Chương 30: Âm phong bạch cốt (3)
Trương Dũng cùng Hàn Đông trong nháy mắt liền đã đánh tan nát hơn mười mấy bộ xương, nhưng con người là có giới hạn, bọn họ đã tiêu gần hết nội lực cho đòn đánh vừa rồi, cũng đến lúc phải dừng lại để hồi sức.
"Vu Lượng, Vương Vũ, Trình An, lên!"
Ba người này hoàn toàn không sở hữu Kim Chung Tráo ngoại công, thứ họ có bây giờ chỉ là Thiết Bố Sam đệ nhất, họ cấp tốc tiến lên, đem đầu hói ca cùng Hồ Hải Long thế chỗ, tiếp tục đánh đợt thứ hai với bọn yêu xương.
Chỉ nhìn thì có thể thấy rõ rành rành bọn họ thua kém chúng một bậc, nội lực tuy đều nhau nhưng vì công pháp khác biệt, dẫn đến bị âm khí trên diện rộng nhập thể, cả người toàn thân đau nhức khó chịu, hay nói dễ hiểu thì là trúng gió.
Vội vàng lui lại, tất cả đều đứng không vững, mặt tái lại, toàn thân run rẩy, nhìn bọn họ bây giờ chẳng khác gì những con chim muốn bay nhưng sợ té.
Thời gian có vẻ đã đủ cho đầu hói ca cùng Hồ Hải Long hồi khí trở lại, lập tức thi triển Kim Chung vòng bảo hộ, lần nữa xông lên, sau đó cầm cự đến khi Hàn Đông và Trương Dũng vận khí đến cực độ sẽ lại thi triển chưởng pháp thêm một lần nữa.
Du Long chưởng pháp lần nữa được thi triển.
Một trận chưởng pháp như một trận áp khí nặng nề đè xuống, chỉ trong chớp mắt, lại thêm mấy chục bộ xương nữa bị đánh nát, thuận lợi hoá giải một đợt nguy hiểm.
Một khoảng nhất thời, bất luận mọi sự, Hồ Hải Long cùng Vu Lượng tự cưỡng chế đả thông đầu thứ hai của tiên thiên kinh mạch trước ánh mắt hãi hùng khiếp vía của Trương Dũng và Hàn Đông, cũng cho thấy càng rõ ràng khác biệt tâm pháp tạo nên một siêu ưu thế.
Không đợi một thoáng nghĩ ngợi, đám yêu tinh xương đã đánh vào, không phải rằng Kim Chung Tráo không thể phòng thủ, bọn họ tu luyện Tử Hà Nội lực mặc dù có thể trực tiếp đánh tan âm phong, lại chỉ có thể tiến công, hoàn toàn không có khả năng phòng ngự, mà chỉ cần thêm một trận âm phong đánh vào nữa, bọn họ chẳng thể tránh né liền trực tiếp mất đi khả năng chiến đấu, rơi vào trạng thái bị động.
Cho nên, vẫn cứ là Ngụy ca nhìn xa trông rộng, ba trường phái, quả nhiên là bổ trợ cho nhau, đáng tiếc trong đội của họ chẳng có ai tu luyện Linh Yến tâm pháp.
Mà tại đám người Ngụy Thành đã dùng hết khí lực, thật là vất vả để vượt qua khoảng thời gian này, trước đó Ngụy Thành đi một mình cũng đã từng đại khai sát giới, sao lần này có thể đến te tua như vậy chứ?
Thứ kia giống như một Kim Chung Tráo phòng hộ trận pháp thật sự, bọn xương đáng lẽ sẽ không thể đánh vào được, cũng càng không thể phá vỡ vụn như thế được, nhưng mọi sự như ngược lại, tên kia vung lên một nắm đấm, ngưng tụ toàn bộ Bàn Sơn nội lực về nó, nhìn vào như mang theo cả một bầu trời cuồng sấm sau lưng, một quyền đánh ra lẽ phải chết cả trăm bộ xương.
Mặc dù nhìn thì có vẻ giống như hắn bị bao vây công kích từ mọi phía, nhưng sự thật thì hắn đang hay đúng ra là công kích khiến vòng vây bằng xương này phải từng bước lùi về sau.
Chỉ trong một chốc ngắn ngủi, cả trăm bộ xương liền bị hắn nghiền nát, nhìn hắn giờ đây chẳng khác gì cái máy nghiền xương.
Mà lúc này, những người từng bị nhập hàn khi ấy bây giờ mới cưỡng chế vận nội lực ép hàn khí ra ngoài.
Sự phân chia luôn luôn tồn tại, cái ngăn của sự phân chia càng cứng thì sự phân chia càng rõ rệt, như lạch trời.
Lúc này Ngụy Thành quay đầu nhìn mọi người một cái, lúc này mới ngồi trong Kim Chung bảo hộ thở một hơi, đi đến truyền công bia đá, đặt tay lên đó.
Nhưng cũng đồng thời, một đạo ánh sáng chiếu qua, tràn đầy trên người hắn, nhất thời, sinh lực của hắn, tinh thần lực, đều như bay lên rồi tăng lên một tầng.
Mà lần này, ánh sáng này chiếu trên hắn tận bốn giây.
Quả nhiên không ngoài dự tính của Ngụy Thành.
Trừ thứ đó ra, hắn cũng thuận lợi đạt được Kim Chung Tráo đệ tam công pháp.
Khi ánh sáng ấy từ từ mờ dần và biến mất, truyền công bia đá cũng từ từ mà biến nhỏ lại, nhỏ nữa, nhỏ đến chỉ bằng một nửa.
"Trương Dũng, ngươi thứ nhất, đến Hàn Đông, ngươi thứ hai!"
Ngụy Thành với vẻ bình tỉnh mà nói, Tử Hà nội công phối hợp Du Long chưởng pháp, đích thật là thứ mạnh nhất về công kích chuyển giao tư chất, tại những thời khắc trọng yếu, Du Long chưởng pháp đứng đầu về linh động và nhanh nhẹn, có phạm vi công kích lớn, đâu là một ưu thế mà khó kẻ nào có được.
Có thể thấy rõ ràng tại Ngụy Thành, chớ nhìn vào hắn lấy Bàn Sơn nội lực ngưng tụ nên song quyền, quả thật uy lực rất lớn, nhưng toàn bộ quá trình giống như đoạn siêu nhân biến hình vậy, rất chậm.
Lần này, tất cả bộ xương còn lại như đàn ong vỡ tổ, tất cả đồng loạt xông lẻn, lúc này hắn mới kịp suy nghĩ.
Nếu đổi lại là linh xảo loại con người, sẽ chỉ khiến hắn đánh đến mệt chết cũng không xong.