Chương 2: Hệ Thống, thức tỉnh

Chương 2: Hệ Thống, thức tỉnh

Ở trên một hòn đảo rất lớn, có một nơi yên bình, xung quanh các loại cây cối, linh thảo đua nhau mọc lên.

Ở giữa nơi đấy có 1 ngôi nhà nhỏ, nơi đấy lúc này có một nữ nhân đang đứng trước cửa ngôi nhà.

Nữ nhân này khoác lên một bộ đồ màu đen, tuy rất kín đáo nhưng nó bám rất chặt vào cơ thể nàng giúp những đường cong trên cơ thể nàng được lộ ra.

Cơ thể nàng nơi cần lớn rất lớn, nơi cần nhỏ thì rất nhỏ, cơ thể không có bất cứ từ ngữ nào để diễn tả sự đẹp đẽ của nó, cho dù là “hoàn mỹ” cũng không được.

Trên khuôn mặt của nàng đeo một miếng vải mỏng cũng có màu đen che dung mạo đủ để bất cứ nam nhân nào điên cuồng lại.

Nàng ánh mắt nhìn lên Tinh Không vô tận, không ai biết nàng nhìn nơi nào, ánh mắt không có bất kỳ cảm xúc gì nhưng nếu Huyền Thiên ở đây chắc chắn sẽ biết được nàng đang rất buồn.

Một lúc lâu sâu, đúng lúc mà Huyền Thiên chết đi, nàng nhắm mắt lại, thở dài.

Xoay người bước vào căn nhà, trước khi bước vào âm thanh của nàng nhẹ vang lên: “Ngươi lại chết rồi sao? Đây đã là khiếp cuối cùng của ngươi, ngươi đang tính toán gì? Hay ngươi thực sự muốn chết đi sau đó luân hồi trở lại?

Cho dù ngươi đang tính toán gì, ta… không chúng ta hy vọng ngươi có thể nhớ đến chúng ta, hy vọng một lúc nào đó ngươi có thể cho chúng ta trở thành nữ nhân của ngươi, được chăm sóc ngươi.”

Lúc này, ở trong căn nhà, một giọng nữ nữa vang lên: “Ta cảm nhận được, ngày đó cũng không còn xa nữa.”

“Hy vọng là như vậy đi”. Âm thanh của nữ nhân mặc áo đen vang lên, lần này âm thanh của nàng so lần trước nhẹ rất nhiều.

“Cảm ơn chủ nhân, đã giúp Hệ Thống thức tỉnh.

Vô Địch Hệ Thống vì chủ nhân phục vụ.

Phát hiện chủ nhân chết đi, phát hiện công pháp chủ nhân sử dụng đã không thể giúp chủ nhân sống lại lần nữa.

Hệ Thống giúp chủ nhân sống lại lần nữa.

Phát hiện Cấm Kỵ Bẩn Nguyên đang chống cự, đang liên kết với Cấm Kỵ Bản Nguyên.

Liên kết hoàn thành.

Đang giải thích.

Giải thích hoàn thành, đạt được đồng ý.

Tiến hành nạp năng lượng.

Nạp năng lượng bên trong.

10%.....27%....59%...75%..100%

Nạp năng lượng hoàn thành.

Bắt đầu giúp chủ nhân sống lại.”

Lúc này, cơ thể của Huyền Thiên hóa thành một viên cầu có màu xám bên ngoài, bên trong là màu đỏ cả hai đều là cực kỳ thuần túy màu xám và đỏ, không hề có bất cứ màu nào khác, cả hai cũng không hòa trộn vào nhau.

Viên ngọc có đường kính chỉ 1cm lấy tốc độ cực nhanh bay đi, nó càng lúc càng nhanh, cũng càng cao.

Không biết bao nhiêu năm sau ở một nơi không một ai, không một thứ gì có thể bước tới, nơi này có 9 không 10 cái nữ nhân đang ngồi ở một căn nhà gỗ rất rộng lớn xung quanh còn có bể cá, nơi để nghỉ ngơi.

Xung quanh cũng trồng rất nhiều cây trông rất bình thường tất nhiên người có kiến thức rộng sẽ không nghĩ như vậy.

Viên ngọc bay tới một cái có hình dạng là nam nhân trên tay, hắn cầm lấy nó thần hình lóe lên, biến thành 1 cái nữ nhân, không cách nào thấy rõ khuôn mặt cùng với cơ thể của nàng, nó luôn được bao phủ bởi một lớp sương trắng.

Nhìn vào viên ngọc nàng hơi nhíu mày lại, lẩm bẩm: “Cái này là…”

Một lúc sau nàng mỉm cười gọi 9 nữ nhân khác lại cũng giống như nàng bị sương mù bao phủ.

Nàng giải thích một chút sau đó nhẹ giọng nói về thứ gì đó, tất cả gật đầu sau đó……………………

Sáu năm sau, tất cả 10 ngươi các nàng đứng ở ngoài rìa nơi có một lớp ngăn cách nơi các nàng sống và bên ngoài, trong tay nữ nhân bắt được viên ngọc kia đang ôm một đứa bé bề ngoài trông giống với 11, 12 tuổi.

Đứa bé kia chính là Huyền Thiên sau khi sống lại.

“Thật sự phải như vậy sao?”

“Ừm, dù sao cũng là phu quân tương lai của chúng ta, không thể để hắn bị thương được, hơn nữa hắn cũng không phải là một cái bình thường hài tử, lúc hắn tỉnh dậy, cuộc sống sau này của hắn phải để hắn tự chọn lưạ.”

“Nhưng hắn sắp tỉnh rồi, lúc hắn tỉnh chúng ta nhìn một lúc rồi mới làm không được sao?”

“Không được, chúng sắp tới rồi, không còn nhiều thời gian.”

Nói xong nàng đưa hắn cho nữ nhân bắt được hắn lúc hắn còn là một viên ngọc, lúc này nàng đang trong hình dạng của 1 nam nhân.

“Ngươi đưa hắn đi đi, hắn trong lúc này có lẽ vẫn nghe được chúng ta nói chuyện, nhớ đưa hắn tới hạ vị diện hơn nữa cũng phải là cái đại lục kia.”

“Ta biết rồi.”

Đưa tay xoa xoa đầu hắn, thân hình lóe lên, nàng cùng hắn đã xuất hiện ở trong một khu rừng, đặt hắn xuống nàng nhu hòa nhìn hắn, mỉm cười thân ảnh lần nữa lóe lên, trở về với nơi mà hắn khiếp này được sinh ra.

Hắn nằm ở đấy một ngày, đúng vào buổi sáng khoảng 7 giờ, con mắt vẫn luôn đóng lại của hắn chậm rãi mở ra.

Đứng dậy, hắn ánh mắt nhìn xung quanh, phát hiện không có nguy hiểm gì hắn nhẹ nhỏm thở ra một hơi, lấy cơ thể hắn bây giờ muốn đánh với những con yêu thú này không sử dụng một số Bí Thuật, Cẫm Thuật thì không được nhưng nếu sử dụng thì nó sẽ mang lại một số ảnh hưởng, với hắn thì có rất nhiều cách để phục hồi nhưng mà hắn cũng không quá muốn dùng chúng vì …. ai lại muốn chính mình bị thương đâu?

Làm gì bây giờ? Hắn thầm nghĩ, bây giờ hắn không có tu vi, cơ thể cũng chưa hoàn toàn phát triển. Hắn bây giờ hoàn toàn có thể tu luyện vì hắn thể chất đã thức tỉnh. Không giống như những khiếp trước, thực lực vô cùng mạnh nhưng lại không có tu vi.

Tuy nhiên, có lẽ do những khiếp trước ảnh hưởng, hắn cũng không thích tu luyện.

Đúng lúc hắn đang suy nghĩ, một âm thanh tại trong đầu hắn vang lên.

“Chủ nhân, ngài đang suy nghĩ gì vậy?”

Ừm?

Hắn hơi dừng lại một chút, có chút chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng là trong chớp mắt hắn mỉm cười, nói: “Hệ Thống, là ngươi sao? Ngủ lâu như vậy, ngươi bây giờ sẽ không giống với lúc trước, nói với ta vài câu sau đó lại đi ngủ a?”

“Chủ nhân, ngài không được xem thường Hệ Thống, bản Hệ Thống không giống như ngài nghĩ đâu!” Thanh âm hơi kích động của hệ thống ở trong đầu hắn vang lên, nghe kĩ có thể thấy được âm thanh của hệ thống hơi tức giận.

“Giống hay không ngươi biết rõ nhất.” Hắn bình thản nói.

“Ngài, ngài….”

“Hừ hừ, được rồi, không cãi với ngài, bây giờ ngài đang nghĩ gì nha?”

“Ta đang nghĩ tiếp theo nên làm gì.” Nói xong hắn thở dài, bây giờ hắn đã sớm không giống năm xưa, không phải một cái chưa trải sự đời thiếu niên.

Hắn bây giờ cũng không muốn tu luện sau đó trở thành cường giả mạnh nhất, thê thiếp đầy đàn, hậu cung ba nghìn.

Hắn sớm đã có thể đạp mạnh nhất cường giả xuống đất, làm tên kia quỳ gối xin tha, yêu hắn nữ nhân rất rất nhiều, bao nhiêu hắn cũng không rõ nhưng mà chắc chắn đã hơn con số ba nghìn.

“Chủ nhân, ngài có muốn nghe ý kiến của hệ thống hay không? Như vậy hệ thống sau này sẽ giao nhiệm vụ cho ngài, ví dụ như xây dựng tông môn, thế lực, gia tộc,…

Như vậy ngài cùng với ta sẽ thấy vui vẻ hơn nha, dù sao ta cùng ngài nếu như muốn chớp mắt cũng có thể trở thành ngài năm xưa với trọn vẹn sức mạnh a.”

Thanh âm của hệ thống trong đầu hắn vang lên, lần này âm thanh của hệ thống là âm thanh giống như lúc đầu hắn gặp hệ thống, rất dễ nghe.

“Vậy cũng được, dù sao cũng là khiếp cuối cùng, ta cũng không muốn nó quá vô vị. Có phần thưởng hay hình phạt gì không?”

“Chủ nhân, ngài Công Pháp hay những cái ngài tạo ra Linh Kỹ, Vũ Kỹ, Nguyên Thuật phần lớn đều là ngang hàng với những thứ hệ thống có thể cho ngài.

Chỉ có những cái kia có cực cao linh trí có thể cùng Hệ Thống, Cấm Kỵ, ngài cùng với những cô nàng kia mới có thể khiến cho ngài có một chút hứng thú, hơn nữa ta cũng không thích việc cân bằng giữa độ khó nhiệm vụ, như vậy đi, ta cung cấp cho ngài tất cả Linh Kỹ, Nguyên Thuật, Thần Thông các loại đi như vậy sau này ta cũng không cần cho ngài phần thưởng nữa.

Cho dù có phần thưởng thì cũng chỉ là giúp ngài tăng tu vi mà thôi.

Về hình phạt thì ta cũng không dám phạt ngài nhưng mà có một số nhiệm vụ ngài bắt buộc phải làm thì ta sẽ ra một số hình phạt ngài không muốn để bắt buộc ngài phải làm.

Ngài cũng không cần lo vì những việc kia là những việc mà ngài thích hoặc là một số việc ảnh hưởng đến hành trình của ngài sau này, tất nhiên nó cũng sẽ không quá đáng nếu như đó là việc mà ngài không thích, hơn nữa những việc mà ngài không thể chấp nhận cũng sẽ không được đưa vào nhiệm vụ, ngài cũng có thể hủy bỏ nhiệm vụ nếu như ngài không muốn.

Dù sao ta cũng khồn muốn ngài phá hủy ta đâu.”

“Vậy cũng được.” Hắn nhẹ nói sau đó hỏi hệ thống: “Vậy những hình phạt để ta bắt buộc phải làm nhiệm vụ là gì?”

“Xin lỗi ngài, thứ này không thể nói cho ngài biết được, lúc ngài gặp được ngài sẽ biết, rất xin lỗi ngài.”

“Vậy cũng không sao.” Hắn cười cười, sau đó nói: “Hệ Thống, cho ta biết nhiệm vụ đầu tiên là gì đi sau đó cho ta nhìn trạng thái của ta đi, à đúng không phải lúc này ngươi nên đưa ta tân thủ đại lễ bao cho ta a, lần trước ngươi không đưa cho ta.”

“Đúng rồi nha, ngài tân thủ đại lễ bao bên trong chỉ có một cái thôi nha.”

“Vậy cứ nói cho ta hết một lần đi.” Hắn rất kiên nhẫn nói

“Chủ nhân, ngài có xác nhận mở ra tân thủ đại lễ bao?”

“Mở ra đi”

“Đang mở ra… mở ra hoàn tất, chúc mừng ngài nhận được………”