Chương 292: Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống

Tối ngày hôm đó….

Lăng Huyền Phong hiện tại có chút đau đầu. Sau khi thấy mình thi triển một chiêu Rasengan đánh chết Vĩnh Kim, 3 tên dở hơi nhà Độc Cô cùng với Dương Quá cứ quấn lấy đòi dạy cho bọn hắn chiêu này. Ngay cả Lăng Hiếu Kiệt mặc dù không nằm trong đội ngũ ôm chân, nhưng ánh mắt thi thoảng cứ len lén nhìn. Hết cách, Lăng Huyền Phong giơ hai tay đầu hàng:

-Ta thề! Không phải học được chiêu này ở đâu cả, tất cả nằm tại khả năng khống chế đấu khí của mình.

Mọi người ánh mắt sáng lên. Khống chế đấu khí ư? Tu luyện đến từng này rồi ai mà chẳng biết? Thế là 5 người bắt đầu chạy ra ngoài sân điên cuồng tập luyện. Lăng Huyền Phong lắc đầu bó tay, gọi cả đám lại:

-Này! Chính sự quan trọng! Tất cả quay lại đây cho ta!

5 người mặc kệ, cứ cố gắng ngồi tụ ra tiểu cầu giống Lăng Huyền Phong mới được. Lăng tam thiếu nhìn thấy cảnh này trên trán nồi vài vạch đen, lắc đầu chửi thầm. Kệ cha bọn bây, bản thiếu thách kẹo cũng làm gì có thằng nào làm được, không có phương pháp thì có làm đến sang năm. Kệ mấy tên dở hơi đang làm trò ngoài sân, Lăng Huyền Phong đóng cửa đi ngủ.

Sáng hôm sau….

Lăng Huyền Phong vươn vai tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon, vừa mới ngáp ngáp vài cái mở cửa ra, cảnh tượng trước mắt khiến hắn suýt nữa ngã ngửa. Ngoài sân rộng, 5 tên dở hơi vẫn đang đứng ở đó, 1 tay ngửa lên trên, 2 mắt thâm quầng, miệng thì hóp vào, toàn thân run lẩy bẩy. Lăng Huyền Phong nghiến răng:

-Mấy tên dở hơi kia! Các ngươi đang làm gì?

Độc Cô Lãnh Hàn với vẻ mặt như nhìn thằng đần nói:

-Không thấy bọn ta đang tụ đấu khí cầu sao?

Lăng Huyền Phong không biết nói gì , lập tức chạy đi lấy mấy xô nước lạnh giội lên cả đám.

-Tỉnh chưa? Tỉnh rồi thì đi vào họp chính sự!

Ặc! 5 người lúc này hoàn toàn tỉnh táo rồi mới nhớ ra mình đến đây là có việc quan trọng. Đành phải đi vào đại điện ngồi. Lăng Huyền Phong sau khi thấy Diệp Tử Khâm cũng đến liền nói:

-Ngày hôm qua cũng coi như cơ bản biết được phân bổ thế lực của Kim Lăng thành, đồng thời cũng có chút đầu mối. Mục tiêu của chúng ta là Kim Lăng bảo chủ. Nhưng phủ thành chủ canh chừng quá nghiêm ngặt, cao thủ không thiếu, hành sự không khéo lại bứt dây động rừng, lúc đó mất nhiều hơn được. Ai có sáng kiến gì không?

Tất cả mọi người đều là trầm tư không nói. Lăng Huyền Phong bất chợt che mặt. Quên mất mấy tên này đều là cuồng võ học, suy nghĩ bằng cái mông thì làm sao có thể nghĩ ra cái gì được?

Đang trong lúc gặp thế bí thì Diệp Tử Khâm lên tiếng:

-Tiểu muội ở Kim Lăng nhiều năm, cũng có biết đôi điều. Ở Kim Lăng này như hôm qua giáo chủ cũng đã biết, 2 thế lực ở đây là Thái Xương cùng Đoạn Kim Minh đối chọi gay gắt với nhau. Ắt cũng sẽ tới ngày hai bên đánh nhau ngươi chết ta sống, một mất một còn. Nếu như mục tiêu của ngài là Kim Lăng bảo chủ, vậy tiểu muội đề nghị chúng ta hợp tác với Đoạn Kim Minh, hạ sập Thái Xương hội, đến lúc đó mất đi lực lượng thì Kim Lăng bảo chủ sẽ dễ dàng bị tiếp cận hơn.

Lăng Huyền Phong gật đầu rồi hỏi:

-Tại sao chúng ta không thâm nhập vào Thái Xương mà phải đánh bọn hắn làm gì? Dù sao thì nếu ít phải động đến binh đao là tốt nhất.

Diệp Tử Khâm lắc đầu:

-Nếu muốn gia nhập Thái Xương thì phải trải qua nhiều công đoạn kiểm tra hà khắc, hơn nữa bọn chúng chỉ tin tưởng người bản địa, từ nơi khác đến sẽ bị nghi ngờ. Cho dù có thẻ triệt tiêu lòng ngờ vực của chúng thì cũng sẽ mất thời gian rất lâu, có khi sẽ mất nhiều năm. Tiểu muội nghĩ giáo chủ sẽ không có nhiều thời gian như thế đi?

Lăng Huyền Phong gật đầu, xác thực hắn không có nhiều thời gian như vậy, xem ra khả dĩ nhất vẫn phải động tay chân rồi.

-Thôi được, vậy trước mắt chúng ta chỉ có thể hợp tác với Đoạn Kim Minh, nhưng ta muốn biết Đoạn Cảnh Vinh làm người như thế nào? Tử Khâm cô nương, cô nương phải biết rằng ta sẽ không giết một tên ác bá này để rồi rước một tên ác bá khác chứ?

Diệp Tử Khâm cười:

-Đương nhiên là có thể tin được, Đoạn Kim Minh ở trong bách tính uy vọng cũng khá cao. Tuy nhiên tiểu muội nghĩ giáo chủ trước mắt nên đi dạo quanh một vòng để tìm hiểu, dù sao trăm nghe không bằng một thấy.

Lăng Huyền Phong cảm thấy ý kiến này rất hay, quay sang hỏi đám Lăng Hiếu Kiệt:

-Vậy ngày hôm nay chúng ta…

Chưa kịp nói hết lời, Lăng Hiếu Kiệt xoa tay:

-Hôm nay không đi, chúng ta cả đêm không ngủ, bây giờ có chút mệt, tam ca ngài đi một mình nhá. Vậy nha! Chào!

Nói đoạn cả 5 tên đều bật dậy chạy mất dạng.

-Các ngươi….!!

Lăng tam thiếu hết nói nổi. Các ngươi là tu luyện giả chứ có phải thường nhân đâu? 1 ngày 1 đêm không ngủ cũng tính cái rắm a!

Diệp Tử Khâm che miệng cười:

-Giáo chủ, tiểu muội cũng xin phép không đi được cùng ngài, công việc có chút bận rộn liên hệ với Cái Bang. Mà tiểu muội cũng xin phép đưa Long nữ muội muội đi cùng a!

Lăng Huyền Phong chán nản phất tay. Thế là hai nữ cùng cười kéo nhau ra ngoài. Sau khi thay đổi một thân trang phục, Lăng Huyền Phong lập tức đi ra ngoài, mục tiêu là khu phường thị. Kim Lăng thành tuy diện tích không lớn bằng Triều Ca, nhưng do nằm ở vị trí trọng điểm, nên giao thương ở đây vô cùng tấp nập. Lăng Huyền Phong đi trên đường nhộn nhịp người qua lại, bỗng dưng chân mày hắn nhướn lên một cái, rồi sau đó huýt sáo theo một nhịp điệu lạ lùng rồi xoay người đi vào một con hẻm nhỏ ít người qua lại. Đi vào trong, Lăng Huyền Phong đứng chờ vài phút, sau đó một vài tiếng bước chân nhộn nhịp vang lên, một đám khất cái cũng đi vào, thấy Lăng Huyền Phong thì cúi đầu quỳ 1 chân:

-Thuộc hạ khấu kiến Bang Chủ!

-Không cần đa lễ. Các ngươi đến đây trước ta một thời gian, đã tìm hiểu được những gì rồi?

Tên thủ lĩnh khất cái liền bẩm báo lại toàn bộ thông tin bọn hắn nắm được. Lăng Huyền Phong chăm chú nghe, trên cơ bản cũng khá giống những gì Diệp Tử Khâm nói. Sau cùng hắn, lấy ra một cái hộp gấm rồi nói:

-Ở đây ai có thân thủ nhanh nhạy nhất?

Thủ lĩnh khất cái liền kéo ra một người trẻ tuổi:

-Bẩm Bang Chủ, tiểu Hắc ở đây là người nhanh nhẹn và khéo léo nhất!

-Được, tiểu Hắc, cầm lấy cái hộp gấm này, trong đó có một bức thư, nhanh chóng chạy về Ngọa Đương giao cho cha ta, sau khi đọc thư thì người sẽ hiểu. Còn lại mọi người tiếp tục tiềm phục nơi này, đồng thời cố gắng hợp tác với Phục Ma Hội, có gì ta sẽ ra lệnh sau, bây giờ giải tán.

Đám khất cái đồng thay hô “Rõ!” sau đó liền cấp tốc rời đi. Lăng Huyền Phong chờ một lát rồi cũng đi ra, tiếp tục quan sát xung quanh.