Chương 24: Bàn sơn quan tưởng đồ (1)

Chương 24: Bàn sơn quan tưởng đồ (1)

Tuy nhiên, cũng không biết có phải do độ khó đã được nâng lên hay không, hay là do nhân phẩm tốt, lần này bia đá truyền công ban thưởng những Ngoại Công công pháp rất có ích.

Hàn Đông nhận được Du Long Chưởng Pháp tầng thứ nhất như ý muốn, Hứa Phi và Hồ Hải Long nhận được Kim Chung Tráo tầng thứ nhất, Vương Vi và Trình An nhận được Thiết Bố Sam tầng thứ nhất, ba người còn lại thì nhận được Thiết Đầu Công.

Đừng coi thường đây chỉ là sự khác biệt nhỏ bé, trong thời khắc mấu chốt nó có thể quyết định sinh tử.

"Ba người nhận được Kim Chung Tráo, ba người nhận được Thiết Bố Sam, hai người nhận được Du Long Chưởng Pháp và ba người nhận được Thiết Đầu Công. Nếu như tất cả mọi người đều tu luyện nội lực đến mức độ Nhị Giáp, đả thông được tiên thiên thứ hai thì có lẽ sức cạnh tranh chiến đấu cũng sẽ tăng thêm được vài phần.”

Trong lòng Ngụy Thành âm thầm suy tính cân nhắc.

"Anh Ngụy ca, bia đá truyền công vẫn còn lại một danh ngạch, anh tính thế nào?” Lúc này Vu Lượng tiến lên trước, cười hỏi ý kiến hắn.

Ngụy Thành nhìn thoáng qua tấm bia đá, nó đã thu nhỏ lại bằng kích thước của một cái CPU máy tính, hào quang tỏa ra cũng đã yếu đi rất nhiều.

Bây giờ người có thể chạm vào chỉ còn lại Trương Dũng và Vu Lượng. Nhưng lúc này đây Trương Dũng đã bước vào trạng thái tu luyện, như vậy thì còn mỗi Vu Lượng.

"Được rồi, cậu chạm vào đi."

"Cảm ơn anh Ngụy!"

Vu Lượng mừng như điên, vội chạy lên chạm tay vào bia đá, sau đó bia đá truyền công cũng biến mất. Vẻ mặt của hắn ta trông có đôi chút thất vọng.

"Được Thiết Đầu Công tầng thứ nhất, tôi muốn nhận được Thảo Thượng Phi hoặc là Thê Vân Tung cơ."

Ngụy Thành nghe vậy, như có điều suy nghĩ.

...

"Ở đây tôi có mười một túi nước, hoàn toàn là nước sạch, tôi đã điểm qua, mỗi cái có đủ cho 5 ngụm."

"Đồ ăn thì có bánh bột ngô cũng mười một cái."

"Tất cả chỗ này là tôi vơ vét từ những cái thây kia, hiện tại đem bọn chúng chia đều lại cho mọi người."

Trong hầm mỏ vẻ ngoài Ngụy Thành hắn rất bình tĩnh, nhưng kỳ thực lúc trước hắn cũng có chút vướng víu, muốn hay không đem những thứ này độc chiếm, kể từ đó, hắn đều có thể một hơi tu luyện tới tam giáp tử nội lực.

Cam đoan rằng chẳng ai dám mảy may thắc mắc điều gì.

Nhưng, cân nhắc vẫn phải là những đội khác, nhất là phần thưởng đặc biệt ban bởi bia đá thủ sát, đây mới là thứ hắn thực sự trân quý và nhắm tới, cho nên hắn cần tận dụng khả năng đoàn kết đám người, cũng tận lực tăng lên thực lực bình quân mỗi người.

Bởi vì hắn không biết kế tiếp sẽ gặp phải cái gì?

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người có gì đó khác lạ, thần sắc không ngừng biến ảo, đều rất sai lệch.

"Ngụy ca đại khí."

Vu Lượng cười tủm tỉm giơ ngón tay cái lên, nhanh chóng lấy đi phần của hắn ta: một cái túi nước và một khối bánh bột ngô. Đây đều là đồ tốt.

"Đa tạ Ngụy ca."

Trương Dũng vác bộ mặt xấu hổ tới rồi cũng lấy đi một phần.

Đầu hói ca đi tới, chất phác nở một nụ cười tươi rói, không nói gì, lấy đi phần hắn ta rồi đi.

Hàn Đông với bộ mặt trầm xuống, tối thui, môi không chút mở ra, chỉ đi về phía Ngụy Thành gật gật đầu rồi cũng lấy phần của hắn ta đi.

Người khác rồi lại người khác, vẻ khách khí tới khách khí về, nhận lấy phần của mình, vì đồ tốt thì có ai không nhận bao giờ?

Dù sao, họ cũng vui khi thấy người như Ngụy Thành còn tồn tại.

Ngụy Thành cũng lấy đi phần thuộc về hắn, và một bất ngờ đằng sau đó là hắn đã giấu sẵn hai túi tràn đầy nước, hai mươi khối bánh bột ngô, ba khối khoáng thạch ngọc bích, một khối khoáng hắc thiết, thần không biết quỷ không hay.

Lòng người rồi cũng bị mua chuộc khi đến đường cùng bởi những thứ như thế.

Hắn không cần sự trung thành của những người này với hắn, hắn cũng chẳng cần cẩn thận cân nhắc bọn chúng sẽ mang lại lợi ích gì cho hắn, hắn chỉ cần vào đúng thời điểm hắn cần thì tất cả bọn người này sẽ đến và vâng nghe theo mệnh lệnh của hắn mà không cần thắc mắc.

Một con người chất phác hiền lành như hắn thì lại có ý đồ gì xấu hơn được chứ?

Sau đó, tất cả mọi người nắm bắt, tận dụng thời gian tu luyện, tranh thủ tích lũy hai giáp nội lực, đã thông đầu thứ hai tiên thiên kinh mạch.

Về phần Ngụy Thành, hắn không vội vã tu luyện, chỉ là ngồi một chỗ, như đang suy nghĩ điều gì đó.

Cho tới bây giờ, rất nhiều chuyện đã có đại khái được phần nào thông tin, nói về chuyện tu luyện, sao bọn họ có thể tiến triển nhanh như vậy được?

Một mặt là ban sơ thần quang ba giây chiếu xạ, hẳn là cải biến thể chất tất cả mọi người.

Mặt khác, vì cơ sở vật chất, đặc biệt là nước và đồ ăn.

Cuối cùng, phương diện chính là tu luyện theo truyền công bia đá một cách nhanh chóng nhồi vào đầu, tốc thành, hiệu quả.

Bản thân Ngụy Thành cũng thấy điều này chẳng có gì không ổn.