Chương 9: Quái vật ẩn trong đá (2)

Chương 9: Quái vật ẩn trong đá (2)

"Thứ ba, tất cả chúng ta ở lại đây chờ mười sáu người tu luyện Tử Hà Tâm Pháp này tiếp tục tu luyện, cho đến khi họ đạt đến Tiên Thiên cảnh thì chúng ta mới vượt ải. Chỉ có điều, không biết thời gian có đứng về phía chúng ta hay không.”

Sau khi Thẩm Thiên Sơn nói xong ba loại trường hợp, mọi người lại trầm mặc một lần nữa. Những người tu luyện Bàn Sơn Tâm Pháp và Linh Yến Tâm Pháp đều nhìn về phía mười sáu người ở giữa. Trong đầu bọn họ đang suy nghĩ điều gì, không cần nói cũng biết. ‌

"Giám đốc Thẩm, nếu không thì chờ một thời gian nữa đi? Chắc chỉ cần mấy ngày nữa là bọn họ có thể đột phá rồi.”

Ông lão Ngô Hoành Vĩ lên tiếng, cháu gái của ông tu luyện Tử Hà Tâm Pháp, sự lựa chọn vào lúc này vô cùng quan trọng.

Thẩm Thiên Sơn không nói lời nào, bởi vì hiện giờ dù cho có nói gì cũng sẽ làm mất lòng người khác. Nếu như mười sáu người tu luyện Tử Hà Tâm Pháp này nhất quyết không chịu đi ra ngoài đánh nhện yêu, vậy ba mươi bốn người bọn họ chẳng phải là đi chịu chết à?

Ông ta tuy tự nhận mình là một nhân kiệt (anh hùng, người tài), nhưng cũng không có dũng khí xông lên tiên phong.

Trước mắt, chờ đợi là lựa chọn tốt nhất và duy nhất.

Nhưng trong tình huống không còn nước và bánh bột ngô, mười sáu người này thực sự có thể tu luyện Tử Hà Tâm Pháp đạt đến Tiên Thiên cảnh sao?

Đúng lúc này, một người đàn ông được Thẩm Thiên Sơn giao phó nhiệm vụ quan sát con nhện đen kia vội chạy vàng nhanh đến, hét lớn với giọng nghẹn nghèo gần như muốn bật khóc.

"Không xong rồi, giám đốc Thẩm, con nhện lớn ấy đã bắt đầu sinh nhện con rồi!"

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều hoảng hốt bối rối. Lúc trước sở dĩ bọn họ còn có thể bình tĩnh mở cuộc họp ở chỗ này, là vì lối vào trong đường hầm mỏ chỉ vừa đủ rộng cho hai người đi song song. Con nhện đen khổng lồ kia to lớn như một chiếc xe container mười mét, chắc chắn không chui lọt vào được.

Thế nhưng, nếu như con nhện lớn đã sinh ra nhện con, vậy mọi chuyện sẽ khác.

"Mọi người, không còn thời gian chờ đợi thêm được nữa. Nhân lúc con nhện yêu kia còn chưa có biến đổi gì khác, cũng chưa sinh ra nhiều nhện con, chúng ta phải cùng nhau tấn công, giết chết nó!”

Thẩm Thiên Sơn lập tức đưa ra quyết định, hét lớn kêu gọi mọi người. Đây cũng là chủ ý của Ngụy Thành, lúc này mà còn do dự là sai lầm chí mạng!

Đáng tiếc, dù cho phần lớn mọi người đều đã thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên một cách nhanh chóng. Nhưng về bản chất thì họ vẫn là chỉ những người bình thường, ngày ngày tuân theo pháp luật mà thôi, chưa bao giờ gặp phải những sự việc như thế này. Khung cảnh nhanh chóng trở nên hỗn loạn, mỗi người đều chạy tán loạn khắp nơi như con ruồi không đầu, liều mạng chạy trở về khu vực an toàn khi trước.

Đứng tại chỗ cũng chỉ còn lại mười người coi như còn bình tĩnh, đưa mắt nhìn nhau, không biết làm sao.

Thế nhưng, theo âm thanh sa sa sa truyền đến, có mười mấy con nhện to như cái chậu rửa mặt bò cực nhanh vào trong đường hầm mỏ. Mấy người cuối cùng còn giữ được bình tĩnh cũng cứng đơ cả người. Đây rốt cuộc không phải là trò chơi

"Giết!"

Vị giám đốc Thẩm này không hổ là người nắm quyền. Vào lúc nguy cấp này vẫn có thể bình tĩnh mà hét lớn. Chỉ thấy ông ta cầm cây cuốc vung lên, trực tiếp đập nát một con nhện, chất dịch trong người nó văng tung tóe.

Có người dẫn đầu hành động, tiếp theo đã có bốn năm người khác lấy hết dũng khí xông lên, bao gồm cả Ngụy Thành. Mọi người vung cuốc đập mạnh xuống, chớp mắt đã đập chết tại chỗ được mười mấy con nhện, quá đơn giản.

“Mọi người hãy bình tĩnh, xem đi, cũng không phải chuyện không gì đâu!”

Thẩm Thiên Sơn lớn tiếng nói, nhân cơ hội này ổn định lòng người. Đây là phẩm chất và năng lực mà một nhà lãnh đạo phải có.

Nói thật, trong giờ phút này, thậm chí Ngụy Thành còn cảm thấy đi theo vị giám đốc Thẩm này thì tương lai sẽ tỏa sáng rực rỡ.

Đến hắn còn nghĩ như thế, nói gì những người khác. Đám người hoảng sợ cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, đôi mắt của rất nhiều mỹ nữ bắt đầu sáng lên.

"Mọi người, việc này không nên chậm trễ. Tôi cho rằng mọi người nên hợp tác lại, trực tiếp càn quét nơi này —— "

Thẩm Thiên Sơn chưa kịp nói xong câu cổ vũ tinh thần, thì bất ngờ, có một cái móng vuốt màu đen sắc nhọn xuất hiện đột ngột phía sau, trực tiếp xuyên thủng lồng ngực của ông ta.

Nội lực Bàn Sơn cấp độ Nhất Giáp không thể cản lại được một vuốt này.

"A a a. . ."

Thẩm Thiên Sơn tuyệt vọng quơ quơ hai tay, trong ánh mắt tràn đầy không cam lòng và khó hiểu.

Cảnh tượng này, có sức ảnh hưởng vô cùng lớn đối với tinh thần của những người khác.

"Ahhhhhh!"

Không biết có bao nhiêu người la hét chói tai, thậm chí mất khống chế mà bài tiết tại chỗ. Nhưng ngay sau khi tiếng hét vang lên, lại càng có nhiều móng vuốt đen lao ra, xiên đám người đang la hét thành một chuỗi rồi mang đi.