Chương 22: Sống sót sau tai nạn (2)
Trước đây, có tổng cộng ba mươi tám người. Vậy mà chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, số người còn sống chỉ còn lại ít ỏi mười người. Dù cho giữa bọn họ không có giao tình hay quan hệ thân thiết gì, nhưng chứng kiến người khác kêu la thảm thương rồi ngã gục ngay trước mắt, bị hút thành cái xác khô trong phút chốc, cảm giác này chắc chắn cực kỳ khó chịu.
Ngụy Thành ngẩng đầu lên, ánh mắt hắn lướt qua vẻ mặt của từng người. Trong số mười người sống sót, ngoại trừ Trương Dũng và một người đàn ông trung niên tên Hàn Đông, tất cả những người còn lại đều tu luyện Bàn Sơn Tâm Pháp.
Nói cách khác, Tử Khí Đông Lai Thiên Hạ Hội mà lúc trước Trương Dũng cực kỳ tự hào, đã đầu tư vào vô vàn hy vọng, lúc này đã triệt để tan rã. Ngay cả mỹ nữ Ngô Nhân với vóc dáng nóng bỏng cũng không thể sống sót.
Đối mặt với sự công kích dồn dập của dơi yêu, ngoại trừ những người tu luyện Bàn Sơn Tâm Pháp, vận chuyển nội lực trong cơ thể tạo ra một lớp bảo vệ quanh người ngăn cản dơi yêu hút máu vậy nên họ mới sống được. Người tu luyện hai tâm pháp khác không có cách nào chống lại dơi yêu tập kích, bị chúng hút hết máu thành xác khô.
Những người tu luyện Linh Yến Tâm Pháp đều đã chết sạch, không còn ai sống dù chỉ một người.
Điều khiến cho Ngụy Thành thở phào nhẹ nhõm là người đàn ông đầu trọc cũng ở trong nhóm người sống sót .Tuy bộ dáng vô cùng chật vật nhưng vẫn nở một cười hiền lành trước sau không thay đổi.
Không một ai lên tiếng, Ngụy Thành cũng không muốn nói chuyện. Hắn lấy ra một cái bánh bột ngô từ trong ba lô, cắn từng miếng nhỏ nuốt vào bụng, rồi nhắm mắt lại điều chỉnh hơi thở, tập trung tìm hiểu tầng thứ hai của công pháp Kim Chung Tráo.
Đây là phần thưởng hắn có được khi chạm tay vào bia đá truyền công.
Vừa rồi, không biết là do nguyên nhân gì mà thạch yêu xác định được vị trí của hắn. May mắn là sau khi cơ thể hắn hấp thụ ánh sáng từ bia đá phát ra trong ba giây thì mức độ nhạy bén của trực giác đã được nâng lên rất nhiều, kịp thời tránh né được cú tấn công bất ngờ. Nhưng đây cũng là chuyện làm hắn lo lắng nhất.
Nếu muốn chạy thoát được đòn ám sát của thạch yêu, ngoại trừ trực giác nhạy bén, thứ quan trọng nhất cần có chính là năng lực phòng ngự mạnh mẽ.
Cũng không biết, nếu như hắn tu luyện Kim Chung Tráo tầng thứ hai thì liệu có thể đỡ nổi không??
Qua một lúc lâu, Ngụy Thành mở hai mắt ra, ánh sáng vàng bắt đầu khởi động, bao trùm lên toàn bộ cơ thể hắn, nhưng đã ngay lập tức tan biến trong vài giây. Hắn đã hoàn toàn thấu hiểu và vận dụng thành thạo tầng thứ hai của công pháp Kim Chung Tráo.
Những người khác đều im lặng nhìn hắn, trong ánh mắt bọn họ chứa đựng sự hâm mộ vào ước ao được như hắn. Kể cả tiểu bá vương Trương Dũng cũng né tránh không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
"Mọi người phải tìm ra cách để tiếp tục tu luyện, chờ cho đến khi nào tích lũy nội lực trong cơ thể lên đến mức độ Nhị Giáp rồi thì sẽ đả thông được tiên thiên kinh mạch thứ hai.”
Ngụy Thành miêu tả lại ngắn gọn những gì hắn biết, coi như là để giúp cho mọi người lấy lại tinh thần, nâng cao sĩ khí. Bởi vì hiện tại trạng thái của ai cũng đang bất lực mệt mỏi.
"Những con dơi yêu kia không đáng bận tâm, chỉ cần cố gắng không phát ra tiếng động gì quá lớn và cẩn thận một chút thì có thể giết chết chúng được. Hiện giờ chúng ta chỉ còn lại mười một người, cũng có ý nghĩa sẽ có chín người chạm tay vào được bia đá truyền công.
"Giờ hãy di dời tảng đá chặn lối vào ra, trước tiên chúng ta nên bổ sung lại thể lực.”
Giọng nói của Ngụy Thành rất bình tĩnh, nhưng đã động viên được rất nhiều người. Nội lực nhị giáp và chạm vào bia đám, chuyện nào cũng mang lại cho bọn họ hy vọng tràn đầy.
Mọi người nhanh chóng đẩy tảng đá đi, nhìn thấy bia đá truyền công đã thu nhỏ lại hơn nữa, vẫn còn đang phát ra ánh sáng. Số lượng dơi yêu còn lại thì chưa đến hai trăm con. Chúng lại lần nữa treo ngược cơ thể lên vách đá. Cảnh tượng xác khô nằm la liệt khắp nơi nhắc nhở đám đông rằng vừa rồi ở đây đã có cuộc chiến thảm khốc đến mức nào.
Ngụy Thành bảo mọi người hãy cứ ở yên trong hầm mỏ, còn hắn thì nhẹ nhàng bước ra ngoài, nhặt một vài thi thể dơi yêu đã bị thiêu cháy trở về. Bây giờ không có sự lựa chọn nào khác.
Nhưng vào lúc hắn chuẩn bị lục soát xác khô của nhóm thợ mỏ, thì ở trong một đường hầm mỏ khác bỗng nhiên có tiếng nổ rầm rầm vang lên, kinh động đến đám dơi yêu kia, chúng rít lên những tiếng kêu chói tai.
Ngụy Thành không dám chủ quan, vừa kích hoạt lồng ánh sáng phòng ngự vừa giảm lại tần suất hành động, tránh thu hút thạch yêu đến.
Trên thực tế, nếu không phải vì kiêng dè con quái vật trong đá thì dựa vào năng lực phòng ngự Kim Chung Tráo tầng thứ hai của hắn, căn bản không sợ lũ dơi yêu này.