Chương 13: Chương 13: Thiếu nữ Hàng Cố Nhu

Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng mục đích của chuyến này coi như đã đạt được, hắn cũng không cần ở lại đây cần thiết.

"Tachyon, chúng ta trở về thôi."

Nguyễn Phàm vỗ đầu Galaxy-Eyes Tachyon Dragon mở miệng nói ra.

Ngao ô

Nó rống lên một tiếng, cả người lập tức hướng bầu trời bay đi.

Tin tức Hiệp Hội Chứng Nhận Bài Thủ sụp đổ lập tức bị truyền thông cho truyền lên trên mạng, nhưng thần kỳ là bọn họ lại chỉ nói một thiếu niên cùng với Vương Khang tạo thành, chứ không nhắc tới tên của Nguyễn Phàm.

Ục ục ục..

Nguyễn Phàm che bụng mình, hắn vỗ vỗ đầu Galaxy-Eyes Tachyon Dragon mở miệng nói ra," Tachyon, ngươi đáp xuống cái thác nước bên kia."

Ngao

Galaxy-Eyes Tachyon Dragon kêu lên một tiếng liền hướng thác nước bên dưới đáp xuống.

Oanh

Động tĩnh đáp xuống cũng không nhẹ, làm cho chim chóc trong rừng hoảng sợ bay tứ tung ra ngoài.

Ở một nơi hoang vu như thế, Nguyễn Phàm không thể nào thu hồi Galaxy Eyes-Tachyon Dragon được, hắn nhìn xuống bên dưới thác nước nhìn thấy không ít cá, trong đầu liền tìm được ứng cử viên hoàn mỹ để bắt cá.

"Ra đi Mythic Water Dragon."

Rống...

Một con rồng nước lúc này từ bên dưới thác nước nhô đầu bay ra ngoài.

"Làm phiền ngươi Mythic Water Dragon, giúp ta bắt mấy đầu cá lên đây."

"Ngao ô."

Nó ngửa lên trời kêu một tiếng, chiếc đuôi nó hóa thành một dòng nước mạnh mẽ hướng thác nước đập tới.

Oanh

Bạch bạch bạch

Chiếc đuôi vừa va chạm mặt nước lập tức làm cho nước bắn tứ tung ra bên ngoài, vô số loài cá cũng vì đó bị hất bay ra ngoài.

Nguyễn Phàm vui mừng nhặc chiến lợi phẩm của mình, nhìn Mythic Water Dragon mở miệng nói ra," Cảm ơn ngươi, Mythic Water Dragon."

Ngao

Nó kêu lên một tiếng liền biến mất tại chỗ.

Nguyễn Phàm vui vẻ ngồi xuống xử lý sạch sẽ cá về sau, hắn lúc này thiếu lửa, trong đầu liền tìm được công cụ tốt nhất.

"Ra đi Burning Dragon."

Rống..

Một con rồng lửa liền xuất hiện ở trên bầu trời, nó nhìn vô cùng hung thần ác sát, một thân ngọn lửa trên người làm cho cả khu rừng như muốn bốc cháy.

"Burning Dragon, cho ta một chút lửa của ngươi, nhớ là một chút thôi."

Rống...

Burning Dragon nhìn một đống khúc gỗ bên dưới liền gầm lên một tiếng, một ngọn lửa, trong miệng nó phun ra một ngọn lửa ba cm hướng đống gỗ mà Nguyễn Phàm chuẩn bị.

Phụt

Nhìn ngọn lửa cháy lên, Nguyễn Phàm hài lòng gật đầu," Cảm ơn ngươi Burning Dragon."

Ngao

Nhìn nó biến mất về sau, Nguyễn Phàm bắt đầu cầm các con cá đã bị cây đâm qua bỏ lên công cụ đã chuẩn bị sẵn.

Sau khi đặt hết cá lên bàn nướng tự chế tạo ra về sau, Nguyễn Phàm lúc này mới có thời gian đi tẩy rửa dơ bẩn ở trên người.

Đi xuống bờ thác nước, hắn lột bỏ áo ở bên ngoài ra, bắt đầu tẩy rửa bụi bậm trên người.

Cầm áo lao khô mình qua một lần, hắn cầm áo đã ước dẫm trở về chỗ đặt ba lô của mình định lấy một bộ quần áo khác mặt vào.

Rắc rắc...

Đổi nhiên một âm thanh từ trong bụi hấp dẫn sự chú ý của hắn, Nguyễn Phàm vội đứng dậy nhìn về phương hướng âm thanh phát ra quát nói," Ai."

"Xin lỗi, xin lỗi, ta không phải cố ý."

Từ trong bụi rậm truyền ra âm thanh của một thiếu nữ, âm thanh nhu nhu làm cho Nguyễn Phàm căng thẳng tâm tình đề phòng để đi xuống.

Từ trong bụi rậm đi ra một thiếu nữ khá là xinh đẹp, nàng có chút ngại ngùng cuối đầu đi ra bên ngoài.

"Ngươi là ai, làm gì lén la lén lúc núp ở trong bụi."

Nguyễn Phàm cũng không có bỏ xuống cảnh giác, hắn ngứ khí lạnh lùng nhìn thiếu nữ mở miệng nói ra.

Thiếu nữ giống như bị giọng điệu của hắn làm cho hù dọa lui về phía sau một bước, nàng âm thanh ủy khuất nhìn cá nướng đã nướng chính trên bàn mở miệng nói ra," Ta đói..."

Nguyễn Phàm hắn lúc này cảm giác mình có phải hay không làm có chút hơi quá rồi, nhìn tiểu cô nương nhu nhược, yếu ớt chắc sẽ không có cái ý đồ xấu gì.

Nguyễn Phàm từ trong ba lô lấy ra một cái áo mặc vào trong người, nhìn thiếu nữ mở miệng nói ra," Ngươi tên là gì."

"Ta gọi là Hàng Cố Nhu."

Hàng Cố Nhu cúi đầu nói ra tên của mình, Nguyễn Phàm đi tới trước bàn mở miệng nói ra," Nếu không chê, có thể ngồi xuống ăn cùng."

Nghe được lời nói của hắn, Hàng Cố Nhu kinh ngạc mở miệng hỏi," Có thật không."

Nguyễn Phàm cũng không có trả lời, mà là cầm một con cá bắt đầu ăn.

Hàng Cố Nhu nhìn hắn không có trả lời thì có chút không dám đi lên phía trước, Nguyễn Phàm trong lòng không hiểu một cảm giác tội lỗi.

"Ngươi có thể ăn tùy thích."

Hắn thả cá trong tay xuống mở miệng nói ra, Hàng Cố Nhu lúc này mới vui mừng bước nhanh đi tới.

Nhìn nàng tay chân yếu ớt, chắc sẽ không ăn được bao nhiêu.

"Cảm ơn."

Hàng Cố Nhu nói nhỏ một tiếng liền cúi đầu cầm một con cá lên, há miệng cắn một cái.

"Ngon quá."

Nàng vừa ăn một miếng trong lòng liền vui mừng nói thầm, tốc độ ăn càng nhanh hơn.

Nguyễn Phàm ở một bên trợn mắt hốc mồn nhìn xem Hàng Cố Nhu, hắn thu lại lời nói mới vừa rồi, cô nàng này có một cái dạ dầy của người Saiyan.

Nguyễn Phàm cũng ăn được hai con cá, cũng coi như lót dạ dầy, Hàng Cố Nhu sau khi ăn xong liền từ trong ba lô lấy ra một cái khăn giấy bắt đầu lao miệng.

"Cho..cho ngươi.."

Nàng lao xong liền cầm một tờ khăn giấy khác đưa cho hắn, ý tốt đương nhiên hắn cũng không nở từ trối, cầm lên lao một chút vét tích còn sót lại mới dùng nước dập tắt lửa vẫn còn đang thiêu đốt.

"Ngươi tại sao lại ở chỗ này."

Nguyễn Phàm định không để ý tới Hàng Cố Nhu, nhưng hắn vẫn không đành lòng bỏ nàng ở một nơi như thế này được, đành quay sang nhìn nàng mở miệng hỏi.

"Ta..ta bị lạc đường..."

Hàng Cố Nhu xấu hổ hai bên tai đỏ lên, nàng là đi theo đội ngũ vào rừng làm nhiệm vụ, nhưng không biết làm sau quay qua quay lại lại lạc mất đội ngũ.

Nguyễn Phàm nhìn sắc trời, đã không còn sớm, hắn nhìn nàng mở miệng hỏi," Nhà ngươi ở đâu."

"Ta là học viên của trượng Đại Học Cà Mau, Đường Phố 23."

Nguyễn Phàm nghe nàng nói nàng đã học đại học, hắn khóe miệng không khỏi kéo ra, hóa ra người ta tuổi lớn hơn hắn.

"Ta gọi Nguyễn Phàm, ta sẽ đưa ngươi trở về."

Hắn quay người đi về hướng Galaxy-Eyes Tachyon Dragon đang ngồi xuông xem kịch vui, Hàng Cố Nhu vội đi theo sau lưng mở miệng hỏi," Ngươi có thật tiễn ta trở về trường không."

Nguyễn Phàm đang định không trả lời, nhưng nhớ tới tính cách của nàng, hắn bắt đắc dĩ quay đầu mở miệng nói ra," Thật, đi lên theo ta, ra tiễn ngươi trở về trường."

"Lớn..lớn quá.."

Hàng Cố Nhu lúc này mới nhìn thấy Galaxy-Eyes Tachyon Dragon, hù nàng làm cho khuôn mặt nhỏ của nàng trở nên trắng bệch, cái này cũng không thể trách Tachyon, dù sau hình thể cùng uy áp của rồng nó không thể thu lại được.

"Đừng sợ, nó không có nguy hiểm gì."

Nhìn nàng bộ dáng này chắc có lẽ sẽ không lên được người của Tachyon, hắn đành phải tự mình dẫn nàng từng chút leo lên.

Cảm nhận được bàn tay của mình bị người nam nhân này nắm lấy, Hàng Cố Nhu khuôn mặt trắng bệch lúc này lại chuyển về màu đỏ như củ.

"Tachyon, chúng ta xuất phát."

Rắc rắc..

Ngao..

Galaxy-Eyes Tachyon Dragon thân hình khẽ di động làm cho những cây bên cạnh đỗ sụp xuống.

"Thật tuyệt vời."

Nhìn cảnh sắc cùng cảm giác bay trên bầu trời, Hàng Cố Nhu không nhịn được vui vẻ mở miệng nói một câu.

Từ đó cách trường Đại Học Cà Mau cũng không quá xa, 10 phút không tới đã tới nơi.

Mà sự xuất hiện của Galaxy-Eyes Tachyon Dragon cũng hấp dẫn vô số học viên vay xem, bọn họ đều kinh ngạc nhìn thân thể to lớn của nó.

"Các ngươi nhìn, bên trên có người."

Lúc này một tên học viên mắt sắt liền nhìn thấy trên đầu của Tachyon đang ngồi Nguyễn Phàm cùng với Hàng Cố Nhu.

Galaxy-Eyes Tachyon Dragon cái đuôi đưa ra bên ngoài, Hàng Cố Nhu được Nguyễn Phàm nâng đỡ đứng ở phía trên, Tachyon liền chuyển động cái đuôi đưa hai người lên sân thượng của trường.

Sau khi đưa nàng xuống dưới, Nguyễn Phàm quay người muốn trở về lại, nhưng lúc này Hàng Cố Nhu âm thanh khẩn trương từ phía sau vang lên," Nguyễn Phàm..ngươi..ngươi chúng ta còn có thể gặp lại nhau sao."

"Chúng ta sẽ có cơ hội gặp mặt."

Nhìn Galaxy-Eyes Tachyon Dragon bay lên bầu trời, biến mất thân ảnh, Hàng Cố Nhu lúc này mới rời tầm mắt.

...

Ps/ chương này hơi qua loa, ae thông cảm