Chương 14: Chương 14: Đề cao thể chất

"Đây là nhà mới của chúng ta sao."

Nguyễn Phàm cởi Galaxy-Eyes Tachyon Dragon bay trên bầu trời nhìn xuống một tòa biệt thử ở bên dưới.

Mà bên dưới đang không ngừng có người từ trên xe hàng vận chuyển đồ đạc vào bên trong, những thứ đồ này đều là đồ của nhà hắn vẫn chuyển đi tới.

Sáng sớm đi vẫn là nhà kia, chiều khi trở về nhà lại thay đổi vị trí, làm cho hắn có chút không quen, dù sao ở nhà củ đã có 15 năm, ít nhiều gì thì cũng có một chút tình cảm.

"Đáp xuống dưới đi, Tachyon."

Nguyễn Phàm vỗ đầu Galaxy-Eyes Tachyon Dragon mở miệng nói ra.

Rống...

Nó lập tức kêu lên một tiếng đáp lại liền hạ cánh xuống bên dưới bãi đất trống.

Âm thanh long ngâm của nó cũng làm cho phụ cận người ở đây giật mình nhìn lên bầu trời, các nhân viên khi nhìn thấy một sinh vật to lớn hứng biệt thự đập tới thì tâm lạnh một nữa, bọn họ còn cho là có quái thú muốn tập kích bọn họ nữa nha.

Oanh

Thân thể to lớn của Galaxy-Eyes Tachyon Dragon nặng nề rơi xuống mặt đất, làm cho mặt đất chấn động một cái, nhưng thần kỳ là chỉ phá vở một cái hố lớn một chút mà thôi, chứ không có ảnh hưởng gì nhiều tới xung quanh.

"Nơi này thật rắng chắc a."

Nguyễn Phàm không khỏi nói nhỏ một câu, hắn lúc này từ trên đầu của Galaxy-Eyes Tachyon Dragon đi xuống.

"Ngươi trở về nghĩ ngơi được rồi."

Nguyễn Phàm nhìn nó mở miệng nói ra, Galaxy-Eyes Tachyon Dragon hóa thành một đạo lưu quang chui vào trong bộ bài sau thắt lưng của hắn.

"Hô làm ta sợ muốn chết."

Các công nhân viên nhìn thấy con quái vật to lớn biến mất thì thở phào một hơi, nhưng bọn họ vẫn còn trong sự rung động nhìn về phía Nguyễn Phàm.

"Thiếu niên này là ai, vậy mà có thể điều khiển được một con quái thú mạnh mẽ như thế."

Mà nghe động tĩnh bên ngoài phát ra, vợ chồng Chu Tố Tố cùng Nguyễn Đức cũng từ bên trong biệt thự đi ra ngoài.

"Phàm nhi."

Chu Tố Tố nhìn thấy hắn liền vui mừng chạy tới ôm hắn vào trong ngực.

Nghe thì ra là con trai của chủ nhân nơi đây, tất cả công nhân viên điều khiếp sợ há to miệng.

"Thiếu..thiếu niên này vậy mà là Nguyễn Phàm Thiên Vương."

Vương cấp bài thủ còn được gọi là Thiên Vương, đây là một cái sưng hô khi đi cùng tên với bài thủ.

"Mụ mụ, thả ta ra."

Nguyễn Phàm xấu hổ muốn vùng vẫy từ trong ngực Chu Tố Tố tránh thoát ra, nhưng Chu Tố Tố làm gì quan tâm những thứ này, thế là liền ôm hắn đi vào trong biệt thự.

10 giờ đêm.

Bận bịu ba tiếng thời gian cuối cùng cũng hoàn tất quá trình chuyển nhà, một nhà ba người lúc này đang ngồi ở trên bàn cơm ăn cơm.

"Phàm nhi, ăn cái này, mụ mụ vừa nghĩ ra cách sáng chế mới."

Chu Tố Tố vui vẻ gắp một miếng cá đưa vào trong chén của Nguyễn Phàm, hắn cái gì tới đều không có cự tuyệt, đồ ăn trên bàn đều bị hắn một mình cho dọn dẹp sạch sẽ.

"Thấy sao, mụ mụ làm đồ ăn hôm nay ngon lắm phải không."

Chu Tố Tố mừng rỡ nhìn Nguyễn Phàm Nguyễn Đức hai người hỏi thâm.

"Không có chỗ nào có thể chê."

"Lão bà vẫn là tuyệt nhất."

Nghe được câu trả lời như ý, Chu Tố Tố lúc này tâm tình vô cùng vui vẻ, nàng bắt đầu thanh lý dọn dẹp đồ trên bàn ăn.

"Lão bà ta giúp ngươi."

Nguyễn Đức đau lòng vợ liền cố ngồi dậy giúp nàng rửa chén, Nguyễn Phàm mỉm cười ngồi trên ghế nhìn xem một màn này.

Sau khi trở về phòng của mình, Nguyễn Phàm mới có cơ hội lật điện thoại lên mạng.

Không lên không biết, vừa lên vô số tin tức làm cho hắn nhảy một cái.

"Khó mà tin nổi, Thành Phố Cà Mau của chúng ta vậy mà ra một thiếu niên thiên tài, vừa mới 15 tuổi đã trở thành một người bài thủ vương cấp."

"Hư hư thật thật vị trẻ tuổi Thiên Vương này có liên quan về vụ sụp đỗ Hiệp Hội Chứng Nhận Bài Thủ tòa tháp."

"Vương Khang tháp chủ hóa ra là do các nước khác phái tới nội gián, hắn tội ác cũng được tuyên cáo ra ngoài."

Mặc dù tin tức rất nhiều nhưng lại không có nhắc tới tên của hắn, điều này cũng làm hắn yên tâm không ít, nếu tên, mặt mũi hắn ra sao đều bị mọi người biết tới thì sẽ rất là phiền phức.

Nhưng thân phận của hắn cũng có một số người sẽ điều tra rõ ràng, nhưng như vậy cũng không phải là việc lớn gì, miễn là đứng quá náo động lớn, hắn còn là học viên cấp hai đâu.

Năm 2425 tháng 8 ngày 1 thứ hai.

Một ngày lại trôi qua, hôm nay là thứ hai, Nguyễn Phàm năm giờ đã mở mắt.

"Hệ thống, cho ta đánh dấu."

Âm thanh của hệ thống lập tức vang lên," Đinh: số lần đáng dấu hôm này là 0, chúc mừng ký chủ đánh dấu được bài ma pháp tức thời Forbidden Chalice."

Âm thanh của hệ thống vừa dứt, Nguyễn Phàm liền nhìn thấy ở chỗ bài phụ được thêm vào một lá bài.

Nguyễn Phàm đang đánh rắng thì sừng sốt, hắn ngay lập tức từ trong hệ thống lấy ra lá bài vừa đánh dấu.

"Không ngờ hôm nay vận khí cũng không tệ lắm."

Nguyễn Phàm mỉm cười nhìn xem giới thiệu công năng của Forbidden Chalice thì hài lòng gật đầu.

"Hệ thông, điều ra thông tin mặt bản."

"Đinh:

Ký chủ Nguyễn Phàm

Niên linh 15

Tố chất thân thể 11 ( Người bình thường vì 10 )

Sức mạnh 12 ( Người bình thường vì 10 )

Tốc độ 13 ( Người bình thường vì 10 )

Nhan trị 94 ( Max 100 )

Kỹ năng 0

Bộ bài Galaxy-Eyes Tachyon 42 lá bài

Điểm quyết đấu 20

Nhìn đã có 20 điểm quyết đấu, Nguyễn Phàm trong lòng đã có quyết đoán liền mở miệng nói," Hệ thống, cho ta hao tổn 10 quyết đấu điểm thêm vào tố chất thân thể."

Âm thanh của hệ thống vang lên," Đinh: ký chủ tiêu hao 10 quyết đấu điểm đề cao tố chất thân thể, ký chủ hiện tại còn 10 quyết đấu điểm."

Oanh

Âm thanh của hệ thống vừa dứt, trong cơ thể của hắn lập tức phát một tiếng trầm đục, Nguyễn Phàm khó có thể tin nhìn bàn tay của mình, hắn lúc này cảm thấy toàn thân trở nên mạnh mẽ vô cùng, hắn cảm giác mình có thể tay không đánh ngã một con trâu.

Nhưng hắn biết đó là ảo giác do thực lực đề thăng mà thôi, nhưng việc hắn mạnh lên là thật sự.

"Đinh:

Ký chủ Nguyễn Phàm

Niên linh 15

Tố chất thân thể 16 ( Người bình thường vì 10 )

Sức mạnh 13 ( Người bình thường vì 10 )

Tốc độ 15 ( Người bình thường vì 10 )

Nhan trị 94 ( Max 100 )

Kỹ năng 0

Bộ bài Galaxy-Eyes Tachyon 42 lá bài

Điểm quyết đấu 10

"10 quyết đấu điểm chỉ có thể tăng lên 5 chỉ số thôi sao, như vậy đã rất không tệ."

Nhìn tố chất thân thể tăng lên, còn theo đó sức mạnh cùng tốc độ cũng có mức đột phá làm hắn vui mừng nở nụ cười.

Nguyễn Phàm bây giờ biết thế giới này nguy hiểm như thế nào, một đòn tấn công của quái thú mang tới sát thương quả thực quá lớn, chính vì như thế, hắn mới không để dành điểm quyết đấu để trao đổi bài Ma Thuật trong cửa hàng hệ thống, mà là ưu tiên cường hóa thân thể của mình mạnh lên.

Nếu lúc trước hắn còn có lo ngại trong quyết đấu bị quái thú gây thương tích, thì bây giờ hắn cũng có thể ung dung ứng phó những quái thú không quá mạnh mẽ, sát thương lên điểm sinh mệnh của mình.

7 giờ Nguyễn Phàm đã chạy tới trường học, vì muốn kiểm tra tốc độ 15 điểm là ra sao, cho nên hắn đã từ biệt thự một mực chay tới trường học.

"15km vậy mà ta chỉ mất có không tới 20 phút đã chạy tới."

Nhìn thời gian trên đồng hồ, Nguyễn Phàm chấn kinh trong lòng thầm nghĩ, cái tốc độ này đã tương đương với một cái xe máy chạy hết tốc lực.