới trước biên cương lao dịch.

Trời ạ!

Một tù phạm vẫn dám lớn lối như vậy!

Trong lòng Thường Hạo dâng lên vô vàn suy nghĩ. Hắn cúi đầu bắt đầu cân nhắc xem nên hãm hại Tần Quân như thế nào.

- Ta sẽ lấy công chuộc tội.

Tần Quân xem thường cười nói. Hắn mang đầu của Hạ Hầu Ân về, phụ hoàng tiện nghi của hắn cũng sẽ không lại làm khó hắn.

Nếu như vẫn không có cách nào hòa hoãn, vậy đừng trách hắn không khách khí!

Nắm giữ Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển. hắn dám chống lại toàn bộ vương quốc Càn Nguyệt.

Đoàn người rất nhanh liền đi ra khỏi Thanh Đàn Thành, đi tới cửa thành phía tây. Đám người Tần Quân phát hiện, binh sĩ thủ thành đều đã biến mất. Liên tưởng đến Trần Thư Lễ lúc trước nói qua Trình gia mạnh mẽ thu phí dụng ra vào thành, nghĩ đến binh sĩ các cửa thành đều là người của Trình gia, hiện tại Trình gia vừa ngã, những binh sĩ kia nghe tin liền chạy trốn.

Bởi vì từ đây tới Huyền Linh Tông, lộ trình chỉ chưa đến hai ngày, tốc độ của đoàn người nhanh hơn, tranh thủ chạy ngay trong đêm.

Tuy rằng rất muốn lập tức tiến hành kỹ năng truyền thừa, nhưng Thường Thiến Thiến và Thường Hạo ở bên cạnh, hắn không buông tay chân ra được. Hệ thống thần thoại là bài tẩy lớn nhất để hắn lập thân. Hắn tuyệt đối không thể tiết lộ, cho dù là có thân mật mấy đi nữa.

...

Sắp tới thời điểm hoàng hôn, Thanh Đàn Thành, bên trong phủ thành chủ.

- Phụ thân, ta muốn đi tu tiên. Lần này ta là nghiêm túc!

Trần Diệu Âm sạch sẽ động lòng người nhìn Trần Triển Kiếm, hăng hái nói.

Lúc này, Trần Triển Kiếm đang cùng Trần Thư Lễ thảo luận về phương châm thống trị Thanh Đàn Thành tiếp theo.